Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Pháp Chúa Tể

Chương 1: Khởi Hành




Chương 1: Khởi Hành

Thiên Thủy thành, thành thị lớn nhất của Vũ Nhạc đế quốc.

Một thiếu niên khuôn mặt thanh tú, tuổi tầm mười năm mười sáu, trên môi nở một nụ cười ánh mắt có chút vẻ chọc quay người lại nhìn về phía xa nói to.

"Yên Nhi, muội nhanh lên một chút, theo ta từ lúc nãy không thấy mệt sao?"

Tiếng bước chân, cùng tiếng thở hổn hển từ đằng xa chạy tới, đó là một thiếu nữ nhan sắc mĩ miều, đôi mắt long lanh, chỉ là khuôn mặt có chút tại nhợt, mồ hôi đầm đìa vừa chạy tới bên cạnh thiếu niên kia thì nàng đã mệt đến nỗi khó mở miệng, đôi môi chỉ the thẽ phát ra hai chữ:

"Th...thiếu gia"

"Yên Nhi, em có ý đồ gì sao lại bám theo ta?"

Thiếu niên bỗng nhiên hỏi, cùng với đó là bàn tay hắn dơ lên rồi véo mạnh vào má của thiếu nữ.



Bị véo mạnh vào má, cơn đau khiến thiếu nữ kêu khẽ sao đó ánh mắt có chút đỏ lên, sau trong đó là chút hờn dỗi nhìn về phía thiếu niên, đôi môi nhỏ nhắn chu lên.



"Khải Lâm thiếu gia, là là lão gia với phu nhân đang tìm ngài"

Mất một lúc nàng mới mở miệng nói, trong lúc nói lại không ngừng dùng bàn tay nhỏ nhắn vỗ vỗ lên ngực.

Thiếu niên này tên Khải Lâm đứa con trai duy nhất của Khải gia, là con của một thương nhân vì vậy từ nhỏ hắn đã rất giỏi trong việc giao tiếp và đọc vị người khác và đặc biệt hắn còn thừa hưởng sự thông minh của cha hắn.

Khải gia, một gia tộc lớn nhất nhì ở Thiên Thủy thành, gia tộc này mới phát triển được được hơn hai mươi năm nay từ đó trở thành người cạnh tranh hàng đầu với gia tộc nhà họ Hạ, có truyền thống thương nhân đã hơn cả trăm năm. Vì là gia tộc mới nhưng lại trực tiếp cạnh tranh với Hạ gia trong Thiên Thủy thành điều này khiến hai gia tộc luôn có sự xung đột ngầm.

Tại trong phòng khách của biệt phủ Khải gia, một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi bên cạnh là một thiếu phụ mặc cung trang khuôn mặt đã xuất hiện dấu hiệu của năm tháng đang ngồi nói chuyện.

Người đàn ông cầm ly trà trên bàn uống một ngụm rồi đặt xuống, sau đó từ từ mở miệng.

"Mẹ nó này, hơn một tháng sau là ngày Thiên Thủy học viện bắt đầu tuyển sinh, ta định sắp tới sẽ đưa Lâm Nhi đi tới đó để kiểm tra xem"

Thiếu phụ nghe vậy thì ngạc nhiên, vội hướng ánh mắt nhìn về phía trung niên nam tử:

"Ý của chàng là...?"

"Đúng vậy"



Chưa để thiếu phụ nói xong thì nam tử trung niên đã vội ngắt lời thiếu phụ, hắn có thể nhìn thấy bộ dáng có chút không nỡ của vợ hắn nhưng đây không phải việc có thể dùng cảm xúc để suy sét. Ở trong Thiên Thủy thành ai không biết nơi thành thị này tồn tại dưới sự kiểm soát của Thiên Thủy học viện, học viện này là nơi đào tạo những ma pháp sư quyền năng, bất kì ai có thể bước vào học viện tương lai nhất định sẽ trở thành tồn tại mà bất kì ai cũng kính ngưỡng, tôn sùng..

"Lâm nhi giờ cũng đã lớn rồi, cũng đến lúc phải để nó tự trải nghiệm một ít cuộc sống bên ngoài, có như vậy nó mới trưởng thành được, với lại bà cũng không cần phải quá lo lắng, từ nhỏ đứa trẻ này không phải là đứa lỗ mãng càng không phải là người thích chịu thiệt..."

Thấy tậm trạng có vẻ không tốt của vợ, nam tử trung niên liền nói vài câu an ủi, nhưng chưa kịp nói xong thì tiếng mở cửa vang lên.

Bước vào cửa là một thiếu niên và một thiếu nữ, nhìn thấy họ bước vào hai người đang ngồi trên ghế đều mỉm cười ánh mắt nhìn về phía thiếu niên có chút nuông chiều, hai người này đúng là Khải Lâm và Yên Nhi. Sau đó hai người được cha mẹ nói về việc sẽ đưa họ đi tới học viện kiểm tra tư cách, thời gian là một tháng sau.

Thời gian dần trôi, không mấy chốc một tháng đã đi qua hôm nay tại Khải gia mọi người đều tấp nập chuẩn bị, ai cũng biết chỉ vài ngày nữa Thiên Thủy học viện bắt đầu chiêu sinh. Không chỉ ở Khải Gia mà gần như ở khắp nơi ở Thiên Thủy thành thậm chí là khắp mọi nơi ở Vũ Nhạc quốc đều lục tục hướng tới học viện cao quý này.

Bước ra cửa là một thiếu niên hôm nay hắn mặc một bộ quần áo màu đen mái tóc hắn khá dài được buộc lên, ánh mắt hắn rất sáng cùng với khuôn mặt có chút thanh tú khiến cho người khác khi nhìn vào sẽ thấy hắn có chút phiêu dật. Vừa bước ra hắn thấy tất cả mọi người đều đang đứng đợi hắn điều này khiến hắn có chút xấu hổ. Cố gắng tỏ ra bình tĩnh ho nhẹ một cái rồi bước lên xe ngựa.

Xe ngựa bắt đầu xuất phát từ Khải gia, trong xe ngựa bốn người gồm Khải Lâm cha mẹ hắn và Yên Nhi họ nói chuyện khá vui vẻ, cách đối xử của cha mẹ Khải Lâm với Yên Nhi cũng rất tốt, không chỉ với Yên Nhi mà tất cả những người làm trong nhà cũng vậy. Là một thương gia thành đạt thì việc này cũng không có gì là kì lạ.

Mất hơn hai ngày đường cuối cùng họ cũng tới được khu vực học viện, họ thuê một cái khách sạn ở tạm, ở phòng khách khi chuẩn bị đi lên phòng thì họ gặp người quen.



Một tiếng nói to vang lên khắp cả sảnh:

"Haha, đây không phải Thiếu gia của Khải gia sao? Chỉ một thời gian không gặp đã lớn như thế này rồi"

Một người đàn ông khoảng chừng ơn bốn mươi tuổi cười to bước đến, đi theo sau là hai thiếu niên cùng vài tùy tùng. Hai thiếu niên này cũng không quá lớn so với Khải Lâm, cả hai đều đều mặc trang phục của Hạ gia khuôn mặt rất thanh tú, về điểm này thì hẳn là Khải Lâm không so sánh được.

Ngay khi giọng nói này vang lên, khuôn mặt cha hắn có chút âm trầm nhưng rất nhanh vội nở một nụ cười quay lại đáp lễ.

"Thì ra là Hạ tộc trưởng,"

Nói xong vội đi lên bắt tay một cái, sau đó nhìn về hai thanh niên phía sau. Thấy vậy hai thanh niên kia cũng vội hành lễ lại.

Ngay khi mấy người kia bước tới Khải Lâm có chút suy tư, nhưng người này hắn đều biết, người trung niên kia hiện tại là người đứng đầu Hạ gia tên Hạ Doãn, phía sau là hai đứa con trai của ông Hạ Chí và Hạ Bình, nhìn qua hai người họ hắn thấy sâu trong đôi mắt hai người kia khi không nhìn về phía họ hiện lên chút kinh khường, điều này khiến hắn rất không thoải mái.

Nhưng hắn cũng phản ứng rất nhanh, chỉ ngay sau khi hai thiếu niên kia hắn cũng vội hành lễ lại với Hạ Doãn. Nhưng rồi mắt hắn nhíu lại, chỉ thấy tên Hạ Chí bỗng chốc nhìn về phía Yên Nhi bên cạnh hắn, ánh mắt không thể che dấu được dục vọng của bản thân. Yên Nhi ngay đằng sau có chút phát giác, khuôn mặt liền cúi xuống, thấy vận hắn vội nhẹ nhàng dịch qua một chút che chắn cho nàng.

Hành động nhỏ này dĩ nhiên hai người Khải Hoàn và Hạ Doãn đều nhìn thấy, bỗng chốc không khí trở nên cố quái. Đột nhiên Hạ Doãn lên tiếng:

"Haha đây hẳn là cô bé năm xưa được Khải huynh nhặt về, Khải Hoàn à ông cũng không nên mất niềm tin vào con trai ông như vậy chứ, dù gì cũng là một thiếu gia đâu cần phải lo hôn sự sớm làm gì"

Câu nói này, không chỉ khiến khuôn mặt Khải Lâm mà cả cha hắn đều trầm xuống, ý châm chọc trong này là rất rõ ràng, không để cho cha hắn kịp lên tiếng thì hắn vội mở mồm:

"Hạ thúc nói đùa rồi, hôn nhân đại sự nếu có duyên thì không gì không thể, nhưng ít nhất ta không mắc phải căn bệnh nhìn nữ nhân người khác một cách vô liêm sỉ như vậy"

Xung quanh họ ngay từ lúc bắt đầu nói chuyện đã có rất nhiều người xung quanh vây tới xem, ai cũng biết trong Thiên Thủy Thành này hai gia tộc Khải, Hạ luôn đối đầu nhau. Nghe thiếu gia họ Khải nói vậy khuôn mặt mọi người xung quanh không khỏi có chút cổ quái.