Chương 41: Thu Phục Nguyệt Thú
Chương 41:
Những con Nguyệt thú cấp hai và cấp ba ngay khi thoát khỏi cái miệng khổng lồ của con cấp sáu lập tức nhảy xuống, do khoảng cách khá xa so với mặt đất mà số lượng của đám Nguyệt thú cấp thấp này không ít nên khi rơi xuống lập tức tạo ra những tiếng động ầm ầm.
Khải Lâm lui lại nhưng do cách không xa đám Nguyệt thú này vì vậy hắn có thể cảm nhận được rõ ràng mặt đất đang không ngừng rung động.
Lúc này thì sự kinh hãi do cảnh tượng quỷ dị của Nguyệt thú cấp tám gây ra đã bị Khải Lâm áp chế lại. Với tu vi của hắn bây giờ căn bản đám quái thú cấp thấp này căn bản không có bất kì uy h·iếp nào, mặc dù đám Nguyệt thú này số lượng không ít, khoảng tầm hơn trăm con.
Mặc dù vậy trong lòng Khải Lâm vẫn có rất nhiều nghi hoặc đặc biệt là cảm giác nguy hiểm trong lòng không giảm bớt đi
"Không lẽ cảm giác này do con Nguyệt thú cấp sáu này gây ra?"
Khải Lâm tự thì thào trong lòng.
Đúng lúc này tại một góc khuất ở đây trong lớp đất đá bỗng nhiên có sự rung động nhẹ tuy nhiên việc này Khải Lâm lại không để ý tới.
Sự chú ý của Khải Lâm lúc này đặt hết lên đám Nguyệt thú cấp thấp đang lao đến chỗ hắn bây giờ.
Vốn đã chiến đấu khá nhiều với đám quái thú này, đồng thời cũng hiều phần nào cách t·ấn c·ông của đám ngày nên Khải Lâm không có chút nào bối rối.
Chỉ thấy hắn nhảy lên, cánh tay vung ra lập tức trong lòng bàn tay hắn xuất hiện Băng thuộc tính ma pháp không ngừng lưu chuyển. Ma pháp này sau khi lưu chuyển trong thời gian ngắn cùng với sự điều khiển của Khải Lâm lập tức ngưng tụ lại hóa thành một quả cầu băng to bằng đốt ngón tay.
Ánh mắt Khải Lâm lướt qua vật này, sau đó không chút do dự mà ngưng tụ liên tiếp hơn mười quả cầu băng trong tay, ngay khi quả cầu băng thứ mười hình thành không chút do dự mà hắn vung ra.
Một lực đẩy cực mạnh từ bàn tay phát ra cuốn mười quả cầu băng trực tiếp bay về phía đám Nguyệt thúcấp thấp tạo ra từng t·iếng n·ổ lớn vang vọng khắp nơi đây, đồng thời từ trong v·ụ n·ổ đó hàn khí không ngừng tỏa ra khiến cho nơi đây lại càng trở nên âm u.
Đây là một trong những chiêu thức mà Khải Lâm tự nghĩ ra sau nhiều lần nghiên cứu thuộc tính ma pháp trong cơ thể, hắn gọi đó là:
"Băng Lực Thuật"
Đám Nguyệt thú dưới v·ụ n·ổ và dính hàn khí từ Băng Lực Thuật lập tức thân thể chúng bắt đầu bị băng liêu cô đọng lại, tầng băng ban đầu khá mỏng nhưng chỉ trong chưa đầy một hơi thở thì tầng băng này đã dày lên trông thấy sau đó đám Nguyệt thú đã bị đóng băng tại chỗ, khoảng cách chúng lúc này cách Khải Lâm chỉ có chưa đầy ba trượng.
Nguyệt thú cấp sáu thấy tình cảnh này thì gầm lên bày tỏ sự tức giận nhưng trong đó còn ẩn chứa chút vẻ sợ hãi. Hiển nhiên việc đám Nguyệt thú cấp thấp chỉ dưới một chiêu của Khải Lâm mà đã bị đứng yên khiến nó rơi vào sợ hãi.
Đối với Nguyệt thú thì cấp sáu chính là một trong những lần tiến hóa khó khăn nhất, do chúng là sinh vật lưỡng tính nên khi đạt đến một trình độ nhất định sẽ phải đối đầu với lần đầu sinh sản, lúc này thân thể chúng rơi vào tình trạng suy yếu nhất do cơ thể chưa hoàn toàn đủ mạnh mẽ mà còn phải chia lực lượng trong thân thể cho việc sinh sản. Vì vậy bất kì Nguyệt thú khi đạt cấp sáu trở lên đều tìm một vùng đất an toàn sau đó ngủ đông cho đến khi quá trình này vượt qua, đến khi đạt đến cấp bảy mới đi ra ngoài.
Đồng thời cũng do tần tiến hóa cấp sáu này rất gian nan vì thế bất kì con Nguyệt thú nào có thể tiến hóa lên cấp bảy thì lực lượng sẽ nhảy vọt về chất khiến cho sức mạnh của chúng tăng lên một tầm cao mới, có thể so sánh với một Ma Pháp Sư chưa thể củng cố lực lượng ở sơ cấp của loài người.
Khải Lâm thấy vậy khóe miệng nhếch lên, không chút do dự vận dụng sức mạnh Luyện Thể vung ra một quyền, một quyền này ẩn chứa lực lượng Luyện Thể đã bước qua tầng thứ chín vì vậy lực lượng nó là cực kì lớn.
Cuồng phong nổi lên, một luồng xung kích cực mạnh từ tay hắn vung ra lập tức khiến cho đám Nguyệt thú cấp thấp đang bị đóng băng lập tức thân thể toái liệt, do huyết nhục bị đóng băng nên chúng không thể tập hợp lại do đó chúng hoàn toàn t·ử v·ong.
Nguyệt thú cấp sáu thấy vậy, cả thân thể nó rung lên, chín ánh mắt của nó nhìn về phía Khải Lâm ẩn chứa sự sợ hãi khôn cùng.
Cùng lúc với đám Nguyệt thú cấp thấp c·hết hết là cái xúc tu đã từng nhả ra đám quái thú đó ra cũng ầm ầm mà tan vỡ, máu thịt nhầy nhụa tan vỡ rồi hoàn toàn hóa thành hư vô.
Tiếng thét của nó vang lên, sau đó lập tức quay đầu bỏ chạy, nhưng Khải Lâm làm sao có thể để nó chạy thoát như vậy.
"Muốn chạy?"
Tiếng nói của Khải Lâm vang lên điều này lại khiến cho con Nguyệt thú càng thêm sợ hãi, bỏ chạy lại càng nhanh.
Nhìn thấy vậy Khải Lâm không một chút do dự mà ném trận kì ra.
Tám cái trận kì, tương đương với một Ma Trận sư cấp hai được tung ra lao về phía con Nguyệt thú, trong lúc trận kì được ném ra Khải Lâm lập tức kết ấn, hắn thúc dục linh hồn trong mỗi trận kì trực tiếp bao vây lấy con Nguyệt thú.
"Haha, nhận ta làm chủ ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống, nếu không ta sẽ lột sạch da ngươi sau đó nấu lên, cuối cùng là ăn ngươi, cắn xé thân thể ngươi cho ngươi c·hết không toàn thây".
Tiếng nói uy h·iếp của Khải Lâm không ngừng vang lên, một con người lại đi uy h·iếp một con thú điều này trông ra có chút cổ quái tuy nhiên những lời nói của hắn dường như có tác dụng nhất định.
Con Nguyệt thú ngay khi nghe thấy lời nói của Khải Lâm lập tức tốc độ chậm lại hẳn thân thể cũng từ đó mà không ngừng run rẩy, dường như nó có thể hiểu được tiếng nói của con người.
Tất cả điều này đều đã được Khải Lâm suy tính kĩ càng, chiến đấu rất nhiều lần với đám quái thú cấp năm hắn đương nhiên cũng có được những thu hoạch riêng, trước đây hắn có phát hiện rằng quái thú cấp năm đã dường như đã bắt đầu phát triển trí tuệ, thậm chí có những con còn quen thuộc với phong cách chiến đấu của con người vì vậy hắn mới có suy tính dùng lời nói để uy h·iếp con Nguyệt thú này.
Dù sao đi nữa con Nguyệt thú này cũng đang trong quá trình lột xác ở cấp sáu, vậy hẳn là nó cũng có được một phần trí tuệ đã phát triển, nhưng cho dù phát triển thì nó cũng không thể lập tức lột xác trở thành một con nguyệt thú cấp cao có được khả năng tư duy như con người.
Tất cả những thứ này đều là suy tính của Khải Lâm khi ổn định lại sau sự kinh hãi khi nhìn thấy Nguyệt thú cấp sáu này và những hành động của hắn sau đó chính là để tìm một câu trả lời cho tất cả nghi hoặc trong lòng.
Con Nguyệt thú sau một lúc cũng bị bị tám trận kì ngăn chặn lại. Đây là một Ma Trận cấp hai có tên Phong Di Khải Lâm ban đầu chỉ muốn dùng Ma Trận này để giảm tốc độ của Nguyệt thú nhưng không ngờ nó lại có khả năng vượt sức tưởng tượng của hắn. Dù sao thì phẩm chất linh hồn của hắn cũng chỉ ở cảnh giới Pháp Sư mà con Nguyệt thú này cũng đã tương đương với một Ma Pháp Sư.
Chỉ trong chốc lát sau khi Nguyệt thú bị giữ chân thì thân hình Khải Lâm đã xuất hiện ngay bên cạnh nó.
Khải Lâm xuất hiện một chỉ dơ lên, trên ngón tay hắn còn có một tia sáng màu xanh lóe lên, một chỉ trực tiếp hướng tới đầu của Nguyệt thú.
Nhưng ngay khi tay hắn sắp chạm lên đầu thì bất ngờ có kinh biến xảy ra.
Hang động từ khi Nguyệt thú ngừng gầm thét vốn im lặng thì lúc này tiếng đất đá rạn nứt bỗng nhiên vang lên. Tiếng rạn nứt này càng ngày càng to, sau đó mặt đất lập tức rung chuyển dữ dội, tiếng sụp đổ ầm ầm vang lên.
Ngay lúc này bốn bên bức tường với những rễ cây khổng lồ đang bám lấy thì có một bức tường lập tức tan vỡ rồi sụp đổ.
Kinh biến bất ngờ xảy ra khiến cho khuôn mặt Khải Lâm âm trầm, sự tập chung của hắn lập tức rời khỏi con Nguyệt thú mà nhìn về phía kiến trúc bị sụp đổ kia.
Nơi đó cùng với sự sụp đổ nhanh chóng, ban đầu chỉ là chìm trong đạo khí xám quỷ dị thì bây giờ lại có thêm một lớp bụi mù bao phủ căn bản rất khó để nhìn toàn cảnh trong đó.
Tuy nhiên Khải Lâm vẫn không để linh thức rời khỏi đó một chút nào, khuôn mặt hắn âm trầm bất giác bàn chân vung lên, một cú đá cực mạnh thẳng vào thân thể Nguyệt thú khiến nó lập tức bay ra xa tuy nhiên bây giờ nó lại không hét lên mà ánh mắt của nó giống như biểu hiện ra sự sợ hãi nhìn về phía bui mù kia.
Cuối cùng sau hơn mười hơi thở, đám bụi mù kia cũng dần tan biến hình ảnh trong đó dần xuất hiện. Nhưng khi nhìn thấy hình đó khuôn mặt Khải lâm lại có chút ngây người.