Mãng Hoang Kỷ

Chương 1629




- Chủ nhân đã ngồi ở đây uống rượu ba vạn hai nghìn tám trăm hai mươi hai năm.

Tô Vưu Cơ nói.

- Ồ.

Kỷ Ninh cười.

- Ta là Đạo Quân Hợp Đạo thất bại, bị từng Vĩnh Hằng Đế Quân nói tuổi thọ ngắn ngủi, nhưng ít nhất còn có mấy ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên, so với những con kiến này, so với phàm tục, dài ra không biết bao nhiêu lần. Một Hỗn Độn thế giới sinh ra đến phá diệt, cũng mới một Hỗn Độn kỷ nguyên mà thôi. Tính ra, tuổi thọ của ta rất dài, chỉ là không biết, ta đến cùng có thể chờ đến tin tức của Nữ Oa hay không.

- Chủ nhân nhất định có thể đợi được.

Tô Vưu Cơ liền nói.

- Ừm.

Kỷ Ninh gật đầu.

Từ khi hợp đạo thất bại, Kỷ Ninh phải vì một chút người quan tâm làm chuẩn bị.

Đám đồ đệ, hắn đều sắp xếp gần đủ rồi, đồ đệ tương lai sống hay chết, có thể có bao nhiêu thành tựu, liền xem đồ đệ tự mình đi liều mạng. Dù sao sư phụ dẫn vào cửa, tu hành cần nhờ cá nhân.

Kỷ Ninh quan tâm nhất vẫn là toàn bộ Tam Giới!

Bởi vì trong Tam Giới, có cha mẹ, con gái, có sư phụ, đồng môn của mình, có rất nhiều bạn tốt. Đồng thời nơi đó là quê hương của mình.

- Hiện tại ta muốn làm một chuyện cuối cùng, làm tìm kiếm cho Tam Giới một Thủ Hộ giả.

Quá khứ mình gánh.

Nhưng mình gánh không được bao lâu, Nữ Oa, là hi vọng lớn nhất của Kỷ Ninh.

Nếu như không tìm được Nữ Oa... Kỷ Ninh hoàn toàn có thể lấy thực lực của mình, mạnh mẽ bức bách một ít đại năng lập xuống thệ ngôn thủ hộ Tam Giới! Nhưng cam tâm tình nguyện cùng bị ép là tuyệt nhiên không giống. Thệ ngôn bức bách hiệu quả là có hạn, chân chính từ nội tâm thật sự đồng ý vì Tam Giới trả giá, đây mới là tốt đẹp nhất.

Kỷ Ninh tin tưởng Nữ Oa, lúc trước Nữ Oa là lãnh tụ chân chính, Tam Hoàng, Phật tổ Như Lai, Tam Thanh đạo nhân… mỗi một người đều đi theo dưới trướng Nữ Oa, có thể thấy được mị lực cá nhân.

Rào.

Bỗng nhiên một cơn chấn động truyền đến.

Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại, ánh mắt xuyên qua không gian trở ngại, ở trong hư không ngoài Thiên Thương Vĩnh Hằng giới đang có một đạo ánh sáng màu xanh giáng lâm, đó là Đạt Phong lãnh chúa sử dụng Thanh Dương tinh tới.

- Bắc Minh Đạo Quân.

Đạt Phong lãnh chúa rất nhanh đi tới bầu trời của Thiên Thương Cung, giáng lâm xuống, đi tới trước người Kỷ Ninh.

- Ngồi đi.

Kỷ Ninh bình tĩnh nói.

- Bắc Minh Đạo Quân, Nữ Oa tìm được rồi.

Đạt Phong lãnh chúa nói.

Con mắt của Kỷ Ninh nhất thời nổi lên một đạo thần thái kinh người, không gian chung quanh phảng phất như lập tức tràn ngập vui sướng vô tận, Đạt Phong lãnh chúa cũng có chút không tự chủ được ảnh hưởng.

- Ở đâu?

Kỷ Ninh hỏi.

- Hiện tại ở Sí Dương Vực, có điều trước là sinh sống ở một vực giới.

Đạt Phong lãnh chúa nói.

- Cách chúng ta quá xa, đó là một vực giới cách Vũ Trụ Hỗn Độn bản nguyên tương đối gần, tên là Thanh Ngô vực giới.

- Cách Vũ Trụ Hỗn Độn bản nguyên tương đối gần?

Kỷ Ninh có chút giật mình, ý thức của hắn có thể trực tiếp tiến vào Kiếm Đạo bản nguyên xa xôi, tự nhiên biết khoảng cách này xa xôi cỡ nào.

Đạt Phong lãnh chúa nói:

- Đúng rồi, Nữ Oa kia là một tên Chúa Tể của Thanh Ngô vực giới, mới vừa hợp đạo thành tựu Chúa Tể, cũng là môn hạ đệ tử của Thanh Ngô vực giới Phong Đồng lão tổ, tu hành năm tháng vẻn vẹn một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên, nhưng thành Chúa Tể, luận trình độ yêu nghiệt, cũng chỉ đứng sau ngươi.

Kỷ Ninh nghe trong lòng vui vẻ.

Tu hành một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên? Nữ Oa? Thành Chúa Tể?

Sẽ không sai! Hơn nữa thành Chúa Tể, như vậy mời Nữ Oa thủ hộ Tam Giới, nắm chắc càng lớn. Dù sao mình từ Cô Độc bệ hạ được binh khí của Tây Tư tộc... Không có đủ thực lực là không cách nào dùng.

- Nàng làm sao sẽ xuất hiện ở chỗ kia?

Kỷ Ninh buồn bực, liền hỏi.

- Có biết lai lịch của nàng không?

- Nghe nói nàng sớm nhất là xuất hiện ở Sí Dương Vực, cô độc một người, trải qua không ít nguy hiểm, về sau được Phong Đồng lão tổ phát hiện, thu làm đồ đệ. Cho nên nàng là người ngoại lai, cũng không phải là sinh linh của Thanh Ngô vực giới.

Đạt Phong lãnh chúa nói.

- Người ngoại lai?

Giờ khắc này Kỷ Ninh hầu như trăm phần trăm khẳng định.

Thêm vào cảm ứng trong cõi u minh, càng làm cho Kỷ Ninh vững tin.

Kia là Nữ Oa nương nương của Tam Giới!

- Ngươi nói nàng hiện tại ở Sí Dương Vực?

Kỷ Ninh cau mày hỏi.

- Tại sao lại đi Sí Dương Vực?

- Nghe nói nàng cùng Phong Đồng lão tổ, còn có vài vị đại năng đồng thời liên thủ tiến vào Sí Dương Vực.

Đạt Phong lãnh chúa nói.

- Những tin tức này là một người tên Khúc Lương Chúa Tể nói cho ta.

Kỷ Ninh cau mày nói:

- Kia là Sí Dương Vực, một trong Vũ Trụ bát vực của Hỗn Độn bản nguyên.

Vũ Trụ Hỗn Độn bản nguyên...

Đó là địa phương rất thần kỳ.

Bình thường đi tìm, là không tìm được.

Nó tồn tại ở đầu nguồn không gian thời gian.

Là hạt nhân khởi nguyên tồn tại khắp cả Hỗn Độn Vũ Trụ. Chỉ có cảnh giới đầy đủ cao, mới có thể tìm được, nhìn thấy! Các Chí Tôn có thể tìm tới, nhưng Chúa Tể cảnh là không đủ. Kỷ Ninh từ khi có thể khống chế Kiếm Đạo bản nguyên, cũng rõ ràng mình có thể tìm tới Vũ Trụ Hỗn Độn bản nguyên.

Vùng đất bản nguyên kia, quá thần kỳ... Đản sinh ra Hỗn Độn Nguyên Thú, Nguyên Hành giả...

Hỗn Độn Nguyên Thú từ khi sinh ra liền yêu thích phiêu bạt, một đường ha ha ăn uống, sẽ từ từ phân tán ở trong Vũ Trụ Hỗn Độn mênh mông, rất khó đụng tới một con.

Nhưng Nguyên Hành giả liền không giống, bọn họ ngộ tính trí tuệ cao, bình thường tình nguyện ở chu vi Vũ Trụ Hỗn Độn bản nguyên! Nơi này cách Vũ Trụ Hỗn Độn bản nguyên rất gần... Vì lẽ đó là trời sinh bảo địa, bảo vật rất nhiều, tình cờ rất nhiều binh khí của Tây Tư tộc ở Thượng Cổ đại chiến sẽ xuất hiện ở đây, Dị Vũ Trụ cũng sẽ xuất hiện.

Này có thể nói bảo vật nhiều nhất Bát vực, tiếng tăm rất lớn.

Kỷ Ninh chưa bao giờ đi qua, nhưng từ lâu nghe nói.

- Đám người Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa liên thủ, ở trong đó bảo mệnh vẫn có niềm tin chắc chắn.

Đạt Phong lãnh chúa nói.

- Bát vực trong truyền thuyết, đối với chúng ta mà nói là nguy hiểm. Nhưng đối với Chí Tôn, lại không đáng kể chút nào. Đối với ngươi như Bắc Minh Đạo Quân mà nói, sợ cũng không coi là cái gì.

- Ừm.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Nếu Nữ Oa ở Sí Dương Vực, vậy thì đi Sí Dương Vực một chuyến.

- Sí Dương Vực cách nơi này quá xa xôi, nếu như điều động Phi Chu giới vực, e là cần 1 tỉ năm.

Đạt Phong lãnh chúa liền nói.