Lương Duyên Tả Ý

Chương 61: Thế giới 4




Edit: Voi

- ----

Từ sau ngày ở phòng thí nghiệm vận động không hài hòa, Nguyễn Lương tránh Bạch Liêm hai ngày, dính sát bên người Cao Hi Á tạo nên một bộ dạng tỷ muội tình thâm.

Kỳ thật, dù ở bất cứ nơi nào, Nguyễn Lương vẫn sợ hãi cô độc, không thích một mình, luôn muốn hòa hợp với tập thể. Cho nên chịu đựng, khiến chính mình trở nên ôn hòa săn sóc, che dấu nội tâm loạn lạc.

Nhưng là, Bạch Liêm, hoặc là nói bao gồm tất cả những thứ trước kia làm Nguyễn Lương bại lộ ra chân thật của mình, đối với cô đây là điều không tốt.

Vào lúc đang ăn cơm trưa, nhà ăn tràn đầy âm thanh vụn vặt nói chuyện với nhau.

Nguyễn Lương cầm chiếc đũa kẹp một miệng cơm tẻ nhỏ, nhai ở trong miệng, khó khăn nuốt xuống. Nhưng ở mạt thế, lãng phí lương thực rất đáng xấu hổ, đành phải nhăn mày cưỡng bách chính mình nuốt vào.

Cao Hi Á nhìn thấy bộ dáng đau khỏi của cô, quan tâm hỏi.

"Chị Nguyễn Lương, chị có tâm sự ạ?"

"Hả? À, không có gì, chính là khẩu vị không tốt lắm."

Nguyễn Lương nâng tinh thần, chuyên chú ăn cơm, không quá vài phút lại như đi vào cõi thần tiên.

Thấy vậy, Chu Hàm Thư cười nhạo một tiếng, khinh thường ngó cô một cái. Nhanh chóng cơm nước xong, thừa dịp Cao Hi Á cùng Cao Hi Tĩnh đang nói chuyện, đối với Lữ Bân vứt cái mị nhãn, ý bảo hắn đến "chỗ cũ".

Lữ Bân hiểu ý gật gật đầu, trong ánh mắt toàn là đáng khinh. Nhìn cô gái thiên chân vô tà Cao Hi Á, trong lòng một trận áy náy, anh ta yêu cô, nhưng cô quá ngượng ngùng, còn không muốn cùng hắn lên giường, cho nên, anh ta chỉ muốn tìm một pháo hữu mà thôi. Về sau khi thế giới khôi phục, hắn nhất định sẽ cưới Cao Hi Á, chặt đứt cùng quan hệ thân thể với Chu Hàm Thư.

"Hi Á, mọi người từ từ ăn, bụng tôi có chút không thoải mái, về phòng trước."

Lữ Bân tràn đầy xin lỗi nhìn Cao Hi Á, mặt không đổi sắc mà nói dối.

"Anh không sao chứ, muốn em đi lấy thuốc giúp anh không?"

Trong giọng nói của Cao Hi Á tràn ngập lo lắng cùng quan tâm, làm Lữ Bân vừa áy náy vừa ngọt ngào. "Không có việc gì, không quan trọng, anh nghỉ ngơi một lúc là ổn."

Cao Hi Tĩnh nhìn Lữ Bân rời đi, như suy tư gì.

Ăn cơm xong, Nguyễn Lương bắt đầu lang thang không có mục tiêu, mục tuêu công lược của cô khẳng định đang ở phòng thí nghiệm tràn đầy hương vị formality cùng các loại nước thuốc ống tiêm làm bạn. Nhưng là, hiện tại cô không muốn thấy hắn.

Đi qua hành lang dài, ngẫu nhiên gặp Thần Nguyệt, nhớ tới ngày đó trong lúc vô ý thấy cô ấy cùng Chung Lãng làm chuyện đó, trong lòng mất tự nhiên, thực chột dạ chào hỏi, liền nhanh chân chạy.

"Ai, Nguyễn tiểu thư......"

Thần Nguyệt còn chưa nói xong, Nguyễn Lương đã vượt qua chỗ rẽ không thấy bóng dáng. Nửa câu sau ở trong không khí phiêu đãng.

"Bác sĩ Bạch tìm cô."

Nguyễn Lương chạy đến một nơi hoang vu mới dừng lại tới dựa vào vách tường đỡ eo há mồm thở dốc, ai biết mới vừa đi không vài bước lại thấy " hiện trường vụ án " thứ 2, phim hai người trần truồng chơi trò tình yêu? Nam nữ chính là Lữ Bân cùng Chu Hàm Thư.

Thật là xui xẻo tám kiếp. Nhịn không được ở trong lòng phun tào. Chỉ thấy Lữ Bân đầy mặt hưởng thụ nằm trên mặt đất, trong miệng nói.

"Tiểu tao hóa, mẹ nó quá sảng khoái, này tiểu huyệt thật chặt, cắm lão tử thật là thoải mái......"

Tra nam!

Chu Hàm Thư ngửa đầu ngồi quỳ ở trên người Lữ Bân, trên dưới phập phồng, hai đống vú nhảy nhót, nơi riêng tư phun ra nuốt vào một cây dương v*t đen tím, trong miệng rên rỉ không ngừng, nhắm mắt lại hưởng thụ.

Tình cảnh này làm Nguyễn Lương ghê tởm muốn nôn, thật là hết muốn ăn, cũng thay Cao Hi Á cảm thấy không đáng giá. Hơn nữa bọn họ giao cấu thật sự khó coi, so với tổ hợp tuấn nam mỹ nữ là Chung Lãng và Thần Nguyệt cảm giác hoàn toàn không giống nhau.

Nhấc chân xoay người chạy đi, không đi được bao xa đột nhiên nghe được tiếng thét chói tai của Lữ Bân, phản ứng đầu tiên chính là chơi thật hăng, nhưng Lữ Bân thét càng lúc càng lớn, đó là tiếng thét sợ hãi.

Nguyễn Lương lập tức chạy về xem, kết quả thiếu chút nữa tưởng đây là hình ảnh phim kinh dị. Mở to hai mắt nhìn, trong lòng một trận khủng hoảng, tay che miệng liền sợ chính mình cũng thất thanh thét chói tai.

Hiện trường làm tình biến thành hiện trường án mạng, đột nhiên chuyển hóa này thật rợn người.

Chu Hàm Thư ghé bên cổ Lữ Bân, tùy ý cắn xé thịt của hắn ta, lộ ra mạch máu, hai người toàn thân là máu tươi, thảm không nỡ nhìn.

Lữ Bân đẩy Chu Hàm Thư, ý đồ muốn trốn. Nhưng Chu Hàm Thư gắt gao ngồi trên hắn ta, há mồm to ăn máu, ngón tay bóp cánh tay Lữ Bân, móng tay cắm sâu trong thịt, thậm chí hạ thân giao hợp còn chặt chẽ gắn liền.

Không bao lâu, Lữ Bân liền không có sinh khí, không nhúc nhích tùy ý để Chu Hàm Thư mất đi nhân tính gặm cắn thân thể, chết không nhắm mắt.

Nguyễn Lương cực kì sợ hãi, nhanh chóng chạy trốn, liền sợ Chu Hàm Thư dí lại đây. Nhìn bộ dáng của cô ta hẳn là đã biến thành tang thi, Nguyễn Lương không có mang thương (súng), đánh bừa thì không lại cô ta, có khi còn mất đi mạng nhỏ.

Lúc này, trong đầu cô chính là tìm Bạch Liêm cầu cứu.