Chương 86: Xoay Chuyển Tình Thế
Khải Lâm đang định ra tay thì lúc này thân thể bỗng nhiên run lên, hắn có thể cảm nhận rõ tàn hồn hắn mới nuốt trước đây có sự rung động mạnh trong cơ thể, việc này có chút nằm ngoài dự đoán của hắn.
Đúng lúc này tiếng gầm của Tiểu Lâm ở phía không xa vang lên, hai cái đầu lâu đang bị bị nó gặm chặt bỗng chốc lao ra với tốc độ cực nhanh hướng về phía Khải Lâm, cảm giác được mọi chuyện không ổn Khải Lâm lúc này nhanh chóng rời khỏi chỗ hắn mới đứng, đồng thời không quên vung cây trường thương ra, một đạo thương ảnh lập tức lao thẳng về hai cái đầu lâu, một t·iếng n·ổ lớn trong tức khắc vang lên.
Lúc này thân ảnh Khải Lâm đã rời khỏi chỗ cũ một khoảng khá xá nhưng hắn vẫn không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh, chỉ thấy tại nơi hắn mới đứng một thủ chảo lập tức xuất hiện, ngay sau đó là thân ảnh Phấn Hồng hiện ra.
"Quyền Trượng Linh Hồn, Vạc Luyện Hồn, Vũ khí cấp cao đến ngay cả ta cũng không thể nhận ra được cấp bậc, trên người ngươi đúng là không ít bảo vật khiến người khác thèm đỏ mắt"
Tiếng nói lanh lảnh của nữ tử này vang lên.
Khải Lâm nghe vậy thì không có phản ứng gì, linh niệm của hắn được truyền ra sau đó sự điên cuồng trong ánh mắt hắn cũng lập tức tiêu tan.
Tình cảnh huyết tế trước đây của hắn vốn chỉ là giả, trong lúc chạy chốn đến nơi này Khải Lâm đã phát hiện được nơi đây có dấu vết của ma trận, tuy nhiên khi cảm ứng lại hắn lại không phát hiện ra được chút gì, cùng với trận chiến đấu trước đây cũng là do hắn cố ý.
Khải Lâm cho rằng những người trước mắt không phải là bản tôn chân chính của những người này vì vậy rất nhiều con bài mạnh của hắn vẫn chưa được tung ra, sự điên cuồng của hắn trước đây chính là do một tia linh hồn Chiến Sĩ mà hắn thu được trước đây còn sót lại sau khi luyện hóa hắn mới có thể vận dụng được một chút da lông của cấp bậc Ma Pháp Sư.
Nhưng trong lúc chiến đấu bản thân hắn lại cảm nhận được sức mạnh bản thân thi triển giống như bị áp chế điều này chính là mấu chốt khiến cho Khải Lâm hắn không thể linh hoạt trong lúc chiến đấu.
Cùng lúc này những chuyện xảy ra nơi đây lập tức có sự thay đổi.
Hai đầu lâu phía xa sau khi cùng một kích của Khải Lâm v·a c·hạm thì bỗng nhiên xuất hiện một đám khí xám, đám khí xám này không ngừng vào phủ sau đó rất nhanh một chuyện quỷ dị xảy ra.
Hai cái đầu lâu bỗng nhiên mở mắt, miệng của chúng cũng không ngừng lẩm bẩm rất nhanh từng tia khí xám bắt đầu có sự ngưng tụ thực chất chỉ trong vài hơi thở hai thân hình của hai người đàn ông bỗng nhiên hiện ra, hai người này chính là hai người bị Tiểu Lâm cắn xé thân thể.
Cùng lúc với sự biến hóa của hai cái đầu lâu thì từ phía sau Khải Lâm một tia khói trắng cũng hiện ra một cách bất thình lình sau đó lao về phía Khải Lâm.
Khải Lâm thấy vậy lập tức tránh ra, lúc này lão già bị hắn đánh vỡ thân thể cũng trực tiếp hiện ra, ánh mắt người này nhìn về phía Khải Lâm hiện ra một chút ngưng trọng.
"Làm sao ngươi có thể phát giác ra?"
Tiếng nói của lão già này vang lên, Khải Lâm thấy vậy thì khuôn mặt cũng không có một chút nào biến hóa dường như mọi chuyện hắn đã biết từ trước. Hơn nữa hắn cũng không có thời gian mà nhiều lời với người này. Nếu không phải bản thân hắn trước đây đã chiến đấu cùng một số Ma Pháp Sư từ đó biết được sự giảo hoạt và khó chơi của những người ở cấp bậc này thì hôm nay có lẽ chính bản thân hắn đã rơi vào hiểm cảnh.
"Ba vị còn lại sao không ra gặp mặt, chốn chui chốn lủi như vậy thật không giống phong phạm của một cường giả"
Tiếng nói của hắn vang lên, rất nhanh thân ảnh của ba người đàn ông khác cũng lập tức hiện ra, Khải Lâm thấy vậy thì mỉm cười mở miệng:
"Các vị nên trực tiếp ra tay mới phải, một cơ hội tốt như vậy nếu không tận dụng thì thật lãng phí"
Bảy người lúc này bao gồm cả Phấn Hồng đều nhíu mày khi nghe lời nói của Khải Lâm, đồng thời cả bảy người đều không biết tại sao Khải Lâm lại có thể trấn tĩnh đến như vậy, giống như trong mắt hắn bọn họ căn bản không đáng để nhắc tới.
Trong lòng Phấn Hồng lúc này bỗng nhiên cảm thấy không ổn, trong bảy người có bốn người bao gồm cả cô ta đều là người của Khí Hội Phong Thành nhưng không biết tại sao bây giờ nữ tử này lại tự nhiên sinh ra cảm giác này điều này khiến Phấn Hồng cảm thấy rất khó chịu.
"Không cần nói nhiều, g·iết hắn!"
Giọng nói của lão già trước đây bị Khải Lâm đánh nát thân thể bỗng vang lên, sáu người còn lại nghe vậy thì lập tức lao ra vây xung quanh Khải Lâm.
Vì cảm nhận được chút sức mạnh luyện hóa tàn hồn Chiến Sĩ không còn bao lâu vì vậy Khải Lâm cũng trực tiếp hành động.
Trong mắt hắn lúc này ba người lão già và hai người đàn ông kia không khác gì n·gười c·hết.
Ngay khi bị vậy quanh Khải Lâm không chút do dự mà lấy ra cây Quyền Trượng, sau đó vung lên, kí ức truyền thừa trong đầu Khải Lâm lúc này ầm ầm vận chuyển, lúc này từ cây Quyền Trượng ánh sáng bảy màu không ngừng lưu chuyển.
Dưới sự lưu chuyển này từng đợt công kích vô hình lao thẳng về phía bảy người, những đợt công kích này không phải là công kích thực chất mà nó chính là công kích linh hồn.
Bảy người thấy vậy lập tức cảm nhận được sự nguy hiểm sau đó từng đạo ấn quyết được họ thi triển ra, trong lúc những người này đang chống đỡ những đợt công kích từ Quyền Trượng thì ánh mắt Khải Lâm chú ý tới ba người đã từng bị hắn g·iết một lần sau đó nở một nụ cười tàn nhẫn.
Bàn tay vung lên, ngay lập tức ba đạo tàn hồn của ba người được hắn thu thập hiện ra trên bàn tay hắn, nhìn thấy tình cảnh này ba người phía sau lập tức nhảy dựng lên, một cảm giác đáng sợ và kinh hãi lập tức hiện ra trong lòng ba người khiến cho cả ba bất giác bị chịu một đòn công kích từ Quyền Trượng, thân hình lập tức uể oải hắn ra.
Ngay khi ba mảnh tàn hồn hiện ra, Khải Lâm lập tức vận dụng một chút sức mạnh của Quyền Trượng sau đó hắn đánh lên đó một thủ ấn, thủ ấn này có tác dụng đó là liên kết với toàn bộ linh hồn của cả mảnh tàn hồn.
Sau khi mọi chuyện hoàn tất Khải Lâm lại lấy ra thêm một đồ vật nữa đó là một cái dao găm bên ngoài bị chất lỏng màu tím bao quanh, cả con dao và vật chất màu tím trên đó đều được Khải Lâm bảo quản rất tỉ mỉ khi lấy Nghiệp Hỏa bao bọc mà không động chạm đến chúng.
Toàn bộ những hành động này chỉ diễn ra trong một khoảng thời gian rất ngắn, cho đến lúc này sự công kích của Quyền Trượng Linh Hồn vẫn chưa chấm dứt.
Ba người phái xa khi thấy Khải Lâm lấy ra cây dao găm thì khuôn mặt trắng bệch, chân tay lập tức luống cuống, không chỉ ba người họ và bốn người khác cũng hít vào một ngụm khí lạnh, khuôn mặt hiện ra vẻ rung động và kh·iếp sợ.
"Đây, đây là vật chất Nguyền Rủa?"
Lời nói không biết từ ai vang lên nhưng rất nhanh vị một giọng nói khác chen vào, lần này người lên tiếng chính là một trong hai người đàn ông kia.
"Khải huynh, xin thủ hạ lưu tình, chỉ cần ngươi tha cho hai chúng ta chúng ta nhất định sẽ dâng lên toàn bộ bảo vật trong người, nếu nếu ngươi muốn..."
Khải Lâm căn bản không quan tâm tới lời nói của người này, hành động của hắn không có dấu hiệu dừng lại.
Dao găm trên tay chỉ với một ý niệm lập tức xuyên qua ba linh hồn kia, ngay lập tức ba người phía xa hét lên đau đớn.
Vật chất Nguyền Rủa này không ngừng ăn mòn sau đó theo một cách quỷ dị nào đó lại lao tới ba người kia, thân thể của cả ba người lập tức thối rữa ra sau đó tiêu tan vào trong trời đất.
Lúc này một chút vật chất Nguyền rủa còn sót lại cũng đã bị hắn sử dụng hết sau đó con dao găm trên tay lập tức bóng loáng ra nhưng tác dụng hiện tại của nó đã không còn giống như trước.
Cũng cùng lúc này sự công kích của Quyền Trượng đã kết thúc, bốn người khác khi này đã có thể tự ý hành động trở lại.
"Khải Lâm ngươi g·iết người của Nguyên Điện, nhất định sẽ nhận lấy sự phẫn nộ của Điện chủ, chắc chắn ngươi sẽ c·hết"
Giọng nói hốt hoảng của Phấn Hồng vang lên nhưng Khải Lâm hiện tại căn bản không chút quan tâm.
"Haha, Các người nghĩ các ngươi còn có thể sống để rời khỏi đây?"
Tiếng cười lạnh của Khải Lâm lúc này vang lên, theo đó hắn nắm lấy bàn tay ba thân ảnh lập tức xuất hiện trước mắt hắn, ba thân ảnh này gồm hai nữ một nam, tuy nhiên trên khuôn mặt họ lại tái nhợt, ánh mắt hiện ra toàn là tử khí, đây chính là ba Quỷ Khôi đã được Khải Lâm tế luyện không lâu trước đây, cả ba lúc này mặc dù không thể trực tiếp diệt sát được đối phương có thực lực Ma Pháp Sư nhưng giữ chân thì không phải là vấn đề.
Nhìn thấy ba Quỷ Khôi sự ngưng trọng lại hiện ra trên ánh mắt của bốn người, ánh mắt Khải Lâm lúc này nhìn về phía Phấn Hồng ẩn chứa sự lạnh lẽo đến cùng cực, nếu không phải do người phụ nữ này thì hắn đã không phải rơi vào tình cảnh nguy hiểm như hiện tại, vì vậy hắn thật sự rất muốn g·iết c·hết đối phương ngay lập tức.
Dưới mệnh lệnh của Khải Lâm, ba Quỷ Khôi trực tiếp lao thẳng về phía ba người đàn ông khác nhau, sau đó từng tiếng đùng đoàng v·a c·hạm liên tiếp vang lên.
Tiểu Lâm đứng bên cạnh mặc dù linh trí không cao nhưng thấy hành động của Khải Lâm nên nó cũng dùng một ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Phấn Hồng, sau đó lao tới, Khải Lâm thấy vậy cũng không có ngăn cản.
Lúc này Khải Lâm cũng lập tức thu lại cây Quyền Trượng sau đó Phệ Hồn quyết được thi triển ra, ngay lập tức hơn chín mươi chín hồn phách được Khải Lâm hấp thụ và luyện hóa ầm ầm lao ra sau đó hướng về phía Phấn Hồng mà công kích.
Phần Hồng thấy đám hồn phách này thì cũng vung bàn tay ra sau đó một cái kim phù lập tức hiện ra, bàn tay nữ tử này liên tục bắt quyết.
Tấm kim phù này dưới sự bắt quyết không ngừng thì bành trướng với tốc độ cực nhanh sau đó tạo thành một vòng bảo hộ bao quanh người, trực tiếp cùng với chín mươi chín hồn phách kia.
Khải Lâm thấy vậy nhanh chóng vận dụng Bán Nguyệt Dao, cùng với Bán Nguyệt Dao xuất hiện là hai thuộc tính sức mạnh của hắn ầm ầm tuôn ra sau đó dung nhập vào, dưới sự dung nhập hai Bán Nguyệt Dao xoay tròn cuối cùng lao tới t·ấn c·ông vào phía Phấn Hồng.
Sau một lúc đối đầu với đám linh hồn kia thì tầng hào quang xung quanh nữ tử này cũng đã có dấu hiệu tiêu biến vì vậy khi thấy Bán Nguyệt Dao lao tới nữ tử này đã quyết đoán dung nhập sức mạnh sau đó một tấm phù hiện ra thân hình ngay lập tức biến mất, sau khi xuất hiện lại thì đã là một khoảng cách khá xa so với chỗ cô ta mới đứng.
"Thuấn Di Phù?"
Khải Lâm nhíu mày định tiếp tục lao lên công kích thì bỗng nhiên hắn dừng bước, lúc này hắn mới nhận ra sức mạnh tàn hồn kia đang yếu đi nhanh chóng, điều này khiến hắn run lên, nhưng sau khi nhìn về phía nữ tử này thì ánh mắt hắn lập tức hiện ra vẻ quyết đoán.
Dưới sức mạnh tự bạo khủng kh·iếp này thì đám linh hồn bị tan biến, Bán Nguyệt Dao sau khi tị xung lực mạnh mẽ tiếp xúc thì cũng bị bẻ cong quỹ đạo sau đó lao xuống phía dưới.
Nữ tử tên Phấn Hồng này từ đầu vẫn luôn giữ khuôn mặt âm trầm, đồng thời những sự hoảng hốt trước đây đã bị cô ta áp chế hoàn toàn, vì vậy sự thay đổi của Khải Lâm cũng rơi vào mắt của nữ tử này, trên môi người này lập tức hiện ra một nụ cười, thân ảnh trong chốc lát lại biến mất.
Khải Lâm thấy vậy thì khuôn mặt ngưng trọng, không chút suy tư mà bộc phát tốc độ cực nhanh rời khỏi chỗ cũ, sau khi dừng lại cách đó hơn mười trượng một ngụm máu tươi lập tức tuôn ra.
Nhưng rất nhanh hai mắt hắn nheo lại từ phía sau thân ảnh Phấn Hồng hiện ra cùng với một đạo quang mang sắc bén chém thẳng lên người Khải Lâm.
Một sự đau nhức xuất hiện trên bả vai khiến cho Khải Lâm thét lên đau đớn, đồng thời Băng Lực Thuật cũng bị hắn thi triển ra, nhưng do Băng thuộc tính của hắn dòn quá yếu nên chỉ một cái phất tay của Phấn Hồng cũng lập tức tan biến.
Khuôn mặt Khải Lâm tái nhợt, lúc này tu vi của hắn đã gần như tụt khỏi Ma Pháp Sư vì vậy hắn không có nhiều thời gian.
"Còn một đạo công kích nhưng không thể sử dụng trực tiếp "
Nghĩ như vậy một đạo linh niệm của Khải Lâm truyền ra, sau đó bước chân hắn bước ra sau đó thân thể trực tiếp t·ấn c·ông tới phía Phấn Hồng. Hắn dựa vào thân thể mạnh mẽ mà không ngừng công kích, hai người liên tiếp v·a c·hạm rất nhiều lần, nhưng chung quy Khải Lâm lúc này đã quá suy yếu vì vậy không bao lâu hắn đã bị chấn bay ra xa.
Thấy vậy Phấn Hồng không chút do dự lao theo cuối cùng một chưởng ấn được tung ra đánh mạnh vào Khải Lâm, khiến cho xương ngực trên người hắn dường bị nứt ra, sự đau đớn khiến hai mắt hắn ảm đạm nhanh chóng.
Sự ra tay của Phấn Hồng không dừng lại, lúc này từ người nữ tử này lôi điện bùng ra, đây không phải thuộc tính ma pháp mà là pháp bảo lôi thuộc tính sau đó hướng về Khải Lâm định tung ra một đòn nhất kích tất sát.
Nhưng bỗng nhiên cả người nữ tử này run lên, không chỉ cô ta mà ba người đang không ngừng dằng co với ba Quỷ Khôi cũng hiện ra vẻ kinh hãi ánh mắt nhìn chằm chằm về hướng phía chân trời.
Không chỉ họ mà ngay cả Khải Lâm đang trong sự đau nhức cũng hiện ra vẻ không thể tin được cùng với đó mà sự kh·iếp sợ.
Nơi đó là một vùng bầu trời xanh ngát nhưng lập tức bị thay thế bởi một tầng mây đen, từng đạo khí tím đen không ngừng lưu động bên trong đang với tốc độ cực nhanh lao về phía đám người nơi đây.