"Có muốn em tuột quần anh giống hồi bé không?"
"Em cũng không ngại."
Biểu cảm tự nhiên, giọng nói nhẹ nhàng vừa giống thật vừa không giống thật. Lời nói đùa cợt này của Nguyên Tâm làm A Thành nhớ lại chuyện cũ, trong lòng âm thầm khẳng định.
Chính là cô ấy!
Đại ma đầu Nguyên Tâm!
Nhưng Nguyên Tâm ngày ấy và bây giờ quả thật khác nhau một trời một vực, như hai người vậy. Cô của bây giờ nhẹ nhàng, trầm ổn, rất dịu dàng, với hình tượng này A Thành không nhận ra là đúng rồi.
Nhìn hắn đứng bất động ở đó, Nguyên Tâm bật cười tiếng cười dễ nghe cọ nhẹ qua tim hắn khiến mãnh nam lạnh lùng bất giác đỏ mặt.
Cô híp mắt nhìn hắn, thẳng thắn nói ra suy nghĩ của hắn ngay lúc này:
"Nhìn em không giống với lúc bé, đúng không?"
Nguyên Tâm lại còn rất thất thời mà tự phê phán hành động không đứng đắn của mình lúc nhỏ.
"Con người ai cũng phải thay đổi mà, em lúc trước còn nhỏ chưa hiểu chuyện nên đã khiến anh sợ hãi cho đến giờ."
"Đều là chuyện cũ, bỏ qua nhé."
Chốt lại câu chuyện là nụ cười rạng rỡ của cô, A Thành cuối cùng cũng lấy lại được phong độ của mình, hắn mím môi không đáp, chỉ bước đến mở cửa rồi nghiêng người sang một bên ý bảo cô hãy vào nhà.
Cái con người này, thế mà không nói một lời nào.
Nhưng dù là vậy thì Nguyên Tâm lại không để tâm đến vấn đề này cho lắm, cô chỉ cười nhạt rồi đi vào nhà. Bên trong so với ở ngoài hành lang ấm áp hơn nhiều, căn nhà khá gọn gàng đồ dùng trong nhà tuy không đầy đủ nhưng cũng tạm được.
Có chỗ ăn chỗ ngủ là được rồi, phong cách này rất giống với cô.
"Ngồi đi."
Lữ Thế Thành nhìn cô đang đánh giá nhà của mình thì lên tiếng, hắn vào bếp rót một cốc nước ấm rồi mang ra đưa cho cô đệm thêm một câu nữa.
"Nhà chỉ có nước lọc, uống tạm đi."
Nguyên Tâm cười nhạt, gật đầu đáp: "Không quan trọng."
A Thành lặng người hắn lại ngây ngốc nhìn cô một lần nữa bởi tính cách bây giờ của cô, Nguyên Tâm này so với hắn hình như còn lạnh hơn rất nhiều.
Làm ấm cơ thể xong, Nguyên Tâm liền đi vào vấn đề chính nói đến nguyên nhân mà mình đột ngột xuất hiện ở đây.
Khoan nói đến chuyện hôn ước giữa hai người, cô bắt đầu nói đến công việc trước nó cũng là lý do mà cô bị phụ huynh hai nhà ép đến đây tìm hắn.
Nguyên Tâm sau khi tốt nghiệp cấp 3 liền đăng ký một chuyên ngành mà ít nữ sinh nào dám đăng ký, làm một nữ pháp y tiếp xúc với thi thể người chết còn nhiều hơn là với người sống. Tính cách cô cũng từ đó mà trở nên lãnh cảm, trầm mặc như bây giờ.
Cô công tác tại thành phố X nhưng lần này ở thành phố A lại thiếu nhân lực Nguyên Tâm liền được điều động đến đây công tác, trùng hợp thay vừa đúng lúc hôn ước giữa cô và thiếu gia nhà họ Lữ đang sống và làm việc ở thành phố A đang được bố mẹ sắp xếp, mấy vị phụ huynh liền nhân cơ hội này 'thuận nước đẩy thuyền' bắt ép cô một hai phải trọ tại nhà A Thành cho bằng được, bọn họ bảo.
"Dù sao cũng phải sống chung, nhân cơ hội này sống thử đi cho biết mùi."
"Chúng ta không phải cổ hủ, cho nên đừng sợ...có bầu trước luôn cũng được."
"Hai đứa đã lâu rồi chưa gặp mặt, lần này sống chung cũng là cơ hội để vun đắp tình cảm đấy."
"..."
Mỗi người một câu khiến cô không tài nào phản bác được đành phải gật đầu chấp nhận cho qua chuyện, vả lại địa chỉ nhà của A Thành khá gần với cục cảnh sát cho nên cô không phản đối.
Chung quy vẫn là cái người A Thành này dường như vẫn còn rất để ý đến chuyện hồi bé, hắn vẫn còn ác cảm với cô vì đã hành hạ đầy đạo hắn thì phải.
"Là như vậy đó..."
"Em đến chỉ xin ở nhờ mà thôi."
"Còn chuyện hôn ước, có thể từ từ nghĩ cách. Nếu anh đã có người mà mình thích, chúng ta hủy hôn ước."
Nguyên Tâm nói rõ ngọn ngành cho hắn xong liền cảm thấy cổ họng khô khốc, cầm ly nước ấm uống một ngụm lớn để thông cổ họng.
A Thành vốn đã hoang mang sẵn nghe cô nói xong liền chuyển sang kinh ngạc, hắn nhíu mày hỏi một câu:
"Em là pháp y sao?"
"Đúng vậy, em là pháp ý...đã công tác được 2 năm rồi." Nguyên Tâm gật đầu đáp.
Thấy hắn dường như không tin tưởng cho lắm, liền cong môi cười hỏi lại.
"Sao vậy? Nhìn không giống à?"
Chân vắt chéo, ngồi rất ngay ngắn tư thế đoan trang. A Thành nhìn đi nhìn lại thật kỹ, quả thật nghe cô nói xong hắn liền thấy cô rất giống một người chuyên phẫu thuật thi thể người ch.ế.t.