Nhưng Dự Quốc Công này vẫn còn chút chuyện vướng bận.
Bình thường ông ta ở tại chùa Tu Đề, mỗi cuối tháng, sẽ về phủ Dự Quốc Công ở lại một ngày, thăm hỏi Vũ Trinh, con gái thứ hai của mình một chút, dù sao trong phủ này cũng chỉ còn lại một mình nàng, thật sự có chút đáng thương.
Đáng tiếc Vũ Trinh không nghĩ như vậy, nàng ước gì không ai quản mình.
Ngày phụ thân nàng trở về, nói là đến thăm nàng, không bằng nói là về dạy dỗ nàng.
Quy trình cụ thể của ngày hôm nay chính là Dự Quốc Công đập bàn trừng mắt giận dữ mắng mỏ nàng tháng này lại làm chuyện gì vô liêm sỉ, mà nàng không có việc gì làm, ánh mắt thả lỏng ngồi ở trước mặt phụ thân nhà mình, vừa nghe vừa nhàm chán ngẩn người.
Đại khái cũng coi như là một loại giao lưu tình cảm cha con khác.
Lần này còn chưa tới cuối tháng, Dự Quốc Công đã về phủ trước, Vũ Trinh thật sự có chút tò mò không biết có chuyện gì.
Dự Quốc Công không có ý giải thích nghi hoặc cho nàng, nhìn cách ăn mặc của nàng, vỗ bàn tức giận nói: "Ngươi ăn mặc như thế này sao!"
Vũ Trinh khí định thần nhàn, đối với lửa giận của phụ thân xem như không thấy, thậm chí còn cợt nhả ghé vào ngồi xuống bên cạnh hắn, vui vẻ hỏi: "Phụ thân, sao người lại trở về vào lúc này, có chuyện gì vậy?"
Giọng nói của Dự Quốc Công ngưng lại, chợt nhớ tới mục đích mình trở về, ông nhìn con gái thứ, tuổi đã không còn trẻ trung, vẻ mặt có chút bực bội, nhìn một hồi, dường như có chút không thể nhìn thẳng, quay đầu nhìn tấm rèm bên cạnh, mới nói: "Hoàng hậu gửi thư cho ta, nói muốn ban cho ngươi một mối hôn sự, bảo ta trở về thương lượng một chút."
Vũ Trinh hoàn toàn không ngờ sẽ là loại chuyện này, nàng kinh ngạc thốt lên một tiếng, gãi đầu bứt tóc, trên mặt không có nửa phần e thẹn của nữ nhi, ngược lại rất có hứng thú tựa vào án thư cười hỏi phụ thân: "Là lang quân nhà nào không muốn sống, lại dám cưới ta?"
Theo lẽ thường, nữ tử từ mười lăm mười sáu tuổi nên bàn chuyện hôn nhân, muộn một chút mười tám, mười chín tuổi cũng không sai biệt lắm, nhưng Vũ Trinh, hiện giờ đã hai mươi sáu tuổi, vẫn chưa lập gia đình, quả thực có thể nói là độc nhất vô nhị trong thành Trường An.
Từ khi nàng mười sáu tuổi, phụ thân Dự quốc công và tỷ tỷ Vũ Hoàng hậu đã hết sức lo lắng cho hôn sự của nàng.
Mấy năm nay, kỳ thật cũng đã tìm qua mấy mối hôn sự cho nàng, nhưng cuối cùng đều không thành mà kết thúc.
Điều này nghe có vẻ rất khó tin, dù sao với xuất thân và dung mạo của nàng, mặc dù danh tiếng có chút tỳ vết, cũng luôn có người nguyện ý cưới nàng, nhưng nàng vẫn chưa gả tới tận bây giờ.
Nguyên nhân chủ yếu chính là, Vũ Trinh quá có tài gây rắc rối.
Mối hôn sự đầu tiên của nàng, là với Phạm lang quân nhà Phạm Thượng Thư, môn đăng hộ đối, Phạm lang quân cũng khá tuấn tú.
Nếu Vũ Trinh an tâm chờ gả như các nữ nhi bình thường thì đã chẳng sao, nhưng nàng đã quen thói tự do, sau khi hai nhà nạp thái, có một ngày nàng đường đường chính chính đi tìm Phạm lang quân, mời chàng ra ngoài thành săn bắn.
Cũng không biết Phạm lang quân gặp phải chuyện gì khi săn bắn, nghe nói bị dọa đến tè ra quần, sau khi trở về bệnh nặng một trận, bệnh khỏi rồi nhìn thấy Vũ Trinh liền run rẩy, ngay cả nói chuyện cũng không lưu loát, như vậy làm sao có thể tiếp tục bàn chuyện hôn nhân, vì thế đành phải bỏ dở.
Về sau lại nói đến một mối hôn sự khác, là với Hoàng lang quân, nhi tử của Hoàng Thị Trung, Hoàng lang quân là một hán tử uy vũ, thân hình cao lớn, Dự quốc công và Vũ Hoàng hậu đều rất hài lòng.
Nhưng có một ngày, Vũ Trinh đi tìm vị hôn phu tương lai này, nhất thời hứng khởi so tài cưỡi ngựa bắn tên với chàng, kết quả đại thắng trận.
Lần này thì hỏng bét, Hoàng lang quân kính nàng như một hán tử, tự thẹn không bằng, còn muốn bái nàng làm sư phụ, bị nàng cự tuyệt sau đó lại muốn kết bái huynh đệ với nàng, tóm lại hôn sự này không thành, Vũ Trinh có thêm một hảo huynh đệ, hiện giờ Hoàng lang quân đã sớm cưới vợ, con trai cũng đã mấy tuổi rồi.
Còn có một lần là con trai của Tả Tán Ky Thường Thị, lần này thì càng không ổn chút nào, Vũ Trinh và Lữ lang quân trước khi nạp thái đã đánh nhau một trận.
Nguyên nhân sự việc này có phần phức tạp, nói ra thì Lữ lang quân rất giống Vũ Trinh, đều thích la cà trong lầu xanh, mà Lữ lang quân lại say mê một vị cô nương kỹ viện tên Hộc Châu.
Hộc Châu nương tử chẳng thèm liếc mắt đến Lữ lang quân, lại thường xuyên cùng Vũ Trinh xuất ngoại du ngoạn, khoảng thời gian đó bên ngoài đồn đãi rằng Hộc Châu nương tử có tình ý với Vũ Trinh.
Lữ lang quân vì thế đố ky ganh ghét Vũ Trinh, đại nhân hai nhà đang chuẩn bị nói chuyện hôn sự, Lữ lang quân tất nhiên không chấp nhận, tức giận đùng đùng tìm đến Vũ Trinh gây sự, cuối cùng bị Vũ Trinh đánh cho thành một đống bùn nhão kêu la thảm thiết, quan hệ hai người cho đến tận bây giờ vẫn còn căng thẳng.