Quả là trời không bao giờ tuyệt đường người. Tuy Thị Minh sinh ra không có cha mẹ quan tâm, chăm sóc và bảo ban. Nhưng bù lại thì cô bé có sự giúp đỡ của những người tốt bụng khác, duyên nợ luôn là thứ khó nói rõ.
Thấy sự lo lắng của Thị Minh, Liar chép miệng an ủi cô bé. Còn trẻ thế này đã có dáng vẻ của bà cụ non. Ngày hôm sau, quả thật là Thị Minh đã khỏe hơn không ít. Liar lập tức đi theo đoàn đội của căn cứ Hoa Hướng Dương ra bên ngoài làm nhiệm vụ.
Trước khi đi thì Liar cũng dặn dò Thị Minh không nên ra khỏi phòng. Thị Minh không hề vặn hỏi lý do từ Liar mà cứ thế vâng dạ, đảm bảo chắc chắn cô bé sẽ làm theo lời Liar dặn, không khiến cho cô buồn lòng.
Liar đi ra bên ngoài khoảng sân trống, hiện tại đang có năm người trang bị đầy đủ đứng nghiêm. Tất thảy năm người đều là đàn ông và dáng vẻ có chút hung hăng, bặm trợn. Bấy giờ, Hải Vinh đi từ nhà bếp ra, gật đầu chào hỏi mọi người: "Vậy là đoàn của chúng ta hôm nay sẽ có sáu người ra ngoài làm nhiệm vụ - bao gồm luôn cả Mịch Vũ vừa gia nhập căn cứ ngày hôm qua."
"Vì Mịch Vũ chỉ có kỹ năng và kinh nghiệm tác chiến nên mong mọi người có dị năng hãy chiếu cố Mịch Vũ nhiều hơn. Đồng tâm hiệp lực, giúp đỡ lẫn nhau hoàn thành nhiệm vụ để khi trở về căn cứ thì mọi người đều được an toàn và đầy đủ như bây giờ."
"Nhiệm vụ hôm nay của mọi người là đi tìm một cái máy phát điện loại nhỏ. Máy phát điện cỡ lớn thì căn cứ đã có, nhưng chúng ta cần loại nhỏ để có thể nghiên cứu kỹ thêm về nguyên lý hoạt động của máy phát điện nhằm cung cấp điện cho căn cứ."
"Đội lần này sẽ do Văn Tân dẫn đầu, anh ấy sở hữu song dị năng. Bản đồ cũng đã được anh ấy cất giữ, mọi người cứ hỗ trợ anh ấy là được. Anh Tân là một người rất có trách nhiệm nên những việc hiểm nguy đều sẽ tự mình xông pha, đi cùng anh Tân là sướng nhất rồi đấy."
Liar liếc mắt qua người đàn ông tên Văn Tân mà Hải Vinh vừa giới thiệu và đang dùng những lời có cánh cho anh ta. Hai mắt láo liên, hốc mắt trũng sâu và xanh xao, trong đôi mắt có những tia m.á.u đỏ lòm nhưng nhìn gần sẽ thấy vô hồn vô định. Dáng người ốm yếu gầy nhom, tuy giống như suy nhược nhưng lại không phải.
Đó là dáng vẻ của những kẻ phóng túng quá độ, bị chính tâm dâ.m dụ.c của bản thân làm suy thận hại thân. Vốn có câu tâm sinh tướng, vì Văn Tân mang tâm tà dâ.m vô độ mới dáng vẻ mới trở nên gầy yếu và không đoan chính như vậy. Vừa nhìn qua đã cảm thấy không có cảm tình với người như thế được.
Liar xoay đầu đi nơi khác, thế nhưng ngay sau đó Văn Tân lại nhìn cô, tia bỉ ổi trong mắt không cần nói rõ cũng có thể nhìn thấy được. Hải Vinh thấy thế thì híp mắt, ném cho Văn Tân một ánh nhìn cảnh báo. Thấy vậy, Văn Tân quay sang cười trừ với Hải Vinh. Thực ra thì cảnh thương đó đã sớm lọt vào mắt của Liar từ lâu.
Máy phát điện nhỏ là mục tiêu lần này, còn những vật liệu cá nhân tự thu thập thì có quyền quy làm của riêng, không cần phải giao nộp cho căn cứ. Liar là nữ nên được mọi người ưu ái đi ngay phía sau đội trưởng là Văn Tân. Thế nhưng cô từ chối và đi ở cuối hàng, đơn giản vì cô không muốn ở gần tên Văn Tân đó, thật sự rất buồn nôn.
Ánh mắt Văn Tân nhìn Liar vô cùng trực tiếp và trần trụi. Gã ta nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, điều này khiến cho Liar vô cùng khó chịu. Đầu óc của cô hiện tại đã sớm nghĩ đến việc làm thế nào để xử lý gã đàn ông ghê tởm này.
Một kẻ sống bằng nửa thân dưới thế này thì dù cho có tu luyện dị năng cao cường cỡ nào đi chăng nữa cũng sẽ không có sức mạnh thuần túy bên trong. Giống như có ngọn mà không có gốc vậy, nên chỉ cần Liar tìm ra điểm yếu của gã ta thì dù là cô không có dị năng thì gã ta cũng sẽ không xong với cô.