Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 582: Ngô Huy Tuấn.




Thật ra dự tính ban đầu của Tích đó chính là dùng thuốc phiện thần không hay quỷ không biết khống chế Mã Quan, thế nhưng ngươi chỉ có thể đầu độc người chấp nhận nói chuyện giao lưu cùng ngươi thôi.

Đán người Bố Y sống ở Mã Qua trại quá sức đề phòng người ngoài. Đừng nói tiếp xúc, đến gần cũng bị tấn công.

Sau mấy tháng trời không thành công xâm nhập thì Tích hạ lệnh cường công.

Dự tính Mã Quan trại tầm 700-1500 lính và tầm 6000 dân.

Đây là một cái cao nguyên hẹp nhỏ ngang dọc tầm 4 km nằm trong thung lũng bao quanh núi non trùng điệp.

Nó tách biệt cả với Đại Việt lẫn Sơn Văn của Đại Lý. Nơi này có nột thung lũng hẹp thông với Vị Long ( Hà Giang) , lại mộ cái thung lũng phía tây Bắc thông với Văn Sơn của Đại Lý.

Ngô Khảo Ký dường như muốn từ trên núi phía tây nam đột kích xuống, đây chính là một hướng mà không ai có thể ngờ tới.

Ai có thể nghĩ quân Đại Việt có thể đi xa đến 60 km vượt rừng để thông đến nơi này?

Nhưng khoan đừng nới đến nơi này, đừng nói đến Đại việt với Ngô Khảo Ký cũng đừng nới đến Tống Kiệt ở Oman. Cũng không nhắc đến thế giới này mà nhắc đến một thế giới khác rất rất cách xa nơi này không có thể dùng khoảng cách thông thường để đo đạt.

Ở một tinh hệ cũng có cấu trúc gần tương tự giống như hệ mặt trời nơi Ngô Khảo Ký và Tống Kiệt cùng Lý Từ Huy đang ở. Nơi này cũng là một vũ trụ với thật nhiều các ngân hà, các dãy tinh hệ, nơi này tràn đầy “vật chất tối” cùng “năng lượng tối” ( Dark energy và Dark matter) trong khi đó thành phần Vật chất thường (Ordinary matter) thì có tỉ lệ ít hơn nhiều so với ở vũ trụ nơi chứa đựng Địa cầu. Tất nhiên các hạt vật chất và phản vật chất nơi này không thiếu nhưng mắt thường đâu thể quan sát thấy.

Lẻ loi trong vũ trụ ở một góc xa xôi, môt hành tinh nhỏ quay xung quanh quỹ đạo trường lực hấp dẫn của đại hành tinh trung tâm. Có lẽ nếu hành tinh trung tâm cháy lên ngọn lửa hidro có lẽ chúng ta sẽ tưởng nhầm đây là một tinh hệ tương tự mặt trời tinh hệ.

Nhưng không.

Đại hành tinh trung tâm là những tử hỏa ( tím) lưỡi lửa thò thụt trong không gian, từ đó ánh sáng chứa các hạt năng lượng đặc chưng của hệ này bắn ra tứ phía ( ở thái dương hệ là proton nơi này chưa biết).

Ánh lửa tím không hiểu từ vật chất hay phản vật chất gì cháy lên, thật yêu dị và khó hình dung.

Hành tinh vô danh nằm trong tử hệ thái dương lầm lũi quay quanh quỹ đạo.

Không ngờ trên này lại không thiếu sinh vật sinh sống . Cây cối có , sông nước núi non đều có , tuy nhìn hơi dị biệt nhưng hệ sinh thái nơi này thật phong phú đa dạng.

Điều đáng nói là thấp thoáng đâu đây cũng có bóng dáng những thành phố kiến trúc đồ sộ, xem ra văn minh nơi này không hề tầm thường.

Điểm đặc biệt là nếu người Địa cầu nếu lỡ đặt chân đến đây hẳn sẽ rất kinh ngạc vì nơi này không thiếu các kiến trúc mà người địa cầu rất quen.. Kim Tự Tháp.

Nằm sâu dưới kim tự tháp một căn phòng khổng lồ. Nơi này thực sự được trang hoàng lộng lẫy với đầy những kim loại quý hiếm , lạ lùng được khảm kín lên tường vách cột tạo thành căn phòng cứ như được kim loại sắt thép tạo thành.

Chính giữa căn đại phòng này một cấu trúc như ghế ngồi lại trang hoàng kiểu ngôi báu hay ngai tựa nhìn khí khái và quyền lực vô hạn. — QUẢNG CÁO —

Nếu một người địa cầu ở đây có lẽ giật mình, vì người ngồi trên cái ngai kia có thể gọi là người. Khác với các sinh vật trí tuệ đang thống lĩnh thành phố này người ngồi ở trung tâm đại phòng ẩn dưới khổng lồ Kim Tự Tháp có đặc điểm chuẩn nhân loại địa cầu.

Mắt tai mũi tóc râu đều thể hiện là một người đàn ông trung tính mang đặc điểm cả Âu Á ở địa cầu. Nhưng không có đặc điểm gốc Phi

Hắn có làn da đỏ vàng kiểu người Á người , cặp mắt xanh lơ của ngươi Aryan. Mái tóc vàng sẫm hốc mắt sâu nhưng mũi không cao, xương gò má nhô nhưng môi lại hơi dày.



Đây không thể nhầm lẫn là nhân loại ở địa cầu đặc chưng nếu như… “người này bé đi 3 lần”z

Phải, hắn là một gã khổng lồ nếu tính theo kích thước của người trái đất Cao đến 6,5-7m nếu đứng thẳng lên. Nhưng kẻ này ngồi, trên người hắn mặc một bộ giáp kim loại nhưng là từng tấm kim loại ăn vào da thịt như từ đó sin ra vậy, có thể nhìn thấy kim loại ánh nhưng cũng có thể nhìn thấy ly ti mạch máu ăn vào kim loại tấm trông thật quỷ dị.

Lúc này người khổng lồ đang gẫm tên lưng một sinh vật trí tuệ của thể giới này, hắn phát ra những từ ngữ đơn âm giống kiểu người Đông Á ở Địa cầu.

“ Ngu ngu ngu…. Ta đã nói không thể gửi được gliat của nơi khác đến vũ trụ đó. Ngươi biết đã lãng phí bao nhiêu năng lượng không.”

Người khổng lồ tức giận hạ nhẹ chân, tên sinh vật trí tuệ của nơi này tuy cơ bắp cuồn cuộn nhưng lại như một con gián vậy không thể nào kháng cự bị đạp cho thổ huyết.

Không ngờ máu màu đỏ. hồng cầu? Hemoglobin? Ở đây sinh vật dùng oxy để tồn tại?

Khặc khặc zzzzz

Sinh vật trí tuệ đan làm chủ thành phố trông khá hiện đại này có lông trên đầu màu đen tuyền, cơ thể tương tự như nhân loai, tứ chi, di chuyển đứng thẳng hai chân sau . Nhưng tỉ lệ cơ thể của họ khác. Chân ngắn nhưng vai ngực cực nở nang và tay dài. Nhìn khá giống người Neanderthal đã tuyệt chủng của địa cầu nhưng lại rấy cao, tầm 3m hơn vậy.

Sinh vật này có nước da sẫm xám, cũng có cấu tạo hai mắt mũi miệng và 2 cặp tai hai hướng trước hai hướng sau.

Mắt của người nơi này cấu tạo không sai lắm mắt nhân loại địa cầu với đồng tử vàng kim. Cặp mắt hơi lồi sương mày nhô nhưng dốc trán ngắn nhỏ. Cấu tạo này cho thấy kích thước hộp sợ so với cơ thể không quá tương quan.

Mũi không có xương sống mà phẳng với hai lỗ thẳng ra ngoài có cấu trúc nắm xương mở gập như mang cá vậy.

Miệng môi đều có nhưng có hai răng nanh nhỏ hơi chồi ra ngoài từ dưới lên.

Lúc này người khổng lồ như phát tiết xong, ông ta buông ra sinh vật trí tuệ kia đá văng một bên.

“ Kể chi tiết từ đầu”

Người khổng lồ lên tiếng, âm thanh như sấm vang ong ong trong đại sảnh phòng.

Cả đám sinh vật trí không của thế giới này quỳ rạp sợ hãi bắt đầu thuật lại truyện từ lúc Trần Lâm phá tung nơi này cướp đi thánh vật, lại đến lúc loạn lưu không thời suất hiện, đám người khống chế bắt được 2 cái Gladiarn một cái thoát được theo lối mòn thời không tiến vào vũ trụ kia.

Mà cái lỗi mòn thời không này chính là do bọn này tạo ra nhiều lần can thiệp vũ trụ kia với mục đích xoá đi sự tồn tại của Trần Lâm nhưng bất thành. — QUẢNG CÁO —

Để thoát Một Gladiarn ( đám vật chất lượng tử và phản vật chất có tính chất ghi nhớ, cảm xúc, tinh thần…tóm lại là linh hồn theo cách gọi nôm na).

Đám người này ngay lập tức xây dựng hệ thống và gửi một Gladiarn khác theo đường hầm thời không tới vũ trụ kia để tiêu diệt mục tiêu.

Đây là kể về câu chuyện của Tống Kiệt – Lý Từ Huy và Ngô Khảo Ký nhưng chi tiết hơn.

Đại loại là Tống Kiệt xuyên qua bọn này nghĩ Tống Kiệt sẽ tạo nên Trần Lâm nên phải cử người đến xử. Vì Tống Kiệt là do “NÓ” đẩy đi nên tạo thành một vệt đường hầm thời không rất xác định chứ không như của đám sinh vật trí khôn này dùng công nghệ mà ngươi Khổng Lồ ban cho để làm nên. Kể từ đó chúng lần theo đường hầm này mà gửi Lý Từ Huy đến.

Nhưng đám sinh vật này não quá phẳng, thời gian ngắn lập trình một cái hệ thống quá lỗi khiến Lý Từ Huy vô dụng. Không phải vì chúng ngu đến mức ấy vì còn phải cân đối giữa năng lượng tạo nên hệ thống cùng năng lượng “gửi đi” cho nên bọn này trong thời gian ngắn không đủ năng lượng mà làm ẩu. Kết quả thì đã biết rồi.



Lần thứ hai gửi Ngô Khảo Ký thì khá hơn, có thời gian tích tụ năng lượng cũng lập trình hệ thống tốt hơn, nhưng giới hạn của đám này chỉ dừng lại ở đó. Và hệ thống vẫn đầy lỗi. Từ đó dẫn đến Ngô Khảo Ký lách khe thành công và giờ hiểm họa là khôn lường, Cả hai hệ thống tan biến , mất liên hệ. Nhưng giây phút trước khi hệ thống tan biến thì bọn sinh vật này lập kết nối và hiểu được Ngô Khảo Ký vẫn tồn tại, chỉ là hệ thống tự hủy.

Đám này hết cách chỉ đành đánh thức người Khổng Lồ.

Người Khổng Lồ liếc mắt khinh bỉ nhìn đám sinh vật ở hành tinh này chán ghét. Đủ sức mạnh nhưng thông minh thì… không chấp nhận nổi. Bao nhiêu công nghệ đưa cho mà chỉ có thể tiến bộ đến tới hạn nầy sau mấy chụa ngàn năm phát triển .

Đã thế cả đám còn bị một sinh vật cấp thấp chơi đùa như chó.

Thật ra người Khổng Lồ cũng nên tự chửi bản thân, chính hắn cũng bị thằng khốn Trần Lâm lừa đảo và chơi cho một vố không thể không chìm vào ngủ say.

“ Thời gian có hạn, mấy cái Gladiarn đó còn có sao chép không?’ Người khổng lồ hỏi đám sinh vật.

Lúc này không phải lúc trách tội hay trừng phạt mà là lúc cẩn thận tính toán giải quyết vấn đề. Nếu hai dòng chảy gặp nhau không đúng thời điểm, hắn mãi mãi không thể trở về cố thổ.

“ Thưa đấng toàn năng, Gladiarn đầu tiên gửi đi quá vội không kịp sao chép thông tin, kẻ thứ hai có sao chép và chúng con đã nhân bản một lần gửi về vũ trụ khia nhưng thất bại” Tên thủ lãnh sinh vật miệng vẫn nhạt nhòa máu tươi quỳ ở đó hối lỗi.

“ Ngu không gì hơn, sao chép thông tin chỉ là sao chép về các tín hiệu chứa đựng trong hạt, còn hạt bản chất ở vũ trụ này khác hạt ở vũ trụ kia , nó có sự bài trừ về quy tắc, cho nên hệ thống bản chất hạt của thế giới này phải giấu trong hạt thế giới kia mới có thể tồn tại.”

“ Nếu cả hai đều là hạt từ Halian thì làm sao tồn tại nổi ở vũ trụ kia?”

Người khổng lồ tức giận đạp mạnh vào tên thủ lĩnh sinh vật.

Tên nầy văng ra xa nhưng vẫn nén đau bò tới , miệng ộc ộc máu tươi.

“Đem thông tin sao chép của Gladiarn kia đến” Người khổng lồ lên tiếng.

Đám sinh vật hình người dạ vang rồi vác đến một tấm đá lục lăng giống kim cương mà không phải kim cương, trong đó chằng chị mạch ánh sáng kết nối lập loè.

Người khổng lồ cầm tảng đá lớn này trong tay như một người địa cầu đang cầm một viên sỏi nhỏ. — QUẢNG CÁO —

“ Lại phải tốn đi không ít hạt rồi”

Người khổng lồ than thở, không ngờ từ trong miệng mũi của hắn lấm tấm bay ra những chấm đen, xanh lẫn lộn.

Sau đó người khổng lồ không hiểu dùng công nghệ hay năng lực bản thân khiến cho các chấm đen kia từ từ liên kết cùng phiến thạch như kim cương, ánh sáng tam sắc mở mờ ảo ảo che phủ tất cả.

Ngô Huy Tuấn cảm thấy ấm áp , hắn bàng hoàng tỉnh lại, mình đang ở đâu, trong trí nhớ của hắn vẫn còn in đậm cảnh tượng bàng hoàn của tai nạn thảm khốc kia.

“ Ngươi tên Huy Tuấn” Bỗng nhiên một thông tin tràn vào khiến Huy Tuấn tỉnh hẳn, nhưng vây xung quanh hắn chỉ là bóng đen mà thôi.

Huy Tuấn hoảng loạn, hắn sợ hãi hét lên.

“ Ngươi là ai? Ta đang ở đâu?”

“ Bình tĩnh, ngươi có thể kêu ta là Thượng Đế Toàn Năng, Đức Chúa Trời, hay à Thần Linh… Thực tế ngươi đã chết rồi đây chỉ là hinh hồn thể của ngươi mà thôi”