Chương 65: Cướp Bóc
Một cảnh tượng quen thuộc lập tức xuất hiện trước mắt Khải Lâm, cây nến dưới sự vận chuyển của Ma trận trong đó lập tức được đốt cháy lên, lần này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng Nghiệp Hỏa trong người đang có sự b·ạo đ·ộng rất lớn, sự b·ạo đ·ộng này lớn hơn với cây nến trước rất nhiều.
Cố gắng áp chế sự b·ạo đ·ộng của Nghiệp Hỏa tiếp theo đó Khải Lâm dùng ánh mắt mong chờ nhìn sự biến hóa tiếp theo của cây nến.
Chỉ trong thoáng chốc Nghiệp Hỏa từ cây nến xuất hiện sau đó không ngừng đốt cháy nó, lần này từ cây nến bắt đầu xuất hiện một vòng hào quang mờ nhạt sau đó mới tiêu tán, từ vòng tiêu tán Khải Lâm phát hiện ra thêm một mảnh vỡ màu đen.
Không chút chần chừ Khải Lâm lập tức vung tay ra sau đó thu lại mảnh vỡ kia, nhưng ngay khi mảnh vỡ rơi vào tròng tay hắn lập tức giật mình, một tiếng chim hót thánh thót vang lên trong tâm thần hắn.
Tiếng hót này khiến cho linh hồn hắn trong thoáng chốc b·ạo đ·ộng, tiếng chim này dường như có một ma lực đặc biệt mà Khải Lâm hiện tại không thể giải thích nổi.
Những biến hóa trong người Khải Lâm những người bên ngoài không thể nhận ra được thứ rơi vào mắt họ chính là hành động dứt khoát của hắn điều này khiến những người này không khỏi rơi vào trầm mặc.
Sự trầm mặc của những người này Khải Lâm không quan tâm bất quá hắn vẫn cố gặng hỏi thêm một số chuyện có liên quan tới lời nói của lão già trước đây, sau khi xong xuôi mọi chuyện hắn mới quyết định rời đi.
Trước khi rời đi Khải Lâm còn không quên thả ra một đám hồn phách của những người bị Quyền Trượng Linh Hồn thôn phệ, đương nhiên đây chỉ là một phần hồn phách của họ, kèm theo một câu nói:
"Không đến chín mươi năm sau ta sẽ rời đi, nếu như các ngươi không có ý đối nghịch với ta thì phần linh hồn thiếu sót ta nhất định sẽ trả lại."
Nếu như là trước đây Khải Lâm nhất định sẽ g·iết hết bọn họ nhưng lúc này hắn cảm giác không cần thiết, những việc xảy ra với hắn thật sự rất quỷ dị, dường như những việc này có liên quan mật thiết đến hắn, một tầng sương mù mờ ảo đang không ngừng xuất hiện che đi tất cả, nhưng hắn tin khi mặt trời lên cao nhất định tầng sương mù này sẽ tiêu tan, mà tất cả phải dựa vào chính bản thân hắn.
Rời khỏi nhóm người Vũ Thành, Khải Lâm thở dài một hơi sau đó hắn đi gặp hai người Vương Thi Thi và Lạc Nguyên.
Trong lúc quay trở lại trong đầu Khải Lâm ầm ầm trấn động, đạo hào quang mờ ảo trong cây nến thứ hai khi dung nhập vào thân thể hắn thì ngay lập tức khiến hắn có một cảm nhận mới về nơi đây.
Dựa vào cảm giác Khải Lâm có thể các định được thuộc tính trong cây nến này chính là Thổ thuộc tính, dưới sự dung nhập của thuộc tính Thổ, lập tức sự cảm ứng của Khải Lâm liền lan ra khắp vùng đại địa này.
Sự cảm ứng này không phải như linh thức mà nó thuần túy chính là một loại cảm ứng mờ ảo về sự tồn tại của những cây nến khác nhau, tuy nhiên lúc này Khải Lâm phát hiện hắn chỉ còn có thể cảm nhận được sự tồn tại của mười lăm cây nến, mười cây khác dường như hoàn toàn không tồn tại.
Đang nhíu mày suy tư thì Khải Lâm phát hiện hai người Vương Thi Thi đã xuất hiện trong tầm mắt vì vậy hắn tạm thời bỏ qua chuyện này, sau đó đi gặp hai người.
Sau khi nói chuyện một lúc Khải Lâm quyết định đưa cảm ứng của hắn về khí tức của nhóm người Lạc Hải cho hai người, sau đó hắn huyễn hóa ra hai Bán Nguyệt Dao sau đó dung nhập một tia ý chí của Quyền Trượng Linh Lồn vào rồi đưa cho mỗi người một cái.
"Hai vị, ta còn có chút chuyện cần làm, đồ vật này có khả năng khắc chế linh hồn đặc biệt dùng nó với tu vi của hai người hẳn là sẽ không gặp quá nhiều khó khăn khi trở về."
Nói xong Khải Lâm nói thêm chút chuyện sau đó rời đi, mọi quyết định của hắn đều không cho phép từ chối đồng thời với quan hệ của mấy người cũng chỉ là hợp tác vì vậy cũng không quá quá nhiều lời qua tiếng lại, tất cả quyết định và lời nói đều rất dứt khoát.
Một mình rời đi, Khải Lâm bỗng nhiên cảm nhận được một sự cô đơn lạc lõng tuy nhiên hắn không phải lần đầu trải qua chuyện này một mình vì vậy điều này cũng không ảnh hưởng tới những quyết định của hắn.
Mang theo rất nhiều suy tư về những chuyện đã xảy ra và nhứng gì biết được từ Hủ Sát, Khải Lâm liền quyết định đi tới những nơi khác, thứ hắn muốn bây giờ chính là ba ngọn nến còn lại, để có được chúng thì cách tốt nhất chính là c·ướp đoạt.
Sau khi phát hiện ra mười cây nến đã biến mất Khải Lâm không mất bao lâu thì hắn có thể suy đoán ra mọi chuyện.
"Có lẽ khi một cây nến của một bình đài được thắp lên thì một cây nến tương tự của bốn bình đài sẽ tan biến, nhưng người tạo ra năm bình đài lại làm như vậy?"
Có được câu trả lời của một vấn đề thì một vấn đề lại không thể nghĩ ra điều này khiến Khải Lâm cảm thấy thật sự rất khó chịu.
Đúng lúc này dưới cảm ứng của Thổ thuộc tính Khải Lâm phát hiện ra phía xa cũng có người đang cố gắng để đốt cháy ngọn nến. Khải Lâm thấy vậy không chút do dự mà đi tới.
Tuy nhiên rất nhanh hắn liền rời đi vì phát hiện nơi đó có khí tức của ba ngọn nến còn lại, nhưng nơi đó tụ tập đủ Ma Pháp Sư của ba thành Địa, Vân và Phong vì vậy hắn tạm tránh mũi nhọn.
Sau khi tránh đi ba thành Khải Lâm lại tiếp tục lên đường, không mất bao lâu thì hắn lại cảm ứng được một cây nến khác cách bản thân không xa.
Không chút do dự Khải Lâm liền đi tới, sau đó phát hiện người ở đây chính là Hoàng thành, đồng thời Khải Lâm cũng cảm nhận được Kim thuộc tính ở đây đang tiêu tán, hiển nhiên đó là cây nến đã biến mất khi Khải Lâm đốt cháy cây nến đầu tiên.
Đi vào phạm vi cảm ứng linh thức của những người này tuy nhiên Khải Lâm cũng khá ung dung vì trước khi tiến vào hắn đã suy sét kĩ vì vậy hắn đã đã áp chế sự rung động linh hồn của bản thân, ở trong ảo cảnh này nếu như hắn không muốn thì không có bất kì ai có thể nhận biết ra hắn.
Người của Vũ thành khi đó nếu như Khải Lâm không muốn đường đường chính chính đi tới hẳn là những người kia cho dù có c·hết cũng không biết tại sao bản thân lại c·hết.
Đứng phía xa nhìn về phía nhóm người của Hoàng Thành hơn nửa ngày sau khi phát hiện những người này đã sắp hoàn tất việc thắp sáng cây nến Khải Lâm mới bắt đầu hành động.
Lần này hắn không đích thân ra mặt mà lại sử dụng khí tức của Quyền Trượng Linh Hồn bao phủ toàn thân sau đó mới hiện thân.
Cùng với khí tức quỷ dị này Khải Lâm ẩn thoắt hiện sau đó một lúc đã xuất hiện cách nhóm người Hoàng thành hơn mười trượng.
Một số người nhạy bén sau khi Khải Lâm xuất hiện đã có sự phát giác tuy nhiên hình ảnh rơi vào ánh mắt họ lại chính là một bóng đen quỷ dị xung quanh được bao phủ liên lục bởi một đám khí đen.
Đây chính là một trong số rất nhiều biến hóa của Quyền Trượng Linh Hồn mà Khải Lâm biết được sau khi nhận được truyền thừa.
Khải Lâm đứng đó không nói không rằng ngay cả khí tức cũng bị hắn áp chế không để tỏa ra bên ngoài.
Nhưng chính điều này khi rơi vào trong mắt những người của Hoàng thành lại tạo ra một cảm giác sâu không lường được cùng sự quỷ dị không thể diễn tả.
"Các hạ là ai, không biết xuất hiện ở đây là có mục đích gì?"
Giọng nói âm trầm của một người phụ nữ tuổi khoảng ba mươi vang lên, người này là một vị Ma Pháp Sư sơ cấp của Hoàng thành, tuy nhiên Khải Lâm lại không biết tên người này, tuy nhiên việc này cũng không quan trọng.
Sau khi nghe câu hỏi của người phụ nữ này Khải Lâm không lập tức trả lời ngay mà vẫn im lặng đứng đó, Khải Lâm im lặng khiến cho nơi đây cũng rời vào im lặng lúc này âm thanh duy nhất chính là tiếng linh hồn gào thét khi không ngừng bị dung nhập vào trong cây nến.
Mọi ánh mắt ngưng trọng đều đổ dồn về phía Khải Lâm điều này khiến hắn có chút thoải mái nhưng bị hắn kiềm chế lại rất nhanh.
Ngay lúc này ánh mắt đỏ máu bỗng nhiên xuất hiện từ là khí đen trên đầu hắn, ánh mắt này lóe lên sau đó nhìn về hướng cây nến kia, một giọng nói trầm trầm lạnh lẽo vang lên:
"Đưa vật đó cho ta!"
Nghe vậy nhóm người biến sắc, ngay lập tức lại có một Ma Pháp Sư nữa xuất hiện đứng cạnh người phụ nữ kia, đồng thời mở miệng:
"Các hạ có phải là đã hơi cuồng vọng khi cho rằng có thể lấy đồ từ chỗ chúng ta?"
Khải Lâm chỉ lướt qua lập tức nhận ra được ánh mắt người này có tu vi là Ma Pháp Sư trung cấp nhưng hắn vốn không quan tâm, tất cả những người này hiện tại đều là linh hồn thể vì vậy hắn căn bản không coi vào trong mắt.
"Hừm"
Một tiếng hừ nhẹ của Khải Lâm vang lên, hai ánh mắt đỏ máu lúc này bỗng lóe sáng lên đồng thời nhìn về phía hai người này.
Một luồng uy áp kèm theo một tia ý chí điên cuồng lập tức xuất hiện theo ánh mắt đó lao thằng tới hai người với tốc độ cực nhanh khiến hai người này không kịp phản ứng mà bị chấn lui lại.
Cùng lúc với ý chí này xuất hiện, tất cả linh hồn từ những linh hồn bị dung nhập hay những linh hồn đang bao quang cây nến cũng lập tức run rẩy, sau đó im bặt.
Những người của Hoàng thành thấy vậy ngay lập tức khuôn mặt lộ rõ vẻ ngưng trọng, riêng hai người bị chấn bay lúc này cả thân thể đều trở nên run rẩy, uy áp cùng ý chí quá điên cuồng và đáng sợ.
Nhìn thấy tình cảnh này Khải Lâm không chút do dự mà vung tay ra hướng về cây nến sau đó chụp mạnh, ngay lập tức cây nến bay về phía tay hắn, người đàn ông đang ngồi khoanh chân tay đó lúc này run rẩy mà không giám có thêm bất kì hành động gì, hắn có thể cảm nhận được nếu như có bất kì hành động ngăn cản gì tới người này nhất định sẽ bị g·iết ngay lập tức.
Cầm cây nến trên tay Khải Lâm lập tức vận dụng Phệ Hồn quyết sau đó nhanh chóng dung nhập linh hồn vào trong đó, rất nhanh hắn thu được một một mảnh vỡ màu đen, đến lúc này khi ghép lại ba mảnh đồng này với nhau đã gần ra được hình dáng một góc nhỏ của đồ vật.
Sau khi làm xong tất cả mọi việc Khải Lâm còn không quên thu giữ một phần linh hồn của những người này vào trong tay sau đó mới rời đi.
Cùng lúc này tại tầng thứ ba của ngọn tháp ba hình chiếu ba ngọn nến mờ ảo đã xuất hiện đồng thời có ba bình đài lúc này cũng đã tỏa ra ánh sáng truyền lên ba ngọn nến đó.
Những chuyện này Khải Lâm đều không biết, ở bên trong ảo cảnh kia hành động của hắn vẫn không ngừng lại.
Không mất bao lâu hắn lại may mắn gặp được người của Tế Hồn Giáo đây là nhóm thứ hai của thế lực này, Khải Lâm lần này cũng dùng cách tương tự sau đó thu được thêm một mảnh vỡ đồng đen.
Đồng thời hắn còn không quên thu lại một phần linh hồn của những người này sau đó mới rời đi.
Tiếp đó hơn ba ngày sau đó Khải Lâm không ngừng tìm kiếm, mục tiêu của hắn chính là nhóm người Trấn Thiên Thu nhưng cuối cùng lại không thể phát hiện được.
Tại một cùng đại địa có sương mù bao phủ lúc này một nữ tử áo đỏ đã hoàn tất quá trình đốt nến cảnh tượng nơi đây không có gì thay đổi cho đến khi ngọn nến kia được đốt cháy.
Nữ tử này chính là Dạ Xoa vương, còn nơi đây chính là nhóm người Trấn Thiên Thu mà Khải Lâm đang tìm kiếm.
Ngọn nến cuối cùng được đốt cháy bỗng nhiên xảy ra sự biến hóa kì dị, vì là ngọn nến cuối cùng đồng thời trong suốt thời gian này không ai có thể ngay lập tức đốt cháy được nó dẫn đến hôm nay ngọn nến còn lại của mỗi bình đài đều cùng một lúc cháy lên.
Lúc này Khải Lâm ngay lập tức có cảm ứng đồng thời bốn mảnh vỡ đồng đen lúc này bỗng nhiên rung động dường như cũng có cảm ứng với nó.
Năm ngọn nến cùng lúc thắp sáng khiến cho toàn bộ vùng đất nơi đây rơi vào b·ạo đ·ộng.