Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Giới Nguyên Sinh

Chương 25: Bước Đi Trên Con Đường Mạo Hiểm Giả




Chương 25: Bước Đi Trên Con Đường Mạo Hiểm Giả

Vẫn như mọi ngày, Nora thường dậy khá sớm, gần như cùng lúc với tôi vào mỗi sáng.

Theo tiếng lẹt kẹt phát ra từ phòng cô ấy, tôi rời khỏi giường và tiến bước đến nơi phát ra tiếng ồn.

Nhờ khu vườn mới do Nora chăm sóc mà hôm nay có thêm một vài chú chim đến thăm, những tiếng hót ríu rít vang vọng khắp căn nhà, tôi vừa đi vừa thanh lọc cơ thể của mình bằng nước và gió.

Phía bên kia cánh cửa là một chiếc mèo đáng yêu, tôi mở cửa phòng cô ấy và bước vào một cách chậm rãi.

Với bộ đồ hầu gái thường ngày đang cầm trên tay, cô ấy cũng từ từ quay mặt lại.

“Chào buổi sáng, Nora-san!”

Cô ấy đang mặc mỗi bộ đồ lót màu hồng trắng và nhìn tôi với vẻ ngơ ngác.

Cơ thể của cô ấy cũng khá đầy đặn nhưng có phần thon gọn hơn Luri.

“Chào buổi sáng, Ssu… kasa-sama?”

Không một chút ngại ngùng, cô ấy vẫn để ánh mắt hướng về phía tôi trong khi đang đứng bất động.

“Vâng, là con đây!”

Tôi trả lời với một giọng điệu vui tươi hệt như lúc nhỏ.

“Cậu chủ bị sao vậy ạ?”

Có vẻ hơi choáng váng trước hình hài nhỏ bé của tôi, cô ấy bất giác đưa ra câu hỏi với vẻ mặt khó hiểu.

“Chỉ là trò biến hình thôi ạ.”

Trong khi trả lời, tôi bước chân về phía giường ngủ của cô ấy và ngả lưng xuống đó.

Nora cũng chỉ quan sát và khoác lên mình bộ đồ hầu gái.

Tôi hướng ánh mắt của mình lên trần nhà và thì thầm vài lời với Nora.

“Yên bình thật nhỉ.”

“Phải, trong suốt quãng thời gian qua, nơi đây thật yên ắng và bình lặng.”

“Liệu cô có cảm thấy chán vì điều đó?”

“Cũng không hẳn… Có một cuộc sống yên bình cùng cậu chủ và phu nhân là quá đủ đối với tôi rồi.”

“Thế à…”

Trước câu trả lời của Nora, tôi im lặng một hồi lâu và cô ấy cũng đã thay đồ xong. Với dáng vẻ từ tốn thường ngày, cô ấy nhẹ nhàng tiến đến chỗ tôi đang nằm với tư thế hơi cúi người, tôi cũng ngồi dậy để đối mặt với cô ấy.

“‘Sống là để tìm kiếm những cái mới’ cô nghĩ sao về việc rời bỏ nơi này?”

“Việc đó tùy thuộc vào cậu chủ.”

“Hãy cho tôi nghe ý kiến của cô.”

Khi nhận được câu hỏi, cô ấy ngưng lại một khoảng ngắn và bắt đầu trả lời.

“Việc sống một cuộc đời yên bình cũng không phải là điều gì đó quá tệ, nhưng nơi này đúng là có hơi chán và thật sự thì đâu đó bên trong tôi cũng muốn thử bước chân đến những vùng đất mới.”

“Phải chứ?!”

Tôi mỉm cười một vui vẻ trước câu trả lời của cô ấy và nói tiếp.

“Thế mà con còn định bụng sẽ đưa cô trở về quê nhà nếu Nora-san không muốn đi cùng vào chốn nguy hiểm.”

“Không có chuyện đó đâu ạ, vả lại… tôi không muốn quay về nơi đó.”

“Con hiểu rồi.”

“Cậu chủ định rời bỏ nơi này ạ?”

“Vâng, sáng nay chúng ta sẽ xuất phát, đến Đại Lục Địa Ecloria.”

“Hơi đột ngột nhỉ.”

“Xin lỗi cô vì đã không báo trước.”

“Không, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay.”

Sau khi nghe về việc rời bỏ nơi này, Nora nhanh chóng quay lưng với ý định rời đi để chuẩn bị gói ghém đồ đạc. Tôi liền gọi tên cô ấy trước khi chiếc mèo đen nghiêm nghị này bước ra khỏi căn phòng.

“Nora.”

“Vâng.”

“Bế con đi.”

“Hả? À… vâng.”

Không hiểu tại sao tôi lại đưa ra lời đề nghị này với hai cánh tay đang rộng mở, Nora có phần hơi ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng đồng ý.

Trong hình hài của một đứa trẻ, tôi chạy đến và nhảy cẩn vào lòng cô ấy với vẻ hớn hở.

Chúng tôi trao nhau một cái ôm ấm áp, tôi có thể cảm nhận nụ cười của cô ấy qua từng nhịp thở.

“Cứ như là cậu chủ thực sự trở về lúc nhỏ vậy.”

“Vậy sao.”

“Phải, như một đứa trẻ hồn nhiên và trong sáng, không màng đến sức mạnh.”

“Con xin lỗi.”

“À, không, tôi vừa nói những thứ không hay rồi.”

Ngay khi dứt lời, cô ấy chậm rãi hạ tôi xuống đất.

“Không đâu… Con thực sự đã quá chìm đắm vào sức mạnh mà không màn đến cảm xúc của Nora trong suốt thời gian qua, con đã quá lạnh nhạt.”

“Tôi không xứng để có được sự quan tâm đặc biệt từ cậu chủ, cậu không cần phải để tâm đâu.”

“Sao lại không chứ, Nora như một người mẹ thứ 2 của con vậy…”

Tôi trở về thể trạng lúc 9 tuổi như thường ngày, mặt đối mặt với cô ấy và nói tiếp.

“Người rất rất quan trọng đối với con đấy, Nora.”

“Tôi vui lắm!”

Cô ấy trả lời bằng một giọng điệu nghiêm nghị nhưng kèm theo đó là một nụ cười trên môi, cảnh tượng này thật khiến người ta không khỏi cảm thấy ấm lòng.



Sau khi ăn sáng và chuẩn bị đồ đạc xong xuôi, chúng tôi chuẩn bị rời đi.

Vì có thể nhét toàn bộ hành lý vào lĩnh vực của tôi nên chúng tôi không cần phải mang vác theo bất cứ thứ gì cả.

Ellumi thì đang diện một bộ váy cũ của Nora, đó là một chiếc áo 2 tầng màu trắng và bên dưới là một chiếc váy đen, trông có vẻ khá vừa vặn.

Luri và Nora thì vẫn đang mặc những bộ thường phục của mình, còn tôi thì choàng thêm một chiếc mũ trùm đầu màu đen để che đi Long Đoạn Liệt.

Tôi có nói lời chào với Miko qua thần giao cách cảm rồi nên bây giờ chúng tôi sẽ rời đi luôn.

“Đi thôi.”

Trước lời nói của tôi, Luri mỉm cười vui vẻ và 2 người còn lại cũng gật đầu theo đó.



Sau một khoảnh khắc dịch chuyển, chúng tôi hiện đang ở cổng trước của Vương Đô Testoria, thuộc Đại Lục Địa Ecloria.

Nơi này nằm ở ngoài rìa của Đại Lục Địa, hướng về phía Tây Bắc, gần với Dãy Thiên Long và cũng là nơi có nhiều Quái Vật nguy hiểm nhất. Cũng vì lẽ đó mà đây là nơi tụ tập của những Mạo Hiểm Giả mạnh nhất thế giới.



Vì đã từng đến đây vài lần trong quá khứ nên tôi có thể dịch chuyển tất cả đến đây một cách chính xác. Phía trước chúng tôi là một vài thương nhân đang làm thủ tục vào thành, phí vào cổng là 2 đồng trên một người, tôi có thể dịch chuyển vào bên trong luôn nhưng lần này tôi sẽ ở đây lâu dài nên tôi nghĩ là mình nên đi đường chính.

“Chúng ta vào thôi nhỉ?”

Người đầu tiên lên tiếng hối thúc mọi người là Ellumi, sau cổ xe ngựa kia là đến lượt chúng tôi.

“Đi thôi! Đi thôi!”

Luri cũng hăng hái thúc dục mọi người vào thành, tôi chỉ gật đầu để đáp lại bọn họ.

Có hai người đàn ông đang đứng gác cổng, họ mặc một bộ giáp sắt và trên tay là thanh giáo cùng chất liệu.

Người bên phải với gương mặt hơi gầy gò tiến đến chỗ chúng tôi.

“4 người thì cần 8 đồng để vào thành.”

Theo lời của ông ta, tôi lấy ra 8 đồng Mobius để làm lệ phí vào cổng.

“Đồng Mobius à, khá xa đấy nhỉ… Không mang theo hành lý gì cả ư?”

Nghe thấy câu hỏi của tên gác cổng, Luri liền thay tôi trả lời.

“Vâng, chúng tôi không mang theo gì cả!”

“Được rồi, vào đi.”

“Vâng!”

Thường thì họ sẽ kiểm tra hành lý của những người mới vào thành lần đầu để xem có gì đáng ngờ hay không, nhưng chúng tôi không mang theo gì trên người nên cũng chả cần phải kiểm tra.

Chúng tôi cứ thế tiến bước vào thành.

“Nơi này lớn thật đấy nhỉ?”

Ellumi lại là người đầu tiên lên tiếng, đúng thật là Vương Đô Testoria khá rộng lớn, các kiến trúc bên ngoài lẫn những tòa thành bên trong cũng đều lớn hơn các Vương Quốc khác.

“Phải, mặc dù nơi này nằm ở vị trí địa lý khá tệ nhưng lại là một trong những nơi phát triển nhất.”

Sau một hồi đi lại, tôi nhận thấy Luri đang tự ôm mình với cơ thể hơi run. Tôi lấy ra một chiếc áo khoác làm bằng lông Gấu Xám và choàng lấy người cô ấy.

“Lạnh nhỉ.”

“Mhm…”

Vì nơi này ở gần với cực Bắc nên thời tiết khá lạnh so với những nơi khác.

“Xin lỗi nhé, con vô ý quá.”

“Không đâu.”

Luri đáp lại với một nụ cười trên môi. Ngoại trừ cô ấy ra thì cả 3 người chúng tôi đều không có vấn đề gì với thời tiết này cả.

“Chúng ta đi tiếp nhé?”

“Mhm.”

“Chúng ta đi đâu đây nhỉ, Ssukasa-san?”

“Trước nhất thì cứ đến Hội Mạo Hiểm Giả để đăng ký thẻ thành viên đã.”

Sau khi ngừng chân ít lâu, chúng tôi lại tiếp tục hành trình của mình.

Mặc dù là một thành phố lớn nhưng nơi này khá yên tĩnh so với những nơi khác, người dân ở đây có vẻ khá kiệm lời.



Sau vài phút cuốc bộ, cuối cùng thì chúng tôi đã đến nơi.

Phía trước là một toà nhà lớn với biển hiệu ‘Hiệp Hội Tiestora’.

Tôi chậm rãi đẩy 2 cánh cửa treo ra và bước vào bên trong, theo sau là 3 cô gái.

Ngay khi cánh cửa được mở ra, mọi sự chú ý của hội đều đổ dồn về phía tôi, nhưng chỉ sau một vài giây thì đâu lại vào đấy.

Đối diện với tôi ở phía xa là một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc đỏ, có vẻ như cô bé cũng đến để đăng ký trở thành Mạo Hiểm Giả.

“Lại thêm người mới à, riêng tuần này thôi đã có 4 n·gười c·hết rồi đấy.”

Khi 3 người còn lại bước vào, có một ông chú ngồi gần cửa chính mở lời với một giọng điệu phiền muộn. Ông ấy có một khuôn mặt khá buồn tỉu với bộ râu rậm rạp, đang nhâm nhi cốc bia của mình trong bộ giáp lưới.

Liệu rằng một trong số họ là đồng đội của ông ta? Chỉ cần đưa ra vài phép thử để biết được điều đó.

“Yếu kém, thất bại và bị loại bỏ. Đó là quy luật tự nhiên của thế giới này, không có ngoại lệ cho kẻ thua cuộc.”

“Ngươi nói gì cơ?”

Dường như có vẻ tức giận, ông ta đập bàn và đứng dậy với khuôn mặt đỏ bừng. Những người khác trong hội cũng bắt đầu đưa sự chú ý trở lại với tôi và ông ấy. Việc phản ứng thái quá thế này thì có thể chắc rằng những người đồng đội của ông đ·ã c·hết cách đây không lâu.

Tôi tiếp tục vừa đi vừa nói mà không thèm ngoảnh mặt lại.

“Toàn thể nhân loại, chúng là một giống loài nhỏ bé và đáng thương. Thế nhưng chúng lại mang trong mình một ảo mộng rằng ta đây là một cái gì đó to lớn và hùng vĩ, những kẻ yếu kém chỉ vừa làm được vài thứ hơn người mà nghĩ rằng mình giỏi giang, không biết tự lượng sức mình để rồi đâm đầu vào c·ái c·hết. Đó là một vòng lặp luẩn quẩn của những kẻ yếu nghĩ rằng mình mạnh mẽ.”

Tưởng như ông ta sẽ nổi điên lên nhưng không, ông ấy ngồi bịch xuống ghế, gục đầu và buông ra những lời nói yếu ớt.

“Phải, ta đã quá chủ quan, nếu như lúc đó ta cẩn thận hơn thì…”

Để lại ông ta ở phía sau, tôi bắt đầu chuyển hướng và tiến lại gần cô gái đang đứng ở nơi đăng ký. Nãy giờ cô ấy cũng hướng ánh nhìn về phía tôi trong khi đợi người tiếp tân chuẩn bị thủ tục đăng ký.

Cô ấy có một mái tóc đỏ rực, chúng không sẫm màu mà lại mang một tông màu sáng hệt như ánh lửa. Sở hữu một thân hình nhỏ bé và diện một bộ đồ mang những đường vải lam - trắng chồng chéo lên nhau, trông có vẻ sang trọng. Có lẽ cô ấy là người của hoàng tộc.

Tôi thử kiểm tra thông số cơ bản của cô ấy bằng Ma Nhãn của mình.

‘[Tâm Nhãn].’

_______________________________

『 Chrissia Arizenka 』

Tuổi: 12.

Giới tính: Nữ.

Chiều cao: 148cm.

Cân nặng: 41kg.

Vòng 1: 75cm.

Vòng 2: 48cm.

Vòng 3: 77cm.

Chủng tộc: Nhân Tộc.

⅞ dòng máu Nhân, ⅛ dòng máu Long.

Ma Lực: 148.352 LP.

Đấu Khí: 427.503 LP.

Danh Hiệu: Kiếm Thượng Chrissia Arizenka.

_______________________________

Chỉ số Ma Lực trung bình của người bình thường là 23.041 LP và Đấu Khí là 21.959 LP. Dựa vào đống đó thì có thể biết chắc cô ấy là một Kiếm Sĩ. Nhân tiện thì Ma Lực hiện tại của tôi là 97.435.972 LP, sau khi trải qua trận chiến khốc liệt với Emarist thì tôi đã có thể sử dụng thành thạo cả 5 Nguyên Tố Hắc Hoá thay vì 1 như trước kia. Đấu Khí của tôi cũng đã chạm mốc 100 triệu LP sau trận chiến đó.

Trước khi tôi kịp tiếp cận, người tiếp tân đã tiến đến từ bên trong với một tờ giấy và cây bút lông trên tay.

“Cô hãy điền họ tên của mình vào đây, chúng tôi sẽ tiến hành tạo thẻ thành viên sau khi nhận được đầy đủ thông tin.”

Đây là món đồ bắt buộc của mọi Mạo Hiểm Giả, có nó thì ta sẽ có thể dễ dàng xác định được danh tính, cấp bậc và sức mạnh của chủ sở hữu.





“Vâng.”

Trong khi đợi Chrissia điền thông tin, tôi chuyển sự chú ý của mình sang người tiếp tân.

‘[Tâm Nhãn].’

_______________________________

『 Fresdi Eruwashi 』

Tuổi: 45.

Giới tính: Nữ.

Chiều cao: 169cm.

Cân nặng: 57kg.

Vòng 1: 94cm.

Vòng 2: 61cm.

Vòng 3: 87cm.

Chủng tộc: Ưng Tộc.

Ma Lực: 620.752 LP.

Đấu Khí: 4.335.493 LP.

Danh Hiệu: Đấu Sư Đế Cấp Fresdi Eruwashi.

_______________________________

Sức mạnh thể chất của Thú Tộc cơ bản là rất lớn nhưng đến mức này thì thật đáng kinh ngạc, chưa kể cô ấy còn là một người tiếp tân…

Theo như bảng phân cấp tại hội thì cô ấy đang ở Cửu Đẳng. Mỗi đẳng cấp sẽ mang một sắc màu khác nhau, nó cũng để thể hiện sức mạnh của người đó. Tôi hướng ánh nhìn sang bảng phân cấp tại hội.

_______________________________

『 Bát Hình Tuyệt Môn Ma Lực 』

≥ 45.000 LP và đã từng sử dụng Phép Thuật: Ma Pháp Sư Sơ Cấp - Sắc Trắng.

≥ 120.000 LP và đã từng sử dụng Phép Thuật có tầm ảnh hưởng nhất định: Ma Pháp Sư Trung Cấp - Sắc Vàng.

≥ 600.000 LP và đã từng sử dụng Phép Thuật có tầm ảnh hưởng trên một vùng rộng lớn: Ma Pháp Sư Cao Cấp - Sắc Lục.

≥ 2.400.000 LP và đã từng sử dụng Phép Thuật có tầm ảnh hưởng cấp Thành Phố: Ma Pháp Sư Thượng Cấp - Sắc Lam.

≥ 7.200.000 LP và đã từng sử dụng Phép Thuật có tầm ảnh hưởng cấp Quốc Gia: Ma Pháp Sư Đặc Cấp - Sắc Tím.

≥ 18.000.000 LP và đã từng sử dụng Phép Thuật có tầm ảnh hưởng cấp Lục Địa: Ma Pháp Sư Thượng Đẳng - Sắc Đỏ.

≥ 45.888.000 LP và đã từng sử dụng Phép Thuật có tầm ảnh hưởng cấp Đại Lục Địa: Ma Pháp Sư Thiên Đẳng - Sắc Cam.

≥ 120.000.000 LP và đã từng sử dụng Phép Thuật có tầm ảnh hưởng toàn cầu: Ma Pháp Sư Nguyên Đẳng - Thất Sắc.

_______________________________

Đây là bảng phân cấp Ma Pháp Sư, có vẻ như nó thiếu bậc Thần Đẳng. Mà cũng phải thôi vì toàn bộ lịch sử cũng chẳng có ai đạt đến trình độ đó.

Khác với điều kiện cần phải từng sử dụng Phép Thuật có tầm ảnh hưởng tương đương trong quá khứ, các Kiếm Sĩ được phân cấp theo lượng Đấu Khí mà mình có. Một bảng phân cấp khác được đặt ngay bên cạnh.

_______________________________

『 Thập Hình Tuyệt Môn Đấu Khí 』

1 - 45.000 LP: Nhất Đẳng - Kiếm Tân - Sắc Trắng.

45.001 - 120.000 LP: Nhị Đẳng - Kiếm Binh - Sắc Vàng.

120.001 - 325.000 LP: Tam Đẳng - Kiếm Giáp - Sắc Lục.

325.001 - 888.000 LP: Tứ Đẳng - Kiếm Thượng - Sắc Lam.

888.001 - 2.375.000 LP: Ngũ Đẳng - Kiếm Vương - Sắc Tím.

2.375.001 - 6.345.000 LP: Lục Đẳng - Kiếm Đế - Sắc Đỏ.

6.345.001 - 17.175.000 LP: Thất Đẳng - Kiếm Thế - Sắc Cam.

17.175.001 - 45.888.000 LP: Bát Đẳng - Kiếm Tinh - Thất Sắc.

45.888.001 - 120.000.000 LP: Cửu Đẳng - Kiếm Thánh - Hoàng Kim Ánh Lam.

120.000.000+ LP: Thập Đẳng - Kiếm Thần - Sắc Màu Hắc Hoá.

_______________________________

Tất nhiên, Đấu Khí chưa phải là tất cả. Nếu như một người chỉ chăm chăm rèn luyện Đấu Khí mà không rèn dũa kỹ năng thực chiến của mình thì việc Kiếm Đế để thua một Kiếm Vương cũng không phải là điều không thể. Tốc độ cũng sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến kết quả của trận chiến. Tuy nhiên lượng Đấu Khí càng cao thì sẽ càng khó để có thể tiếp tục gia tăng, nó sẽ gấp số nhân theo mỗi bậc, vì thế nên việc Kiếm Đế để thua một Kiếm Vương cũng rất khó có thể xảy ra.

“Anh cũng đến để đăng ký trở thành Mạo Hiểm Giả ạ?”

Thấy tôi nhìn chằm chằm vào bảng phân cấp, cô ấy bắt đầu lên tiếng.

“Phải.”

“Xin hãy đợi một chút, quá trình đăng ký sẽ sớm được hoàn thành thôi!”

Trái với sức mạnh hơn người của mình, hành động và cử chỉ của cô ấy rất dịu dàng. Cô ấy có mái tóc nâu, một đôi cánh lớn cùng màu, lẫn vào đó là những chiếc lông trắng đan xen nhau. Với khuôn mặt thánh hậu và vẻ ngoài đáng yêu đó thì thật khó để tưởng tượng rằng đây là một Đấu Sư Lục Đẳng.

“Chrissia-chan, hãy đặt tay lên những Ma Cầu này để kiểm tra Ma Lực và Đấu Khí của mình nhé!”

Phía bên phải là 2 quả Cầu Ma Thuật. Một để đo Đấu Khí, một để đo Ma Lực.

“À, vâng.”

Sau khi hoàn thành việc điền thông tin, Chrissia bắt đầu tiến hành kiểm tra thông số của bản thân qua Ma Cầu và chỉ số của cô ấy giống hệt như kết quả mà Tâm Nhãn vừa hiển thị, đôi mắt này vẫn đáng tin cậy như ngày nào.

“Woah, mặc dù vẫn còn rất trẻ nhưng Chrissia-chan đã là một Kiếm Thượng rồi, tuyệt ghê!”

Ma Cầu kiểm tra Ma Lực chỉ le lói ánh Vàng mờ nhạt, nhưng khi kiểm tra Đấu Khí thì quả cầu phát ra một ánh lam rạng ngời. Đối với một Nhân Tộc thì như vậy cũng không tồi.

“Ahaha, không đâu, mặc dù đã được rèn luyện tận tâm trong một môi trường tốt nhưng em cũng chỉ được đến thế.”

“Đừng khách khí thế chứ, mặc dù vẫn còn trẻ nhưng em đã vượt trội hơn rất nhiều người rồi đấy!”

“Vâng…”

Sau khi luyên thuyên một hồi, Fresdi chuyển hướng cuộc trò chuyện sang nhóm của chúng tôi.

“Tất cả mọi người trong nhóm của anh đều đăng ký thẻ thành viên hết chứ?”

“Ah` tôi không…”

Ellumi nói với vẻ ngập ngừng, vì một lý do gì đó mà có vẻ như cô ấy không muốn trở thành Mạo Hiểm Giả.

“Thế thì chỉ có 2 thôi.”

“Vâng, vậy thì xin mọi người hãy điền thông tin vào đây.”

Sau khi tôi xác nhận số thành viên đăng ký, Fresdi giao lại 2 tờ đơn cho chúng tôi. Hiện tại thì chỉ có tôi và Luri trở thành Mạo Hiểm Giả.

Sau một khoảng thời gian, chúng tôi trả lại đơn đăng ký.

“12 tuổi? Cậu chắc là mình đã điền đúng thông tin chứ?”

“Phải, chính xác là 12,43 năm tuổi.”



“Sở hữu cơ thể đó ở độ tuổi này…”

“Nếu không có vấn đề gì thì bọn ta đi đây.”

“Khoan đã, xin hãy kiểm định Ma Lực và Đấu Khí của bản thân trước khi rời đi để chúng tôi có thể tiến hành làm thẻ thành viên một cách chính xác nhất.”

“Điều đó là bắt buộc?”

Tôi không muốn giám định lắm nhưng mà…

“Vâng, nếu có thể, xin cậu hãy hợp tác.”

“Ta hiểu rồi.”

Nếu khiến nơi này tràn ngập trong ánh sáng chói ngợp của Cửu Đẳng thì sẽ không hay cho lắm, tôi quyết định hạ bớt 97% tổng lượng Đấu Khí và Ma Lực của mình.

Chậm rãi tiến bước và đặt hai tay của mình lên các Ma Cầu, tôi thực hiện thao tác giám định cả Ma Lực lẫn Đấu Khí cùng lúc và những con số bắt đầu hiện lên.

_______________________________

『 Ssukasa Sziast 』

Ma Lực: 2.923.079 LP - Ma Pháp Sư Đặc Cấp.

Đấu Khí: 3.000.000 LP - Kiếm Đế Ssukasa Sziast.

_______________________________

Tay trái phát ra ánh lam của Ma Lực, tay phải phát ra sắc đỏ của Đấu Khí, mọi người trong hội lại một lần nữa đổ dồn sự chú ý đến nơi tôi đang hiện diện khi 2 nguồn sáng đột ngột bừng lên. Tôi nhấc tay mình ra khỏi những quả cầu và ánh sáng bắt đầu lịm dần.

“Thật đáng kinh ngạc, trở thành một Kiếm Đế ở độ tuổi này, lại còn là một Pháp Sư Thượng Cấp…”

“Nhiêu đây thôi cũng chẳng phải điều gì đó quá ghê gớm, chẳng phải cô cũng không hề tầm thường tí nào sao?”

“Ơ…”

*Bphùuuu`~

Một cơn gió đột ngột nổi lên từ bên dưới nền đất, nó khiến chiếc mũ trùm đầu của tôi bật ngược lại và lộ ra những vết rằn bên trên thái dương. Việc chặn cơn gió này lại hoàn toàn có thể thực hiện chỉ với một ánh nhìn nhưng tôi quyết định không làm thế, như một cách để tiếp đón nhân vật phía bên kia góc nhà.

“Á Long à, hiếm thấy đấy.”

Một Ma Pháp Sư bước ra từ bên trong góc khuất, tiến lại gần với cây quyền trượng trên tay.

Cô ấy đội một chiếc mũ lớn hình nón màu đen cùng với viền xanh lam ở bên dưới, trên đỉnh đầu còn có một chiếc lá chỉa ra trông khá ngộ nghĩnh. Cô ấy cũng diện một bộ đồ phức tạp màu đen bóng khá đồ sộ, trông rõ vướng víu. Tuy nhiên đó lại là điểm nổi bật ở cô ta và trông nó cũng rất ma mị và lộng lẫy.

Nhìn mặt thì cô ấy cũng trạc tuổi với Luri nhưng trông có vẻ già dặn hơn và có chút nét tinh nghịch ở đôi mắt ngọc lục ấy.

_______________________________

『 Mavera Eulluphia 』

Tuổi: 33.

Giới tính: Nữ.

Chiều cao: 164cm.

Cân nặng: 53kg

Vòng 1: 93cm.

Vòng 2: 60cm.

Vòng 3: 82cm.

Chủng tộc: Nhân Tộc.

Ma Lực: 19.983.762 LP.

Đấu Khí: 45.112 LP.

Danh hiệu: Mạo Hiểm Giả Rank SS, Ma Pháp Sư Thượng Đẳng Mavera Eulluphia.

_______________________________

Một Nhân Tộc gần chạm ngưỡng 20 triệu Ma Lực à, bất ngờ đấy.

“Vậy ra Nhân Tộc cũng còn lưu lại một vài cá thể nằm trên mức trung bình, cô có việc gì ở ta sao?”

“Không, chỉ là, ta thấy nhóc thú vị thôi.”

Câu này nghe quen nhỉ, không biết tôi đã nghe thấy nó bao nhiêu lần rồi.

“Theo ta biết thì có vẻ như Long Tộc đã gần như tuyệt diệt.”

“Phải, thật hổ thẹn nhưng Long Tộc gần như đã bị tuyệt diệt, ta là Á Long cuối cùng còn sót lại. Đằng kia cũng còn lưu lại chút ít dòng máu Long Tộc.”

Tôi liếc nhìn cô gái mang tên Chrissia nãy giờ vẫn đang dõi theo cuộc trò chuyện.

“Hả? Eh… Làm sao anh biết?”

Cô ấy có vẻ bối rối khi bị tôi ám chỉ.

“Hoh? Vậy là nhóc cũng nhận ra sao, xem ra cũng không phải dạng tầm phào.”

“Trò trẻ con thôi.”

Khi tôi vừa dứt lời, một ánh sáng mạnh mẽ phát ra từ phía Ma Cầu khiến căn phòng ngập trong sắc đỏ.

Tất cả mọi người, bao gồm cả tôi, đều chuyển hướng sự chú ý đến nơi phát ra ánh sáng.

_______________________________

『 Luriana Sziast 』

Ma Lực: 18.092.135 - Hoàn Phục Sư Thượng Đẳng.

_______________________________

Có vẻ như Hoàn Phục Sư cũng được tính chung loại với Ma Pháp Sư.

“Cái…”

“Việc gì phải bất ngờ thế, chưa gặp ai đạt đến trình độ này bao giờ à?”

“Với một Hoàn Phục Sư thì đây là lần đầu tiên đấy…”

Thấy bản thân đang là trung tâm của sự chú ý, Luri lui về phía tôi với hơi chút rụt rè, tôi cứ tưởng cô ấy vẫn sẽ tươi cười như mọi khi và hãnh diện với thành tích của mình nhưng có vẻ không phải vậy. Đây là một trong số ít những lần hiếm hoi tôi được chứng kiến vẻ rụt rè của cô ấy.

“Mặc dù chỉ là vị trí hỗ trợ nhưng nếu là ở đẳng cấp này thì sẽ rất hữu dụng đấy. Các người đến từ đâu vậy?”

“Một ngôi làng không tên cạnh Rừng Nguyên Lâm Julias, thuộc Lục Địa Emeralds ở phía Đông Nam.”

“Xa đến thế cơ à… Ta cũng không biết nhiều về nơi đó cho lắm.”

“Thế thì ta cũng chẳng cần phải phí lời làm gì, chúng ta đi thôi.”

“Này, khoan đi đã, thật ra thì ta đang không có ở trong tổ đội nào.”

“Thì sao?”

“Nếu muốn thì ta có thể đặc cách cho nhóc và cô gái kia thành lập tổ đội với ta đấy, thấy sao hả?”

“Mơ đi.”

Việc thành lập tổ đội sẽ khá có ích cho các thành viên có trình độ ngang nhau nhưng thật sự thì tôi không cần lắm.

“Hả? Tại sao chứ? Ta là một Ma Pháp Sư đại tài đấy, nhóc nên cảm thấy vinh hạnh khi được miqbsjbqowb-”

Cảm thấy nói thêm cũng chỉ phí thời gian nên tôi quyết định khoá mõm cô ấy bằng Ma Pháp và cùng những người khác bước ra khỏi hội. Mặc dù đã ở độ tuổi trưởng thành nhưng cách nói chuyện của cô ấy vẫn khá trẻ con, tôi cũng không ghét lắm vì suy cho cùng thì đó cũng chỉ là những lời đùa cợt chứ không có vẻ gì là cô ấy thực sự tức giận cả.

Giờ thì, trong khi đợi họ làm thẻ Mạo Hiểm Giả thì tôi sẽ đi tìm chỗ ở trọ và mua thêm ít đồ mới cho Luri cùng những người khác.

—----.—----.—----