“Vài năm không gặp, không ngờ Tổng giám đốc Trường về nước vài năm lại trở nên bảo thủ hơn nhiều rồi”
Trần Anh Thư lên tiếng trêu chọc, sau đó thuận tay đưa tập tài liệu cho Trương Thiên Thành.
Quả nhiên Trương Thiên Thành vừa mới liếc mắt nhìn một cái liền lập tức bị tập tài liệu kia hấp dẫn. Sau đó anh nhận biết được quả thực đây đúng là một dự án lớn, hơn nữa còn là một dự án lớn hiếm có khó tìm.
Sau khi Trần Anh Thư nhìn thấy vẻ mặt của Trương Thiên Thành thì cô ta liền nở một nụ cười, nói: “Em biết hiện nay trong nước đang dốc sức mở rộng nguồn năng lượng, nếu SHINE muốn vươn ra thị trường quốc tế, chỉ dựa vào mỗi các doanh nghiệp của Tập đoàn Á Đông thôi thì cũng
khó có thể tự mở cho mình một con đường mới được, mà.”
“Mà nguồn năng lượng bởi vì có sự nâng đỡ của nhà nước, rất nhiều chính sách đã bật đèn xanh, không những có thể tiết kiệm được nguồn vốn mà đường đi cũng có thể trở nên hanh thông hơn rất nhiều. Cho dù Tập đoàn Á Đông có giở trò thì cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì cả”.
Nửa câu nói sau là được phát ra từ miệng của Trương Thiên Thành,
Trần Anh Thư hơi ngẩn người, sau đó cô ta bật cười, không khỏi vỗ tay khen ngợi: “Em không ngờ sau vài năm mới gặp lại mà chúng ta vẫn có thể ăn ý với nhau như vậy đấy”
“Chỉ có lợi ích vĩnh viễn là sẽ không bao giờ thay đổi”.
Trương Thiên Thành cầm ly rượu vang trên bàn lên, tỏ ý uống một hơi cạn sạch với cô ta.
Ánh mắt của Trần Anh Thư hơi thoáng qua một tia ảm đạm. Cô ta không ngờ rằng lần này
mình trở về nước mà Trương Thiên Thành lại có thể lạnh nhạt với cô ta như vậy. Hơn nữa lần nào anh cũng tỏ rõ thái độ với mối quan hệ giữa hai người họ.
Cô ta đã soi gương và vô cùng tin tưởng vào sức quyến rũ của mình. Vì thế cô ta cũng tin rằng vấn đề còn lại cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Rồi sẽ có một ngày Trương Thiên Thành sẽ bắt đầu theo đuổi cô ta thêm lần nữa.
“Được rồi, những thứ cần xem đều đã xem rồi, tiếp theo ý của anh như nào đây?
“Có thể hợp tác thì đương nhiên là không có vấn đề gì rồi. Nhưng mà anh vẫn muốn làm rõ
một chuyện, nếu em đã nói vẫn còn có nhiều công ty lớn tới tìm em hợp tác vậy thì tại sao em lại tới tìm anh vậy?”
Trương Thiên Thành cũng không phải kẻ ngốc.
Một người phụ nữ không khéo như Trần Anh Thư từ trước tới nay chưa từng làm những vụ làm
mình trở về nước mà Trương Thiên Thành lại có thể lạnh nhạt với cô ta như vậy. Hơn nữa lần nào anh cũng tỏ rõ thái độ với mối quan hệ giữa hai người họ.
Cô ta đã soi gương và vô cùng tin tưởng vào sức quyến rũ của mình. Vì thế cô ta cũng tin rằng vấn đề còn lại cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Rồi sẽ có một ngày Trương Thiên Thành sẽ bắt đầu theo đuổi cô ta thêm lần nữa.
“Được rồi, những thứ cần xem đều đã xem rồi, tiếp theo ý của anh như nào đây?