Hắn thật vất vả mới vứt bỏ được hùng tâm tráng chí muốn xưng vương xưng bá, dự định tìm một chỗ hảo hảo tu luyện. Nếu hắn quyết chí tu luyện đến tu vi cỡ Tôn Ngộ Không tổ gia gia, đến lúc đó không phải ai cũng không phải sợ sao? Hừ, lão hổ thì tính cái gì? Chỉ là món đồ chơi của tổ gia gia không hơn không kém. Đúng vậy, hắn sẽ luyện thành bản lĩnh Tôn Ngộ Không tổ gia gia.
Chờ hắn ra được quyết định thì đã lạc tới Vụ Ẩn Sơn, không ngờ thời cơ lại tới, trên núi kia tuy rằng cũng có một lão hổ, nhưng lão hổ này lại là một tên rất bổn, cái vụ này làm hắn mừng hết lớn à nha. Hắn nghĩ thầm cuối cùng cũng đến phiên mình mở mày mở mặt, ai ngờ sau một trận quyết chiến kinh thiên động địa, cả bọn lại hóa thù thành bạn. Đến lúc mọi người quyết định bỏ phiếu tuyển cử người dẫn đầu, ngưu ca ca lại đứng thứ nhất, cái số của hắn nó đen như đít nồi a.
Nhưng mà cái không ngờ tới chính là, Ngưu ca ca mắt sáng như đuốc thoáng cái đoán được ý nghĩ trong lòng hắn, tự mình đem hắn áp giải đến tường vân không nói, lại còn trên Vụ Ẩn Sơn thi triển kết giới, cho dù hắn nghĩ muốn lén lút chuồn trở lại cũng không được. Lại còn muốn cùng hắn ở lại nơi đó, cùng nhau nói chuyện nhân duyên… “Vấn thế gian tình vi hà vật?”