Bầu trời về đêm yên tĩnh đến lạ, dòng người nối đuôi nhau, từng chuyến xe từng cuộc hành trình vẫn đang tiếp diễn như một vòng tuần hoàn từ ngày này sang ngày khác.
Càng về đêm thì các tổ chức bí mật càng hoạt động, họ là đại diện của bóng tối, của những điều thần bí mà không phải ai cũng nên biết.
Trên tầng cao nhất của khách sạn The Star.
Một người đàn ông đang ngồi quay mặt về phía cửa sổ, hắn đang nhìn dòng người chạy dưới kia, cảm thấy họ thật nhỏ bé, thật yếu đuối và cũng thật ngu ngốc.
" Kai đây là những người cậu kêu tôi tìm hiểu."
Rum đặt xấp hình lên bàn, trên đó là năm cô gái hết sức đặc biệt, họ là những người có số IQ cao ngất ngưỡng, là những nhà khoa học đại tài của đất nước.
Rum là bạn thân của Kai, toàn bộ việc quan trọng Kai đều giao cho cậu, vì nguồn thông tin của cậu ta rất chính xác.
Mặc dù là người được Kai tin tưởng nhưng đối với Rum đây chẳng khác nào là cực hình cả, nghĩ thử mà xem sáng nay là ngày nghỉ phép của cậu, những tưởng sẽ có một ngày tuyệt vời bên cạnh các cô em xinh đẹp thì đột nhiên lại nhận được cuộc gọi khẩn, yêu cầu phải tra ra lai lịch của năm cô gái kia, cái tên điên này, tự dưng bắt đi tra thông tin của con gái nhà người ta, biến thái hay gì?
Nghĩ vậy thôi chứ Rum vẫn phải đi tra, điều khiến cậu ngạc nhiên là họ đều là những nhà nghiên cứu khoa học đại tài của đất nước, họ đã đóng góp khá nhiều cho nền khoa học nước nhà.
" Này cậu định làm gì với họ hả? Định đưa họ về làm việc cho chúng ta sao?"
Rum không thể tránh khỏi nghi ngờ, tự dưng lại điều tra thông tin về các nữ khoa học, chẳng lẽ tổ chức muốn phát minh gì sao? chẳng phải bọn họ cũng có rất nhiều nhà khoa học!
Nhiều lúc cũng chẳng thể hiểu nỗi người bạn này, luôn làm những điều kỳ bí khiến cậu không sao thích ứng kịp.
" Rồi cậu sẽ hiểu mà thôi, tương lai tôi sẽ giao cho cậu một nhiệm vụ đặc biệt, một nhiệm vụ ảnh hưởng đến cả cuộc đời tôi sau này."
Kai nhìn vào xấp hình, đặc biệt chú ý đến cô gái có nụ cười ngây ngô nhất, hắn lật ra sau đọc thông tin của cô.
Tống Thư Kỳ, 22 tuổi, IQ 160, EQ 170, đang làm nhà khoa học tự do, tuy tuổi đời còn trẻ nhưng cô đã có khá nhiều đóng góp to lớn, cụ thể là ba thí nghiệm giúp hàng ngàn bệnh nhân được cứu sống.
Dù vậy nhưng vì chỉ hoạt động một mình cô vẫn có khá nhiều bất lợi về mặt máy móc, toàn bộ tài sản cô đều đem đầu tư vào máy móc vật tư của phòng thí nghiệm nên hiện tài cô chỉ đang ở một căn nhà cho thuê ọt ẹt, cuộc sống khá tạm bợ.
" Này dạo này cậu sưu tập nhiều rượu quý nhỉ? để xem nào.... đây rồi, tôi muốn có chai whisky này."
Rum lấy từ tủ rượu ra một chai Whisky được ủ lâu năm, trên thị trường có khi chai này cũng có giá hàng trăm triệu, cậu giúp hắn làm nhiều việc vậy chỗ bạn bè chắc Kai không tiếc chai rượu này đâu.
" cứ việc, nếu cậu thích hãy mang hết về, tôi sắp phải đi xa, có lẽ ba năm hoặc là không bao giờ quay về đây, cậu cứ lấy hết đi."
Kai bình thản nói, lần này là một chuyến đi quan trọng, anh không thể cứ là một tên giang hồ, một kẻ cầm đầu tổ chức bình thường, anh phải đưa tên tuổi của mình lên thương trường, chỉ có cách đấy ngai vàng này mới vững chắc.
Chuyến đi này rất nguy hiểm anh phải đối đầu với rất nhiều kẻ thù, nguy cơ chết cũng rất cao, vì thế anh đã định ra một kế hoạch, một kế hoạch hoàn hảo cho người tiếp theo nối ngôi anh.
" Cậu đi đâu? Cần tôi đi cùng không? Để tôi về soạn quần áo."
Rum cứ đơn thuần nghĩ đây chỉ là một chuyến đi bình thường như bao chuyến đi khác, cậu cũng sẽ được đi.
" Không cậu phải ở lại, tôi muốn cậu chăm sóc con tôi đó là nhiệm vụ của cậu."
Kai lắc đầu, anh đã nghĩ kỹ chuyến đi này rất nguy hiểm, con anh cần người chăm sóc, nhất định Rum phải ở lại.
" Đâu có nóng đâu? Cậu bị gì vậy? Cậu có con khi nào chứ?"
Rum đi đến sờ sờ trán bạn thân, cái thằng này đêm xuống gió độc làm cho khùng hả? đến một mảnh tình vác vai còn chưa có thì con đâu ra? Mà cũng phải trên đời này ai lại dám cùng hắn lên giường chứ? Kẻ máu lạnh, tàn độc chỉ sợ vừa nhìn thôi cũng khiến người ta khiếp sợ.
" Đây, đây sẽ là mẹ của con tôi, cậu yên tâm trước ngày tôi rời đi cô ta sẽ tự mình trèo lên giường tôi."
Kai đẩy ảnh của Tống Thư Kỳ qua, nụ cười vô cùng gian xảo, kế hoạch sao? hắn đã có sẵn chỉ chờ ngày cô gái này lọt chòng.
" Tống Thư Kỳ, tôi nghĩ cô ta là sự lựa chọn tệ nhất đấy, cậu xem bốn cô gái còn lại đều là tiểu thư nhà trâm anh thế phiệt, làm việc cho nhiều hội nghiên cứu lớn đấy."
Tại sao lại là Tống Thư Kỳ, một cô gái nghèo như thế này sao có thể khiến đứa bé có một cuộc sống sung túc được.