Chương 49: Kinh biến và cơ duyên
Cùng lúc này trong cơ thể Khải Lâm đã bắt đầu có sự biến hóa, hai thuộc tính dưới sự điều hòa của Quỳ Tâm Liên đã bắt đầu có sự dung hòa, sự bài xích cũng từ đó mà giảm đi đáng kể, tuy nhiên sự hỗn loạn của đan hải ngay lúc này khiến cho quá trình dung hợp này trở nên chậm chạm.
Sự biến đổi này đến từ hai thuộc tính trong người hắn, mặc dù thời gian hai thuộc tính này tồn tại là không quá dài nhưng vì phẩm chất của chúng quá cao dẫn đến quá trình dung hòa này trở nên khó khăn hơn bình thường.
Dù cho khí tức nhu hòa của Quỳ Tâm Liên đã được hình thành trong cả trăm năm thì ngay khi dung nhập vào hai thuộc tính ma pháp này nó cũng đã bị hai thuộc tính này cắn nuốt một phần điều này khiến cho uy lực của hai thuộc tính trong người Khải Lâm lại càng khó dung hòa, nhưng cũng rất may cho hắn vì Quỳ Tâm Liên mà Lạc Hải đưa cho hắn là một gốc thảo dược hoàn chỉnh nếu không thân thể hắn đã p·hát n·ổ mà t·ử v·ong ngay lập tức.
Sự dung hòa này mất hơn một ngày mới đi đến hoàn tất, lúc này bên ngoài nhóm người của ba thành Địa, Lôi, Vũ đang cùng với mấy người của Lạc Việt bộ lạc như nói chuyện gì đó, trong đó có một số người của Lôi thành đã từng gặp Khải Lâm ở Đoài thôn đều dùng ánh mắt kì lạ nhìn hắn, sau đó thì thầm với những Ma Pháp Sư dẫn đầu thành của họ, khiến cho càng nhiều người chú ý đến Khải Lâm.
Đúng lúc này một tiếng động vang lên, một năng lượng cuồng bạo lập tức khiến cho tất cả mọi người ở đây biến sắc, ngay tại chỗ Khải Lâm đang đả tọa hai mắt nhắm nghiền suốt hơn một ngày lúc này bỗng nhiên mở ra, chỉ là lúc này tia máu trên mắt hắn không ngừng nổi lên khiến cho hai mắt lúc này đỏ lên trông rất đáng sợ.
Sự dung hòa hai loại Ma Pháp lúc này đã đến mẫu chốt, đây chính là thời điểm quyết định xem Khải Lâm hắn có thể hoàn toàn khống chế hai loại ma pháp này hay là sẽ thân tử đạo tiêu.
"A..."
Tiếng hét đau đớn vang lên, cùng với đó chính là một khí tức cuồng bạo không ngừng tỏa ra, khí tức này dường như không thuộc về Khải Lâm mà thuộc về một mãnh thú viễn cổ đang dần thức tỉnh sau giấc ngủ thiên thu.
Đám người cách đó không xa thấy vậy lập tức lui ra sau, Lạc Hải cũng vậy nhưng trước đó hắn vẫn kịp tạo ra một vòng năng lượng bay tới bao phủ Khải Lâm bên trong khiến ánh nhìn của những người khác về phía hắn bị ngăn cản.
Khải Lâm bên trong lúc này không ngừng gào rú, bộ dáng hắn bây giờ điên cuồng trông đã không giống như một còn người, khắp thân thể hắn bây giờ đã sắp như bị chia làm hai phần.
Tâm trí hắn đã mơ hồ, nhưng hai mắt hắn lúc này lại rất trong sáng, trong đó còn có chút âm trầm.
Khải Lâm phát hiện vấn đề không chỉ có trong cơ thể hắn mà một phần đến từ hạt châu trước ngực. Trong lúc hắn suy yếu nhất đã có một tia khí đen mờ ảo chui vào, khí đen này trực tiếp xâm nhập vào tâm thần hắn sau đó như muốn dung hợp với linh hồn, cuối cùng là giành lấy quyền đều khiển thân thể của hắn.
Đây chính là một thủ đoạn tên là đoạt xá, thủ đoạn này cần yêu cầu nhất định về tu vi của người đoạt xá nhất định phải đạt từ Chiến Sĩ trở lên điều này khiến hắn có chút bất an nhưng cũng không thể làm gì khác. Sự quỷ dị của hạt châu này mặc dù mang lại cho hắn rất nhiều thứ tốt nhưng cũng ẩn chứa vô vàn những sự nguy hiểm không đoán trước được.
Vì vậy ngay khi không còn lựa chọn Khải Lâm mới quyết định kích phát khí tức của cây Trường Thương, với lực lượng thân thể và sự suy yếu như bây giờ thì khí tức đó chắc chắn sẽ khiến hắn nổi điên thậm chí là suốt đời không thể hồi phục, nhưng đứng giữa làn ranh sinh tử hắn không có nhiều sự ngần ngại như vậy.
Tuy nhiên quyết định này của Khải Lâm dường như đã có hiệu quả ngoài sức tưởng tượng của hắn. Chỉ thấy ngay khi khí tức lạnh lẽo bao phủ lên khắp người hắn, đạo khí đen đang muốn dung nhập vào linh hồn hắn liền trở nên run rấy, Khải Lâm dường như có thể cảm nhận được có một tiếng hét sợ hãi từ đạo khí đen này vang lên rồi biến mất ngay lập tức.
Ngay khi đạo khí đen mất cảnh giác Khải Lâm không chút do dự mà phản kích, bỏ qua sự đau đớn từ đan hải truyền ra, Khải Lâm quyết định vận dụng toàn bộ linh hồn bao phủ lấy đạo khí đen sau đó cắn nuốt giống như ngày đó hắn cắn nuốt đạo khí tím để sinh ra Nghiệp Hỏa vậy.
Dưới khí tức lạnh lẽo từ cây Trường Thương phát ra Khải Lâm lần này đã không gặp bao nhiêu khó khăn mà đã có thể dễ dàng cắn nuốt thứ này sau đó không chút chần chừ mà luyện hóa sau đó hấp thụ vào cơ thể, đây dường như chính là một phần trong tính cách của hắn, những thứ có thể gây ra tổn hại cho bản thân nếu không g·iết thì phải tìm cách thâu tóm hoặc cắn nuốt.
Niềm vui nối tiếp, sau khi Khải Lâm thu phục được đạo khí đen kia thì hai thuộc tính ma pháp dưới khí tức nhu hòa của Quỳ Tâm Liên cũng đã có sự dung hòa nhất định, lúc này Khải Lâm có thể cảm nhận rõ được sự thay đổi của cơ thể, sự vận chuyển lưu thông giữa các kinh mạch cũng dần dần trở lại bình thường, cảm giác này hắn đã mất đi trong một thời gian dài cuối cùng cũng đã trở lại, sự nguy hiểm trong việc loại trừ vấn đề nan giải trong suốt thời gian qua cuối cùng cũng đã sắp kết thúc. Đồng thời hắn còn có thể cảm nhận được dấu hiệu đột phá.
Ở bên ngoài sự kịch biến của Khải Lâm đã khiến tất cả mọi người chú ý, mặc dù truyện phát sinh trên người hắn đã bị Lạc Hải dấu đi. Tuy nhiên khí tức lạnh lẽo đó khi phát tán ra ngoài lại khiến bất kì ai khi tiếp xúc cũng phải mặt mày biến sắc, thân thể run rẩy, dường như dưới khí tức đó họ cảm thấy bản thân giống như con sâu con kiến nhỏ bé trước thiên địa rộng lớn này.
Đúng lúc này thì sự dao động trong trong vùng không gian xung quanh ba mươi trượng bỗng nhiên xuất hiện.
"Đây là có người sắp đột phá"
Một lão già của Địa thành lập tức phát giác sau đó mỏ miệng nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía Khải Lâm. Những người xung quanh nghe vậy thì trong lòng nhảy lên, ánh mắt cũng không tự chủ mà nhìn về hướng Khải Lâm.
Dưới sự dung hòa không ngừng của Quỳ Tâm Liên, hai loại thuộc tính trong cơ thể của Khải Lâm lúc này đã không còn sự cuồng bạo mà trở nên ôn hòa, sự vận chuyển lưu thông liên tục trong kinh mạch khiến cho cơ thể hắn từ đó mà phát ra một khí thế mạnh mẽ hơn trước đây rất nhiều, ngay lập tức tu vi của hắn từ sơ cấp trực tiếp đạt đến đỉnh sau đó đột phá lên trung cấp Pháp Sư, đương nhiên quá trình này vẫn chưa hoàn tất.
Trong nháy mắt khi hắn đột phá lên trung cấp thì linh khí trong cơ thể lại một lần nữa áp súc trong đan hải khiến cho đan hải lúc này bị co lại một phần tu vi bản thân cũng từ đó mà củng cố ở Pháp Sư trung cấp, cuối cùng khí tức của hắn dừng lại ở Pháp Sư trung cấp đỉnh.
Trong lúc bản thân đột phá cùng khí tức lạnh lẽo dung nhập vào tâm thần một hình ảnh trước đây hắn không kịp nhìn rõ lúc này lại xuất hiện, đó chính là nam tử ở chiến trường tinh không kia.
Ngay khi xuất hiện hình ảnh này, Khải Lâm có chút sửng sốt khi hình ảnh này xuất hiện không phải trong mơ mà là xuất hiện ngay trước mắt hắn.
Tiếp tục so với hình ảnh trước đó chỉ thấy nam tử kia vung cây Trường Thương lên lập tức chín thương ảnh xuất hiện. Đây chính là:
"Xuyên Tâm Kích"
Trước đây Khải Lâm đã không chịu được uy áp từ khí tức còn sót lại trong kí ức này dẫn đến bản thân bị mờ hồ sau đó là hình ảnh tiêu tan nhưng bây giờ thực lực của hắn đã có thêm một bước tiến mới vì vậy khí tức này hắn vẫn có thể cố gắng chống cự được.
Tại trong hình ảnh đó, chín thương ảnh ngay khi xuất hiện liền lập tức có sự biến hóa kinh thiên, mỗi đạo thương ảnh trong đó dường như ngưng linh, từng thương ảnh dưới một khí tức sức mạnh kì dị lập tức hóa thành chín linh thú một khí tức viễn cổ dần dần hiện ra, sự biến hóa này Khải Lâm có thể nhận thấy rõ ràng.
Chín linh thú bao gồm: Tỳ hưu, Nhai xế Trào phong, Bồ lao, Toan nghê Bí hí, Bệ ngạn, Phụ hí, Si vẫn.
Cảnh tượng này chỉ diễn ra trong chốc lát nhưng lập tức biến mất, nhưng nó lại in dấu sâu vào bên trong tâm thần của Khải Lâm, dường như mở ra cho hắn thêm một lại suy diễn mới về sức mạnh.