Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mang Theo 12 Cung Hoàng Đạo Chuyển Sinh

Chương 9: Cái này vũ khí thật tốt!




Chương 9: Cái này vũ khí thật tốt!

"Đừng đột nhiên xông ra thế chứ!" Bạch Tinh Lăng bất đắc dĩ nói "Vậy đem nhiệm vụ ra đây đi"

Nói rồi trước mặt hiện ra màn sáng.

[ Nhiệm vụ chi nhánh: Cái này v·ũ k·hí thật tốt! ]

[ Yêu cầu:

Giai đoạn một: Chọn một loại v·ũ k·hí.

Giai đoạn hai: Học tập bí kỹ tương ứng, độ thuần thục đạt tới thông hiểu đạo lý ]

[ Tiến độ: (Vũ khí: None)

1. Tam lưu (0/500) hoặc nhị lưu (0/100) (Có thể chuyển đổi theo tỉ lệ 5 : 1)

2. Nhất lưu (0/10)

3. Cấp Nhân (0/1) ]

[ Khen thưởng: Bách khoa toàn thư «Cố Hữu Linh Trang» Luyện huyết đan x5 bình]

[Luyện huyết đan: Thuốc phụ trợ, tăng cường hiệu quả rèn luyện khí huyết lên gấp ba, mỗi viên hiệu quả 3 ngày.

Chú thích: Một bình 10 viên]

"Khen thưởng thật phong phú, chỉ là nhiệm vụ này có chút đau gan." Bạch Tinh Lăng khổ sáp nhìn tiến độ, dù không học bí kỹ tam lưu thì cũng cần học 111 loại bí kỹ, còn không đề cập cái kia độ thuần thục.

Sơ khuy môn kính, Thuần thục vận dụng, Thông hiểu đạo lý, Xuất thần nhập hoá.

Phía trên là bốn giai đoạn thuần thục của bí kỹ, giữa các giai đoạn không có cụ thể phân chia nhưng có thể đại khái theo rèn luyện cảm nhận được.



111 bí kỹ thông hiểu đạo lý, mấy chục năm mới xong vậy trời ?

[ Chủ nhân, ngài như vậy là quá coi thường «Bách Luyện» rồi! Ngài hiện tại, xuất thần nhập hoá mới coi là khó vào, mà chỉ là thông hiểu đạo lý, một loại nhị lưu bí kỹ thì đối với ngài bây giờ có lẽ chỉ cần chưa tới một tuần là xong, nhất lưu cùng cấp Nhân có lẽ lâu hơn nhưng cũng không hơn một tháng. ]

[ Tuy nhiên nếu ngài tiến hành đại lượng chiến đấu thì quá trình còn rút ngắn hơn nữa. ]

"Thật?" Bạch Tinh Lăng nghe trình tự nói vậy cũng giật mình, cậu đối với thiên phú và kỹ năng còn chưa quen thuộc nên không biết «Bách Luyện» tăng lên thiên phú chiến đấu mạnh tới đâu, không nghĩ tới khủng bố như vậy.

Bí kỹ nhị lưu người bình thường muốn luyện tới thuần thục vận dụng không có nửa năm tới một năm thì đừng nghĩ, càng đừng nói thông hiểu đạo lý, cái này cảnh giới không có 10 năm cũng chớ tương tư. Mà xuất thần nhập hoá, căn bản là xem vận khí và ngộ tính, có thể chỉ một khắc ngộ ra cũng có thể là cả đời không thể gặp.

[ Thế giới của thiên tài làm sao người bình thường có thể phán đoán? Chủ nhân, từ khi ngài thức tỉnh mệnh toà, ngài đã không phải người bình thường. Bởi vậy phải cho chính mình chút lòng tin nha ]

Bạch Tinh Lăng hơi trầm mặc mới cười một tiếng "Thật tình, nói như ta không phải người vậy. Đã hiểu, vậy ta hiện tại là cái thiên tài phải không!"

[ Chủ nhân so thiên tài còn thiên tài! ]

"Ha ha, chỉ biết nịnh hót!"

Nói rồi Bạch Tinh Lăng hồi thần, bên cạnh cậu Bạch Hiểu Hiểu đang hưng phấn điểm màn hình lật xem mấy loại bí kỹ. Bạch Tinh Lăng nghiêng đầu qua hỏi:

"Thế nào, có hứng thú với loại hình v·ũ k·hí nào không?"

Bạch Hiểu Hiểu nhíu mày tự hỏi mới trả lời "Có lẽ kiếm và cung, ngược lại mấy thứ khác không có cảm giác gì. Nhưng lại không biết lựa chọn thế nào, thật đau đầu."

"Vậy thử cả hai đi, vả lại cũng không ai nói là chỉ dùng một loại, cảm thấy như thế nào tốt liền như thế nào." Bạch Tinh Lăng xoa nhẹ mái tóc của em gái nói, mà cậu cũng cần quyết định tốt mục tiêu.

Không cần trước tiên xem xét bí kỹ, ngược lại Bạch Tinh Lăng đi tới trước tủ v·ũ k·hí. Bạch Hiểu Hiểu thì lấy cung, tên và một thanh kiếm cùng một ít sách nhập môn đi tới tập luyện.

Lúc nãy trình tự đã nói Bạch Tinh Lăng hãy tự tin về thiên phú của mình, bởi vậy cậu muốn thử một cái ý nghĩ. Nếu thiên phú của cậu khủng bố như vậy... liệu có thể bằng cảm giác mà lựa chọn v·ũ k·hí thích hợp không.

Khi người có thiên phú cao quá mức thì tại một số trường hợp liên quan sẽ sở hữu một loại trực giác phi thường. Vậy nên Bạch Tinh Lăng muốn dựa vào thứ hư vô mờ mịt kia để lựa chọn, bởi vì có chiến binh nào lại không biết v·ũ k·hí thích hợp với bản thân.



Hi vọng bản thân lựa chọn chính xác, Bạch Tinh Lăng tự nhủ. Đôi mắt khép hờ, lấy tay thử chạm vào vào từng kiện binh khí ở đây. Lúc này Bạch Tinh Lăng ngỡ như bản thân đang đi vào một thế giới khác, thế giới của... binh khí.

Bạch Tinh Lăng cứ như vậy chầm chậm đi, đảo qua từng kiện v·ũ k·hí trên giá, lúc này trong cảm nhận của cậu dường như thế giới chỉ còn lại tiếng bước chân và tiếng reo vang của sắt thép. Thật như cậu có thể nghe hiểu, có mời chào chạm vào chúng, có ghét bỏ đẩy ra, có lạnh nhạt không quan tâm nhưng tất cả đều... thiếu chút gì, thật không thoải mái.

Bạch Tinh Lăng cứ như vậy chầm chậm mà sờ soạng, chợt... như có như không tiếng kêu vang lên "Chiến hữu... tới... a"

Rõ ràng tiếng mời gọi này không phải không có, nhưng thế nào lại cho người cảm giác tựa sấm sét giữa trời quang, cảm giác tựa như quen thuộc không chút xa lạ, lại tựa như... mệnh trung chú định!

Bạch Tinh Lăng dừng lại, cảm nhận xúc cảm trên tay, có chút lạnh lẽo. Cuối cùng, quyết định tin tưởng bản thân, trở tay đem nó rút ra, mở mắt.

Trên tay, là v·ũ k·hí cán dài, một đầu gắn vào lưỡi thép sắt nhọn như muốn xuyên thủng không khí, đúng là một cây trường thương. Bạch Tinh Lăng chăm chú nhìn trên tay thương sắt, như thấy được nó đang reo hò.

"Thương sao?" Bạch Tinh Lăng dụng tâm cảm nhận trường thương trong tay, sau đó cười nhẹ nắm lấy nó quay ra khỏi tủ v·ũ k·hí.

"Aisa, lọc ra thương pháp bí kỹ từ tam lưu tới nhất lưu, chọn mỗi loại một trăm bản đứng đầu."

"Đã hoàn thành, ngài có thể từ danh sách lựa chọn, bí kỹ sẽ lấy hình thức giả lập hiện ra."

Bảng danh sách hiện ra trước mặt của Bạch Tinh Lăng, cậu nhìn trên đó hàng loạt các loại thương pháp đước sắp xếp rõ ràng phân chia theo cấp bậc.

Trước tiên từ bí kỹ tam lưu nhập môn đi, tự nhủ như vậy, Bạch Tinh Lăng tuỳ ý chọn một bản thương pháp có tên hợp mắt. Ngay sau đó, hàng ngàn mảnh nhỏ hình tam giác từ hư không xuất hiện ghép lại thành một quyển sách phía trên là bốn chữ Thứ Địa Thương Pháp.

Cầm trên tay xúc cảm lại chân thực như thực thể, Bạch Tinh Lăng cảm thán công nghệ giả lập này quá khủng bố, xã hội kiếp trước chắc phải thua xa nơi này vài trăm năm.

Tay nắm trường thương, Bạch Tinh Lăng bắt đầu hành trình cày nhiệm vụ, nhầm rèn luyện thương pháp.

-------

Một cái buổi chiều thật nhanh trôi qua, Bạch Tinh Lăng mồ hôi đầm đìa nằm trên mặt đất, Bạch Hiểu Hiểu thì tại cách đó không xa ngồi nghỉ ngơi. Nhìn Bạch Tinh Lăng như vậy nhỏ giọng u oán:

"Em đã nói nên có chừng mực mà, liên tục tập luyện vài tiếng không nghỉ ngơi giờ biết mệt chưa?"



Bạch Tinh Lăng mệt mỏi thở không ra hơi huống chi đáp lại, chỉ cười cười làm hoà, trong lòng cũng bất đắc dĩ. Thiên phú chợt tăng quá cao cũng không phải chuyện tốt, cái cảm giác mỗi phút mỗi giây đều đang trưởng thành thật quá dễ dàng làm người đắm chìm.

Nhưng cũng không có cách nào, đành phải tốn thời gian dần quen thuộc khống chế thôi.

Không đến vài phút, Bạch Tinh Lăng đã khôi phục lại, dù sao khí huyết cao tới 150 làm tố chất thân thể tăng rất nhiều. Kéo thân thể mỏi mệt về nhà, cậu ăn tối xong liền lăn đùng ra ngủ.

Một tuần sau đó, Bạch Tinh Lăng và Bạch Hiểu Hiểu liên tục xuất hiện tại hiệp hội lính đánh thuê để huấn luyện. Bạch Hiểu Hiểu cuối cùng quyết định ta là người trưởng thành ta muốn hết, khổ hề hề tập cung lẫn kiếm, tuy nhiên lại ngoài ý muốn thuận lợi, thiên phú cũng rất cao.

Bạch Tinh Lăng đã đạt yêu cầu 45/500 bản bí kỹ tam lưu, theo càng nhiều bí kỹ đạt tới thông hiểu đạo lý, cậu ngoài ý muốn phát hiện đa số bí kỹ đều có phần ý niệm lặp lại. Bởi vậy học tập cực kỳ mau, thậm chí bây giờ chỉ cần luyện hai ba vòng liền đạt tới thuần thục vận dụng, lại luyện nhiều vài phút liền bước vào thông hiểu đạo lý.

Đây là cái gọi là hải nạp bách xuyên sao? Bạch Tinh Lăng cũng kiến nghị Bạch Hiểu Hiểu làm thử cách này, tuy nhiên hiện tại cô chỉ luyện được 5 bản cung kỹ cùng 7 bản kiếm kỹ (Đều đạt tới thông hiểu đạo lý). Lúc này thiên phú chênh lệch hiện ra tới rồi, Bạch Tinh Lăng cũng chỉ cười khổ quả nhiên phương pháp này chỉ dành cho thiên tài. A, ta là thiên tài? Vậy không sao!

Bạch Tinh Lăng cũng không nói Bạch Hiểu Hiểu dừng lại, dù sao hiện tại là thời kỳ đặt nền móng, thời gian cũng không có gì gấp gáp, mà thiên phú của cô cũng không phải thấp chỉ là so sánh với Bạch Tinh Lăng thấp mà thôi, đặt ở ngoài chính là rồng phượng trong loài người.

Mà trong thời gian rèn luyện đúng là ra chút vấn đề, làm người đạt được sức mạnh thì nội tâm đều sẽ bành trướng, Bạch Tinh Lăng vẫn tính là người tất nhiên như vậy. Một tuần thực hiện kỳ tích mà người bình thường phải đi cả đời không bành trướng sao được.

Tuy nhiên kiếp trước đọc tiểu thuyết vô số Bạch soái ca tất nhiên sẽ nhìn ra vấn đề, vậy làm sao bây giờ? Tìm người dạy một khoá là được!

Thế là Bạch soái ca của chúng ta đi vào phòng đặc biệt chọn hình chiếu thương đạo đại sư ra đối chiến, quả nhiên chưa tới ba phút liền quỳ, vấn đề đã giải quyết! Đơn giản phải không?

"Keng!" Thanh thuý tiếng sắt đánh vào nhau vang vọng trong sân huấn luyện. Bạch Hiểu Hiểu một tay nắm kiếm cùng thương trong tay của Bạch Tinh Lăng giao phong.

Qua một tuần huấn luyện với đại lượng bí kỹ, bất kể là Bạch Hiểu Hiểu vẫn là Bạch Tinh Lăng đã dần tìm ra phong cách chiến đấu của bản thân. Đây cũng là một trong những chỗ tốt của việc chăm chỉ học tập.

Bạch Hiểu Hiểu kiếm pháp chú trọng một chữ nhanh, ánh kiếm dày dặc sắc bén phong toả đường lui của đối thủ bởi vậy dần đổi sang luyện tập kiếm nhẹ. Mà Bạch Tinh Lăng thương pháp đa phần là lấy lực áp người, tuy nhiên với thiên phú «Bách Luyện» thì kỹ xảo cũng chẳng kém đi đâu. Hai anh em có thể khái quát một người chú trọng kỹ xảo, một người chuyên trọng lực lượng.

Bạch Tinh Lăng xem chuẩn sơ hở một thương đâm tới khiến Bạch Hiểu Hiểu luống cuống rút kiếm về phòng ngự, như sức mạnh trầm trọng đè ép làm kiếm văng ra ngoài. Nhìn trước mặt lưỡi thương sắc bén, Bạch Hiểu Hiểu u oán nhìn anh trai, ánh mắt như đang nói em gái anh đáng yêu thế này nhường một chút không được sao.

Bạch Tinh Lăng như xem hiểu ý tứ này, cười cười kéo Bạch Hiểu Hiểu đứng lên cầm lấy cổ tay của cô xoa nhẹ.

"Được rồi, đừng hờn dỗi, dù sao chiến đấu thật sự sẽ không ai nương tay."

"Nhưng không một trận thắng thì ai cũng khó chịu, anh không nhẹ tay một chút, cổ tay đau muốn c·hết!" Bạch Hiểu Hiểu nhỏ giọng oán giận,nhưng vẫn ngồi yên cho Bạch Tinh Lăng xoa bóp cánh tay b·iểu t·ình còn thật hưởng thụ.

Thiếu niên dịu dàng cho thiếu nữ mát-xa cánh tay, thiếu nữ mang ý cười trên khuôn mặt giống như dựa vào vai thiếu niên. Cảnh tượng lúc này không hiểu có chút ấm áp.