Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mang Theo 12 Cung Hoàng Đạo Chuyển Sinh

Chương 10: Lời hứa từ quá khứ.




Chương 10: Lời hứa từ quá khứ.

[ Nhiệm vụ chi nhánh: Cái này v·ũ k·hí thật tốt! ]

[ Tiến độ:

1. Tam lưu (45/500) hoặc nhị lưu (0/91)

2.... ]

Nhìn thoáng qua nhiệm vụ, Bạch Tinh Lăng cảm thấy luyện thêm năm cái thương pháp tam lưu nữa cho đủ cái số chẵn rồi chuyển qua nhị lưu. Lúc đó đoán chừng khoảng một tháng rưỡi sẽ hoàn thành yêu cầu thứ nhất.

Tắt đi bảng nhiệm vụ, Bạch Tinh Lăng hít sâu một hơi, hôm nay nên nói chuyện đột phá cho Hiểu Hiểu. Trên mặt có chút ngượng ngùng, hy vọng em ấy sẽ không cho rằng mình là biến thái đi! Sẽ không chứ!?

Tiếng nước từ phòng tắm ngưng hẳn, Bạch Hiểu Hiểu mang áo thun quần ngắn cầm khăn lau tóc đi tới gọi Bạch Tinh Lăng:

"Anh hai, sấy tóc giúp em."

Bạch Tinh Lăng hồi thần, nhận lấy máy sấy. Mà Bạch Hiểu Hiểu giống như mèo con hưởng thụ, cả người hơi dựa vào trên ngực của cậu.

Ngón tay lướt trên mái tóc đen mềm mại của Bạch Hiểu Hiểu, Bạch Tinh Lăng cẩn thận mà làm khô từng sợi tóc trong đầu có chút xuất thần.

Sau vài phút cậu đem máy sấy đặt ở một bên, hít sâu một hơi mới nói:

"Hiểu Hiểu, anh có chút chuyện muốn nói với em"

Bạch Hiểu Hiểu nghe vậy xoay người lại đối mặt với Bạch Tinh Lăng, trong ánh mắt chứa tò mò. Bạch Tinh Lăng mới nói tiếp:

"Trước tiên em xem cái này trước"

Nói rồi cầm lấy tay của Bạch Hiểu Hiểu, trong cơ thể khí huyết chấn động. Mà Bạch Hiểu Hiểu lúc này dần chuyển từ tò mò sang chấn kinh.

"Anh đột phá rồi!"Bạch Hiểu Hiểu mừng rỡ nói, nhưng chợt thấy khó hiểu cả ngày hôm nay anh ấy ở bên cạnh mình thì khi nào đột phá.

Bạch Tinh Lăng cũng nhìn ra thắc mắc của cô, nói:

"Anh đột phá từ bảy ngày trước rồi!"

"À thì ra là bảy ngày trước, ủa khoan..." Bạch Hiểu Hiểu theo bản năng nói, chợt con ngươi rung động sau đó như hét lên nói "Cái gì, bảy ngày trước!"

"Không phải..."



Bạch Tinh Lăng chưa cho cô nói xong "Mệnh toà của anh dường như có chút đặc biệt, cho nên thức tỉnh xong thì tự củng cố luôn rồi, vậy nên anh nhân cơ hội đột phá."

"Mà vấn đề chính cũng không phải cái này, cho em xem chuyện khác."

Nói rồi Bạch Tinh Lăng cùng Bạch Hiểu Hiểu trán chạm trán, một cỗ năng lượng từ mệnh toà của Bạch Tinh Lăng truyền qua làm Bạch Hiểu Hiểu càng kinh hãi.

"Đây, đây là, năng lượng sao trời!?" Bạch Hiểu Hiểu lắp bắp nói.

"Ừm, năng lượng sao trời, có vẻ chòm Thiên Yết dung lượng lớn hơn so với bình thường, bởi vậy năng lượng sao trời tích luỹ so người khác lớn hơn. Cho nên..." Bạch Tinh Lăng gật đầu nở nụ cười.

"Cho, nên?" Bạch Hiểu Hiểu nghĩ tới gì, đại não hơi đứng máy.

"Cho nên có thể dùng đống năng lượng thừa này giúp em đột phá!"

Bạch Hiểu Hiểu nghe vậy, không biết sao trầm mặc. Đang lúc Bạch Tinh Lăng lo lắng thì cô bỗng ầm một cái đem cậu phác gục trên ghế, bản thân thì ôm lấy cổ nằm trong lòng của cậu. Bạch Tinh Lăng lại nghe trong lòng ngực truyền đến tiếng khóc nức nở, hơi ngơ ngác sau đó vội vàng ôm lấy Bạch Hiểu Hiểu trấn an.

Bạch Hiểu Hiểu chợt khóc làm cậu không kịp phản ứng, chỉ có thể lẳng lặng ôm chặt lấy cô mà an ủi. Đồng thời trong đầu như nghĩ tới cái gì, ánh mắt chợt hiện vẻ hối hận,c·hết tiệt, nói cho cùng là cái kia vốn đã sắp quên mất tâm lý của kiếp trước quấy phá.

Vốn dĩ chuyện sớm đột phá dù sao cũng giấu giếm không được người trong nhà, thế mà theo bản năng muốn đem giấu đi. Nhìn thấy Bạch Hiểu Hiểu khóc nức nở, mới tỉnh ngộ ra, Bạch Hiểu Hiểu là không thức tỉnh được mệnh toà vốn dĩ tiến vào siêu phàm vô vọng, mà phương pháp duy nhất lại phải làm hại người khác.

Bởi vậy trong tâm lý lại muốn đột phá để đi sóng vai cùng anh trai, lại sợ hãi người khác vì mình mà gây ra tổn thương cho người khác, hai loại cảm xúc mâu thuẫn không lúc nào không căng chặt tinh thần của Bạch Hiểu Hiểu. Nói cho cùng mấy ngày nay tươi cười hoạt bát cũng chỉ cho hai người yên tâm mà thôi.

Lúc này, Bạch Tinh Lăng cho cô bất ngờ như làm cổng thoát nước cho bể chứa áp lực của Bạch Hiểu Hiểu khiến cô không kiếm nổi mà xả hết uỷ khuất trong lòng ra.

Bạch Tinh Lăng đều muốn cho mình mấy cái tát,thằng ngu này, mày giấu cái gì, chẳng lẽ mày không tin được hai người chí thân của mày sao, hay mày cho là cái thân phận người chuyển thế của mày thật quan trọng hơn họ, nếu mày không giấu thì Hiểu Hiểu đã không chịu đựng như vậy!

Nhìn Bạch Hiểu Hiểu nước mắt, Bạch Tinh Lăng dường như trong người như có cái gì xé ra thành từng mảnh, cảm xúc chưa từng trải qua bao giờ khiến cánh tay càng ôm chặt cô.

Khóc một lúc lâu, Bạch Hiểu Hiểu mới ngẩng đầu lên, nhìn vũng nước ở trước mặt khiến cô cảm thấy ngượng ngùng. Trên khuôn mặt tàn lưu nước mắt hơi cười cười nói:

"Em xin lỗi, chỉ là, quá vui vẻ, thật sự quá vui vẻ!"

Nhưng Bạch Tinh Lăng chỉ cảm thấy đau lòng, ôm lấy cô không buông, một tay nhẹ nhàng xoa nước mắt trên gương mặt Bạch Hiểu Hiểu, áy náy lên tiếng:

"Không, anh mới là người xin lỗi, là anh bỏ qua cảm giác của em, là anh ngu ngốc mà gạt em mới để em chịu đựng đống cảm xúc này. Anh đúng là thằng anh tồi, thật xin lỗi!"

Bạch Hiểu Hiểu nghe vậy hơi trầm mặc, đúng thật vậy, rõ ràng có cách giải quyết lại giấu giếm bản thân, khiến mình chịu uỷ khuất như vậy.



"Hừ!" Bạch Hiểu Hiểu trong lòng nghĩ vậy xoay đầu qua hừ một tiếng.

Bạch Tinh Lăng thấy vậy thở dài, dù sao là mình gây hoạ. Mà lúc này chợt thấy trên vai đau nhói, thì ra là Bạch Hiểu Hiểu lấy răng cắn mạnh vào.

"Hiểu Hiểu?" Bạch Tinh Lăng chịu đựng đau đớn, nhìn em gái.

Bạch Hiểu Hiểu cắn một lúc lâu mới thả ra, nhìn thẳng vào anh trai giận dỗi:

"Rõ ràng đều đã hứa, đã ngoéo tay rồi, thế mà còn làm chuyện như vậy, em rất...là...tức...giận!" Nói rồi còn phối hợp phồng má lên.

Nghe cô nói như vậy, ký ức của Bạch Tinh Lăng như kéo về một khoảng khắc trong quá khứ.

"Hiểu Hiểu, sau này vĩnh viễn có thể tín nhiệm Tinh Lăng nha" bé trai cùng bé gái nắm tay mà nói như vậy. Mà bé gái, khuôn mặt hơi đỏ lên cũng đáp lại "Vậy... vậy Tinh Lăng cũng vĩnh viễn có thể tín nhiệm Hiểu Hiểu, ai không giữ lời phải, ừm~ đền người kia một ngàn cây kem!"

"Vậy ngoéo tay!"

"Ngoéo tay!"

Bạch Tinh Lăng thất thần nhìn thiếu nữ nằm ở trong lòng, chợt cười cười nói:

"Vậy cho nên, anh phải đền bù một ngàn cây kem sao? Công chúa nhỏ của anh!"

Bạch Hiểu Hiểu nghe vậy, đáp:

"Không, giờ đã là người lớn rồi, ai lại ấu trĩ như vậy!"

"A~ Vậy làm sao bây giờ?" Bạch Tinh Lăng làm bộ suy tư hỏi.

"Phải gấp mười lần, mười ngàn cây, còn phải là vị đặc biệt!" Bạch Hiểu Hiểu đưa hai bàn tay ra, mười ngón giương đủ đòi hỏi.

"Chấp thuận, nhưng mười ngàn cây kem thì phải rất lâu mới trả xong!" Bạch Tinh Lăng nhìn Hiểu Hiểu bộ dáng tham ăn thật muốn cười.

"Vậy bao lâu mới trả xong?" Bạch Hiểu Hiểu hỏi.

"Có lẽ là... cả đời!" Thiếu niên hơi tự hỏi mà nói. Một món nợ đơn giản, nhìn như đầy ấu trĩ của trẻ con, lại như một sợi dây buộc chặt thiếu niên cùng thiếu nữ, hết thảy điều này có lẽ là vận mệnh đi?

---------

"Cho nên anh muốn cho em dùng năng lượng từ mặt trăng và mặt trời để đột phá?" Bạch Hiểu Hiểu lúc này vẫn nằm nhoài trên người của Bạch Tinh Lăng, nghe được cậu ta giải thích thì cảm thấy tò mò.

Bạch Tinh Lăng sau chuyện này cũng sắp xếp lại suy nghĩ của bản thân, đem chân tướng về mệnh toà 12 chòm Hoàng Đạo nói cho Bạch Hiểu Hiểu (trừ chuyện của trình tự, nhưng là nó yêu cầu giấu) cũng tiện thể nói về chuyện sử dụng hai loại năng lượng đột phá.



"Ừm, anh cũng dùng phương pháp này, cho nên khí huyết ban đầu đã cao tới 150 rồi, mà tới bây giờ dù không dùng đoán thể pháp thì cũng đã tăng lên tận 155. Bởi vậy anh cũng nghĩ giúp em có cái khởi đầu thuận lợi một chút, ít nhất cho đến khi có thể thức tỉnh mệnh toà thì sẽ không so người khác lạc hậu."

Bạch Hiểu Hiểu không sở hữu mệnh toà thì tất nhiên sẽ thua thiệt so với người khác, dù sao mệnh toà được công nhận là chìa khoá thay đổi vận mệnh của nhân loại không phải nói xuông.

So với thiên phú và kỹ năng không biết khi nào thức tỉnh, thì mệnh toà hữu dụng ở chỗ nó là một cỗ máy xử lý linh khí. Ở bất cứ cảnh giới nào, năng lượng trong cơ thể đều do hấp thụ linh khí lại thông qua tu hành pháp chuyển hoá mà thành, ví dụ thông qua đoán thể pháp đem linh khí chuyển hoá thành dinh dưỡng tẩm bổ khí huyết.

Mệnh toà thì làm một trạm trung gian, đem linh khí tinh luyện, sàng lọc đưa hiệu suất chuyển hoá tăng cao, lại tăng cường tốc độ hấp thu.

Bởi vậy Bạch Hiểu Hiểu không có mệnh toà, chỉ bằng đơn thuần thân thể hấp thu chuyển hoá linh khí, tất nhiên sẽ thua thiệt. Giúp điểm xuất phát của cô tăng cao là dựng nền móng tốt để sau này khi thức tỉnh mệnh toà có lẽ nhất cử vượt qua người khác. Dù sao theo tình hình huấn luyện tuần qua thì thiên phú của Bạch Hiểu Hiểu có thể nói là rồng phượng trong loài người.

"Em hiểu rồi, vậy cần phải làm cái gì?" Bạch Hiểu Hiểu gật đầu, bản thân cô kỳ vọng cùng Bạch Tinh Lăng sóng vai đi tiếp bởi vậy sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội.

Nhưng nói đến đây, trên mặt của Bạch Tinh Lăng không khỏi vì ngượng ngùng mà đỏ một chút, ghé sát tai của Bạch Hiểu Hiểu nhỏ giọng nói:

"Chúng ta cần phải..."

Theo Bạch Tinh Lăng giải thích, gương mặt của Bạch Hiểu Hiểu lại hồng lên một phần, tới cuối cùng trên đầu đều b·ốc k·hói. Ánh mắt mơ hồ mà nhìn Bạch Tinh Lăng:

"Thật, thật sự, phải...phải như vậy?"

Bạch Tinh Lăng tuy cũng xấu hổ, nhưng lại không có cách nào gật đầu. Dù sao lực khống chế của cậu yếu là thật, lúc trước gian nan lắm mới từ bầu trời đem hai luồng sáng hấp thu tới.

"Vậy, vậy em nghĩ sao?" Bạch Tinh Lăng trong lòng có chút hồi hộp lắp bắp nói.

Bạch Hiểu Hiểu cả khuôn mặt đều sắp thành quả anh đào, nhưng vẫn cà lăm mà trả lời:

"Nếu... nếu là... là anh hai, thì không... không thành vấn đề!"

"Ừm, vậy ăn cơm xong, chúng ta làm?" Bạch Tinh Lăng gãi đầu nói.

"Ừ~" Bạch Hiểu Hiểu cúi đầu thì thầm "Nhưng... nhưng không được nói cho người khác biết, em nói là quá trình"

"Được được, chúng ta cùng giữ bí mật" Bạch Tinh Lăng tất nhiên não vẫn còn dùng tốt, bởi vậy đáp ứng.

Nói rồi thiếu niên thiếu nữ đều hồng hồng gương mặt không dám nhìn nhau, nhưng bất tri bất giác ôm nhau càng chặt.

[ Lời yêu thương từ tác giả: Alo alo, chúc mọi người một ngày tốt lành nha!

Đây là quyển truyện thứ hai của tui, nhưng thật ra nói đây là quyển thứ nhất đã trọng tổ thì đúng hơn. Vì quyển thứ nhất cảm thấy đại cương và thế giới quan rối tinh rối mù cho nên tui quyết định viết lại một quyển mới hoàn toàn.

Nếu mọi người thấy ổn thì xin hãy để lại một bình luận và một tym