Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Giới Nguyên Sinh

Chương 15: Chiến Thắng Đầu Tiên




Chương 15: Chiến Thắng Đầu Tiên

Sau khi nói về Đấu Khí và vài vấn đề khác, Miko-sensei tiếp tục chỉ dẫn tôi tập luyện các kỹ thuật chiến đấu cơ bản.

Cách để nâng cao tốc độ, cách để phản đòn một cách chuẩn xác, cách để chuyển động linh hoạt, cách để tăng cường tối đa sức mạnh, và cả cách để đọc vị đối phương.

Trong khi tôi tập luyện thì Miko-sensei cũng dạy cho Luri-mama các phương thức giúp nâng cao tối đa khả năng của một Hoàn Phục Sư.

Luyện kiếm đến hết buổi sáng, vung kiếm đến hết buổi chiều và sử dụng Ma Pháp đến khi cạn kiệt Ma Lực.

Ăn, ngủ, luyện tập. Một vòng lặp dai dẳng và gian khổ liên tục lặp lại suốt quãng thời gian dài, những ngày tháng luyện tập cứ thế trôi đi.

Tất nhiên là không chỉ có những ngày tháng vung kiếm nhạt nhẽo bên trong Huyễn Hồn Giới.

Đến năm 6 tuổi thì tôi thường tự mình đi săn Quái Vật ở sâu bên trong Rừng Nguyên Lâm Julias.

Năm 7 tuổi thì tôi thường bị Miko-sensei vứt vào bên trong vô số các Mê Cung khác nhau để tự mình tiêu diệt lũ Ma Vật.

Năm 8 tuổi là những bài kiểm tra khắt khe để nâng cao trình độ, cả Ma Pháp lẫn kiếm kỹ, tôi cũng đã hoàn thiện được một vài bí kỹ của Vũ Tức. 8 bí kỹ đầu tiên của Vũ Tức chủ yếu xoay quanh việc kết hợp với các Ma Pháp Nguyên Tố để tăng cường sức mạnh, tuy khá khó để có thể làm chủ được nó nhưng thực sự nó rất hiệu quả trong chiến đấu.

Tôi cứ có cảm giác như thời gian ở đây trôi nhanh hơn bình thường. Những ngày luyện kiếm đến c·hết không ngừng nghỉ lẫn những đêm vận động tối đa công xuất của não bộ để tạo nên các Phép Thuật mạnh mẽ hơn.

Những tưởng chỉ mới vài tuần trước nhưng thời gian đã chạy gần 4 năm rồi. Hôm nay là ngày tôi tròn 9 tuổi, người đang đứng trước mặt tôi đây không ai khác chính là Miko-sensei.

“Được rồi, nhóc Ssu, ta nghĩ đã đến lúc trao nó cho ngươi.

[Huyễn Hồn Hư Không].”

Từ trong không gian, một cách cổng huyền ảo được mở ra, đó là Ma Pháp dùng để tạo ra một khoảng không vô tận có thể chứa đựng mọi vật thể bên trong nó. Tôi cũng đã được dạy Phép Thuật đó vào năm ngoái. Từ khoảng không vô tận đó, Miko-sensei rút ra một thanh kiếm không có vỏ bọc và ném đến tay tôi.

Chuôi kiếm có màu đen tuyền được bao bọc bằng một tấm vải cùng màu. Nơi ngăn cách giữa cán kiếm và thân kiếm được thiết kế khá lộng lẫy với những đường sáng cắt chồng chéo lên nhau một cách ngẫu nhiên hệt như những chòm sao. Lưỡi kiếm và sống kiếm có màu xanh lam đậm và sâu thăm thẳm. Hiện hữu bên trong nó là những hoa văn huyền ảo đang phát sáng và chuyển động, có chỗ thì tối tăm nhưng cũng có chỗ ánh lên những sắc lam sáng rực rỡ. Nếu phải lấy ví dụ thì nó giống hệt như Bụi Vũ Trụ vậy.

Đây là lần đầu tiên trong đời tôi tận mắt chứng kiến một thanh kiếm mê hoặc mình đến vậy.



“Nó là gì vậy ạ?”

Tôi hỏi Miko-sensei với vẻ ngạc nhiên lẫn chút phấn khích.

“『 Vô Cực Thần Kiếm - Cosmicesty 』

Nó là 1 trong 6 thanh Thần Kiếm, người tạo ra nó thì không rõ, nhưng người cuối cùng từng sử dụng nó là Terriar Sziast. Hắn đã giao nó lại cho ta trước lúc c·hết.”

Một món Thần Khí à…

“Người giao nó cho con sao ạ?”

“Phải.”

Miko-sensei trả lời rất dứt khoát ngay khi tôi vừa hỏi.

“Như thế có được không ạ? Một thanh kiếm quý giá như thế…”

Tôi hỏi lại lần nữa một cách chậm rãi.

“Không vấn đề gì, để yên không sử dụng suốt 10000 năm như thế chỉ tổ làm thanh kiếm buồn rầu thêm thôi, nhóc là người thích hợp nhất với nó.”

“Vâng. Vậy, con sẽ nhận nó ạ. Chân thành cảm tạ người!”

Tôi ôm thanh kiếm và cúi đầu một tí để bày tỏ lòng biết ơn.

“Cơ mà, nó không có vỏ kiếm ạ?”

Được gọi là Thần Kiếm mà không có vỏ bọc thế này, kể cũng hơi lạ…

“Tất cả những thanh Thần Kiếm đều không có vỏ bọc bởi vì chúng tồn tại dưới dạng linh thể. Mỗi khi sử dụng, chúng cần phải được triệu hồi.”



Ra vậy.

“Vì khi sử dụng nó thì sẽ tốn kha khá Ma Lực nên nếu không cần dùng đến nữa thì hãy thả cho chúng trôi dạt vào ‘Lĩnh Vực’ của riêng mình.”

“Vâng.”

Thứ được gọi là ‘Lĩnh Vực’ chính là khoảng không gian riêng của mỗi người. Lúc nãy Miko-sensei cũng vừa khai mở ‘Lĩnh Vực’ của mình để lấy ra thanh kiếm này, nó giống như một túi đồ vô đáy vậy.

“Giờ thì, cầm thanh kiếm đó lên và sử dụng toàn lực để chiến đấu với ta nào.”

Miko-sensei rút ra một thanh kiếm bên trong Lĩnh Vực của mình. Với 2 màu lam - hồng sặc sỡ phát ánh hào quang như thế thì tôi đoán nó cũng là một thanh Thần Kiếm.

“Vâng.”

Tôi hạ mình và đưa thanh kiếm ra sau hông để vào thế chuẩn bị, Luri-mama im lặng nãy giờ đang lấy ra trong túi quần một đồng xu và lên tiếng.

“Vậy…”

Cô ấy tung đồng xu lên trời như một hiệu lệnh để bắt đầu trận đấu.

Ngay khi đồng xu vừa chạm đất, tôi liền dùng toàn lực để phi thẳng đến vị trí đứng của Miko-sensei.

“[Tức Phong Yên Lam].”

1 trong 4 bí kỹ chính của phái Thánh Tức, tiếp cận đối phương bằng toàn lực và tung ra một nhát chém chóng vánh với quỹ đạo chéo từ dưới lên trên.

Tuy nhiên, Miko-sensei dễ dàng đỡ được nó bằng cách lui ra xa và chém một đường ngược chiều với với tôi.

Thanh kiếm bị phản ngược lại. Lợi dụng điều đó, tôi xoay người và chém một đường thẳng nằm ngang nhưng Miko-sensei vẫn dễ dàng né được bằng cách nhảy lên trời.

“[Thiên Hồ Thời Vũ].”



Từ trên cao, Miko-sensei tung ra hàng loạt nhát chém uốn lượn đáp xuống nơi tôi đang đứng.

“[Thủy Âm Ngạn Vũ].”

Bằng cách kết hợp với Thủy Ma Pháp, tôi có thể gia tăng độ chính xác khi đỡ đòn và áp lực từ dòng nước phản lại cũng tăng cao khả năng phòng thủ. Đây là thức thứ hai của Vũ Tức, tôi gần như đã phản lại tất cả các nhát chém của Miko-sensei.

“[Thiên Không Thanh Vũ].”

Trong lúc cô ấy đang lơ lửng giữa không trung, tôi sử dụng thức thứ nhất của Vũ Tức. 4 năm trước tôi cũng đã từng dùng nó một lần nhưng lúc đó nó chưa được hoàn thiện.

Kỹ thuật này không chỉ đơn giản là gia tăng tốc độ của người thi triển bằng Phong Ma Pháp. Bằng cách triệt tiêu hoàn toàn trọng lực của bản thân bằng Ma Pháp Nguyên Thủy và kết hợp với Phong Ma Pháp, nó sẽ giúp cho người sử dụng có thể di chuyển với một tốc độ xé gió trên không trung.

Miko-sensei cũng đang cố định mình lại giữa không trung bằng Ma Pháp Trọng Lực, tôi di chuyển xung quanh cô ấy với tốc độ chớp nhoáng theo một quỹ đạo bất ổn định như các chòm sao và tung ra những nhát chém thẳng tắp trên đường đi.

“[Lam Hồn Quang Phản].”

Miko-sensei tạo ra vô số các nhát chém đường vòng cung xung quanh mình và đánh bật lại tất cả các đường kiếm của tôi, cả hai cùng nhau tiếp đất. Trong một khắc, bằng Tâm Nhãn của mình, tôi nhận thấy được sự thiếu phòng bị của cô ấy khi đang rơi và lập tức thi triển kiếm pháp lần nữa.

“[Hắc Lôi Thiên Vũ • Thần Tốc].”

Sử dụng Hắc Ma Pháp để tạo ra dòng điện đen, sau đó kết hợp với Ma Pháp Hoá Hình để hòa mình vào nó, tôi gia tăng tốc độ của mình đến mức cực đại và phóng thẳng đến chỗ Miko-sensei từ khoảng cách 17,16m. Theo quỹ đạo từ dưới chém lên, mất 0.02 giây để tôi tung ra một đường kiếm chéo giữa ngực cô ấy.

Tuy đã đỡ được một ít bằng thanh kiếm của mình nhưng dư âm của nó đã khiến cho cô ấy nhận phải một vết chém dài đến tận bả vai, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi gây được thương tích lên người Miko-sensei, dòng máu đỏ tươi cứ thế rỉ xuống lòng ngực cô ấy.

“Tuyệt vời đấy, nhóc Ssu. Không ngờ là ta lại để thua một đứa trẻ.”

Tuy nói thế chứ tôi biết chắc chắn cô ấy vẫn đang nhượng bộ.

“Không có đâu ạ, nếu Miko-sensei chiến đấu hết mình thì con không nghĩ mình có thể chạm tới người đâu.”

“Vậy à.”

Vết thương trên ngực cô ấy liền tan biến trong khoảnh khắc chỉ bằng một cái chạm tay, khả năng hồi phục thật khủng kh·iếp.

—----.—----.—----