Mãng Hoang Kỷ

Chương 1585




Dịch Ba Đế Quân nói:

- Quá ít, dị vũ trụ do Chí Tôn tùy tiện sáng tạo, bên trong rất bình thường. Vũ trụ hỗn độn mênh mông, Tây Tư tộc chỉ là một phần trong đó. Kiến thức sự thần kỳ của vũ trụ hỗn độn mới biết mình nhỏ bé. Nên Đạt Phong Lĩnh Chủ từng đi theo Chí Tôn mới điệu thấp, Bệ Hạ Cô Độc tầm mắt nông cạn mới huênh hoang, chỉ biết ỷ vào chút binh khí Tây Tư tộc. Bàn về thực lực thì những Dị Vũ Trụ Chi Chủ có thể hoàn mỹ hợp nhất Tâm Lực, thần lực, thần niệm mới thật sự đáng sợ, mới gọi là đại năng đỉnh cao đích thực.

Kỷ Ninh gật đầu.

Nếu Dị Vũ Trụ Chi Chủ có thể có thể hoàn mỹ hợp nhất Tâm Lực, thần lực, thần niệm thì đúng là càng lợi hại.

Lúc trước Kỷ Ninh nhận truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể, Thần Đế Hòa Lung nằm trong số đó. Thần Đế Hòa Lung là Dị Vũ Trụ Chi Chủ sáng tạo ra Thần Đế Đại Diệt Tuyệt thuật giống pháp môn Tâm kiếm thuật, thực lực mạnh hơn Dị Vũ Trụ Chi Chủ bình thường nhiều. Dựa vào sức mình Thần Đế Hòa Lung có thể đấu cứng với hỗn độn nguyên thú.

Dịch Ba Đế Quân gật đầu nói:

- Nhưng nói đi phải nói lại, uy năng binh khí chiến tranh Tây Tư tộc khác nhau, Bệ Hạ Cô Độc có vài món có thể giết Dị Vũ Trụ Chi Chủ bình thường, thậm chí hủy một tòa dị vũ trụ. Tuy tầm mắt không được cao nhưng Bệ Hạ Cô Độc không dễ chọc. Binh khí chiến tranh Tây Tư tộc thật sự rất đáng sợ, ngươi phải cẩn thận với hắn chút.

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Hiểu rồi.

Dịch Ba Đế Quân nhìn Kỷ Ninh:

- Lo tu luyện đi, một hơi hợp đạo thành công. Vì trong vũ trụ hỗn độn có rất nhiều thần kỳ mà ngươi chưa từng gặp, như cảnh tượng thần kỳ rung động ta nhất là một vị Tôn Chủ Tây Tư tộc bị giam cầm mãi mãi, uy thế đáng sợ đó, chỉ một cái bóng mơ hồ, đứng xa xem đã rung động rồi. Không nói nữa, đây là một món báu vật.

Dịch Ba Đế Quân đột nhiên lật tay lại, một báu vật hình lập phương nằm trong tay y. Dịch Ba Đế Quân rút nhẹ một vật hình trụ trong suốt ném cho Kỷ Ninh.

Dịch Ba Đế Quân nhìn thẳng Kỷ Ninh:

- Ngươi chỉ cần bóp nát nó thì báu vật của ta sẽ cảm ứng được, sau khi ta biết sẽ chạy về Viêm Long vực giới với tốc độ nhanh nhất.

Kỷ Ninh hơi cảm kích:

- Tạ.

Dịch Ba Đế Quân cảm khái nói:

- Ngươi và ta mới gặp như quen đã lâu.

Dịch Ba Đế Quân quét mắt xung quanh, pháp lực dâng lên ngăn cách thanh âm:

- Trước khi đi ta còn lời cuối cùng muốn nói.

Kỷ Ninh thấy Dịch Ba Đế Quân cẩn thận như vậy, không cho Cầm Hỏa, Thanh Ma ở bên cạnh nghe thì hơi ngạc nhiên.

Dịch Ba Đế Quân nói:

- Mấy ngày nay ta âm thầm hết sức thôi diễn giúp ngươi.

Kỷ Ninh nâng cao tinh thần.

Dịch Ba Đế Quân nhìn hắn:

- Ngươi hợp đạo có ảnh hưởng lớn, ta đã hết sức nhưng chỉ trông thấy một chút.

Dịch Ba Đế Quân không nói ra vì thôi diễn thậm chí dùng hết một báu vật cực kỳ quan trọng nhất, không thì chút xíu mơ hồ cũng không thấy được.

Kỷ Ninh cẩn thận lắng nghe:

- Nhìn thấy một chút?

Dịch Ba Đế Quân gật đầu nói:

- Mơ hồ mông lung, ta chỉ có thể nói đó là một mảnh hắc ám.

Kỷ Ninh biến sắc mặt hỏi:

- Ý của huynh là...?

Dịch Ba Đế Quân gật đầu:

- Không có chút cơ hội sống, ít ra trong cái ta thấy là ngươi hợp đạo nhất định thất bại.

Kỷ Ninh không chấp nhận được:

- Chắc chắn vậy sao?

Dịch Ba Đế Quân nói:

- Đừng nóng, tiếp theo là điều ta muốn nhắc nhở ngươi. Đạo thôi diễn không có định trước, tương lai có khả năng vô hạn. Nếu ngươi phải nắm bắt tất cả kỳ ngộ, tranh thủ một đường sự sống. Bất cứ báu vật, ngoại lực nào đều phải bắt lấy hết, cố gắng tăng thêm hy vọng.

Dịch Ba Đế Quân nhìn Kỷ Ninh chăm chú:

- Ngươi không liều thì thua chắc, liều một phen có lẽ có hy vọng. Lời đã nói hết, ta đi đây.

Dịch Ba Đế Quân quay đầu cất bước phá không rời đi.

Nỗi lòng Kỷ Ninh dao động mạnh, hắn tự nhận hiện giờ cảnh giới đã cao ai ngờ Dịch Ba Đế Quân cho rằng không có chút hy vọng.

Kỷ Ninh gật gù:

- Muốn đạo chung cực hợp đạo thành công thì phải liều, không được chểnh mãng.

Cầm Hỏa lắc lư đến gần hỏi:

- Chủ nhân, Dịch Ba đó đi rồi?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Đã đi, những ngày tiếp theo sẽ rất bình tĩnh, không ai đến quấy rầy.

Kỷ Ninh lên kế hoạch tiếp tục tu luyện, luyện các đạo khác cùng đến cấp Thánh Thành Chi Chủ, vậy thì đủ điều kiện Khải Chí Tôn để lại, sẽ được nhận báu vật của Khải Chí Tôn. Đó là báu vật Khải Chí Tôn cho rằng giúp ích rất lớn cho việc hợp đạo, Kỷ Ninh đang cần loại báu vật này.

Thanh Ma hỏi:

- Tiếp theo có việc gì không? Bắc Minh định bế quan tu luyện trong Thiên Thương cung?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Ừ, nhưng trước khi bế quan tu luyện thì ta định đi Dao Hỏa cảnh một chuyến, trong Dao Hỏa cảnh còn đang bắt nhốt một vị Chúa Tể.

Mắt Thanh Ma sáng rực:

- Đông Hỏa!

***

Dao Hỏa cảnh, trong đường lửa chỉ còn lại Đông Hỏa Chúa Tể.

Đông Hỏa Chúa Tể mặc áo màu bạc, điển trai đến yêu dị ngồi khoanh chân trong không trung đường lửa. Đông Hỏa Chúa Tể rất có kiên nhẫn, đã trở mặt với Bắc Minh Đạo Quân rồi thì gã chờ ngày hắn hợp đạo thất bại, khi đó gã vẫn có cơ hội sống ra ngoài.

Đông Hỏa Chúa Tể chợt biến sắc mặt:

- Cái gì? hỗn độn nguyên thú? Không thể nào! Tuyệt đối không thể được!

Trong mắt Đông Hỏa Chúa Tể chất chứa hãi hùng, gã luống cuống chẳng còn vẻ bình tĩnh như trước.

Trong liên minh mười sáu vực giới đã đồn khắp nơi tin Bắc Minh Đạo Quân thuần phục một con hỗn độn nguyên thú. Pháp thân của Đông Hỏa Chúa Tể ở bên ngoài tất nhiên có liên lạc, biết được tin tức này. Đối với Chúa Tể, Đạo Quân khác đây là việc vui, nhưng với Đông Hỏa Chúa Tể là sét đánh giữa trời xanh.

Đông Hỏa Chúa Tể làm việc tàn nhẫn không có diểm giới hạn, năm xưa định bắt cóc Thiên Thương cung uy hiếp Kỷ Ninh, từng đánh nhau với pháp thân của hắn nhưng bị Mang Nhai Chúa Tể ngăn cản.

Về sau ở trong đường lửa Đông Hỏa Chúa Tể không hoàn toàn thỏa hiệp. Gã muốn nhìn ngày Bắc Minh Đạo Quân thân chết đạo tiêu, gã luôn chờ đợi, không ngờ nghe một tin khác, tin về hỗn độn nguyên thú.

- Thật sao? Hỗn độn nguyên thú tên Cầm Hỏa Thần dễ dàng tàn sát năm Đế Quân áo đen Băng Phong quân đoàn? Đánh Lang Chủ tướng quân Băng Phong quân đoàn chạy cuống cuồng?

Đông Hỏa Chúa Tể càng sưu tầm tin tức các nơi càng kinh khủng.

Đế Quân áo đen bị trực tiếp tàn sát, Đông Hỏa Chúa Tể như gã là cái thá gì?

Đông Hỏa Chúa Tể không hiểu:

- Sao có thể như vậy? Hắn chỉ là Đạo Quân, sao mà... sao vậy được? Ta... ta luôn rất cẩn thận.