Trước đây chưa yêu ai, luôn nhìn những kẻ yêu nhau và nghĩ rằng bọn chúng thật ngu ngốc, sao cứ phải rơi vào câu chuyện tình cảm đau khổ như thế, thật mất đi hạnh phúc của đời người. Nhưng khi bản thân đã rơi vào tình yêu mới thấy rằng tình yêu cũng là một loại hạnh phúc, dù cho chính mình đã là kẻ ngốc nhưng cũng là một kẻ ngốc hạnh phúc.
Vương Hổ lúc còn ở chốn thần tiên luôn tự hào với suy nghĩ “Tình là một cái gì đó tối hại người, vô luận là ai, chỉ cần vướng phải tình ái, thì sẽ ngu xuẩn suốt đời.” Đó là lí do trước khi xuống nhân gian Vương Hổ vẫn tự tin rằng hắn sẽ không bao giờ tự biến mình thành kẻ ngốc, không bao giờ rơi vào lưới tình với bất kì kẻ nào. Vương Hổ chọn đi chọn lại cuối cùng cũng chọn được một nơi thanh tịnh để ở, một vùng quê mênh mông bát ngát. Chính ở nơi này hắn vì lòng tốt đã giúp một đôi nam nữ yêu nhau tránh khỏi việc chia xa, hi sinh bản thân gả cho Mộ Phi Phàm.
Những tưởng mình thông minh có thể thoát khỏi Mộ Phi Phàm, không ngờ Vương Hổ xuống nhân gian thì vẫn cứ ngu ngốc như khi ở chốn thần tiên của hắn. Vương Hồ đã bị Mộ Phi Phàm kia kéo vào một cuộc sình hết sức hài hước, nhưng nói tới nói lui thì hắn cũng rất hạnh phúc nha. Dù sao Mộ Phi Phàm với hắn cũng là nhất kiến chung tình. Đừng tự hứa với bản thân sẽ tránh xa tình yêu, vì kẻ nào càng hứa như vậy sẽ càng nhanh rơi vào lưới tình mà thôi. Mời các bạn cùng theo dõi.