Ma Thần Thiên Quân

Chương 631: Kinh hiện độc mục quái. Chạy trốn!




Thiên Quân tiếp một chiêu của Hình Thiên Vũ còn sống vố đã là kỳ tích, lúc này người sau lại càng không biết xấu hộ thống hạ một kích, uy lực đáng sợ chính là Hỗn độn cảnh muốn cản lại cũng phải xem xét một hai, đứng trực diện trong đó Thiên Quân đay lòng nổi lên thao thiên sát khí, cái này HÌnh Thiên Vũ cũng quá mức bỉ ổi rồi.



“Ta Vũ Thiên Quân sẽ nhớ kỹ!”. Thiên Quân âm thầm cắn răng một cái, xem ra bảo lưu giả yếu đã không được. Bất quá xem như là vận dụng tối cường nhất thực lực hắn cũng không có khả năng cản được một chiêu này, trọng thương là chuyện không thể tránh khỏi, ánh mắt phát lạnh nhìn lên công kích hạ xuống hắn lập tức câu thông Bản nguyên hải, đã không thể bảo lưu thì buông tay một trận đi, cùng lắm thì để tam thể hợp nhất liều mạng với Hình Thiên Vũ.



“Yaaaa...”. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân lực lượng gồ lên chạy chồm trong kinh mạch nâng lên Thiên Quân đao chuẩn bị đối kháng một kích này, đồng thời với đó cũng đã câu thông Thần Ma nhị Quân chuẩn bị hợp nhất, hai tên kia đương nhiên đã biết được sự tình nghiêm trọng, đều đã sẵn sàng. Mà hắn gầm một tiếng này người bên ngoài lại nghe ra hắn không cam lòng, đang phát tiết nổi lòng giận dữ, biệt khuất.



“...”. Những tu giả khác nhưng đã không đành lòng nhìn đến, có chút thở dài tiếc hận cho một vị thiên kiêu cứ như thế chết đi, chính là đứng trên thiên không Hình Thiên Vũ cũng khẽ nhếch mép lên lạnh lẽo. “Sâu kiến cũng dám cùng ta tranh đoạt bảo đao? Chết không đáng tiếc!”.



“Xuy...”. Thế nhưng ngay tại lúc Thiên Quân chuẩn bị bộc phát một kích thì một ánh đao khủng bố quét đến chém về phía Thời không cùng Lôi đình lực lượng kết hợp, cùng với đó một tiếng nhàn nhạt truyền đến. “Đường đường Hỗn độn cảnh tôn sư, chỉ vì một cái bảo vật mà có thể như thế, Bản Thần chủ đúng là được lãnh giáo!”. Xuất thủ đương nhiên là một vị Hỗn độn cảnh còn lại ở đây. Thiên Đao Thần chủ!



“Chuyện của ta cần ngươi đến quản?”. Hình Thiên Vũ mày nhíu lại lạnh quét sang nhìn Thiên Đao Thần chủ giận dữ quát.



“Xuy...”. “Oanh...”. “Rắc...”. Ánh đao mạnh mẽ cùng đạo lực lượng kết hợp kia va chạm, khủng bố lực phản chấn truyền ra bốn phía, hư không gần chỗ Thiên Quân sụp đổ không còn, dư ba lực lượng quét ra bốn phía thì cũng đánh mạnh về phía Thiên Quân, chính là đang vận dụng tối cường lực lượng hắn cũng có chút không kịp phản ứng liền bị đánh bật ngược về phía xa, hắn cũng thuận thế lùi lại hơn mười dặm mới dừng lại cắm đao xuống đất ho ra một ngụm máu, đây là thật, không phải là diễn như trước, hắn đích thực đã bị thương!



Biến cố bất ngờ đương nhiên cũng khiến cho tất cả mọi người sửng sốt, va chạm qua đi thì mọi người mới biết được hóa ra là Thiên Đao Thần chủ mới rồi chướng mắt hành vi của Hình Thiên Vũ nên mới xuất thủ cứu Thiên Quân một mạng, bất quá trận dư ba lực lượng kia cũng không phải chuyện đùa, Thiên Quân vốn đã đến tình trạng “đèn cạn dầu tắt” kia liệu có thể chống đỡ qua một kích?



“Hắn đã cản được một kích của ngươi mà không chết thì ngươi cũng nên tha cho hắn một mạng, cái này một chút lễ tiết Hình cùng Vũ không dạy cho ngươi sao?”. Thiên Đao Thần chủ nhướng mày lạnh lùng nói. Hình Thiên Vũ hành động nhưng có thể đã đem Hỗn độn cảnh tầng thứ đại năng toàn bộ bôi đen, hành vi vô sỉ đến cực điểm, khó có thể tha thứ.



“Bại tướng dưới tay cũng dám nói những lời này?”. Hình Thiên Vũ nghe vậy thì giận tím mặt quát lên, thân hình khẽ di động đã éo sát về phía Thiên Đao Thần chủ. “Ngươi đã cứu hắn vậy ta đem ngươi giết rồi quay lại giết hắn cũng không chậm!”. Thời không cùng Thiên phạt hai loại lực lượng cũng theo đó lan tràn, hắn dĩ nhiên là đã muốn nhanh chóng giết chết Thiên Đao Thần chủ, cướp lấy Thiên Quân đao để tránh đêm dài lắm mộng.



“Bại tướng? Nếu không phải Bản Thần chủ bị thương để ngươi làm ngư ông thì ngươi liệu có thể đánh bại ta? Thương khung đao điển! Đệ nhị thiên! Đao huyền!”. Thiên Đao Thần chủ cười lạnh một tiếng lạnh lẽo nói, nếu đã vạch mặt rồi thì còn cần cái gì chó má kiêng kị, cùng lắm thì ngày sau ra ngoài bí ẩn một chút, Thái sơ cổ địa đại năng cũng không dám đi vào địa bàn của Nhân tộc làm càn, chọc đến tồn tại đỉnh tiêm của Nhân tộc thì bọn hắn cũng không chịu nổi, do đó cũng chưa chắc phải sợ.





Nói đoạn thì cả hai vị Hỗn độn cảnh lại lao vào nhau, so với trước Thiên Đao Thần chủ giống như đã khôi phục hơn nhiều, xem ra là cũng có bí mật không có ai biết. Đám tu giả bên dưới có không ít ánh mắt nhìn về phía Thiên Quân đầy dị thải nhưng cũng tạm thời buông bỏ ý định này, bọn hắn lúc này dám lao lên chắc chắn là bị hai vị Hỗn độn cảnh nhất kích diệt sát, cả đám ánh mắt lại hướng lên thiên không, hai vị kia đã bắt đầu va chạm rồi.



“Oang...”. “Uỳnh...”. Lôi đình nổ vang, kinh thiên va chạm, khí kình bắn ra bốn phía đem hư không vặn nát, hai vị này đấu nhưng cũng vô cùng kịch liệt. Bên kia Thiên Quân nhưng không có thời gian đi nhìn, hắn đang điên cuồng tính toán làm sao mới có thể an toàn chạy khỏi đây, đứng trước một vị Hỗn độn cảnh tinh thông Thời không chi lực như Hình Thiên Vũ, hắn cho dù muốn chạy cũng không phải chuyện dễ.



“Rầm...”. “Rập...”. Bỗng nhiên Thiên Quân nghe đến phía sau hắn cũng chính là Tử vong địa vực chỗ sâu vang lên tiếng như là có vạn thú lao nhanh, đại địa ầm ầm rung chuyển, số lượng kia chắc chắn rất lớn, mà lại có hình thể không nhỏ.




“Cái gì thế...”. Không những là Thiên Quân, phương xa đám tu giả đang quan chiến cũng kinh ngạc nhìn hướng kia, nơi này là Tử vong địa vực, tất cả đều vô cùng mới mẻ, lúc này lại xuất hiện dị biến đương nhiên có thể khiến tất cả mọi người quan tâm, chính như Hình Thiên Vũ cùng Thiên Đao Thần chủ cũng kinh ngạc quay đầu nhìn sang, vậy mà không tự chủ được tách ra.



“Rít...”. “Ngao...”. Từ nơi phương xa vang lên tiếng rít cổ quái, tiếp đó giống như là tiếng thú hống vang trời, mắt thường có thể thấy được ở đó khói bụi bay lên như mây, áp lực khủng bố truyền đến.



“Chuyện này... Hả?”. Thiên Quân đồng tử co rụt lại kinh sợ nhìn đến phương xa, chỗ đó hắn không cảm nhận được khí tức đặc biệt nhưng lại không cảm nhận được sinh mệnh, cái này giống như khi hắn ở một ngàn hai trăm vạn địa vực trong Tử vong địa vực cảm nhận được, lúc này nhưng lại có rất nhiều cổ khí tức như thế đang lao về phía này, đang kinh ngạc thì hắn đáy lòng đột nhiên báo động kinh sợ quay đầu, Hình Thiên Vũ đánh ra một đạo lôi đình đã ép về phía hắn.



“Vô sỉ!”. Thiên Quân lòng thầm mắng một tiếng vung lên Thiên Quân đao chém về phía lôi đình, đến lúc này thì đúng là đã không giữ lại gì nữa, toàn lực vận đao chặn lại một đạo thô to lôi đình này.



“Oành...”. Va chạm chớp mắt đó hắn liền cảm nhận được Thiên phạt lực lượng mạnh mẽ tràn vào thể nội đem hắn nội tạng quấy lên đảo lộn, cùng với đó chính là cự lực không thể đối kháng, trước mặt hắn như có kinh thiên sóng lớn ập đến đem hắn đánh bay vào Tử vong địa vực chỗ sâu, dĩ nhiên là không thiếu đi ho ra một ngụm máu lớn, khuôn mặt tái nhợt, nháy mắt trọng thương! Bất quá cho dù là như thế nhưng khi hắn nhìn về phía Hình Thiên Vũ ánh mắt lại càng thêm lạnh lẽo, nội tâm âm thầm thề, hôm nay nếu có thể thoát đi thì ngày hắn thành đạo chắc chắn đi chém Hình Thiên Vũ đầu tiên!



“Di? Lại không chết?”. Hình Thiên Vũ khẽ kinh ngạc một tiếng, hắn lại một chiêu nữa công kích Thiên Quân, người sau đúng là bị thương cực nặng nhưng sinh mệnh vẫn như cũ ngoan cường, ánh mắt kia nhìn về phía hắn lại càng thêm lạnh lẽo, chợt nghĩ đến cái gì hắn khuôn mặt âm trầm. “Hóa ra ngươi còn bảo lưu!”. Nói đoạn lại càng là hóa thành bạch tuyến hướng phía Thiên Quân lao đến. Đối mặt với hắn sát chiêu lại dám ẩn dấu thực lực, đây không phải là đang khinh thường hắn sao? Đáng chết!



“Không được!”. Thiên Quân đáy lòng báo hiệu nguy hiểm càng thêm nồng đậm, Thần Quân cùng Ma Quân tốc độ lại nhanh cũng không có khả năng nhanh bằng Hình Thiên Vũ được, mắt thấy Hình Thiên Vũ chuẩn bị đánh về phía mình thì hư không chợt vỡ ra, một cái viên luân mang theo nồng đậm khủng bố Thời không chi lực sinh sinh đánh về phía Hình Thiên Vũ.




“Kẻ nào?”. Hình Thiên Vũ mặt mũi trầm xuống gầm quát một tiếng, viên luân kia thế đến mạnh mẽ không phải bình thường, hắn nếu tiếp tục công kích Thiên Quân thì có khả năng bị viên luân kia đập trúng đầu, kẻ đánh lén kia tính toán nhưng vô cùng tinh chuẩn. Gầm lên một tiếng thì hắn tay phải cũng khẽ động vươn lên đập về phía viên luân.



“Thiên Luân...”. Thiên Quân mí mắt khẽ nhảy lên thì cũng lập tức vận dụng Thời không chi vực tăng tốc độ lên tối đa lùi về phía sâu hơn trong Tử vong địa vực, lúc này chỉ có cái kia không biết đồ vật đang lao đến kia mới có khả năng cứu hắn một mạng mà thôi.



“Oanh...”. Hình Thiên Vũ một vô đập lên Thiên Luân liền vang lên một tiếng va chạm mạnh, Thiên Luân bị chấn lui lại thì lập tức chui vào hư không, mà Hình Thiên Vũ đồng tử cũng co lại lợi hại, hắn không nhầm thì mới đánh lén mình dĩ nhiên là một cái Tiên thiên linh bảo? Bất quá hắn cũng không có thời gian nghĩ đến nhiều, đối phương một kích liền chạy mất đương nhiên là chỉ lo giải nguy cho Thiên Quân mà thôi, nhìn đến chỗ Thiên Quân thì hắn đồng tử không tự chủ được co lại, Thiên Quân chẳng những cũng tu luyện Thời không chi lực mà còn có thành tựu cực cao, dĩ nhiên đạt đến Vực cấp!



“Chạy chỗ nào?”. Hình Thiên Vũ gầm lên một tiếng lập tức đuổi theo, Thiên Quân càng thể hiện ra thiên phú mạnh mẽ thì hắn càng không có khả năng để Thiên Quân sống sót, tương lại nhưng có thể sẽ thành đại họa của hắn. Bất quá tiếp đó hắn đồng tử co rụt lại nhìn phía trước, đen kịt một mảnh, tất cả đều là cự thú chạy chồm từ Tử vong địa vực chỗ sâu lao về phía này.



“Hống...”. Thiên Quân lấy tốc độ nhanh nhất chạy vào Tử vong địa vực chỗ sâu thì càng nhanh chóng tiếp cận hơn dị vật đang lao ra từ Tử vong địa vực, tiếng thú hống truyền đến thì hắn cũng cảm nhận được một loại lực lượng quen thuộc với hắn trong thời gian này, Tẩy lễ lực lượng!



“Đây là thứ gì?”. Bất chợt hắn đồng tử co rụt kinh hô, phía trước mắt lao nhanh sinh ra tiếng “rầm rập” cùng khói bụi mù mịt kia là một loại quái thú vô cùng kỳ lạ, nó hình thể to lớn không đều, nhỏ cũng cao một trượng, lớn thì có đến mười trượng, bọn chúng hình thể như giọt nước, phần ngực lớn hơn hẳn phía sau, mà toàn thân, bốn chân cơ bắp gồ lên mạnh mẽ hữu lực tràn đầy tính bạo tạc, phần đầu như là của chó sói, chỉ là nó giống như không có lông, răng nanh mọc tua tủa gớm ghiếc, đặc biệt nhất đó là quái thú này chỉ có một mắt chính giữa mi tâm, quanh thân càng là trải rộng Tẩy lễ lực lượng!




“Hống...”. Quái thú đàn nhìn thấy Thiên Quân thì lập tức gầm rú đầy hưng phấn, tốc độ thậm chí còn muốn nhanh hơn một phần, một con cao hơn tám trượng tỏa ra khí tức không kém Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất lập tức táp về phía hắn, dĩ nhiên là muốn một ngụm nuốt lấy.



“Cút!”. Thiên Quân làm sao có thể để nó có thể như thế đơn giản đem mình nuốt, lập tức gầm lên một tiếng, nắm tay nhỏ nắm lại vung ra một quyền đem hư không ép sụp đấm về phía quái thú.



“Quái vật!”. Thiên Quân đối mặt quái thú thì đằng xa tu giả cũng đã nhìn thấy chúng, quái thú đàn không biết có bao nhiêu nhưng đen kịt một mảnh, hai bên cơ bản là không có nhìn thấy phần cuối, khí thế hung lệ vô cùng ép về phía này khiến cho nhiều kẻ kinh sợ hô lên, nhất là nữ tính tu giả đã bị dọa đến trắng mặt, thân thể không tự chủ được run rẩy.



“Oanh...”. Thiên Quân cùng dị thú kia một kích đối cứng liền cảm nhận được dị thú mạnh mẽ, chỉ e là không kém Hung thú cùng cấp, bất quá cũng chỉ như thế đương nhiên còn không có khả năng chống lại hắn một quyền, một nửa đầu lâu lập tức bị đánh vỡ, huyết thủy đen kịt chảy ra tunhg tóe, thế nhưng Thiên Quâ biểu tình lại trầm xuống, quái thú này quanh thân lực lượng chính là Tẩy lễ lực lượng, như Thiên Quân hắn thì thôi, tiêu hao không quá đáng nói, nếu là tu giả khác cùng nó giao chiến thì chắc chắn sẽ bị thiệt lớn, lực lượng sẽ tùy thời trôi đi, nó chắc chắn sẽ là một hồi tai nạn vô cùng đáng sợ!




“Ngao...”. “Hống...”. “Rít...”. Bầy dị thú tại chỗ này xuất hiện chút chỗ trống nhưng chúng chớp mắt liền đã lao qua Thiên Quân đuổi ra ngoài Tử vong địa vực như một cơn lũ thú triều, vô cùng tráng lệ mạnh mẽ. Mà đây cũng giúp Thiên Quân một cái đại ân, chúng nhưng đã lao về phía Hình Thiên Vũ.



“Cút cho ta!”. Hình Thiên Vũ ánh mắt hơi biến thì liền gầm lên, đầy trơi lôi điện cùng Thời không lực lượng trống rỗng xuất hiện, quái thú một khi đến gần hắn lập tức bị đánh chết, thương vong khủng bố, bất quá cũng không có được đơn giản như thế, Hình Thiên Vũ lập tức đã nhìn ra dị thường. Những quái thú này lại đang vận dụng lực lượng giống như lực lượng vốn có trong Tử vong địa vực!



“Ah! Chạy mau!”. Ba hơi thở chưa đến thì phía xa đám tu giả cũng kinh hô lên, quái thú đàn chạy đến đó thì chính là một màn mưa tanh gió máu, dưới trạng thái bất ngờ đó thì thiên tính của bọn hắn nổi lên, tất cả hoảng sợ quay đầu chạy ra ngoài Tử vong địa vực.



“Không được chạy! Các ngươi chạy sẽ càng chết nhanh hơn! Ở lại đối kháng quái thú cho ta!”. Đột nhiên một tiếng hống lớn vang lên, Thiên Đao Thần chủ hai tay nắm chặt đao ở trên ta huy động đại đao chém về phía quái thú đàn, nhất thời vô số ánh đao quét ngang mà ra, nơi ánh đao đi qua liền có dị thú thành khóm ngã rạp, Hỗn độn cảnh đại năng công kích nhưng không phải chuyện đùa đâu.



Sau đó liền bắt đầu có cường giả dừng lại cùng quái thú đàn kịch chiến, thương vong còn không biết nhưng bọn hắn biết, Thiên đao thần chủ nói không sai, chạy lúc này bọn hắn sẽ chết càng nhanh, chỉ có thể chèo chống rồi gọi cứu viện từ bên ngoài. Tử vong địa vực lúc này nhưng tụ tập lấy vô số cường giả, Hỗn độn cảnh đại năng cũng có không ít.



“Oanh...”. “Hống...”. Thiên Quân chỗ kia đúng là không thể tiến lên một bước, quái thú đàn này thực lực cao nhất cũng chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai đỉnh phong, cho dù là có Tẩy lễ lực lượng quấn thân nhưng cơ bản cũng không thể cản lại được hắn, thế nhưng chúng lại có quá nhiều, giết một con lại có một con, thậm chí ba con lao đến, tuy rằng một cái ngã xuống Thiên Quân hoa đều sẽ lóe lên một cái thu lấy tinh túy nhưng còn không có khả năng lập tức tiêu hóa ra lực lượng cho Thiên Quân, hắn cũng chỉ có thể tạm thời chèo chống mà thôi, thi thoảng vẫn phải nhìn phía sau hắn Hình Thiên Vũ.



Hình Thiên Vũ công sát mạnh hơn Thiên Quân nhiều, bất quá như thế cũng khiến cho càng nhiều quái thú lao về phía hắn, lại thêm hắn không có khả năng như Thiên Quân không sợ Tẩy lễ lực lượng nên cho dù giết quái thú nhiều hơn Thiên Quân nhiều vẫn không ngừng bị đẩy lùi, hắn nhưng là kiêng kị Tẩy lễ lực lượng vô cùng đây.



“Ngươi trốn chỗ nào...”. Đang điên cuồng tức giận chém giết quái thú Hình Thiên Vũ linh cơ khẽ động, ánh mắt quét đến chỗ Thiên Quân thì đột nhiên gầm lên, chỗ đó nào còn hình bóng của Thiên Quân nữa? Chỗ đó chỉ còn lại hơn ba mới cái quái thú thi thể mà thôi, Thiên Quân thân hình lẫn khí tức đã biến mất, quái thú bầy lại lập tức lao ra đem chỗ đó che lấp, Thiên Quân cứ như thế biến mất...



Tác giả: Đế Thanh