Lục Trường Lan nói: "Vậy chiều nay đệ sẽ đến nhà máy nước."
Lục Kiến Vi lắc đầu: "Tỷ sẽ tự mình đi."
Nghe vậy, Lục Trường Lan không nài nỉ thêm.
Nói đi là đi! Buổi chiều, sau khi Lục Kiến Vi dọn dẹp xong thì xuất quan đi nhà máy nước.
Nhân viên mỉm cười, hỏi: "Cô ở khu vực nào?"
"Xuất Vân Quan" Lục Kiến Vi đáp.
Nhân viên tỏ vẻ ngạc nhiên khi nghe tên đó, mất một lúc mới nói: "Đạo quan của cô cuối cùng cũng quyết định lắp đặt à?”
Trước kia, khi đào hào để lắp đặt ống nước, vị đạo sĩ già không đồng ý! Buộc họ phải đi vòng quanh khu vực đó, giờ lại thay đổi quyết định?!
Lục Kiến Vi không giải thích, chỉ đơn giản nói: "Làm phiền rồi!"
"Không có gì! Việc lắp đặt là miễn phí." Nhân viên đưa cho cô một tờ giấy, nói: "Cô điền thông tin vào đây! Sau đó, tôi sẽ cho nhân viên đến kiểm tra sau."
Xuất Vân Quan không phải là nơi nổi tiếng! Họ chỉ được biết đến khi đào hào để lắp đặt ống nước trong một con hẻm cũ.
Lục Kiến Vi điền thông tin đầy đủ, hỏi: "Bao lâu có thể hoàn thành?”
Nhân viên kiểm tra lại thông tin của Xuất Vân Quan.
Mặc dù Xuất Vân Quan không giàu có nhưng tất cả giấy tờ đều hợp lệ, đủ điều kiện để lắp đặt.
Nhân viên trả lại hồ sơ, nói: "Chúng tôi cần khảo sát địa điểm và thay thế một số đường ống cũ, ước chừng cần vài tháng."
Lục Kiến Vi gật đầu tỏ hiểu rõ.
Vài tháng có thể nói là hơi dài nhưng đạo quan chỉ có hai người! Họ có thể mua nước để sử dụng tạm thời.
May mắn là lần trước cô kiếm được một khoản tiên kha khá nên tạm thời không phải lo vấn đề tiền bạc.
Đúng lúc đó, cánh cửa phòng bất ngờ bị đẩy mạnh, tạo ra tiếng động lớn.
Một người đàn ông trung niên vội vã lao vào: "Vương Vân! Tiêu Hà lợi dụng lúc tôi sơ ý đã chạy vào bên trong nhà xưởng đó... Tôi nghe thấy tiếng kêu của cậu ấy!"
Vương Vân - Người đang tiếp đón Lục Kiến Vi đứng hình, lắp bắp: "Tôi đã bảo cậu ấy không được vào đó! Mà cửa đã khóa rồi mà?"
Người đàn ông trung niên cười khổ: "Cậu ấy phá khóa rồi! Bây giờ không thời gian để nói, chúng ta phải cứu người ngay."
"Xin lỗi cô Lục! Hôm nay có việc bất ngờ, chúng tôi sẽ sắp xếp lại lịch cho cô sớm nhất có thể" Vương Vân xin lỗi.
Sự cố này liên quan đến mạng người nên việc giải quyết nó là ưu tiên hàng đầu.
Anh ấy bước ra khỏi quây, vừa nói với đồng nghiệp: "Chuyện này liên quan đến mạng người rồi... Khu nhà xưởng kia không phận sự cấm vào! Bên trong có..."
Lục Kiến Vi nghe câu được câu mất nhưng cô vẫn cảm thấy có điều khác thường.
Cô quan sát kỹ hai người trước mắt và quyết định theo họ vào bên trong... Ngay lập tức, Lục Kiến Vi cảm nhận được một luồng âm khí nhè nhẹ.
Âm khí không nặng, có lẽ không phải do quỷ dữ.
Khu vực bên trong khác biệt so với phía trước, nơi đây là cơ sở sản xuất đạt chuẩn mà Lục Kiến Vi lần đầu tiên được thấy, hơi bừa bộn nhưng vẫn sạch sẽ.
Có thể là bởi vì cuối tuần, cho nên nơi này cũng không có mấy người, hiện tại tất cả đều tụ tập ở phía trước một gian nhà xưởng.
Khi thấy Lục Kiến Vi, Vương Vân nhíu mày: "Cô vào đây làm gì? Mau ra khỏi đây, khu vực này cấm người ngoài."
Đặc biệt là vụ việc đang liên quan đến bí mật của nhà máy! Nếu lộ ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến uy tín.
Lục Kiến Vi tiến lên, hỏi: "Nơi này có ma phải không?” Câu hỏi đó khiến Vương Vân đứng hình... Ban đầu, anh ấy định đuổi người nhưng giờ lại đổi giọng: "Làm sao cô biết?"
Lục Kiến Vi mỉm cười: "Tôi là Quan chủ Xuất Vân Quan, chuyên về tử vi, có thể tôi sẽ giúp được."
Mọi người tỏ ra hoài nghỉ: [Một cô gái trẻ như thế lại có khả năng trừ tà?!]
Vương Vân đã từng ghé Xuất Vân Quan nhưng khi đó Quan chủ vẫn là vị đạo sĩ già khó tính! Anh ấy không rõ về năng lực của vị đạo sĩ đó.
Về cô đồ đệ này của ông ấy... Anh ấy càng không biết liệu có thể tin tưởng hay không?!
Nhà máy này từng là nhà máy cũ, nơi đã xảy ra những sự việc kỳ bí liên quan đến ma quỷ! Từ đó, nó đã bị khóa tính cho đến hiện tại đã gần 50 năm rồi.