Thiên lúc này đang dương dương tự đắc ngồi trên ghế. Đối với hắn thì màn này coi như là đã được hoàn thành hơn phân nửa, cách kiếm tiền thì có rồi, kế hoạch cũng đã được lên, hầm cũng đã được đào xong từ trước. Giờ chỉ cần chờ đến ngày giờ ấn định rồi cả lũ lao vào trộm thôi, easy game, dễ vl, tưởng màn độ khó trung bình dư nào, dư này thì hắn cũng tự tin mà cùng nhóm spam mà kiếm điểm hồi sinh. Trái với sự thoải mái của Thiên cùng Thiên Vy, Hạ vẫn đăm chiêu từ sáng đến giờ. Thiên thấy vậy liền đi đến vỗ vai anh:
- Thoải mái đi anh bạn, không cần phải làm bộ mặt khó ỉa đấy nữa đâu. Dù sao thì màn này cũng sắp xong rồi mà, anh còn phân vân làm gì nữa.
- Tôi có chút nghi ngờ. Mọi thứ từ đầu đến giờ nó quá là thuận lợi. Việc chúng ta phải làm duy nhất đó là tìm ra cánh cửa bí mật rồi gọi cho người đàn ông kia. Chẳng lẽ độ khó “bình thường” nó lại dễ ăn đến thế sao?
- Có khi là dễ ăn thật. Màn tân thủ của anh có khi chỉ vào trường hợp hãn hữu hoặc là...hệ thống ghét anh mới nâng độ khó lên thế - Thiên bắt đầu dùng giọng cà khịa để trêu Hạ
- Chắc chắn là hệ thống hoặc người tên Mạc Tà kia đang giấu chúng ta cái gì đó? Có lẽ đêm nay chúng ta phải vào thử đường hầm để thăm dò trước ngân hàng một lần.
- Anh đa nghi quá đấy.
Thiên tuy nói vậy nhưng là vẫn đồng ý với phương án đi thăm dò của Hạ, trong sách đã nói rồi “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng” hơn nữa nghe Hạ nói thì Thiên cũng có phần lo lắng về màn này. Hạ phân chia thứ tự trong nhiệm vụ thăm dò ngân hàng như sau: Hạ có trách nhiệm đột nhập vào kho của ngân hàng qua cái hang được đào sẵn để tìm kiếm thêm thông tin; Thiên Vy đi theo ngay sau Thiên nhưng không leo vào kho mà đứng ở dưới hang để tiếp ứng mỗi khi Thiên cần; còn Hạ ở trong phòng canh chừng bên ngoài cũng như dẫn đường cho Thiên. Thiên nghe Hạ phân công công việc xong thì thắc mắc:
- Tại sao tôi lại là người phải chui vào hang rồi đột nhập vào ngân hàng? Tôi có phải là fan của MU đâu?
- Anh mang trong mình dòng máu của ninja mà, việc đột nhập vào nhà người khác không phải sở trường của anh thì còn của ai được nữa?
- Ninja chứ có phải là phường trộm vặt đâu mà là sở trường. Trên hết là tôi mới là gennin, chưa có nâng cấp hay là chiêu thức gì để ẩn thân; vào trong đấy thì lấy cái gì để quan sát.
- Cái này anh yên tâm, tôi đã có chuẩn bị hết rồi - Hạ trả lời Thiên rồi đưa ra một cái bao cho hắn xem.
Thiên Vy cùng Thiên tò mò vạch cái bao ra nhìn. Bên trong toàn là những đồ chuyên dụng, bộ quần áo đen kèm mặt nạ chuyên dùng cho việc “đi đêm”, bộ đàm cầm tay, bao đựng tiền, ống nhòm ban đêm… Thiên há hốc mồm sau khi lôi ra cả đống đồ “trộm cắp” trong bao dứa, hắn quay sang hỏi Hạ:
- Anh bạn kiếm đâu ra đống đồ nhìn “ngon” thế. Tôi nhớ là từ lúc vào đây anh đã đi được đâu đâu. Hay là anh mua đống này từ shop khi còn ở luyện ngục?
Hạ chỉ chỉ lên trên lầu rồi nói:
- Mấy đống đấy tôi tìm được ở trên gác xép đấy. Trên đấy tưởng nhỏ mà chứa được nhiều đồ phết. Ngoài cái bao này ra thì còn mấy mấy bàn pha chế chất nổ, vũ khí các kiểu cùng một khẩu súng nữa.
- Dellll! Có cả súng luôn, chủ cái nhà này dữ ta? Bao giờ trộm ngân hàng để tôi mang khẩu súng đi cosplay John Wick cho mà xem - Thiên hai mắt tỏa sáng khi nghe thấy từ “súng”, từ bé đến giờ hắn chưa bao giờ sờ vào một khẩu súng đích thực.
Đêm đến.
Thiên lúc này cùng Thiên Vy đã đeo mặt nạ cùng mặc xong bộ đồ “trộm cắp”, sẵn sàng cho việc đột nhập vào kho chứa tiền của ngân hàng. Nhân vật quản lý có vẻ đã chuẩn bị đầy đủ cho việc trộm cướp này, riêng bộ quần áo cùng mặt lạ phải tầm mười mấy bộ với đủ kích cỡ khác nhau từ to đến nhỏ, thế nên bộ đồ hai người mặc rất là vừa vặn. Trái với cánh cửa ở trong nhà kho, cánh cửa ở tầng hầm khá là lớn và chắc chắn có vẻ nó được thiết kế để thuận tiện cho việc chuyển đồ trộm cắp hơn là để đột nhập. Nhìn cái hang nhân tạo sâu hun hút, Thiên vỗ vai cô gái nhỏ Thiên Vy rồi bảo:
- Đừng lo, cứ việc vác bao đồ này rồi đi theo anh là được. Cái hang này cùng lắm là xuyên không đến với thế giới khác như là hang thỏ thôi.
- Sao hang thỏ lại xuyên không được ạ - Cô gái nhỏ Thiên Vy nghe Thiên nói mà tròn mắt ngạc nhiên hỏi.
- Em chưa đọc truyện Alice vào xứ sở thần tiên à.
- Em chưa - Thiên Vy thành thật lắc đầu.
- Thế để anh tóm tắt cho mà nghe- Hạ bắt đầu dùng giọng kể chuyện để kể cho cô gái nhỏ nghe.
Ngày xửa ngày xưa, có một cô gái nhỏ mang tên Alice. Lúc lớn lên thay vi đi lấy chồng thì cô chui vào một cái hang thỏ để gặp một con sâu nhộng. Sau khi sử dụng vô số chất thức thần và thác loạn tại tiệc trà cùng vài động vật nho nhỏ như mèo, thỏ, chuột… Cô tham gia cuộc chiến giữa hai chị em nhà cờ bạc rồi dùng một thanh kiếm chém pay đầu một con rồng.
Thiên Vy gãi đầu nói với Thiên:
- Tuy không hiểu lắm, nhưng mà em thấy nó hơi tệ nạn.
- Chèn tí nhạc vào là cậu đủ tiêu chuẩn đi review phim 5’ rồi đấy. Một câu chuyện cho trẻ em qua tay cậu nó lại thành thể loại 18+ cmn mất rồi- Hạ đứng ở ngoài nghe Thiên tóm tắt truyện xong thì lắc đầu nói.
Thiên lúc này đang chui vào đường hầm cùng Vy, hắn đi đằng trước dẫn đường còn Thiên Vy ôm bao đồ đi đằng sau. Đường hầm này cao hơn đầu Thiên một chút, rộng tầm gần một mét, hai người đi lại trong đây khá là thoải mái. Có vẻ như người đào hầm này khá là cẩn thận, nền đất khá là bằng phẳng cùng khô ráo, cách vài chục mét đều được gắn một ngọn đèn nho nhỏ chạy bằng pin soi sáng đường đi. Sau khoảng hơn chục phút đi trong đường hầm, cả hai cũng đã đến cầu thang dẫn lên nhà kho của ngân hàng. Thiên ra hiệu cho Vy đứng chờ rồi một mình leo lên cầu thang. Bên này Hạ cũng hướng dẫn Thiên qua bộ đàm cá nhân, nhiệm vụ của Thiên lần này rất là đơn giản, đột nhập kiểm tra xem cách bố trí của camera cùng các thùng đựng hàng xem còn giống với bản vẽ mà Mạc Tà đưa cho nhóm không. Vì đây không phải khoảng thời gian trữ tiền nên ở trong kho sẽ không có bảo vệ, camera phần nhiều cũng không bật thế nên lần đột nhập này khá là an toàn, Thiên chỉ cần dùng ống nhòm ban đêm quét một lượt rồi trở về là ok. Thiên ậm ờ trả lời hướng dẫn của Hạ rồi mở nắp cửa hầm trên đầu ra. Ngay khi cửa hầm được mở, một luồng khí lạnh lập tức tràn tới bao vây Thiên.
- Sao rồi anh bạn, ở trong kho có bố trí giống bản vẽ cũ không - Hạ có chút lo lắng hỏi khi mà thấy Thiên tự nhiên yên lặng.
- À, ừm. Chỗ này có chút hơi khó để mô tả - Thiên ngập ngừng trả lời.
- Là sao? Anh mô tả một chút về cái kho được không - Hạ đầy thắc mắc tiếp tục hỏi Thiên
- Ờ nếu mà cái ngân hàng này là ngân hàng năng lượng quốc gia thì cái này gọi là cái kho nó còn hợp lý, bởi vì chỗ này toàn là tủ điện thôi.
- Hỏi chấm, hỏi chấm.
- Tôi cũng không hiểu lắm, để tôi chụp lại rồi cho anh xem - Thiên trả lời xong rồi cúp máy, sau đó hắn lấy điện thoại chụp một lượt quanh căn phòng rồi chui trở lại bằng đường cũ, trước khi về hắn còn cẩn thận đậy lại nắp hầm.
Thiên cùng Thiên Vy trở về căn hầm bí mật ở cửa hàng cùng một đống ảnh chụp trong điện thoại. Cả ba ngồi lại bàn phân tích những bức ảnh chụp từ Thiên, Hạ nhíu mày một lượt rồi cất tiếng:
- Nếu tủ điện nhiều đến thế này thì chắc chắn đây không phải là kho đựng tiền, mà phần nhiều là phòng cung cấp điện tổng cho ngân hàng.
- Tại sao từ kho lại chuyển thành phòng cấp điện rồi? Chẳng lẽ tên béo kia troll chúng ta, hay là ngân hàng đổi kiến trúc? - Thiên thắc mắc hỏi lại Hạ.
Hạ nghe vậy thì lắc đầu trả lời:
- Không hợp lý lắm. Không có lý do gì mà tên kia troll chúng ta cả, ngân hàng đổi lại phòng thì càng không, kiến trúc ở những nơi lớn như là ngân hàng không phải là muốn đổi là đổi.
Rơi vào thế bế tắc, cả nhóm thở dài rồi trầm ngân nhìn tấm bản đồ ngân hàng đang được đính trên tường. Rồi cả ba cùng nhau thốt lên một câu:
- VKL, treo ngược bản đồ cmnr!