Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Pháp Chúa Tể

Chương 66: Ngũ Hành Trận Pháp




Chương 66: Ngũ Hành Trận Pháp

Ngay lúc cả năm ngọn nến đều được đốt lên trời đất nơi đây lập tức rung động mạnh, cùng lúc này tại năm nơi khác nhau năm đạo ánh sáng từ năm nơi khác nhau cùng lúc phóng thẳng lên bầu trời.

Cả năm màu sắc này đều ẩn chứa mộc thuộc tính, sau khi bay lên năm đạo hào quang này lập tức biến mất khỏi tầm mắt tất cả mọi người, ngay cả linh thức của những người này cũng không thể tra sét ra.



Tuy nhiên vẫn có một người có thể cảm ứng đồng thời có thể nhìn rõ mọi chuyện đang phát sinh, người đó chính là Khải Lâm.



Có lẽ vì nắm giữ tới bốn mảnh vỡ đồng đen vì vậy Khải Lâm có cảm ứng rất mạnh với những cây nến này, cảm ứng này còn tăng lên khi số lượng mảnh vỡ đồng đen trong tay hắn tăng lên.

Ngay khi bay lên bầu trời những tia ánh sáng này lập tức ngưng tụ sau đó dung hợp lại trở thành một ngọn nến duy nhất, tuy nhiên ngọn nến này to hơn bình thường rất nhiều nó dài hơn một trượng đồng thời Mộc thuộc tính khí tức nồng đậm hơn trước rất nhiều.

Đồng thời lúc này một đạo hào quang sáng trói từ cây nến hiện ra đạo hào quang này mạnh mẽ hơn bất kì đạo hào quang mà Khải Lâm từng nhìn thấy trong đời.

Điều này khiến hắn biến sắc nhưng rất nhanh hắn lại bình tĩnh lại, đồng thời cũng rất nhanh Khải Lâm cũng dễ dàng hiểu được.

"Đây là năm cây nến dung hợp, mỗi cây nến đều cần số lượng trận kỳ là chín trăm chín mươi chín trận kỳ tương ứng với nó chính là chín trăm chín mươi chín linh hồn để kích phát sự biến hóa của nó gần đạt đến trăm vạn, vậy mà giờ đây sau khi dung nhập lại thì số lượng trận kỳ sẽ gấp năm lần, sự biến hóa lúc này đã đến cả ngàn vạn vạn biến hóa".

Sự biến hóa tới mức này đã vượt qua sự hiểu biết của Khải Lâm khiến hắn rung động, nhưng rất nhanh hắn cũng cảm giác không đúng, sự biến đổi về lượng khiến chất thay đổi nhưng với suy đoán này thì sự biến động phải không chỉ có thế, có lẽ là hắn đã nghĩ quá nhiều.

Những suy nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu Khải Lâm.

Lúc này cây nến đang lơ lửng trên không bỗng nhiên lóe sáng cực độ một luồng sức mạnh lập tức tỏa ra khiến cho không gian nơi đây tan vỡ, điều này khiến cho tất cả những người đang tìm kiếm nó lập tức nhận ra.

Cùng lúc này từ ngọn nến này dần hiện ra mảnh vỡ đồng đen, Khải Lâm nhìn thấy vậy thì rất kích động tuy nhiên chưa để hắn kịp làm gì thì mảnh vỡ này lập tức lao thẳng về phía hắn, thấy vậy Khải Lâm nhíu mày.

Mảnh vỡ đồng đen kia vẫn không có chút nào dừng lại mà lao thẳng tới Khải Lâm cuối cùng dừng lại lơ lửng trước mắt hắn, từ trong mảnh vỡ này phát tán ra một khí tức khiến Khải Lâm khi cảm nhận lại thấy có chút quen thuộc.



Sau một lúc suy tư Khải Lâm đã có quyết định, bàn tay hắn giơ lên sau đó nắm chặt vào mảnh đồng, ngay lập tức bốn mảnh đồng còn lại liền truyền ra khí tức bạo liệt khiến hắn run rẩy.

Nhưng cảm giác này rất nhanh biến mất, chỉ thấy tại lúc này ngay khi năm mảnh đồng tiếp xúc một vầng hào quang dần xuất hiện, khí tức bạo liệt trong đó dần dần bị che dấu đi, nếu không có thứ gì kích phát thì nó chắc chắn sẽ không hiện ra.

Khải Lâm đang rung động trước cảnh tượng này bỗng nhiên giật mình tỉnh táo lại, trong linh thức của hắn bây giờ đã có rất nhiều người đang tiến về phía hắn.

Khuôn mặt Khải Lâm lập tức lộ ra vẻ ngưng trọng, hắn biết với năm ngọn nến được thắp sáng thì việc trở về tầng thứ ba kia sẽ rất nhanh vì vậy nếu bây giờ những việc này bị phát hiện thì sau này phiền phức đến với hắn sẽ rất nhiều vì vậy không một chút do sự Khải Lâm liền tiến bước định rời khỏi nơi đây.

Nhưng đúng lúc này, ngay khi Khải Lâm mới định tiến bước chạy đi thì vùng không gian bị xé rách kia bỗng nhiên mở rộng, sau cùng Khải Lâm chỉ thấy một vùng không gian mờ mịt rơi vào trong mắt, một sự mơ hồ dần hiện ra.

"ầm ầm"

Toàn bộ vùng không gian nơi đây lập tức nổ tung, toàn bộ vật chất chỉ trong chốc lát tan biến, lúc này rất nhiều đạo hào quang bỗng nhiên xuất hiện sau đó rất nhanh thì biến mất nơi đây hóa thành một vùng hư vô.

Trong tầng ba của ngọn tháp, tại bình đài của nhóm người Lạc Việt.

Khải Lâm đang ngồi khoanh chân hai mắt nhắm chặt lúc này bỗng nhiên mở ra, b·iểu t·ình ngay lúc mở mắt của hắn có chút hốt hoảng tuy nhiên rất nhanh sau đó hắn nhận ra điều không đúng.



Ánh mắt đảo qua những bình đài khác Khải Lâm phát hiện ra những người đó chưa thức tỉnh ngay lập tức từng suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn có thời gian để tiêu hóa chúng thì lúc này ánh sáng lóe lên trước mắt.

Chỉ thấy tại đó một vùng không gian vặn vẹo rồi ngay lập tức từng mảnh vỡ đồng đen lần lượt xuất hiện, Khải Lâm thấy vậy liền không cần nghĩ ngợi mà vung tay thu lại hết những mảnh vỡ đó vào trong viên hạt châu trước ngực đồng thời còn không quên truyền linh niệm tới cho Tiểu Lâm bên trong.

Sau khi làm hết mọi chuyện thì bên trong này bỗng nhiên có một sóng sung kích tản ra sau đó từng bình đài từng người liền lập tức tỉnh lại.

Khải Lâm cho tới lúc này mới để ý tới phía trung tâm của năm bình đài, hiện tại nơi đó đã không còn giống với lúc bọn họ mới tiến vào.

Năm cây nến khổng lồ đang treo lơ lửng phía trên, trong đó từng cây nến đều được Nghiệp Hỏa thiêu đốt, từ đó còn phát ra những tia khí tức rất quỷ dị, ánh mắt Khải Lâm chỉ mới nhìn qua một lát thì tâm thần đã ầm ầm chấn động, việc này khiến hắn phải hít vào một ngụm khí lạnh.



Thời gian cho tới bây giờ hầu như tất cả mọi người đều đã tỉnh lại hết, tuy nhiên trong đó cũng có một số người đã vĩnh viễn không thể tỉnh lại, tất cả cũng bởi vì linh hồn của họ đã bị tha hóa cuối cùng tiêu tan trong ảo cảnh kia.

Nhưng Khải Lâm lại nhận ra một việc tất cả những người bị hắn hỏi thăm qua đều có thể thức tỉnh hoàn toàn, những người này mặc dù mang danh b·ị c·ướp bóc nhưng cuối cùng vẫn nhặt lại được một mạng.

Sự thay đổi to lớn ở trung tâm năm bình đài lúc này cũng được những người khác chú ý đến, bên cạnh Khải Lâm lúc này nhóm người Lạc Hải cũng đã hoàn toàn thức tỉnh hoàn toàn.

Vương Thi Thi khuôn mặt có chút tái nhợt, dường như việc trở lại của nàng đã gặp chút khó khăn.

"Muội không sao chứ?"

Tiếng nói của Khải Lâm vang lên bên tai nàng, nghe vậy nàng sau một lúc chấn tĩnh lại thì truyền âm trả lời, ánh mắt có chút thay đổi nhìn về phía Khải Lâm, Vương Thi Thi là một nữ tử rất thông minh chính vì thế sau một lúc suy sét nàng cũng dường như đoán ra chuyện gì đó.

"Ta không sao, còn huynh...?"

Tiếng nói của nàng có chút ngắt quãng dường như khó nói, Khải Lâm nghe vậy thì cũng hiểu được ý của nàng tuy nhiên hắn cũng không nói gì chỉ quay sang nhìn nàng sau đó gật đầu một cái. Sau đó hắn giật mình khi nghe được truyền âm của Lạc Hải.

"Tiểu hữu, cậu không sao chứ?"

"Ta không sao, đại nhân không cần lo lắng"

Khải Lâm nghe vậy thì lập tức truyền âm trả lời, sau đó hắn không chút khách khí mà hỏi Lạc Hải về mục đích thật sự, Lạc Hải sau một lúc suy tư thì liền truyền âm nói hết cho hắn toàn bộ mục đích khi tới đây cho Khải Lâm biết trong đó cũng bao gồm cả việc hắn muốn Khải Lâm làm.

"Hơn trăm năm trước đây một vị lão tổ của Lạc Việt đã từng suy diễn ra một số chuyện...."

Ngay khi nghe được những gì Lạc Hải đã nói Khải Lâm không khỏi sửng sốt nhưng rất nhanh hắn chấn tĩnh lại được.

"Thì ra là vậy"

Đang tiêu hóa những lời Lạc Hải nói thì ánh mắt Khải Lâm lập tức sắc bén nhìn qua tất cả những người ở bốn phía, sau đó hắn phát hiện có kha khá ánh mắt nhìn hắn, trong đó có rất nhiều tâm tư phức tạp nhưng ánh mắt khiến hắn chú ý chính là từ phía những người của Tế Hồn giáo.



Thấy được ánh mắt này nếu như trước đây Khải Lâm sẽ không quan tâm, nhưng sau khi biết được một số chuyện thì lúc này hắn lại cảm thấy ánh mắt của những người này có chút không đúng tất cả đều lộ ra vẻ kì dị.

Không chịu yếu thế Khải Lâm cũng dùng ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn lại, đồng thời hắn cũng vận dụng một tia khí tức của Quyền Trượng Linh Hồn dung nhập vào ánh mắt đó sau đó đối mắt với đám người nhất là với Trấn Thiên Thu.

Trấn Thiên Thu vốn đang nhìn Khải Lâm một cách lạnh lùng thì ngay khi ánh mắt Khải Lâm quét tới người này lập tức giật mình sau đó không biết làm sao mà ánh mắt tránh đi, trong tâm thần của Trấn Thiên Thu lúc này hiện ra một vẻ không thoải mái điều này khiến hắn khó chịu nhưng không thể phát tiết ra ngoài.

"Tiểu Tử này thật sự quỷ dị, có thể để giáo chủ chú ý thật sự cũng không phải kẻ đơn giản, nhưng ta thật muốn biết liệu ngươi có còn có thể sống mà rời khỏi nơi đây hay không?"

Trấn Thiên Thu tự lẩm bẩm trong lòng, tâm tư của hắn lúc này không thể ai có thể nhận biết.

Những lời này nếu để Khải Lâm nghe được những lời này nhất định sẽ khiến hắn rung động đồng thời kh·iếp sợ.

Đúng lúc này một trấn động nhỏ bỗng nhiên xuất hiện, mặc dù là trấn động nhỏ nhưng tất cả những người nơi đây đều có thể phát hiện ra.

Cảnh tượng tiếp theo xuất hiện sau đó lại khiến mọi người lộ vẻ rung động.

Ngay lúc này, tại năm cây nên hư ảo khổng lồ phía bên trên bỗng nhiên phát ra từng đạo hào quang mờ ảo, từ những đạo hào quang đó bắt đầu xuất hiện những trận kỳ mờ ảo, những trận kì này với tốc độ cực nhanh liên kết lại với nhau.

Khải Lâm nhìn những liên kết đó bỗng nhiên một cảm giác mờ hồ xuất hiện trong lòng nhưng hắn không tài nào hiểu được.

Áp chế cảm xúc trong lòng, Khải Lâm biết trận pháp này đã sắp khởi động, dựa theo lời mà Lạc Hải đã nói sau khi trận pháp này khởi động thì Không Gian Lao Lung sẽ xuất hiện.

Dưới sự liên kết nhanh chóng tại năm bình đài bắt đầu có sự biến hóa, tại bình đài của Khải Lâm là Kim thuộc tính bỗng nhiên bùng phát, tiếp đó là bốn thuộc tính Mộc, Thủy, Hỏa Thổ lần lượt cũng hiện ra, những thuộc tính này xuất hiện tùy theo những thuộc tính mà những ngọn nến tương ứng của năm năm bình đài đã đốt cháy được.

Cùng lúc này, dưới sự liên kết không ngừng, ngay tại phía dưới của năm ngọn nến, từng đạo kim quang khi những ngọn nến được đốt cháy sau đó ảo hóa lên cũng dần hiện rõ ra.

Một vòng tròn kim quang xuất hiện, trong đó chính là những hoa văn quỷ dị, nhưng Khải Lâm có thể nhận ra được một số hình ảnh trong đó, phía ngoài cùng chính là hoa văn khắc ấn Chim Lạc và một loại chim khác tiếp đến đó chính là hươu nai, và cuối cùng là một vòng có có khắc ấn hình ảnh của con người, tuy nhiên nó lại khắc ấn những con người trong những bộ dáng khác nhau và tại trung tâm có một vòng tròn dường giống như là mặt trời đang tỏa sáng khắp nơi.

Lúc này Lạc Hải, Lạc Nguyên và những người đến từ Lạc Việt đều run rẩy khi nhìn thấy vòng tròn này, tiếp đó những người này lập tức quỳ xuống cúng bái, đồng thời ánh mắt họ lộ rõ vẻ tôn kính và sùng bái cuồng nhiệt.

Khải Lâm thấy vậy thì không khỏi giật mình khi nhìn thấy bộ dáng của họ nhưng trong đó hắn cũng nổi lên sự kính trọng đối với những người này, trong đó cũng ẩn chứa sự hiếu kì với những tồn tại mà họ kính bái, có thể khiến hậu thế sùng kính như vậy công đức nhất định là vô cùng lớn lao.

Ngay khi ma trận này được hình thành không gian bốn phía bắt đầu b·ạo đ·ộng, đây chính là dấu hiệu của vòng xoáy Lao Lung sắp xuất hiện.