Hạnh Lâm Quốc chính là thiên hạ đệ nhất tài tử, không ai dám so bì cùng với hắn, nguyên lai lại có thể sinh trưởng trở thành một bậc đại tài như thế, cũng không có gì lạ lẫm lắm. Tư Không Lãm Nguyệt xem nhẹ mà cho ra lời bình phẩm, y nghĩ mọi người chỉ đang thổi phồng hắn lên mà thôi.
Làm sao mà được chứ? Người mà Tư Không Lam Nguyệt muốn, thì sao y có thể để dễ dàng trốn đi như vậy? Tuy y chưa tìm ra được nguyên nhân vì sao lại lạc bước như thế, nhưng nguyên lai vẫn là vì nam nhân tài nhất kia rung động. Quyết phải mang hắn trở về, ấp ủ ở trong lòng.