Ma Thần Thiên Quân

Chương 632: Quái tai




Tử vong địa vực chỗ sâu đột nhiên lao ra vô cùng vô tận độc mục quái rất nhanh liền đã quét ngang Tử vong địa vực, trong đó tất cả tu giả đều bọ đuổi ra ngoài sau ba ngày, mà Độc nhãn thú năng lực đáng sợ cũng đã được những tu giả sống sót kiểm chứng cùng nhận định.



Độc nhãn thú này có năng lực điều khiển lực lượng tương tự trong Tử vong địa vực, cùng bọn nó đối chiến thì lực lượng cũng sẽ bị trôi qua, vì lẽ đó cùng cấp tu giả rất khó có khả năng cùng bọn nó đối chiến, thậm chí chính là Hỗn độn cảnh đại năng dưới tình huống bị vây công cũng khó lòng có thể cùng chúng nó đây dưa. Ngày đó liền được nhận định có tám vị Hỗn độn cảnh bị Độc nhãn thú bầy đem đẩy ra ngoài Tử vong địa vực, tu giả đi vào trong đó tổn thương thảm trọng, mới đó thống kê thì Hư vô cảnh Thánh hiền đại năng chết đi không dưới ngàn vị, Thần cảnh, Thánh tổ cảnh dưới đó thì chết càng nhiều, tạm thời còn không có làm ra được thống kê chính xác.



Bất quá Độc nhãn thú tuy là điên cuồng tàn sát, ăn thịt vô số tu giả nhưng sau khi bọn nó đuổi hết tất cả tu giả ra ngoài Tử vong địa vực thì đúng là cũng không có cái nào vượt giới mà ra, tất cả Độc nhãn thú đều ở lại bên trong Tử vong địa vực, nguyên nhân là gì không ai biết nhưng cũng có đại khái suy đoán là do bọn nó có hạn chế nào đó, tạm thời không có khả năng đi ra ngoài, bất quá cũng chỉ là tạm thời mà thôi, tương lai như thế nào khó nói. Rất có thể vào một ngày không xa, Độc nhãn thú sẽ đi ra Tử vong địa vực, đến khi đó sẽ là một tràng tai nạn vô cùng thảm khốc.



Lúc này tại Tử vong địa vực một chỗ biên giới, một cái Độc nhãn thú tỏa ra uy áp không kém Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai đại năng đột nhiên đứng lên, hai mắt như là đèn lồng nổi lên quỷ dị quang mang, sau đó lại là đi hướng ra ngoài Tử vong địa vực. Độc nhãn thú này cũng như những con khác hình dạng tương tự, chỉ là nó cường đại hơn nhiều, những con bên cạnh nhìn thấy nó đứng lên đi lại thì cũng đều nhường ra một con đường, dĩ nhiên là cũng có đẳng cấp vô cùng sâm nghiêm, những con Độc nhãn thú tu vi thấp hơn đều không thể không tránh đi.



Kể từ ngày Siêu cấp Thủy triều tịch diệt kết thúc, Độc nhãn thú xuất hiện thì Tử vong địa vực bên trong lực lượng đã biến mất nhưng nó chỗ địa vực lãnh thổ vẫn còn, lúc này để đề phòng Độc nhãn thú đột nhiên xông ra Tử vong địa vực thì các vị đại năng Hỗn độn cảnh đã lâm thời tạo nên một nhóm đại quân canh gác vô cùng nghiêm ngặt tại khu vực biên giới này, chỉ cần Độc nhãn thú đi ra Tử vong địa vực thì sẽ gặp đến công kích, dĩ nhiên bọn hắn cũng sẽ thông báo cho cao tầng của nhóm quân này.



Tại một chỗ trong khu vực biên giới này đang đứng một nhóm hơn ba mươi người, bọn hắn thình lình đều có Hư vô cảnh cấp tu vi, đây chính là một trong một trăm nhóm cường giả được lâm thời tạo nên để canh phòng tại Tử vong địa vực bên ngoài, tại trước khi tìm được cách đối phó với Độc nhãn thú thì không có khả năng sẽ có cường giả đại quân đi vào Tử vong địa vực giết Độc nhãn thú, vì lẽ đó canh phòng là chuyện không thể tránh được. Nhóm này được dẫn đầu bởi một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh tên là Bạch Khởi Phong, Quái tai xảy ra hắn cũng ở trong Tử vong địa vực nên khi các vị Hỗn độn cảnh lâm thời tạo nên đại quân này hắn cũng đã lập tức xung quân, đã canh phòng ở chỗ này được ba ngày.



Lúc này Bạch Khởi Phong đang đứng trên một cái cự thạch cao đến mười trượng mặc Bạch y lam bào biểu tình nghiêm nghị nhìn vào Tử vong địa vực chỗ sâu, trong đó tính từ biên giới đi vào khoảng hơn năm mươi dặm đang đứng, nằm rất nhiều Độc nhãn thú, bọn chính đen kịt một mảnh như không thấy thấy phần cuối, số lượng đạt đến con số không thể tưởng tượng, có lẽ cũng phải có mấy trăm ức đi?



“Trưởng quân! Ngài nói bọn nó làm sao lại như thế ở lại trong Tử vong địa vực?”. Bất chợt một vị phụ nhân ăn mặc diêm dúa tu vi Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đi đến trên cự thạch đứng phía sau Bạch Khởi Phong hỏi. Cho dù nàng ta tại thời điểm bình thường vô cùng phóng túng nhưng hôm nay đúng là phá lệ nghiêm nghị, nàng ta đồng bạn chính là chết trong Tử vong địa vực tại dưới vuốt của Độc nhãn thú, lúc này chỉ còn một mình mà thôi, đối với Độc nhãn thú vô cùng kinh hận.



Bạch Khởi Phong nhẹ thở ra một hơi lắc đầu nói. “Nguyên nhân còn không có ai biết nhưng có lẽ là có loại hạn chế nào đó, bất quá cũng không có khả năng cản được bọn chúng lâu, tương lai bọn chúng chắc chắn không có khả năng tiếp tục ở lại bên trong Tử vong địa vực như lúc này, bọn nó đi ra cũng là chuyện sớm muộn mà thôi!”. Nói đoạn thì ánh mắt chợt biến đổi, tại trong tầm mắt của hắn một con Độc nhãn thú cao đến tám trượng rưỡi chầm chậm bước ra ngoài Tử vong địa vực, cách biên giới cũng chỉ có hơn ba mươi dặm, đúng là đã tách ra khỏi bẩy Độc nhãn thú.



“Mọi người cẩn thận đề phòng, cái kia Độc nhãn thú có cổ quái!”. Nhìn thấy những này Bạch Khởi Vong lập tức hô lên, bên dưới tất cả đám người lập tức để tinh thần treo cao, nghiêm nghị vô cùng nhìn vào trong Tử vong địa vực.



“Từ hình thể thì có thể đại khái suy đoán được nó tu vi là tương đương Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, mọi người nâng cao tình thần cho ta!”. Bạch Khởi Phong lại hô lên. Cấp độ này Độc nhãn thú thì có khả năng sẽ nắng giữ khả năng tinh lọc lực lượng vô cùng đáng sợ, muốn đem nó chém giết mà đảm bảo không có thương vong thì cần chí ít là bốn vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cùng một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba mới được, đây đã là thường thức rồi, cũng có số ít thiên kiêu có thể chống lại lực lượng của Tử vong địa vực mới có thể làm được khác biệt, bình thường tu giả đều cần quần công mới có thể giết được Độc nhãn thú.





“Kịch..”. “Kịch...”. Độc nhãn thú này biểu tình vô cùng khác lạ, nó là đi chầm chậm ra ngoài Tử vong địa vực, không có chạy chồm, thậm chí đi còn có chút siêu vẹo, độc thân đi về phía Tử vong địa vực biên giới vô cùng khác biệt. Mà theo nó đi ra ngoài Tử vong địa vực gần sát biên giới thì đám người Bạch Khởi Phong lại càng cảm thấy nó cổ quái, phảng phất như đây không phải cơ thể của nó, đi đứng vô cùng khó khăn, chật vật.



“Con Độc nhãn thú này... Say rượu?”. Đột nhiên một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cổ quái nói. Một lời nói đùa lập tức khiến cho không khí căng thẳng giảm bớt nhiều, những kẻ khác lập tức có chút vui vẻ cười cười.



“Khà khà, biết đâu được này!”. Một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba nói.



“Xem ra thật là say nên muốn đi ra ngoài nạp mạng!”. Lại có Hư vô cảnh lạnh lẽo đầy sát khí nói.



“Hừm! Mọi người tập trung tinh thần cho ta, nếu nó dám đi ra ngoài Tử vong địa vực lập tức đem tru sát!”. Bạch Khởi Phong khẽ hắng một tiếng nói, dĩ nhiên là không có chút nào tâm trạng để đùa. Sau đó cả đám liền câm miệng nhìn chằm chằm Độc nhãn thú đang đi đến, cả đám thầm nghĩ không lẽ Độc nhãn thú kia muốn đi ra ngoài Tử vong địa vực?



Độc nhãn thú siêu vẹo đi về phía Tử vong địa vực biên giới thì đột nhiên dừng lại liếc nhìn xung quanh nghi hoặc một trận, sau đó lại ngoái đầu nhìn phía bên trong Tử vong địa vực, có mấy đầu Độc nhãn thú đang nhìn về phía này nhưng cũng không có tiến lên mà chỉ đứng xa xa quan sát, có chút cổ quái Độc nhãn thú kia muốn làm gì. Bạch Khởi Phong càng nhìn càng nhận ra Độc nhãn thú này cổ quái, nó giống như đang do dự cái gì đó.



“Nó sẽ không phải không dám ra ngoài Tử vong địa vực chứ?”. Đám người Bạch Khởi Phong một đám nghi hoặc không thôi, một cái đột nhiên nghi hoặc nói. Thế nhưng cả đám mắt tại lúc này trợn trong, đồng tử tập thể co rụt lại như không dám tin vào chuyện trước mặt.



“Xuy...”. “Xuy...”. Đột nhiên phần bụng của Độc nhãn thú xuất hiện vô số kiếm quang phá thể mà ra, Độc nhãn thú nhưng một chút phản ứng cũng không có, phảng phất như đã chết một dạng, thế nhưng cũng chỉ một chút mà thôi, nó lập tức “Ngao...” Một tiếng vô cùng đau đớn, nơi bụng nó huyết thủy chạy ra như suối, một bóng đen nho nhỏ theo đó phá thể mà ra, Độc nhãn thú cũng lập tức ngã xuống tại bên trong vũng máu.



“...”. Biến cố bất ngờ khiến cho Bạch Khởi Phong đám người không thể tin được vào mắt mình, chuyện này là thến nào đây? Mà khi nhìn thấy bóng đen kia bọn hắn lại càng không dám tin vào mắt mình. Nó dĩ nhiên là một cái nam hài tầm mười tuổi mà thôi, bạch y lúc này đã nhuốm không ít máu của Độc nhãn thú, mà không, đó không phải là máu của Độc nhãn thú, trên đó vết mấu nhưng đã khô rồi.



“Hống...”. “Ngao...”. Độc nhãn thú này đột nhiên ngã xuống thì bên trong Tử vong địa vực kia cũng liền vang lên tiếng gầm rung trời, mấy vạn con lập tức lao về phía này, Bạch Khởi Phong mấy người bị dọa đến vãi linh hồn, tại trạng thái quần ẩu với Độc nhãn thú thì chịu thiệt chắc chắc chính là một phương tu giả bọn hắn.




“Hừ! Yên tâm! Bản thiếu gia còn nợ các ngươi một cái ân tình, sớm muộn cũng sẽ đến tìm các ngươi!”. Bạch Khởi Phong đám người còn đang kinh dị không thôi thì đứng bên trong Tử vong địa vực nam hài khẽ hừ lạnh một tiếng nói. Sau đó đúng là một chút cũng có dừng lại, xoay người một phát bắt lấy Độc nhãn thú thi thể mới bị hắn giết lôi ra khỏi Tử vong địa vực, một cái chỉ như nam hài mười tuổi, cao cũng không quá ba thước rưỡi, bọn hắn đúng là khó mà tưởng tượng được lại có được lực lượng đáng sợ như thế, Độc nhãn thú thi thể như ngọn núi nhỏ cứ như thế bị hắn nhấc lên như không có gì.



“Rầm...”. “Rầm...”. Bọn hắn cả đám nuốt nước bọt ừng ực thì nam hài cũng đã đem Độc giác thú thi thể ném ra bên ngoài Tử vong địa vực, bản thân cũng bước ra khỏi Tử vong địa vực hơn một trượng rồi đứng lại quay lưng về phía đám Bạch Khởi Phong, nhìn vầ phía bầy Độc nhãn thú đang chạy đến.



“Hống...”. “Rầm...”. Bầy Độc nhãn thú lao đến thì Bạch Khởi Phong đám người cũng kinh sợ không thôi, cảm đám tinh thần nổi lên trận trận, trên trán mồ hôi lạnh như mua, thậm chí đã âm thầm chuẩn bị đem thông tin thông báo cao tầng vệ quân cũng chính là mấy vị Hỗn độn cảnh kia, trong đám Độc nhãn thú kia nhưng có đến ba con Bán bộ Hỗn độn cảnh! Thế nhưng khi nhìn thấy nam hài phía trước một chút phản ứng cũng không có, hai tay đem để ở sau lưng như không hề có ý định chiến đấu, không biết tại sao nhưng bọn hắn lại có cảm giác phía trước không phải là cái nam hài, mà là một vị cái thế đại năng đang đứng đó, mặc cho hắn tu vi tỏa ra chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất! Hắn dám làm như thế đương nhiên là do tin tưởng Độc giác thú sẽ không công kích hắn.



Mà đúng như những gì bọn Bạch Khởi Phong nghĩ, những Độc nhãn thú kia chạy đến Tử vong địa vực biên giới liền như thế dừng chân, khoảng cách cùng nam hài bất quá chỉ có ha ba trượng tầm đó nhưng cũng chỉ gầm thét, giương nanh múa vuốt, phảng phất muốn lập tức đem nam hài cắn chết nhưng lại không dám đi ra ngoài Tử vong địa vực.



“Hừ! Một đám phế vật!”. Nam hài đứng đó khoảng một khắc thì hừ lạnh nói, sau đó quay đầu liếc nhìn đám người Bạch Khởi Phong một vòng, kết với với hắn bên cạnh cỗ thi thể Độc nhãn thú to lớn thì có thể thấy được âm trầm khủng bố. Mà lúc này đám người Bạch Khởi Phong mới nhìn được rõ ràng vị nam hài bí ẩn này, khuôn mặt non nớt nhưng đã có nhưng nét cho thấy hắn tương lai sẽ là cái mỹ nam đáng sợ thế nào, trên mặt hắc huyết đã khô kia không những không làm xấu đi mà còn khiến hắn càng thêm uy thế đáng sợ.



“Tại hạ là Bạch Khởi Phong, đội tuần vệ số hai mươi ba. Không... Không biết Đại nhân là người của nhóm tuần vệ nào?”. Ngẩn ra chốc lát Bạch Khởi Phong hơi chút chắp tay nói.



“Tuần vệ đội? Các ngươi là Tuần về đội?”. Nam hài hơi chút nhướng mày nói, mấy ngày này đều tại thể nội của Độc nhãn thú, làm sao biết được chuyện bên ngoài.




“Vâng!”. Bạch Khởi Phong nghe vậy thì có chút kinh ngạc những vẫn gật đầu nói, sau đó mắt sáng lên như nghĩ đến điều gì, vì này có khả năng chính là số ít khủng bố đại yêu nghiệt xâm nhập Tử vong địa vực chém giết Độc nhãn thú từ trước ah! Sau đó hắn liền nói một chút hoàn cảnh bên ngoài, cả những chuyện Hỗn độn cảnh đại năng lâm thời lập nên quân đội chặn ở bên ngoài Tử vong địa vực.



“Quái ta sao? Cách nói này cũng không sai!”. Nam hài nghe xong thì khẽ gật đầu nói.



“Đại nhân! Ngài biết những này Độc nhãn thú vì sao không có đi ra Tử vong địa vực sao?”. Bạch Khởi Phong thấy như vậy thì liền hỏi mộ chút. Nam hài này giết Độc nhãn thú như không có gì, lại còn tự tin đứng trước mặt bọn chúng mà không chút phòng bị, dĩ nhiên là biết được bí mật không ai biết.




“Này sao?”. Nam hài hơi nhìn Bạch Khởi Phong nghi vấn. “Cụ thể nguyên nhân ta không biết nhưng đại khái là có ý chí đang ngăn cản không cho bọn nó đi ra Tử vong địa vực một bước, mà bọn chúng đi ra Tử vong địa vực cũng sẽ không có Tẩy lễ lực lượng gia trì nên bọn chúng sẽ không dám ra ngoài này liều mạng đâu!”. Nam hài cười cười nói.



“Có ý chí ngăn cản bọn hắn không cho ra ngoài Tử vong địa vực? Tẩy lễ lực lượng?”. Bạch Khởi Phong đám người thân hình nhẹ chấn, chuyện mà mấy vị Hỗn độn cảnh không biết vị nam hài này lại biết, còn có cái gì là Tẩy lễ lực lượng?



“Uhm! Khi ta khống chế cái này Độc nhãn thú thì biết được những này!”. Nam hài cười gật đầu nói. “Về phần Tẩy lễ lực lượng chính là tên mà ta đặt cho loại lực lượng tồn tại bên trong Tử vong địa vực!”.



“Thì ra là thế!”. Bạch Khởi Phong đám người nghe vậy thì mới nhẹ thở ra một hơi nói.



“Phải rồi! Ngươi quay về nói với đám người sáng lập lên quân đội này, muốn đối phó với Độc nhãn thú này thì trước tiên đem một nhóm Độc nhãn thú giết chết, lấy Thú hạch của bọn nó tu luyện có thể nâng cao phẩm chất lực lượng tự thân, từ đó khi chiến đáu với chúng sẽ không đến mức chịu áp chế quá nhiều!”. Nam hài lại nói.



“Ngài... Ngài nói là thật?”. Bạch Khởi Phong đám người nghe vậy thì giật nảy mình sau đó kích động nói. Đối phó với Độc nhãn thú khó nhất không phải là ở chỗ bọn nó khủng bố chiến lực, khó nhất chính là Tẩy lễ lực lượng mà bọn nó có. Nếu như vị nam hài bí ẩn này nói là thật thì tương lai sẽ không đến mức phải sợ Độc nhãn thú lao ra Tử vong địa vực nữa



“Uhm! Đi đi! Nói cho bọn hắn biết! Ta cũng phải đi rồi!”. Nam hài chắc chắn gật đầu nói. Sau đó cũng không có đem theo xác của Độc nhãn thú mà đã đạp không rời đi.



“Đại nhân! Ta có thể biết danh tính của ngài được không? Các vị đại nhân kia nếu hỏi ta có thể bàn giao một chút!”. Bạch Khởi Phong thấy nam hài bí ẩn này cứ như vậy liền đã muốn rời đi thì vội chắp tay hỏi, vô cùng cung kính.



“Ta?”. Nam hài hơi chút nghiêng đầu nhìn lại. “Hạo Thiên Thần địa, Vũ Thiên Quân!”. Nói đoạn thì cũng không có dừng lại nữa mà đã hóa thành một đạo hắc quang biến mất, hắn nhưng đang có hẹn đây.



Tác giả: Đế Thanh