Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 577: Chế Pin Volta




Tình hình là Ký cảm thấy sâu sắc không ổn.

Nếu như Tống thật sự thành công tiền giấy mà hắn không thể giả mạo được thì Đại Việt cũng phải chuyển cơ cấu.

Không thể tiếp tục dùng tiền đồng được.

Một kế hoạch được vạch ra.

Không nói nhiều.

Phải tạo ra một loại giấy mà thời này chưa có, để có thể in tiền. Từ đó giảm mạnh chi phí sản xuất tiền cân bằng lợi ích với Đại Tống.

Tất nhiên tiền đồng vẫn phải dùng để làm đảm bảo.

Bạc sẽ là dự trữ mang tính điều tiết, bạc quá ít không thể làm tiền tệ được.

Sản xuất máy phát điện Ký không dám vì khốn nạn Hunter nếu là siêu công nghệ người xuyên thì Ký chết chắc.

Nhưng sản xuất pin hắn dám, mấy thứ pin này công xuất nhỏ ứng dụng máy móc không có thì sợ quái gì.

Cho nên Ký chơi liều.

Sản xuất pin chi ông thần?

Dĩ nhiên điện phân muối ăn rồi. Tuy không có màng ngăn không thu được Clo nhưng ít ra cũng thu được nước Javen đủ tẩy trắng bột giấy.

Thế giới này là chưa có giấy trắng nói vuông cho nhanh. Chỉ cần có giấy trắng thì Ký độc bá không thằng nào bắt trước được.

Cho nên chơi thôi, tình thế quá ép buộc rồi.

Pin mangan? Chịu không biết kiếm Mangan dioxide ở đâu ( thật ra Ký không biết ở Cao Bằng có rất nhiều, biết hắn đã đánh tới rồi)

Chơi pin cổ xưa nhất. Pin Volta công suất thấp chút nhưng tích nhiều thành đại, cũng dùng làm giấy in tiền, giấy in sổ tiết kiệm thôi mà. Tăng thêm một độ bảo mật cho giấy in sổ tiết kiệm càng tốt chứ sao?

Pin volta cần acid sulfuric loãng, cái này không quá khó, đặc thì Ký chịu nhưng loãng vẫn chơi được.

Thời này Ký đâu cần đi tìm “nước chua”. Chơi thẳng đốt lưu huỳnh cùng Diêm Tiêu (KNO3) có mặt hơi nước. Chí ít cũng có 35-40 độ acid chứ. Dư sức làm pin Volta mà lại dễ sản xuất. Chơi mạnh mẽ thôi.

Ngô Khảo Ký thiết kế.

Không thể không nói thằng này bị ép đến liều nhưng cũng không có gì lạ. Pin này ngoài đấu vào thành cường độ lớn hơn cũng chịu không thể dùng cho động cơ hay gì cả. Điện phân thì được. Mạ vàng, Bạc? Tẩy bông làm vải trắng.. đều tốt cả. — QUẢNG CÁO —

Ngô Khảo Ký gọi đến đám kỹ sư dạy bọn chúng kiến thức mới.

Còn thiết kế ra sao để đốt Lưu huỳnh và Diêm Tiêu có hơi nước thì bọn này nên tự xử.

Lúc này Ký mới chuyển qua Tích “cuộc chiến”.

Thật ra đây không tính là cuộc chiến gì mà chỉ tính là đi xây dựng đường cùng phân hoá các kê trại. Ép dùng thuốc phiện, sau đó xây dựng cơ sở thống trị các kiến trúc nơi này.

Chính vì vậy Tích tiến quân rất chậm, dăm ba ngày mới có một trận đụng độ nhỏ với Kê trại nào đó cứng đầu.

Thật sự lần này bãi trồng thuốc phiện ở Bố Chính lại phải mở rộng. Lúc này các gia đình thân binh đã không đủ để canh tác, canh tác là tầm ngàn tù binh Tống mà Ngô Khảo Ký mang về. Thân binh nhà chỉ là người trông coi, lập trạm lập chốt canh gác thôi.

Không sao nơi này là Cẩm núi đã xây rào bao quanh trồng ở ruộng bậc thang thuốc phiện vẫn đủ cung cấp rất nhiều.

Có thuốc phiện mở đường, các trại quy phục quý tộc tù trưởng đều phải dùng hết. Dùng rồi là chịu cứng không dãy được.

Tuy mất nhân tính nhưng muốn nhanh thống nhất hoàn toàn Tây Bắc chỉ có cách này. Thống nhất một lần và mãi mãi. Vì sau đó là một cuộc xâm lược văn hoá mang tính cưỡng ép cao. Di dân , tập trung quản lý. Các thủ lĩnh đã nghiện thì không thể từ chối bất kỳ thứ gì yêu cầu. Sau 2-3 đời chưa biết kết quả ra sao, nhưng nơi này đảm bảo cả trăm năm sẽ không nổi loạn nữa.

Trong trận càn quét này quân Cấm Vệ Thăng Long không làm gì cả, vô dụng đuổi về tránh tiêu hao lương thực. Thân binh cùng Trường Thương Nỏ Binh của Tích cùng đám con cháu gửi binh hỗ trợ đủ đánh.

Lúc này Trường Thương Nỏ Binh Mân đã đổi thành mác Đại Việt. Tương tự câu liêm của Tống nhưng lưỡi câu là xiên xéo về trước.

Nói chung vẫn dùng tốt, nơi này không có kỵ binh nên không điên đi dùng Trường Thương 3.5 m. Trường mác chỉ có 2m1 . Vừa đủ dùng.

Quân của Tích như tuyết lăn vậy, mỗi lần dừng lại sẽ có Kê Động tham gia hoặc bị tiêu diệt xát nhập.

Không thể trốn trên núi được vì quân của Tây An Vương toàn lính sơn chiến điển hình. Miêu Nhân, Mường Binh, Tráng binh. Và dĩ nhiên không thể không kể đến quân của các Kê động ở Lâm Tây đã đầu hàng đã nghiện và giúp sức mạnh mẽ.

Lâm Tây Đào gia nghe nói đã chạy qua Châu Phong hợp với quân Hà gia muốn làm mẻ lớn. Nhưng Tích không quan tâm, hắn phải đả thông đường tới Đại Lý trước.

Lâm Tây này thật cũng không ít người Việt nhưng đều là sống ven sông Hồng với những khoảng tạm gọi là tiểu đồng bằng nhỏ hẹp.

Vì sao có không ít người Việt? Từ thời Hùng Vương người Việt đã định cư ở ven sông Hồng đoạn này, Bộ Tân Hưng đã được đặt ở đây, là một trong 15 bộ của Văn Lang, đến thời Âu Lạc nơi này là Tây Vu chỉ có phía Tây Bắc gần Đại Lý lúc này mới có một vài bộ lạc nhỏ không thuần phục Lạc Việt.

Nói ra để hiểu người Việt đã đặt chân ở đây rất lâu đời . Tất nhiên lâu thì lâu nhưng số lượng người Mông ở đây vẫn chiếm phần hơn.

Tích đi không phải để đánh một bộ một Kê cụ thể nào mà hắn có quá nhiều nhiệm vụ được Ký giao cho khi đến đây.

Thứ nhất đánh đến thượng Nguồn tìm đến nơi gọi là Cái Châu một cái tiều đồng bằng bên cạnh Sông Hồng xây dựng thành trì tạo thành một cơ sở vững chắc cho người Việt định cư nơi này.

Xây thành trì nơi xa xôi này? Thật là không thể tin nổi nhưng Tích hiểu Ký muốn lập căn cứ chuẩn bị cho sau này đánh Đại Lý.

Thật ra Tích không hiểu. Cái tiểu đồng bằng mà Ký khoanh trên bản đồ chính là Lào Cai sau này. Nơi này bở trái Sông Hồng chính là Apatit quặng trải dài. Chỉ cần khai thác được thì sản lượng nông nghiệp của Đại Việt sẽ vọt tăng. N và K đã có diêm tiêu từ Kottabun và từ Medang bán tới. — QUẢNG CÁO —

Chỉ thiếu P từ quặng Apatit mà thôi.

Đủ ba thành phần này mà năng suất lúa Đại Việt không tăng thì Ký cũng chịu. Tất nhiên Apatit không quá quan trọng lúc này vì có đến bốn mỏ apatit ở cả Medang và Lavo đang khai thác. Khi chúng đem tới sẽ không ít hơn ngàn tấn. Đội tàu vận của hai thằng này quá chuyên nghiệp . Vì bọn nó toàn làm ăn to với Bố Chính, chở toàn thứ nặng thôi.

Đá xà vân có sẵn ở Bố Chính cũng đã khai tác mạnh. Vấn đề để nung ra phân lân cần tỉ lệ lượng bao nhiêu hai cái pha lại thì chưa biết, cái này cần thử nghiệm nhiều lần mới có kết quả.

Thật ra mối chú ý của Ký chính là Tụ Long Mỏ đồng.

Này mỏ chưa có khai thác quy mô và chưa nổi danh. Cho nên ít người biết, chỉ là mấy nhóm người nhỏ H”Mong nơi này chắc chắn hay vị trí , chỉ cần mò tới bắt tra hỏi sẽ ra.

Tích rất kỳ vì sao Ký biết có mỏ đồng lớn ở nơi đó và đặt tên Tụ Long. Nhưng thôi, chuyện Ký thần kỳ quá nhiều Tích lười quản.

Chính thức Đánh Vị Long mới dễ thông qua Tụ Long.

Nhưng nếu vào Đại Lý vùng rồi đi Tụ Long không khó.

Tức là lần này chắc chắn phải va chạm với người Đại Lý.

Vì lý do này Tích rất cẩn thận thu phục tất cả các Trại, Động, Kê trên đường đi.

Ba tháng trời mới đi được 130 km dọc sông Hồng từ Phong Châu – Tam Giang( Yên Bái ngày nay) tới Cái Châu.

Trên đường đi tổng cộng gây nghiện cho 14 Trại chủ các tộc H”Mong , Nùng, Sán… còn lại tiêu diệt tổng cộng 9 trại xát nhập với các trại còn lại.

Cái Châu tiêu tiều. Chết tiệt Đào gia dẫn hết người nơi này đi rồi. Còn lại chỉ lèo tèo vài ba trăm hộ người Việt.

Tích cay cú không biết nói gì hơn chỉ biết dựng trại, lều tổ chức xây dựng bến cảng chuẩn bị cho một cuộc đổ bộ vật tư của thuỷ thuyền.

Mất hết dân việt ở đây tính toán cũng mất 4 vạn người.

Cũng may trên đường dọc sông Hồng tới nơi này Tích cũng đã vơ vét được một vạn dân Việt.

Định bụng sẽ xây thật to lớn một thành trì Đại Việt dân đông đúc nơi này.

Xem ra vẫn cần phải tốn thời gian chi Châu Phong một chuyến. Hỏi Đỗ gia- Hà gia muốn chọn cách chết nào.

Việc giải cứu Ngô Thường Hiến đã lên lịch trình. Ba Đội Đặc Công đã vào vị trí ở Đại Lý, các cơ sở đã rất vững mạnh Chỉ chờ Ngô Khảo Tước đánh thông Lâm Tây xuyên vào Đại Việt mở đường qua Tụ Long, lúc đó Đặc Công Đại Việt cũng hành động.

Lúc này ở xa xa phương bắc Đại Tống

Một khu nhà khá sang trọng trong khu người giàu ở thành Nam, nơi này là tập trung của thương nhân có tiền, quan lại, Kiến Nghiệp thành.

Những người bên trong căn nhà này rất bình thường không có gì đặc biệt, bước chân phù phiếm. Thân thể nhão không có luyện tập gì. — QUẢNG CÁO —

Gia chủ càng là béo ú một gã thương nhân mắt híp da hơi tối màu

Lúc này tên Thương nhân béo này đang tiếp khách. Nhưng không phải trong phòng khách mà là một cái mật thất dưới lòng đất.

“ Ưng Vệ Vương Nhị bái kiến Thiên Hộ đại nhân”

Ồ không ngờ đây lại là Ưng Vệ chó săn của Cẩm Y Vệ Đại Việt.

“ Không cần khách khí, việc ta giao ngươi như thế nào rồi”

Một tên ăn mặc lam lũ như phu khuân hàng lúc này lắc mình biến thành cao cấp Cẩm Y Vệ đứng đó mà hỏi.

“ Bẩm đại nhân , đã tra ra An Tây Hợp Phì có 4 nhà làm giấy cống cho Triều đình Tống. Mỗi năm có 1.500.000 tràn giấy đặc biệt giao nạp triều đình. Trong đó có Hoa gia, Hoắc gia, Mã gia, cùng Kiều gia ba cái nhà sản xuất . Tiểu nhân đã cho người tiếp cận.”

Vương Nhị bẩm báo rất gọn gàng.

Giấy in tiền, ngoài cống phẩm giấy thì còn lại loại nào nữa cơ chứ.

Mực cống phẩm cũng tra ra rồi thậm chí đã biến bọn hắn thành Ưng vệ, công thức sản xuất mực trong tay.

Chỉ cần giấy công nghệ nữa là 60% thành công.

Bản khắc in hơi khó. Vì thông tin từ Ưng Vệ Hứa Xương truyền về. Thợ khắc ấn Phòng Hải Phong đã được đưa cả nhà cả cửa vợ con đều về Hứa Xương canh phòng cẩn mật thật khó tiếp cận.