Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Pháp Chúa Tể

Chương 76: Tu Luyện




Chương 76: Tu Luyện

Bước vào Pháp Sư trung cấp, Khải Lâm liền cảm nhận được sự biến hóa trong cơ thể mình, lúc này không chỉ lực lượng ma pháp mà ngay cả thân thể hắn cũng trực tiếp có bước tiến mới, tuy nhiên lúc này Luyện Thể thuật trong cơ thể hắn lại không thể tiến hóa được, tất cả cũng chỉ do hắn hiện tại không có pháp quyết tu luyện.

Sau một lúc cảm nhận biến hóa của thân thể sau khi đột phá Khải Lâm mới hướng ánh mắt nhìn về phía Sơn Thánh tuy nhiên lúc này Sơn Thánh đang nhắm mắt đả tọa thấy vậy hắn chỉ có thể thở dài sau đó như nhớ ra gì đó ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào nhẫn trữ vật trên tay.

Bày tay Khải Lâm run lên ngay sau đó rất nhiều nhẫn trữ vật hiện ra trước mắt hắn, thời gian đã qua rất lâu nhưng cho đến bây giờ Khải Lâm mới có thời gian xem lại những chiến lợi phẩm mà hắn đã đạt được, khi nghĩ tới chuyện này hắn cũng không ngừng cảm kích người đàn ông phía xa.

Nếu như không có người này thì nhẫn trữ vật của Khải Lâm đã tan vỡ chứ đừng nói đến lúc này hắn vẫn còn thời gian để xem xét lại mọi vật trong đó.

Nhìn những nhẫn trữ vật trước mắt thứ Khải Lâm chú ý đầu tiên chính là hai nhẫn trữ vật của hai anh em nhà họ Tạ, thứ hắn mong chờ chính là chiêu thức Thân Kiếm Hóa kĩ của Tạ Tốn, cùng với vật chất Nguyền Rủa khi Tạ Thanh sử dụng để công kích hắn.

Sau một lúc nghiên cứu Khải Lâm đã dễ dàng phá bỏ một chút ma trận trong hai nhẫn trữ vật này sau đó linh hồn xâm nhập vào trong chỉ trong vài hơi thở tất cả đồ vật bên trong đã bị hắn lôi hết ra ngoài.

Tuy nhiên thứ Khải Lâm nhận được chỉ là một số lượng lớn Ma thạch Sơ cấp và Trung cấp, còn về mấy pháp thuật kia Khải Lâm cũng tìm ta được Thân Kỹ Hóa Kiếm, về vật chất Nguyền Rủa thì hắn lại không có được tung tích gì.

Nhưng có được thân kĩ hóa kiếm này Khải Lâm cũng phần nào bù đắp được sự thất vọng trong lòng.

Sau một lúc kiểm tra được mọi chuyện Khải Lâm ngay lập tức ghi nhớ những pháp quyết này vào trong tâm thần sau đó mới nhìn về phía những đồ vật khác nhưng những vật này căn bản không có tác dụng gì với Khải Lâm vì vậy hắn lập tức dùng Nghiệp Hỏa đốt cháy hết đống đồ vật này.

Tiếp sau đó Khải Lâm lại lấy ra một gốc thảo dược, gốc thảo dược này không ngừng hiện ra kim quang, đây chính là gốc thảo dược trước đây Khải Lâm đã trành giành với Dạ Xoa.

Nhìn vào gốc thảo dược này Khải Lâm có chút suy tư, hắn không thể biết được tác dụng của gốc thảo dược nhưng hắn biết đồ vật này có tác dụng khôn nhỏ với Tiểu Lâm.

Đang suy tư thì từ phía xa, lúc này Sơn Thánh bỗng nhiên mở mắt sau đó nhìn chằm chằm vào gốc thảo dược phía trước Khải Lâm, tiếng nói bỗng nhiên vang lên.

"Lam Nguyệt Huyết Thảo"

Khải Lâm nghe vậy thì giật mình nhìn về phía Sơn Thánh với vẻ Nghi hoặc.

Thấy được bộ dáng của Khải Lâm thì với thân phận của Sơn Thánh cũng không có chút gì để tâm sau đó từ từ lí giải cho Khải Lâm nghe.



Sau nửa giờ đồng hồ Khải Lâm cũng biết được gốc thảo dược này có tác dụng giúp Ma thú bậc cao tiến hóa, lúc này hắn mới biết tại sao Tiểu Lâm hôm đó lại kích động như vậy.

Khải Lâm sau một lúc do dự thì quyết định lôi Tiểu Lâm ra ngoài, mục đích của hắn chính là muốn nhờ Sơn Thánh xem xét lai lịch của con Hổ này.

"G rừ.... g rào"

Tiếng gầm rống của Khải Lâm bỗng nhiên vang lên, sau đó thân thể nó lập tức hiện ra. bộ dáng Tiểu Lâm lúc này chính là một con hổ trưởng thành, thân hình nó cao hơn gấp đôi so với Khải Lâm, ngay khi xuất hiện bộ dáng của nó tỏ ra vẻ hung tợn ánh mắt liếc nhìn mọi thứ xung quanh.

Ánh mắt Tiểu Lâm không ngừng đảo qua nhưng khi liếc đến Sơn Thánh bộ dáng nó lập tức ngốc chệ, hai ánh mắt mở to như không thể tin được, sau đó dưới ánh mắt dở khóc dở cười của của Khải Lâm nó lập tức nằm phục xuống bộ dáng lúc này hiện rõ vẻ ngoan ngoãn đối lập hắn so với lúc nó mới xuất hiện.

Hiển nhiên Tiểu Lâm cũng đã cảm nhận được khí tức khủng bố của Sơn Thánh vì vậy nó mới có bộ dáng như vậy.

Bộ dáng này Khải Lâm cũng không có gì quá xa lạ dù gì đi nữa hắn với Khải Lâm cũng đã ở cùng nhau một thời gian nhưng đối với Sơn Thánh việc này có chút nằm ngoài dự đoán.

"Ta cảm nhận được khí tức này có một chút quen thuộc nhưng ta lại không thể nhớ ra ruốt cuộc sự quen thuộc này đến từ đâu?"

Khải Lâm nghe vậy thì cũng không có gì quá bất ngờ hay thất vọng, dù sao hắn cũng chỉ thử xem có thể có thông tin về Tiểu Lâm hay không dù không có cũng không sao.

"Cậu bạn nhỏ, nơi đây là một nơi tốt để ngươi củng cố thực lực tốt nhất là nên tiếp tục tu luyện đi"

Tiếng nói của Sơn Thánh vang lên khiến Khải Lâm giật mình, khóe miệng hắn giật giật nhưng cũng không biết làm gì.

Trong suốt một tháng này Khải Lâm cũng không phải liên tục tu luyện, nhưng những lúc mà hắn vừa ngừng tu luyện thì vị đại nhân này lại không ngừng thúc dục hắn. Sự thúc dục này không phải một lần, những lúc Khải Lâm định phản kháng thì khuôn mặt người này lại trầm xuống cùng với đó là một uy áp đè nặng lên đầu khiến hắn gần như không thể thở được.

Trải qua nhiều lần như vậy nhưng Khải Lâm lại không dám phản kháng, với chút tu vi cỏn con của hắn chỉ sợ ngay khi phản kháng sẽ trực tiếp bị đối phương làm thịt c·hết ngay lập tức.

Thờ dài một hơi Khải Lâm lúc này bỗng nhiên truyền linh niệm cho Tiểu Lâm nhắc nhở nó một chút chuyện đồng thời cũng không quên ném cho nó gốc thảo dược kia, sau đó lại bắt đầu ngày tháng tu luyện buồn tẻ.



Tu luyện ở cảnh giới Pháp Sư chính là quá trình áp xúc đan hải đến một trình độ nhất định, cấp bậc trong cảnh giới này càng cao thì đan hải sẽ càng nhỏ, nếu như đến một trình độ nhất định có thể áp xúc đan hải trở thành một một viên đan nhỏ bằng đầu ngón tay đây theo được giới ma pháp gọi là Ma đan, thì Khải Lâm sẽ bước vào Pháp sư đại thành.

Cảnh giới tiếp theo đó chính là Ma Pháp Sư, bất kì ai khi bước vào Pháp Sư đại thành sẽ bắt đầu một thời kì quá độ chính là phá đan, cách gọi phá đan này thực chất không phải là bóp vỡ Ma đan mà là quá trình này là một sự chuyển hóa từ Ma đan sang từng tia ma pháp sau đó chính là quá trình vẽ ấn kí Ma Pháp Sư.

Vẽ ấn kí Ma Pháp Sư là một quá trình rất gian nan, ấn kí này không chỉ là biểu tượng của sức mạnh mà còn chính là một sự đánh dấu sự tồn tại của thực thể tồn tại trong pháp tắc của thế gian. Từ đó mỗi Ma Pháp Sư mới có thể trực tiếp hấp thụ linh khí trực tiếp từ trời đất vào cơ thể để tu luyện, đồng thời từ đó mà có thể vận dụng một phần sức mạnh trời đất để tu hành, đây chính là khoảng cách không thể bù đáp được giữa hai cảnh giới Pháp Sư và Ma Pháp Sư, nếu không phải vì Khải Lâm tu luyện song song hai hệ thống Luyện Thể và Ma Pháp thì trước đây những trận chiến vượt cấp sẽ không thể xảy ra.

Lúc này Khải Lâm đang đắm chìm vào trong quá trình áp xúc đan hải, trong đan điền hắn lúc này bán kính đan hải lúc này đã không còn đến nửa thước tuy nhiên kích thước càng nhỏ thì quá trình áp xúc càng khó, nếu chú ý từ lúc Khải Lâm mới đột phá lên Pháp Sư thì đan hải của hắn lúc này đã có dấu hiệu thực chất hóa đồng thời thể chất của nó cùng dần dần từ lỏng hóa rắn, tuy nhiên để có thể hoàn toàn hóa rắn thì việc này thật sự không dễ dàng mà hoàn thiện trong ngày một ngày hai.

Thời gian cứ thế trôi đi.

Một ngày, hai ngày,...

Một tháng, hai tháng,...

Cuối cùng là một năm đã trôi qua tuy nhiên quá trình áp xúc đan hải của Khải Lâm vẫn chưa hoàn thành. Trong suốt thời gian này dưới sự kiểm soát của Sơn Thánh thì Khải Lâm vẫn phải liên tục trải qua những ngày tháng buồn tẻ đắm chìm trong tu luyện, còn về việc hắn chưa thể áp xúc hoàn toàn đan hải thì Sơn Thánh dường như không quan tâm.

Trong suốt thời gian này Tiểu Lâm lại có cuộc sống khác với Khải Lâm, dường như Sơn Thánh có hứng thú rất lớn đối với Tiểu Lâm vì vậy trong suốt một năm này nó đã có sự biến hóa, trước đây Tiểu Lâm cũng chỉ là Ma thú cấp ba nhưng hiện tại nhờ có sự trợ giúp của Sơn Thánh và Lam Nguyệt Huyết Thảo thì nó đã gần đột phá lên Ma thú cấp bốn, không lâu nữa thì chiến lực của nó sẽ có thể so sánh với một Ma Pháp Sư sơ cấp.

Trong lúc tại nơi đây Khải Lâm đang tu luyện thì ở trong một vùng đất cách nơi hắn đang ở rất xa, nơi đây là vùng đất của một bộ lạc tên Lạc Việt, vùng đất này khác với những gì mà Khải Lâm tìm hiểu được khi còn ở trong Vân Thành.

Nói là một bộ lạc nhưng vùng đất nơi đây thật sự rất rộng lớn, mức độ rộng lớn của nó thậm chí còn lớn hơn cả Thiên Nguyên Đại Lục, nếu nói nhỏ thì chỉ có thể nhỏ hơn Mãng Hoang đại lục một chút.

Đi xa thêm hơn vạn lí sẽ thấy có một bức tường thành cao hơn trăm trượng đứng sừng sững ở đó, đây chính là bộ phận của An Nam thành.

Lúc này trong một biệt phủ một người đàn ông khoảng hai mươi tuổi đang ngồi giữa căn phòng trên ghế chủ tọa.

Đây là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi mặc một bộ quần áo màu trắng ánh mắt đã xuất hiện dấu hiệu của năm tháng, phía bên cạnh có có mấy lão già đang ngồi cạnh phía dưới bên đó có một người trẻ tuổi phía dưới có hơn bốn thanh niên tuổi khoảng hai mươi đang ngồi đó ánh mắt của ba trong bốn người này hiện lên sự ngưỡng mộ nhìn về một cô gái đang ngồi phía đối diện.

Cô gái này nhan sắc tuyệt mĩ, từng cử chỉ và hành động của nàng đều có thể khiến bất kì nam nhân nào say mê đồng thời tu vi của nàng lúc này đã sắp bước vào Pháp Sư cao cấp, thiên tư phải nói là hiếm có. Nhưng thứ không hoàn mĩ chính là khuôn mặt lạnh lùng của nàng khiến cho những người xung quanh cảm nhận được một bức tường vô hình ngăn chở khi có ý định đi bắt chuyện.

Nếu Khải Lâm nhìn thấy đám người này nhất định sẽ nhận ra một vài người trong đám người trong này.



Người ngồi ghế chủ tọa chính là Lạc Hải, một trong bốn thanh niên chính là Lạc Nguyên, còn nữ tử tuyệt mĩ kia chính là Vương Thi Thi.

Một năm trước Vương Thi Thi cùng với Lạc Nguyên sau khi sử dụng truyền tống liền rời khỏi Mãng Hoang địa vực sau đó dưới lời mời của Lạc Nguyên nàng quyết định cùng hắn trở về An Nam thành.

Với nhan sắc và thiên tư của nàng rất nhanh cái tên của nàng được biết đến rộng rãi, từ đó mà nhận được sự ái một của rất nhiều người ở đây, sau khi biết nàng không phải là hôn thê của Lạc Nguyên thì đã có rất nhiều anh tài khắp nơi của An Nam thành nghe danh mà tới, sau khi thấy được nàng thì liền mang lòng ái mộ.

Ban đầu khi nàng mới trở lại mặc dù cảm thấy không thoải mái khi những người này liên tục làm phiền nhưng vẫn cố gắng ngoại giao với họ, tuy nhiên mọi chuyện đã thay đổi khi Lạc Hải trở về.



Ngay khi nghe được tin Khải Lâm bạo thể mà biến mất, không biết tại sao nàng lại cảm thấy có một cảm giác khó chịu không nói nên lời từ đó bộ dáng nàng trở nên lạnh lùng đồng thời cũng bắt đầu cách li với những người bên ngoài.

Người mà nàng có thể tâm sự và chia sẻ tâm tình trong lòng trong suốt một năm qua cũng chỉ có Lý Giai Kỳ dù sao hai người cũng là người một nhà, vì vậy chỉ khi ở cùng với người phụ nữ này nàng mới có thể bộc lộ ra bộ dáng như bình thường của một cô gái trẻ tuổi.

Hôm nay dưới danh tiếng của Vương Thi Thi ba thế lực của ba phân thành là Đinh Lý và Trần đã đi tới Lạc thành để bái phỏng.

Ba người trẻ tuổi đứng cạnh Lạc Nguyên chính là thiên kiêu và thuộc dòng mạch chính của ba thành, tất cả những người này đều vì ái mộ Vương Thi Thi mà tới.

Lúc này bỗng nhiên một thanh niên của nhà họ Lý bỗng nhiên có cử động, người này mặc một bộ quần áo màu vàng, khuôn mặt thanh tú, ngay khi đứng dậy người này thi lể với bốn người phía trên sau đó mới quay sang Vương Thi Thi mỉm cười nói:

"Thi Thi cô nương, ta tên Là Lý Tư Nhân hôm nay đến đây không có ý gì khác chỉ muốn mời cô nương tới Lý Phủ làm khách vài hôm để chúng ta có thể thể hiện một chút lễ của chủ nhà đối với những vị khách từ bên ngoài tới đây, không biết cô nương thấy thế nào?"

Hành động của người này rất nhanh khiến cho những người khác không kịp trở tay vì vậy những người này lập tức nhíu mày.

Biết được ý đồ của những người này vì vậy Vương Thi Thi cũng không có gì bất ngờ, khuôn mặt nàng vẫn lạnh tanh, ánh mắt nhìn về phía Lý Tư Nhân nhưng cũng không có nói câu gì.

Những thanh niên của hai nhà Đinh và Trần thấy vậy cũng lập tức đứng lên mở miệng vì họ cảm thấy sự uy h·iếp, duy nhất trong bốn người chỉ có Lạc Nguyên vẫn thản nhiên, hắn biết nhiều chuyện hơn những người này, mặc dù có ái mộ với Vương Thi Thi nhưng hắn cũng biết cảm xúc của nàng lúc này vì vậy chỉ cười trong lòng khi nhìn thấy hành động của những người này.

Còn Lạc Hải chỉ có thể cười khổ khi nhìn những người này, trước đây hắn từng có lời hứa với Khải Lâm vì vậy lúc này hắn cũng không thể nói gì, tất cả chỉ có thể dựa vào quyết định của Vương Thi Thi, vốn hắn không cần làm vậy nhưng khi nghĩ đến khí tức thần thánh mà Khải Lâm từng tản ra thì những quyết định này mới được hắn coi trọng.

Đồng thời Lạc Hải tin rằng Khải Lâm vẫn chưa c·hết, hắn cũng không biết tại sao lại có suy nghĩ như vậy nhưng hắn vẫn tin vào cảm giác và những phán đoán của mình. Hơn nữa vì là người được được giao cho nhiệm vụ tiến vào Mãng Hoang địa vực lần này nên Lạc Hải lại biết được một số chuyện mà người khác không biết.