Chương 9: Mặt Tối Của Nhân Loại
“Chào buổi sáng, Ssu-chan!”
“Ơ- ờm, chào buổi sáng… Luri-mama.”
Tôi khá bất ngờ khi chỉ mới có một đêm trôi qua mà Luri-mama đã có thể vui vẻ mỉm cười như vậy… Mà, có lẽ Luri-mama cũng đã giải tỏa hết vào ngày hôm qua rồi.
“Cùng rửa mặt rồi ăn sáng nhé?!”
“Vâng.”
Thật tốt khi thấy Luri-mama trở lại như thường ngày.
Sau khi ăn sáng xong, tôi ra trước sân vườn để thư giãn một tí thì nhớ ra rằng hôm qua mình có hẹn.
Một người phụ nữ xuất hiện trước mặt tôi.
“Chào buổi sáng, nhóc Ssu.”
Mái tóc hồng sặc sỡ như những cánh đào, đi xuống nửa sau thì lại chuyển sắc lam. Sở hữu một đôi tai Cáo màu hường cùng 9 chiếc đuôi xanh lam sau lưng. Cặp mắt cùng màu hồng - lam với chúng phát sáng ngập ngừng như một ngọn lửa. Trên khuôn mặt của cô ấy còn có 3 bộ ria khá giống với những con mèo nhưng đậm hơn và cũng có màu hồng. Cả khuôn mặt lẫn cơ thể đó đều thon gọn và mỹ miều, diện một bộ đồ gần giống với Kimono đang hiện diện trước mắt tôi đây.
“Ơ- ờm. Chào buổi sáng, Meikolias-sama.”
Không biết bộ đồ này được làm từ gì nhưng trông nó khá đặt biệt, hai tay áo của nó nhìn như đang b·ốc c·háy vậy. Tông màu chủ đạo là lam - hồng - trắng, giống với màu lông và tóc của cô ấy. Có một chiếc nơ lớn được thắt giữa bụng, bên trên nó là một chiếc ruy băng hồng dính với cái chuông vàng hình tròn. Đôi tai của cô ấy cũng được thắt một cặp ruy băng lam. Thiết kế khá giống với Kimono nhưng lại là váy ngắn, cách đầu gối khoảng 2 tấc thước. Cô ấy đi một đôi vớ dài màu trắng, xung quanh nó là các hoạ tiết hoa văn uống lượng màu hoàng kim. Tuy nhiên cô ấy lại không đi dép hay ủng. Mà hình chân cô ấy còn không chạm đất, thật đáng sợ…
“Miko là được rồi, nhóc không cần phải khách khí như thế đâu. Có vẻ như Luriana đã vượt qua được chuyện này rồi nhỉ?”
“Vâng, có vẻ là thế ạ… Vậy, Miko-san, người nói muốn gặp tôi để bàn chuyện?”
“Phải, sự thật đằng sau bóng tối của thế giới này.”
“Sự thật? Về chuyện gì cơ?”
“Về người đứng đằng sau c·ái c·hết của cha ngươi cũng như sự diệt vong của Long Tộc.”
“Không phải đó là do Bạo Loạn Ma Vương Ukranus gây ra sao?”
“Đúng thật hắn chính là người đã g·iết cha ngươi, nhưng mà đằng sau đó còn có một nguyên do khác.”
Hửm? Thế tức là có kẻ nhúng tay vào từ trong bóng tối ư?
“Có một thế lực nào đó dẫn dắt họ đến với c·ái c·hết ư?”
“Nói như thế cũng không sai, có một người đã đứng trong bóng tối để thao túng bọn họ.”
Ai lại có thể đủ khả năng để làm được việc này cơ chứ?
“Người đó là?”
“Kẻ đứng đầu Đế Quốc Devellors - Hoàng Đế Squecos Annadela D. Karvits.”
“Đế Quốc hùng mạnh nhất thế giới đó ư? Chẳng phải ông ấy cũng là Nhân Tộc sao? Sao ông ta lại giúp đỡ Ma Tộc?”
“Phải, hắn là Nhân Tộc, tuy nhiên 2000 năm trước hắn đã thoả thuận một hiệp ước với Bạo Loạn Ma Vương Ukranus.”
“Đó là gì?”
“Sự bất tử, cái giá phải trả cho nó là một nguồn Ma Lực khổng lồ.”
“Thế tức là như nào? Ông ấy hi sinh cả người dân của mình ư?”
“Đúng vậy, không chỉ những dân làng vô tội mà còn có cả những Dũng Giả xấu số.”
“Đúng là một việc làm vô nhân đạo… Nhưng không phải khi hấp thụ nguồn Ma Lực của những giống loài khác nhau thì lượng Ma Lực sẽ rất ít sao? Tại sao tên Ma Vương kia lại chấp nhận?”
“Bản chất Karvits sinh ra cũng đã là một Dũng Giả, trong cuộc Đại Chiến Nhân - Ma lần thứ tư - khoảng 2000 năm trước. Hắn và 2 tên Anh Hùng còn lại đã bại trận dưới tay Bạo Loạn Ma Vương Ukranus, 2 tên Anh Hùng kia đã b·ất t·ỉnh nhân sự và chỉ có mình hắn còn ý thức.
Đến phút cuối hắn đã van xin tha mạng và hứa là sẽ cống nạp cho Ukranus toàn bộ mọi thứ mà mình có. Ukranus đã chấp nhận vì hắn sở hữu một món Trang Bị Cổ Đại, có khả năng hấp thụ lẫn truyền Ma Lực trực tiếp thông qua một cái chạm tay, được gọi là Hấp Ma Cầu.
Vì thế mà Karvits đã được tha mạng, Ukranus sai khiến hắn hấp thụ Ma Lực của toàn bộ xác c·hết ở bãi chiến trường này bao gồm cả 2 tên Anh Hùng kia và truyền thụ lại vào Hấp Ma Cầu. Vì cứ hấp thụ bao nhiêu thì lại bị hút lấy bấy nhiêu nên việc bị giới hạn Ma Lực không phải là vấn đề đối với hắn.
Sau vụ việc này, Ukranus cũng đã đồng ý giả c·hết ở ẩn và tên Karvits đó trở về Đế Quốc với một chiến thắng vẻ vang. Hắn được người đời ca tụng là Anh Hùng Nhân Loại kể từ đó.”
“Vậy còn sự bất tử?”
“Sau này khi hắn lên ngôi Hoàng Đế và sắp c·hết vì tuổi già, hắn ta lại liên lạc với Ukranus một lần nữa bằng [Thần Giao Cách Cảm] - một loại Phép Thuật Nguyên Thủy. Ukranus đã đồng ý trợ giúp vì nếu không, hắn sẽ mất đi nguồn Ma Lực dồi dào được cung cấp mỗi năm. Ukranus đã liên kết Ma Tố của mình với Karvits và biến đổi hắn ta thành một Dũng Giả bất lão, bất tử.”
Đến đây thì lại xuất hiện trong tôi vài điều mâu thuẫn…
“Không ai thấy nghi ngờ việc Karvits sống mãi suốt hơn 2000 năm sao?”
“Ma Thuật Nguyên Thủy có vô hình vạn dạng, một trong số đó là Hoá Hình. Hắn đã diễn trò suốt quãng thời gian qua, cứ mỗi nửa thế kỷ thì hắn lại giao phó ngôi vị Hoàng Đế cho người khác, sau đó thủ tiêu kẻ hắn vừa trao ngôi và Hoá Hình thành người đó.
Ma Thuật Nguyên Thủy còn có thể nhìn thấu quá khứ của bất cứ ai nên hắn diễn rất đạt và đến tận bây giờ cũng chẳng có ai cảm thấy nghi ngờ hắn ta cả. Giết hại hàng loạt người vô tội mỗi năm, dùng hàng chục khuôn mặt và hàng trăm cái tên để tận hưởng một cuộc sống sung mãn vĩnh hằng.
Mới đây thôi hắn đã dẫn dắt cả Tam Anh Hùng lẫn toàn bộ Long Tộc đâm đầu vào c·ái c·hết, những hậu duệ Anh Hùng yếu ớt không có lấy nổi một phần triệu cơ hội nào để có thể đánh bại Bạo Loạn Ma Vương Ukranus, người đã được cung cấp một nguồn Ma Lực khổng lồ suốt 2000 năm như thế.”
“Ra vậy…”
Nhân loại đúng là loài sinh vật kinh tởm nhất trần đời.
“À, cả gia tộc của Luriana cũng bị dính vào vụ cống nạp Ma Lực. Karvits đã ngồi trong bóng tối, chỉ tay năm ngón và điều động thân cận của mình để t·hảm s·át bọn họ không một dấu vết.”
“Cái-…”
“Vương Đô Mobius là thuộc địa của Đế Quốc Devellors nên việc này cũng khó tránh khỏi, Karvits chính là nguyên do cho mọi chuyện.”
Không chỉ c·ái c·hết của cha tôi mà còn cả gia tộc của Luri-mama… Nguyên do khiến cho Luri-mama đau khổ, người đứng sau tất cả mọi chuyện.
Hoàng Đế Squecos Annadela D. Karvits… Tôi sẽ khiến hắn phải trả giá, nhất định.
“Thông qua Hồn Nhãn, ta có thể thấy trong ngươi một nỗi căm thù Nhân Loại to lớn đấy nhỉ?”
“Chắc chắn rồi. Tôi nhất định sẽ đưa những tên đáng c·hết đó về với đất mẹ.”
“Hoh~ quyết tâm mãnh liệt đấy. Thế, ngươi định làm gì? Ngươi nghĩ mình đủ khả năng để làm điều đó sao?”
Chỉ có một thứ duy nhất tôi có thể làm vào lúc này thôi. Tôi sẽ đặt niềm tin vào người này.
Tôi hạ gối và cúi đầu thành khẩn.
“Meikolias-sama, xin người hãy trở thành sư phụ của con, xin người hãy dẫn dắt con, xin người huấn luyện con trở thành một chiến binh mạnh mẽ… Để có thể bảo vệ gia đình của mình… Xin người.”
“Được thôi, ta đến đây cũng vì thấy nhóc thú vị mà, heh- he'h~.”
Meikolias nở một nụ cười nhẹ, tôi cũng cảm thấy mừng vì điều đó và từ từ đứng dậy, đặt tay lên ngực và cúi đầu lần nữa.
“Cảm ơn người, Meikolias-sama.”
“Miko là được rồi, không cần thêm kính ngữ đâu, ta không thích bị gọi như thế.”
“Vâng!”
—----.—----.—----