" Tôi đâu thiếu tiền, sinh ra từ một vị tiểu thư trâm anh thế phiệt chỉ khiến chúng thêm rắc rối, cậu nhìn chỉ số EQ của cô ta đi cao hơn cả tôi, tôi tin chắc rằng với chỉ số này sẽ khiến con tôi có nhiều sự điềm tĩnh hơn là sự giàu có."
Diệm Chính Âu lật tấm ảnh lại chỉ vào chỉ số EQ của Thư Kỳ, phải đây là một con số cao ngất ngưỡng không phải ai cũng có được.
Xem ra toàn bộ kế hoạch của hắn đã được sắp xếp hoàn hảo rồi, chỉ mong cô gái này thật sự tốt như hắn nghĩ, thật sự điềm tĩnh để đưa ra những quyết định đúng đắn.
Tại căn nhà trật hẹp của Thư Kỳ.
Reng... reng.... reng....
" Đợi tí ra ngay."
Thư Kỳ mặc trên mình bộ đồ ngủ, tóc còn ướt do cô vừa tắm xong, gương mặt mộc vô cùng hoàn hảo, làn da trắng mịn, hai mắt to tròn, đôi má ửng hồng, có thể nói là một tuyệt sắc giai nhân.
" Là thư sao? đã trễ rồi vẫn còn có người giao thư sao?.... là một bộ váy nữa nè!"
Thư Kỳ cầm bức thư lên, bên cạnh còn có một bộ váy dạ hội rất đẹp, nếu cô nhớ không nhầm là đã nhìn thấy nó trên tạp chí thời trang của nhà Dior thì phải, oa tại sao lại gửi đến đây, cô đâu có đặt nó!!!!
Mở bức thư ra, nội dung bên trong là thư mời đến buổi tiệc của các nhà khoa học của trung tâm phát triển tài năng.
" Tại sao họ có thể tra ra thông tin của mình ta? đúng là trung tâm phát triển tài năng có khác làm gì cũng nhanh chóng, thật đáng ngưỡng mộ."
Thư Kỳ đọc sơ qua liền hiểu lý do tại sao trung tâm mời mình, cô chẳng mảy may nghi ngờ vì đây chính là trung tâm mà cô yêu thích nhất, họ có rất nhiều tài năng đáng ngưỡng mộ, thật là hồi hộp quá đi.
Thư Kỳ nhìn bộ váy, không phải chứ số đo từng vòng đều trùng khớp với cô, cứ như bộ máy này sinh ra là để dành cho cô vậy, không biết ai đã chọn nó nhỉ?
Buổi sáng, tại nơi tổ chức tiệc.
Kai đích thân mặt, anh ta cẩn thận kiểm tra từng vị trí, đây là một ngày quan trọng, nhất định không được xảy ra bất cứ sơ sót nào, buổi tiệc sẽ diễn ra vào tám giờ tối nay, những bộ não tuyệt vời của đất nước sẽ được quy tụ về đây, thật đáng chờ đợi.
" Cậu kỹ lưỡng quá nhỉ? mà cũng đúng thôi, vợ tương lai sẽ xuất hiện ở đây, phải cẩn thận đúng không Âu Âu của tôi."
Rum cười gian xảo nói, chỉ qua cách Kai cẩn thận quan sát, cậu ta cũng có thể biết buổi tiệc này quan trọng đến mức nào, thường thì những việc như thế này cậu ta sẽ không ra mặt, vì đối với cậu ta tiệc tùng chỉ là những thứ vô bổ mà thôi.
" Cậu? dẹp ngay cái tên Âu Âu đó đi, ghê chết đi được!"
Kai tức giận bỏ đi, hắn không còn nhiều thời gian mà ngồi đó nghe cậu ta giỡn hớt, nhất định mọi chuyện phải thành công, không có khả năng thất bại.
Tối đó.
Một chiếc xe Mercedes-Maybach S 680 4Matic đến tận khu nhà của Tống Thư Kỳ, trong khi cô còn đang loay đặt xe trên mạng thì họ đã đến trước cửa nhà bấm chuông.
" tôi ra ngay."
Thư Kỳ mở cửa ra trong đầu cô đang suy nghĩ chẳng biết giờ này còn đến nữa, sắp đến giờ tổ chức tiệc rồi, không biết người này có ở lại lâu không nữa?
Thật là ngu ngốc, do hôm nay cứ mãi thực hiện vài thí nghiệm mà quên mất cả thời gian.
" Xin chào tôi là tài xế được buổi tiệc cử đến để đón Tống tiểu thư."
Người tài xế kia đưa ra giấy chứng nhận để làm bằng chứng cho những gì mình vừa nói, trên đó là thông tin kèm theo một đoạn mã có thể giúp người xem xác định rõ danh tính của đối phương.
" Vậy anh đợi tôi một lát."
Tống Thư Kỳ đi vào trong lấy túi xách, rồi sau đó khoá hết cửa lại, nhanh chóng bước lên xe.
Có thể nói chiếc túi xách không hề ăn nhập gì với bộ váy mà cô đang diện, nếu không muốn nói là túi phá hỏng hết sự sang chảnh của bộ outfit.
Nhưng phải làm sao bây giờ, cô chỉ có mỗi cái túi này thôi, không thể không mang theo túi được lỡ đâu có chi phí phát sinh cô cũng có thể sử dụng số tiền ít ỏi còn lại trong túi.
Mà giờ mới để ý đúng là ngồi trên xe sang có khác, chạy rất êm, tài xế mở cửa kính giúp cô quan sát được xung quanh, không khí vô cùng dễ chịu, đúng là lâu lâu nên ra ngoài giải khuây, không nên cứ mãi trong phòng thí nghiệm ngộp ngạt.
Xe dừng lại, một trung tâm tổ chức sự kiện lung linh hiện ra, ánh đèn liên tục chiếu vào những vị khách làm họ vô cùng nổi bật, mọi người đều hướng mắt về phía chiếc xe Mercedes-Maybach kia, có thể vì nó quá sang trọng, đẳng cấp, họ đều muốn biết ai sẽ là người bước xuống.
Cửa xe được nhân viên bữa tiệc mở ra, Tống Thư Kỳ bước xuống, mọi ánh mắt, ánh đèn, spotlight đều thuộc về cô, từ bộ váy đến chiếc xe đều nổi bật một cách lạ thường.
Nhưng Thư Kỳ nào biết, chỉ có cô mới có đặc quyền này, những người ở đây đều phải tự quần áo đến phương tiện di chuyển, dường như chủ bữa tiệc chỉ quan trọng sự có mặt của cô là đủ.