Lại nói về Kiều gia- Ngô gia.
Đây chính là những thế gia đã từng đăng vị chí tôn Đại Việt, cũng là những thế gia đã từng tranh đoạt chí tôn ngôi vị Đại Việt. Tại sao họ lụi bại lại không bị tiêu diệt, không phải lịch sử đều là Hoàng tộc thất thế đều bị đuổi cùng giết tận sao?
Vì sao Ngô gia , Kiều gia vẫn nhảy nhót tưng bừng ở Lý Triều, Lý Triều chẳng nhẽ không ngán đám này tàn dư chế độ cũ?
Đây chính là một đặc điểm của Đại Việt các thế lực, có thể tranh đấu, có thể chém giết nhưng không tận diệt. Đánh xong nếu thuận sẽ không đuổi cùng giết tận, đây chính là đặc điểm của Đại Việt lúc này.
Không phải các thế lực Đại Việt có cái gì đó lòng nhân từ với đồng tộc, mà là hoàn cảnh bắt buộc khiến các phe thế lực phải làm vậy.
Có ba nguyên nhân chủ quan lẫn khách quan dẫn đến hiện tượng này.
Chủ quan có suy nghĩ, nếu thực sự tận diệt một, hay một vài phe thế lực, tới lúc mình thất thế thì bọn người khác sẽ đối xử với mình ra sao? Thời này các thế lực Đại Việt thay đổi nhau liên tục để bước ngôi cửu đỉnh cho nên các thế lực đều giữ lại một nấng thang cuối khiến cho mọi việc không quá tồi tệ nếu bản thân họ thất thế.
Nhưng đó chỉ là nguyên nhân thứ yếu, nguyên nhân chính vẫn ở cỗ một chữ cát cứ phân quyền. Đại Việt lúc này như một kiểu quốc hội nghị viện không chính thức, mỗi phe thế lực như một ghế ngồi thành viên phiếu bầu. Kẻ nào nhận được nhiều phiếu bầu ủng hộ kẻ đó sẽ dễ dàng đăng ngôi cửu đỉnh. Muốn được người khác ủng hộ đầu tiên ngươi phải đủ mạnh, đủ thông minh để cân bằng lợi ích các thế lực khiến họ tin phục, và quan trọng nhất là cần có tình thần “ độ lượng”. Độ lượng ở đây là đối xử không thể quá tàn nhẫn đối với những phương thế lực không cùng chính kiến. Nếu quá tàn nhẫn sẽ khiến hiện tượng thỏ chết cáo bi trong các phe thế lực còn lại dễ sinh ra khoảng cách nghi kỵ sợ hãi cũng như bất mãn.
Các phe thế lực còn lại nào biết đến một ngày họ có thể rơi vào hoàn cảnh tận diệt hay không? đây chính là lý do các vị quân chủ thời kỳ đầu ở Đại Việt thường khá nhân nhượng xử lý các phe thế lực, có thể giết cha thì không giết con, có thể giết con thì để cháu tồn tại.
Nguyên nhân thứ ba cũng là nguyên nhân khá mạnh mẽ khiến các thê lực Đại Việt luôn tồn tại sau những chính biến. Thỏ khôn luôn có nhiều hang, trứng không xếp chung một giỏ.
Nói đương cử Kiều Gia một hệ làm ví dụ minh chứng.
Kiều Công Tiễn giết Dương Đình Nghệ chiếm vị trí quân chủ Tính Hải Quân ( tên Đại Việt lúc bấy giờ).
Nhưng con trai ông ta là Kiều Kiều Công Chuẩn cùng cháu trai là Kiều Công Hãn lại chạy vào Ái Châu đầu quân cho Ngô Quyền có ý phản bội Kiều Công Tiễn.
Ở đâu có chuyện con trai trưởng lại phản bội cha dẫn theo cháu trai trưởng cùng phản bội luôn, cho dù là có nghĩa diệt thật gì đều là nói nhảm. Cái này đơn giản là vứt trứng ra nhiều giỏ khác nhau. Cho dù Kiều Công Tiễn có bại thì Kiều gia vẫn thọ.
Ngô Quyền đánh vào Đại La giết Kiều Công Tiễn nhưng lại thả Kiều Thuận, con trai thứ hai của Kiều Công Chuẩn, đây cũng là thể hiện sự “ Khoan dung” cho các thế lực khác nhìn vào. Lại trao cho Kiều Thuật trở về Phong Châu Hồi Hột trấn thủ. Vì đơn giản dân Phong Châu chỉ biết họ Kiều không biết cái gì là triều đình họ Ngô. Ngô gia lúc ấy có muốn lãnh đạo toàn bộ các vùng đất của Đại Việt cũng chỉ có thể dựa vào các thế lực quân phiệt từng vùng, không có khả năng cử mấy quan viên về Phong Châu là có thể quản lý nơi này. Không phải họ Kiều đến nơi này làm quan quản chưa đủ mười ngày nửa tháng hẳn là bị chém ráo cả rồi.
Hiện tượng này khiến cho chính trị xã hội Đại Việt thời này có đặc sắc như vậy.
— QUẢNG CÁO —
Tất nhiên đến triều Lý với sự quy tụ mạnh hơn về trung ương rất nhiều thế lực địa phương bị bào mòn, thế gia cũng không còn mạnh như thời Ngô Quyền nữa. Nhưng dư âm về chư hầu là vẫn âm ỷ trong lòng Đại Việt chỉ chờ thời bộc phát mà thôi.
Sau loạn mười hai sứ quân, Kiều gia bị Đinh Bộ Lĩnh dẹp một lần , tổn thương gân cốt nhưng không phải tận diệt, rơi xuống hàng tiểu thế tộc. Nhưng nguồn gốc vẫn còn, tuy không mạnh mẽ nhưng nhân tài dẫn quân đánh trận vẫn còn một hai, tuy không đặc biệt suất sắc nhưng cũng có bản lãnh. Cho nên gần hai vạn thiên tử quân rơi vào tay bọn này lãnh đạo đã trở thành mối họa khôn lường.
Lúc này quân của Ngô Khảo Tước đã nhận được miễn dịch toàn bộ và chuẩn bị lên đường từ Hải Nam đảo xông thẳng Bạch Đằng Giang, qua sông Cầu tiến vào Luy Lâu từ đây công thẳng Thăng Long thành tóm lấy Tống Kiệt dẹp loạn Đại Việt.
Tất nhiên thời đại này thông tin bế tắc, Cẩm Y Vệ hệ thống tạm thời tê liệt cho nên biến động ở Thăng Long chưa đến được tai Ký, hắn không biết Tống Kiệt đã ra Đông Hải và chạy qua khá gần vị trí của Ký, lượn một vòng sau đó hướng Tây Nam mà biến đi.
Biển cả mênh mông muốn truy lùng Tống Kiệt khó hơn lên trời, kể cả Ký có biết cũng khó mà lùng cho được.
Nhưng lúc này một tin tức ập đến khiến Ký đứng hình tại chỗ.
A Đoá sau nỗ lực không biết mệt mỏi, với sự hỗ trợ, chăm sóc như đối với mẹ đẻ của Tống Béo đã thành công xuyên qua đất Tống và bị giữ lại ở Quế Lâm Thành đại bản doanh của Lưu Kỷ.
Lưu Kỷ khi biết thân phận của Trát Mộc A Đoá thì cũng không làm nhục nàng mà bắt giữ làm con tin. Còn vì sao Lưu Kỷ dám cả gan làm như vậy thì có nhiều nguyên nhân lắm.
Thứ nhất thằng này ở Quế Lâm vị trí siêu bế tắc thông tin. Nếu nói hắn là dân trên núi rừng rú thì đúng luôn cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen.
Phải rồi trong Tam Mân đúng là Lưu Kỷ chọn lựa một vùng đất quân sự thật sự vững vàng, nơi này có vị trí dễ thủ khó công, với dãy Ngũ Lĩnh án ngữ phương bắc thì Đại Tống khó lòng dễ dàng vượt qua, phía Tây là Đại Lý của Đoàn Liêm Nghĩa nhưng hai bên cách nhau đến 200 km rừng thiêng nước độc đồi núi chập chùng, căn bản là đi không thông, chứ đừng nói đánh nhau.
Phía sau lưng phía Nam của Lưu Kỷ chính là Đại Việt với Quảng Nguyên nay đã sang tên họ Lý, phía Đông của Lưu Kỷ chính là Thân Cảnh Phúc Đông Mân thế lực.
Không sai Lưu Kỷ vị trí Tây Mân rất vững chắc phòng thủ như tường đồng vách sắt nhưng nó lại là một cái nhà giam phong bế thông tin của tên này luôn.
Trong các thế lực thì Lưu Kỷ chính là thế lực không thể biết thông tin của các quốc gia khác một cách thông thuận.
Hoằng Chiêu Hầu, Lý Hoằng Chiêu cùng Tôn Đản thủ Quảng Nguyên, Thượng Nguyên tiêu hóa hết chỗ này địa bàn cũa của Lưu Kỷ, trong lòng bọn họ rõ ràng phòng bị Lưu Kỷ cho nên không thể nào giao lưu chia xẻ thông tin cùng thằng này, đó là điều chắc chắn.
Tam Mân bằng mặt không bằng lòng, tuy nói miệng là cùng nhau chống Tống Béo nhưng ai cũng có mưu đồ riêng, nhất là Thân Cảnh Phúc lại càng không hợp Lưu Kỷ. Bởi lẽ trước đây Lưu Kỷ đối xử với Thân Cảnh Phúc chí như con đẻ, lại mấy lần thiết kế bẫy rập muốn triệt hạ Thân Cảnh Phúc. Thù này tuy chưa bộc phát nhưng không có khả năng Thân Cảnh Phúc sẽ tay bắt mặt mừng chia sẻ thông tin tình báo cùng Lưu Kỷ.
— QUẢNG CÁO —
Giao lưu với Đại Tống, nghỉ đi.
Tống béo sợ nhất là mấy quốc gia phía nam biết được Đại Nguyên đang hành Tống Béo ở phương bắc cho nên bọn này cực kỳ phong bế thông tin của cả Tam Mân, thậm chí là bóp méo thông tin của Ngô gia Tam Kiệt khiến cho Tam Mân đánh giá nhầm sức mạnh của anh em nhà họ Ngô.
Tất nhiên Đông Mân của Thân Cảnh Phúc và Nam Mân của Vương thị vẫn còn đường biển để thông tin liên lạc thông tin không có bế tắc cho nên hiểu anh em họ Ngô đáng sợ ra sao.
Vì vậy lần này Ngô Khảo Ký chiếm Hải Nam là Thân Cảnh Phúc cùng Vương thị rất “ khẳng khái giúp đỡ”. Ngay cả Ngô Khảo Ký cần đến mấy ngàn con bò để làm vaccine cũng là bọn này ra sức cả. Tất nhiên đám bò này không chết khỏi bệnh sẽ được trả lại thôi.
Nhưng Lưu Kỷ nào biết cái này, Lưu Kỷ chỉ biết Ký ca múa hát gì đó ở đông hải, ăn nên làm gia, cũng có hoả pháp giống như Vương Thị ở Nam Mân, cho nên Lưu Kỷ đơn giản là muốn tống tiền một vố. Lưu Kỷ thông tin bế tắc đến nỗi không biết Ký ở chỗ nào mà phải cử người len lỏi về Đại Việt xuyên về Tân Bình Lộ báo tin đòi Tân Bình Lộ giao tiền hàng.
Cũng không trách Lưu Kỷ, hắn bản thân tuy chiếm được Quảng Tây nhưng thâm tâm vẫn muốn quay về chiếm Quảng Nguyên cùng Thượng Nguyên của Đại Việt. Đây là nguồn gốc phát tích của hắn, theo ý nghĩa nào đó đây chính là Long Trung vùng đất của Tây Mân.
Nhưng Tôn Đản, Lý Hoằng Chiêu đã dựng lên tường thành như đại sơn sừng sững lại không thiếu pháo lớn thủ phòng. Không có hoả pháo thì Lưu Kỷ không tự tin chiếm nơi này.
Phong phanh nghe tin Đại Việt loạn lại “may mắn” bắt được A Đoá Vương Phi của Bình Nam Vương Ngô Khảo Ký. Lưu Kỷ nghĩ đây là cơ hội để có thể quay về chiếm Thượng Nguyên rồi.
“ Ngươi nói cái gì? Thằng khốn Lưu Kỷ ấy còn cho người bí mật đi xuyên Đại Việt về Tân Bình Lộ đòi tiền hàng? Con mẹ nó đây là đi đòi mạng con tin chứ đòi hàng gì?”
Ngô Khảo Ký chán nản ôm trán trượt dài trên ghế lớn.
Thông tin này hắn có được từ Thân Cảnh Phúc, thằng anh em cột chèo này của Ngô Khảo Ký còn khá trượng nghĩa, tình báo được thông tin ngay lập tức báo Ký ngay.
Đám tướng sĩ bên dưới Ngô Khảo Ký bấm bụng cười nhưng không dám cười, Vương gia cái gì cũng hay, có điều nóc nhà hơi quá cao thì phải.
“ Đại ca ta phải làm sao bây giờ?”
Ký rất rối, một bên là giang sơn một bên mỹ nhân, một bên là sư tử Hà Đông đang sắp tới. Hắn kẹt ở giữa biết phải làm gì đây.
Cầu cứu Đại Ca, xem hắn có cách gì không.
— QUẢNG CÁO —
“ Nhị đệ , chuyện này ta không hiểu rõ lắm đệ muội cho nên không dám suy diễn, ta chỉ hỏi một câu, có khả năng nào Đệ Muội sau khi nghe tin sẽ dẫn quân một đường thân chinh phía Bắc?”
“ Điều này còn phải hỏi, nàng sẽ dốc toàn lực đánh về phía bắc không phải vì đế vương gia tộc, hay cái quỷ gì chư hầu mà là để bắt được ta và A Đoá. Mẹ kiếp hay là ta giờ này chạy? Chạy về chỗ Tam đệ thôi. Thăng Long thành dựa cả vào Đại Ca, sóng yên biển lặng gọi ta về Đại Việt sau”
Tích ôm lất tay Ký.
“ Ai đi cũng được đệ không đi được, ai không hiểu nhưng đệ cùng ta hiểu rõ sức phá hoại của quân Bố Chính, nên nhớ lần này chúng ta kế hoạch dùng lực nhỏ nhất bình ổn thế cục là không để quân Tân Bình Lộ tham gia vào thế sự gây phá hoại nghiêm trọng Đại Việt. Đệ mà chạy Từ Huy muội càng điên cuồng, nàng Đồ sát cả Bắc Bộ khu vực ai cản nổi”
“ Nhị đệ nghe huynh trưởng nói một câu, vào phòng tối hai vợ chồng bảo nhau, mộ cái quỳ gối ăn dăm ba cái roi là xong việc … khụ khục khục… khặc khặc… không quá mất mặt”
Ký trợn mắt.
“ Đại ca ngươi đã từng?”
“ Nói cái gì đó? Ta thân nam nhi đỉnh thiên lập địa , thê thiếp là do ta quyết ai dám ý kiến. Đỗ thị dám ý kiến ta hưu nàng” Tích chính khí lẫm nhiên vểnh mặt.
Ký bĩu môi.
Nhưng hắn cau mày nghĩ Từ Huy không thể đem so sánh cùng phụ nữ thời này, nhất là Ảnh càng là biến thái. Hay là vẫn chạy một thời gian tốt hơn. Mạng già quan trọng