Mãng Hoang Kỷ

Chương 1628




Mà khi đó liền phát hiện một bảo tàng Tây Tư tộc, nhưng lúc trước nàng quá nhỏ bé, miễn cưỡng mang đi một kiện bảo vật có thể đụng tay đến, liền nhanh chóng thoát đi rồi. Nàng gặp mấy lần nguy cơ đáng sợ, cuối cùng nhất còn đụng phải Phong Đồng lão tổ, Phong Đồng lão tổ thu Nữ Oa làm đồ đệ, liền dẫn Nữ Oa rời đi Sí Dương vực đáng sợ, đến Thanh Ngô vực giới.

Nữ Oa một mực không rõ bảo tàng Tây Tư tộc ý vị như thế nào, chờ đến Tứ Bộ Đạo Quân mới hiểu được, nhưng nàng không dám đơn giản công khai, đợi đến Hợp Đạo thành Chúa Tể, lúc này mới nói, lập tức mời một đám đại năng cùng một chỗ liên thủ đi tìm bảo.

- Ân?

Ngọc Hồng Đế Tôn bỗng nhiên lộ ra kinh hãi, sắc mặt thay đổi.

- Ngọc Hồng huynh, làm sao vậy?

Phong Đồng lão tổ có chút kinh ngạc, sự tình gì có thể làm cho Ngọc Hồng Đế Tôn luôn luôn lạnh lùng cao ngạo thất thố như thế?

- Đã xảy ra một đại sự.

Ngọc Hồng Đế Tôn cũng không có lạnh lùng rnhư thường ngày, thanh âm dồn dập.

- Đại sự?

Nữ Oa hiếu kỳ nghe, nàng ở đây tu hành tuế nguyệt ngắn nhất, đối với Ngọc Hồng Đế Tôn thực lực tương đương sư phụ mình vẫn rất khâm phục, đây tuyệt đối là một tồn tại rất giỏi.

- Phong Đồng lão đầu, Băng Phong quân đoàn Cô Độc bệ hạ, ngươi biết a?

Ngọc Hồng Đế Tôn liền nói.

- Biết rõ.

Phong Đồng lão tổ gật đầu.

- Hắn đã chết.

Ngọc Hồng Đế Tôn trịnh trọng nói.

- Bị một kiếm giết, bị một tồn tại đáng sợ tên là Bắc Minh Đạo Quân giết.

- A.

Phong Đồng lão tổ lộ ra kinh ngạc.

- Làm sao có thể?

- Đừng nóng vội đừng nóng vội, tình huống kỹ càng ta còn không rõ lắm, chờ một lát.

Ngọc Hồng Đế Tôn nói, nguyên thần thứ hai của hắn ở một địa phương xa xôi khác, đang cùng các đại năng đàm luận sự tình có quan hệ Bắc Minh Đạo Quân, thời gian dần trôi qua, Ngọc Hồng Đế Tôn hiểu được từ đầu đến cuối, sau đó hắn liền nghe được tin tức Bắc Minh Đạo Quân tìm kiếm Nữ Oa.

- A.

Ngọc Hồng Đế Tôn kinh ngạc nhìn về phía Nữ Oa.

Nữ Oa sững sờ.

Bị Ngọc Hồng Đế Tôn nhìn chằm chằm, Nữ Oa cũng nghi hoặc.

- Ngọc Hồng huynh, đến cùng làm sao vậy? Bắc Minh Đạo Quân kia đến cùng có địa vị gì? Cô Độc bệ hạ là xả thân biến thành Kim Y Đế Quân, thân hình cứng cỏi còn trên ta và ngươi. Càng có binh khí Tây Tư tộc hộ thể... trong tu luyện giả chúng ta chỉ sợ chỉ có Chí Tôn trong truyền thuyết mới có thể một chiêu chém giết Cô Độc a.

- Bắc Minh Đạo Quân rất cường đại.

Ngọc Hồng Đế Tôn nhìn chằm chằm vào Nữ Oa, nói tiếp.

- Căn cứ một ít hảo hữu suy đoán, Bắc Minh Đạo Quân này hẳn là ngộ ra Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo! Thực lực quả thực không thể tưởng tượng. Chỉ một kiếm, Cô Độc bệ hạ ngay cả phản kháng cũng làm không được, trực tiếp chết.

Phong Đồng lão tổ cũng nghe mà cảm thấy rung động.

- Bắc Minh?

Nữ Oa nghe danh tự như thế, thật sự là nàng chưa từng nghe qua, cũng không biết vì sao, lại mơ hồ cảm giác cùng mình có chút liên quan.

Đây là nhân quả liên lụy.

Nữ Oa ở Nhân Quả chi đạo cuối cùng không đủ mạnh, không cách nào chính thức điều tra nhân quả, nhưng có thể cảm ứng.

- Hắn được công nhận là đệ nhất cường giả dưới Chí Tôn, thực lực xuất thần nhập hóa, giơ tay nhấc chân có thể chém giết ta và ngươi.

Ngọc Hồng Đế Tôn nhìn Nữ Oa.

- Bất quá hắn bây giờ đang tìm một tu luyện giả tên là Nữ Oa.

- Nữ Oa?

Phong Đồng lão tổ, cùng hai vị Chúa Tể khác đều quay đầu nhìn.

Đám người Ngọc Hồng Đế Tôn, Phong Đồng lão tổ, mỗi người đều nhìn Nữ Oa.

- Hắn còn nói, Nữ Oa này chính là một nữ tu hành giả thiên phú cực cao, tuế nguyệt tu hành ở trong 100 Hỗn Độn kỷ nguyên, có thể là Đạo Quân yêu nghiệt, cũng có thể là Vĩnh Hằng Đế Quân.

Ngọc Hồng Đế Tôn nhìn Nữ Oa.

- Trùng hợp như vậy?

Đám người Phong Đồng lão tổ mỗi người đều cảm thấy quá trùng hợp.

Nữ Oa không nói chuyện, bất quá trong mắt cũng lộ ra chút ít nghi hoặc.

Bắc Minh Đạo Quân là ai? Mình khẳng định không quen biết hắn, nhưng hắn làm sao biết mình tu hành khoảng chừng một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên?

Mình gặp gỡ khá là huyền bí, tính cả thời gian gia tốc kì thực dài hơn rất nhiều, nhưng ngoại giới bình thường trôi qua xác thực là như thế!

- Vị Bắc Minh Đạo Quân này cực kỳ yêu nghiệt.

Ngọc Hồng Đế Tôn nói tiếp.

- Dựa theo ta hiểu biết, hắn tu hành năm tháng nên tương đương Nữ Oa ngươi! Chỉ tiếc hợp đạo thất bại, hẳn là sau khi thất bại lập tức liền ngộ ra Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo. Kiếm thuật của hắn, toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ, sợ là không ai có thể so sánh. Nữ Oa, hắn biết ngươi, tu hành năm tháng lại cùng ngươi tương đương, ngươi biết hắn không?

Nữ Oa hơi nhíu mày.

- Nữ Oa.

Một bên Phong Đồng lão tổ cũng hỏi.

- Bắc Minh Đạo Quân này, ngươi biết không?

- Chưa từng nghe tới, ta không thể nhớ lầm, trong quá khứ ta nhận thức lão hữu, không có ai gọi Bắc Minh.

Nữ Oa nhẹ nhàng lắc đầu.

- Quái.

Phong Đồng lão tổ buồn bực.

- Lẽ nào hắn tìm không phải Nữ Oa ngươi?

- Vô số sinh linh trùng tên có rất nhiều, nhưng thiên phú cực cao, năm tháng tu hành lại trùng hợp như thế, còn trùng tên gọi Nữ Oa, độ khả thi cực thấp.

Ngọc Hồng Đế Tôn buồn bực.

- Lẽ nào thật sự phát sinh trùng hợp, còn có một nữ tu luyện giả khác tên là Nữ Oa thiên phú cực cao?

Nữ Oa đang trầm tư.

Nàng mơ hồ có một loại cảm giác...

Bắc Minh Đạo Quân chưa bao giờ gặp mặt kia, tìm nên chính là nàng.

- Bắc Minh Đạo Quân? Đến cùng là ai?

Nữ Oa âm thầm nghĩ.

******

Viêm Long Vực giới cách Sí Dương Vực cực kỳ xa xôi, trong Thiên Thương Cung, trên một toà cô sơn, Kỷ Ninh một bộ bạch y ngồi khoanh chân, trước mặt có bàn dài, Tô Vưu Cơ một bộ hồng y ở một bên rót rượu cho Kỷ Ninh.

Uống từng chén rượu, Kỷ Ninh mang theo mỉm cười nhìn từng khối từng khối núi đá trước mắt.

Trên những núi đá kia, có rêu xanh, có bóng loáng, bên cạnh còn có cỏ dại mọc ra.

Con kiến vung động móng vuốt nhỏ, có thể bò chầm chậm lên.

- Ha...

Nhìn một con sâu cõng lấy xác ngoài bò tới một mảnh cỏ dại, đợi lá khô bị ép tới cúi xuống, sâu cũng rơi xuống đất, Kỷ Ninh không khỏi cười.

- Chủ nhân, xem những con kiến này cũng có thể xem cao hứng như thế sao?

Một bên Tô Vưu Cơ lần lượt rót rượu cho Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cười chỉ vào con kiến:

- Con kiến chúng nó cũng phải ăn, cũng phải tranh cướp phối ngẫu, một đời ngắn ngủi, lại rất đặc sắc. Mặc dù là phàm tục tuổi thọ dài hơn chút, cũng chỉ trăm năm. Lần này ta tựa hồ ở này uống rượu, ngồi xuống cũng đã rất lâu a.