Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 563: Ngô Khảo Ký chỉ là một người con trai đất Việt




Ngày 06 tháng Giêng năm Long Hưng Nguyên Ký thứ ba ( 1084).

Công báo Nhân Dân Đại Việt sau thời gian im lặng về vị án đạo tặc đêm giao thừa đã lên tiếng chính thức.

Vụ án đã tra rõ đạo tặc là thế lực do các tiểu thế gia các vùng Thanh Hoá- Ái Châu. Tân Hưng, Thái Bình ( Long Hưng). Văn Lộ, Bắc Lạng Lộ. Lâm Tây, Châu Phong. Đô Kim liên kết cùng một số tiểu thế gia vùng Hà Bắc, Phú Lương, Tam Giang – Hoa Lư, Thiên Đức, Khoái dẫn đạo tặc vào làm càn ý đồ bất chính tại địa phương.

Vụ án hiện tại chính xác liên can 37 nhóm tiểu thế gia với bằng chứng như núi. Nay còn đang mở rộng điều tra liên can đối tượng.

Đây là hành động quấy rối trật tự xã hội có chủ ý, có mục đích và gần như đặt cạnh tội danh tạo phản. Do đó đây không phải là tặc cướp bình thường.

Hủ Nho đám dùng lời lẽ bẻ cong sự thật hướng dư luận nhân dân đi sai lệch. Có mưu đồ xấu , có hàm ý bao che hung thủ trong đó lại chỉ trích Nhị Thánh.

Nhị Thánh không chấp nhặt, vẫn cho đăng bài của Hủ Nho vì bao dung và khuyến khích dân nói lên suy nghĩ nhưng nói lên suy nghĩ với mục đích tốt, xây dựng quốc gia hùng mạnh thì được, dựa cớ này xuyên tạc sự thật có động cơ mưu đồ phá hoại nền tảng quốc gia thì không được. Cho nên Hủ Nho đám tạm thời liên đới vào chiếu ngục điều tra.

Lần này 1/3 hủ nho có liên quan đang Tết nhất đi ăn cơm tù.

Ba bảy tiểu thế gia liên quan vụ án chưa nói đích danh, chưa nói phương án xử lý nhưng dân tình đã nổi sóng lớn.

Quần tình phẫn nộ, học sinh phẫn nộ, nho sĩ chính đạo phẫn nộ, Hủ Nho… giả vờ phẫn nộ. Thế gia … vì muốn tráng sĩ cắt tay cho nên cũng … phẫn nộ làm bộ.

Công tượng phẫn nộ. Nông dân càng phẫn nộ, thương nhân cũng điên lên.

Moi tầng lớp trong Đại Việt khi nghe đến bản án tin tức đều không thể chịu nổi.

Thái bình thịnh trị, nhà nhà kiếm tiền không muốn, ăn sung mặc sướng không muốn, không có đạo tặc lại phải cố tạo ra đạo tặc đi phá hoại trị an quốc gia?

Các ngươi thế gia có phải ngu không? Có phải khốn nạn thần kinh? Yên ổn không muốn muốn chiến tranh mới chịu? Các ngươi thế gia thư hương mang tiếng có học thức, có học thức mà cư xử vậy?

Bác nông dân cũng viết bài ngô nghê chính tả bày tỏ cõi lòng. Không ngờ Nghị Luận Báo các biên tập giúp bác chỉnh lại một chút chính tả, ngữ pháp rồi cho đăng.

“ Nông dân Lê Văn Cày người người thôn Bảo Tháp- Gia Bình A Hà Bắc Lộ. Bốn bảy năm sinh ra đến giờ chìm nổi bao lần lụt lội thiên tai nghèo đói bệnh dịch… lại không biết bao lần va rồi binh đao nạn tặc cướp.

Ấy vậy hai năm nay Nhị Thánh mang đến cái chữ, khai sáng cho nông dân. Cả làng biết đọc, ngày ngày đọc báo triều đình cảm ơn công đức Nhị Thánh.

Lão Nông biết dăm ba chữ tuy xấu hổ nhưng vẫn muốn nói tấm lòng của mình. Nhị Thánh thời đại là Thái Bình thịnh thế , nơi lão ở không có tặc, trước kia có mấy cái tiểu tặc xuống núi đầu thú cả rồi, đi cải tạo giờ về lương thiện làm ăn .. rất ngoan ngoãn.

Nếu có thể sống tốt ai đi làm tặc? Cho nên nay hành động cố tình làm tặc của thế gia lão nông chịu không được, ngứa mắt.

Muốn phá Thịnh Thế, muốn để lão nông cùng con cháu quay về trước kia tối tăm là không có cửa nhé.

Cầu xin Nhị Thánh nghiêm khắc trừng phạt thế gia, cầu xin Nhị Thánh phát binh bắt hết tặc để thế gian yên bình. — QUẢNG CÁO —

Nhị thánh không đủ binh? Lão nông 48 tuổi nhưng vẫn đi đánh giặc được, nhà lão có 1 đứa con trai và hai đứa cháu trai trong quân ngũ Cấm Vệ. Nay nếu triều đình cần 3 đứa con trai 6 đứa cháu trai cùng lão nông sẽ ra trận.. mười ba tuổi cũng đi… phải diệt hết lũ tặc thì thiên hạ mới thái bình”

Chu choa… oa ma ma… ca ca ca.

Văn sinh sĩ nho nói trăm bài hoa mĩ không bằng bác nông dân một bài thật tình trần lòng hiến dâng.

Bác không có gì cho được triều đình, không có gì cảm ơn Nhị Thánh mang đến cuộc sống ấm no. Vậy có cái mạng già đây, có mạng của gần chục con cháu nam đinh trong nhà. Cho triều đình hết.. thật ngôn từ còn ngô nghê kết cấu bài văn lung tung, nhưng đọc rồi ai cũng rơi lệ.

Nông dân bác đã dám đăng tràng vậy Thương nhân chúng tôi không dám?

Đây là thương nhân chân chính không liên quan thế gia, lũ này buôn bán đến các lãnh thổ thế gia quản bị chèn điên rồi nên lần này cũng đánh chó dưới nước.

“ Triều đình muốn dụng binh, không đủ tiền , thương nhân chúng tôi không có nhiều , Thăng Long hội sở ủng hộ 30 vạn lạng”

Hừ hừ thương nhân Thăng Long to mồm nhỉ. “ Bố Chính Hội Sở Thương Hội 80 vạn”

Các anh thì ghê rồi, nhà em bé làm ăn nhỏ. “ Luy Lâu Thương Hội Sở 25 vạn”

“ Vân đồi Thương Hội 10 vạn”

Phú lương cac em mới nổi lên nước tí không dám đua mấy anh cả … 5 vạn đây là thành ý với triều đình.

Khoái Châu Thương Hội Sở cảm tạ ân đức Nhị Thánh ban cơ hội đổi đời… kịch liệt phản đối lũ thế gia phá hoại… ủng hộ 10 vạn lạng.

Thiên Trường Thương Hội Sở không nói nhiều. Lập tức việc thật người thật gom 15 vạn đưa về Thăng Long.

Nhao nhao các nơi tỏ thái độ.

Lão Nông Hà Bắc dám đem cả nhà đi lính Lão Nông Thăng Long không dám sao… cũng lên báo viết bài.

Công nhân các nơi viết bài.

Binh sĩ thì không cần nói nhiều. Bỏ hết phép tự động quay lại quân doanh. Nói là nhà bọn họ vợ con, bố mẹ đều thúc dục về quân doanh nhanh phục vụ Nhị Thánh.

Ngô Khảo Ký mỗi ngày đọc báo, hai mắt cũng nhòa xúc động, hắn thật không phải bố cục chuyện này. Tình cảm của nhân dân hắn không đi bố cục.

Lúc này đã có đến mười mấy vạn trai tráng , lão nông các loại đang tụ tập ở Thăng Long kêu gào đòi đi lính, đòi chừng phạt kẻ gian.

Bạc thì từ các thương hội điên cuồng chảy về đã lên đến một triệu năm trăm ngàn lượng ( 150 vạn) rồi.

Không thể tiếp tục như vậy nữa. — QUẢNG CÁO —

Công báo lại ra lần này bài viết là của chính Thánh Thần Vương Ngô Khảo Ký đề bút.

“ Đầu tiên bản Vương với tư cách là một người yêu tổ quốc, là một người yêu dân tộc cảm ơn tất cả nhân dân Đại Việt đã tin tưởng và ủng hộ cho vợ chồng bản Vương. Không có sự ủng hộ của mọi người thì bản Vương vợ chồng cũng bình thường như bao người khác thôi đây là trần tình.

Nếu có một ngày bản Vương vợ chồng mu muội không lo được cuộc sống ấm no khoẻ mạnh cho nhân dân thì lúc đó nhân dân có phế đi vợ chồng ta cũng là lẽ hợp. Đây cũng là lời trần tình. Đế vương trước nay không ai dám nói câu này. Nhưng ta dám nói.

Cảm ơn là chuyện cả ơn. Nhưng thịnh tình lại khó nhận. Các vị hương thân phụ lão dẫn con cháu về lo việc gia đình thôi. Quân đội ở Thăng Long đủ dùng, đủ bảo vệ quốc gia, đủ bảo vệ nhân dân , lại đủ trấn áp gian tàn. Nếu có một ngày bản Vương thiếu, thực sự cần các ngươi thì chắc chắn bản Vương sẽ mở lời. Rất cảm ơn nhân dân nhưng lúc này chưa cần đến mọi người ra trận. Các ngươi về nhà an cư lạc nghiệp sống thật vui vẻ đó là giúp bản Vương rồi.

Còn về phần các thương hội, công hội tiền bạc gửi đến đúng là bản Vương đang cần cho nên thứ này ta nhận. Số tiền này sẽ làm cầu sửa đường , xây bệnh viện, trường học cùng đắp đê ngăn lũ. Mỗi công trình sẽ có bia đá vinh danh từng người từng tổ chức, cá nhân để con cháu sau này biết rõ.

Ngô Khảo Ký- một người con trai của Đại Việt”

Thế thôi, đây cũng là ít ỏi một lần Đế Vương tâm sự thật , cũng là Đế Vương bị tình cảm trân thành của nhân dân lay rồi.

Vốn dĩ các tờ báo khác có thể được tận dụng như gói xôi. Gói đồ, bọc hàng. Nhưng tờ báo có Ngô Khảo Ký một người con trai đất Việt này lại được đưa lên … bàn thờ. Được bảo quản ở nơi trang trọng nhất. Thậm chí báo là có hạn, cho nên nó trở thành sự tranh dành sưu tầm của những kẻ chưa có.

Thế gia thật sự sợ hãi. Họ hiểu rằng giờ đây họ không là cái thá gì cả. Chỉ một lời của Thánh Vương là họ chết hết không cần nghĩ ngợi nhiều.

Thánh Vương ra tay sao?

Thật ra Ngô Khảo Ký không cần phải máu đổ tiêu diệt tận gốc các Đại Thế gia, vì họ đang chậm rãi ran rã từ gốc. Những người nhiệt huyết công nhân, thương nhân, công nhân, trên kia thuộc các vùng mà Ngô Khảo Ký cùng Lý Từ Huy cai quản thấm nhuần ân huệ của Ngô Khảo Ký cho nên phản ứng vậy kích động. Nhưng những thành phần này ở các lãnh địa Thê gia thì sao?

Báo chí cấm không nổi, có một tờ là cả làng đọc được, chỉ cần một ít lọt vào là dần dà cả khu vực đều có thông tin. Đây là sự đáng sợ của toàn dân biết đọc biết viết.

Suy nghĩ của nôn dân các vùng thế gia đó chính là. Hóa ra Đại Việt là thịnh thế như vậy, tại sao chúng ta vẫn khổ? Tại sao chỉ cách một con sông một dãy núi mà cuộc sống đôi bên lại khác biệt?. Chúng ta cùng là con dân Đại Việt sao lại có bất công này?

Nguyên nhân do đâu?

Chỉ có dám nghĩ hay không dám nghĩ? Dám làm hay không dám làm. Khi đã dám nghĩ chắc chắn sẽ có câu trả lời.

Nguyên nhân là Thế gia.

Nhưng bọn họ vẫn nằm trong kiềm tỏa của thế gia, lòng nghĩ nhưng mồm không dám nói, chi dù vậy hạt giống đã nảy mầm và lan mạnh mẽ.

Suy nghĩ thứ hai khi đọc hiểu toàn bộ câu chuyện đó là thế gia đang chống phá nhị Thánh để kéo Đại Việt trở về… cùng khổ giống bọn họ. Điều này….

Vậy nên ủng hộ thế gia hay triều đình? Muốn một cuộc sống tốt hơn hay là dở đi?

Hẳn đã có câu trả lời trong bụng.

Ngày 15 tháng riêng triều đình Nhị Thánh đồng ra mặt lệnh quân sĩ, Cẩm Y Vệ , Lục Phiến Môn tầm tra hung thủ quy án. 37 tiểu thế gia không một ai được thiếu. Ai bao che đồng tội.
Tiếp tục mở rộng điều tra liên quan.

Thu lưới giờ là kéo lưới cùng đếm thành phẩm.