Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 351




Hai người tương tác với nhau, chọc vào mắt những nữ quyến khác.

Mọi người đều hâm mộ bát đệ muội, phu quân c.h.ế.t đi vậy mà có thể sống lại, nếu như phu quân của các nàng cũng sống sót thì tốt quá.

Cho dù tương lai chỉ có thể sống này tháng cơm canh đạm bạc, tốt ở chỗ có người chia sẻ niềm vui với mình.

Giống như bát đệ và bát đệ muội vậy...

Bởi vì Mặc Sơ Hàn đến làm cho các nữ quyến chế tác búp bê phân tâm, các nàng mới chú ý tới cửu đệ muội ở phía xa đã bắt đầu chuẩn bị cơm tối.

Đại tẩu đứng lên trước gọi mọi người qua giúp đỡ.

Có các tẩu tẩu giúp sức, Hách Tri Nhiễm làm cơm tối nhanh hơn rất nhiều.

Cơm tối hôm nay đương nhiên rất phong phú, quan sai thấy Mặc gia đã làm xong cơm, Bành Vượng dẫn theo bọn họ không mời mà tới.

Dùng xong món ngon, các nữ quyến căn bản không nỡ nghỉ ngơi, họ nhóm một đống lửa mượn ánh trăng tiếp tục vội làm búp bê.

Trước lạ sau quen, sau khi họ thành công chế tác ra sản phẩm hợp quy cách, sau đó quen việc dễ làm.

Sáng sớm Hách Tri Nhiễm thức dậy, đã bị các tẩu tẩu kéo đến xem thành qủa chế tác búp bê tối qua của các nàng.

Kiểm tra một lượt, Hách Tri Nhiễm bội phục tay nghề của những người cổ đại này tự tận đáy lòng.

So với bản gốc khuê mật trong không gian của nàng làm còn đẹp hơn rất nhiều, thậm chí có thể nói là không có một chút khuyết điểm nào.

Các tẩu tẩu và Mặc Hàm Nguyệt mỗi người làm được hai con búp bê, tính cả Mặc lão phu nhân làm được một con, ngày hôm qua người Mặc gia làm được 21 con. Còn người Phương gia và Tạ gia, mỗi nhà làm được hai mươi con.

Hách Tri Nhiễm cảm thấy số lượng này đáng để nàng chạy vặt một chuyến rồi, thế là sau khi ăn sáng xong, Mặc Cửu Diệp cùng nàng mang số búp bê thỏ tai dài này đến phường thêu.

Nhìn từ xa xa, trước cổng phường thêu người vây kín.

Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp đều không rõ đã xảy ra chuyện gì, họ nhanh chân bước đến định ra rõ một phen.

Chỉ thấy Lý tiểu thư hôm qua bỏ ra hai mươi lượng để mua thỏ tai dài dẫn theo mười mấy người vây quanh trước cửa.

"Chưởng quầy, chỗ ngươi bao giờ mới có búp bê như thế này vậy, bọn ta đã đợi cả một buổi sáng rồi."

Chưởng quầy đứng ở trước cửa có chút bất đắc dĩ nói: "Cái này ta cũng không chắc chắn, phải xem bao giờ người ta mới đưa hàng đến."

Hách Tri Nhiễm nhìn một chút, nàng và Mặc Cửu Diệp đưa sáu mươi mốt con búp bê thỏ tai dài đã làm xong đến.

"Tiểu nương tử, cuối cùng thì ngươi đã đến rồi, người xem các tiểu thư đứng trước cửa tiệm ta đi, đều đến vì búp bê của ngươi đó"

Lý tiểu thư cũng nhìn thấy Hách Tri Nhiễm.

"Mau mau mau, búp bê có hàng rồi."

Các tiểu thư như ong vỡ tổ chạy vào phường thêu.

Mặc Cửu Diệp trực tiếp đặt một bao búp bê thỏ tai dài lên quầy.

Hách Tri Nhiễm bước lên trước nói: ""Chưởng quầy này, hôm nay ta đem tới sáu mươi mốt con búp bê."

Sau khi chưởng quầy kiểm tra hàng, bà ấy rất vừa lòng với đợt búp bê này, bà ấy dẫn Hách Tri Nhiễm vào trong tiệm tính tiền.

Sáu mươi mốt lượng bạc không giống như ngân phiếu, có vẻ là một đống rất lớn, đứng trước mặt người ngoài nàng không tiện bỏ luôn bạc vào không gian, bèn tạm thời giao cho Mặc Cửu Diệp giữ.

Khi nàng và chưởng quầy đến trước quầy hàng, các khách hàng đợi mua búp bê đã vây thành một vòng rồi.

Thấy chưởng quầy đến, Lý tiểu thư tiến lên nói:

"Chưởng quầy, hôm qua ta đồng ý bỏ ra hai mươi lượng bạc để mua một con búp bê là bởi vì ta quá thích nó, thực sự con búp bê này vốn không đắt như vậy. Bà đừng có thấy hôm nay đông khách mà đẩy giá lên trời đấy!"