Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 227





"Hương Nhi, đây là ai?"Lý thị đang ôm bó củi từ hậu viện đi vào, vừa hay nhìn thấy cháu gái dẫn theo một nam nhân xa lạ đang đi vào trong sân, bà ngạc nhiên hỏi.

Lý Tiến Bảo đứng phía đối diện Ngưng Hương ngẩng đầu nói: "Chào thẩm, cháu là con trai của Lý ma ma, là người đang làm việc ở Hầu phủ, trước kia bà và Ngưng Hương thường cùng nhau về nhà, bây giờ Ngưng Hương đã chuộc thân , nương cháu nhớ nàng muốn biết nàng ở nhà sống có tốt không, vừa lúc ruộng dưa ngọt nhà cháu vừa chín tới, nên nương cháu sai cháu mang vài quả sang đây cho mọi người nếm thử.

"Cháu gái sống trong Hầu phủ có hai người thân thuộc nhất , một người là Tố Nguyệt, một người là Lý ma ma, Lý thị cũng biết điều này, cho nên vừa nghe Lý Tiến Bảo nói xong thì bà lập tức hiểu ngay, vội vàng buông bó củi trong tay xuống, nhiệt tình mời Lý Tiến Bảo vào nhà ngồi chơi, Từ Thủ Lương và Từ Hòe đang ở trong nhà cũng chạy theo ra chào đón.

Bỗng chốc bị nhiều người quan sát, trán Lý Tiến Bảo bắt đầu đổ mồ hơi, khuôn mặt hơi đen nổi lên tầng mây đỏ ửng, chột dạ nhìn sang Ngưng Hương đang đứng bên kia.


Cha con Từ gia có lẽ vẫn chưa nhìn ra, nhưng còn Lý thị vừa nhìn động tác căng thẳng của Lý Tiến Bảo thì trong nháy mắt liền hiểu ra.

Thì ra tên tiểu tử này thích cháu gái nhà mình!Gia cảnh nhà Lý gia thì Lý thị đã từng nghe cháu gái nói qua, Lý ma ma cũng coi như là giàu có, bà có ba người con trai, hai người con đầu đều đã cưới vợ nhưng lại không ra ở riêng, có Lý ma ma làm mẹ chồng, cho nên cả đại gia đình sống cùng nhau hết sức hòa thuận, không có chuyện chị em dâu chỉ vì một điểm nho nhỏ mà tính toán chi li.

Điều kiện gia đình rất tốt, bà nhìn lại Lý Tiến Bảo, vóc dáng cao, bộ dáng đoan chính, biết được cháu gái chuộc thân lập tức liền tìm đến, đủ thấy tâm ý.

Làm nương không ai không muốn chọn cho nữ nhi nhà mình một lang quân tốt, trong mắt Lý thị, cháu gái này bà luôn coi là nữ nhi của mình, bà mua đồ thường chọn mặt hàng tốt, bây giờ lại chọn nam nhân cho cháu gái thì phải càng cảnh giác cao độ để lựa chọn được người tốt nhất.

Lão nhị Lục gia Lục Ngôn cũng tốt, nhưng Lý thị chưa nhìn ra tâm ý của Lục Ngôn đối với cháu gái, đâu giống như dáng vẻ này của Lý Tiến Bảo.

Nếu đã xem Lý Tiến Bảo trở thành cháu rể được tuyển, Lý thị chiêu đãi càng nhiệt tình hơn, chuyện thứ nhất chính là gọi Lý Tiến Bảo vào nhà dùng cơm trưa.


Lúc này Lý Tiến Bảo mới phát hiện thời gian mình đến không đúng lúc lắm, đang giờ cơm trưa, cho dù ai cũng đều cảm thấy hắn có ý muốn ăn chùa, nhưng quả thực hắn không có suy nghĩ như vậy, lúc ở nhà hắn mất thời gian do dự một lúc, sau đó lại đi hơn hai mươi dặm đường tới đây, đến khi đứng trước cửa nhà người ta lại lề mề thêm nửa ngày! Vì bày tỏ bản thân mình không phải muốn đến ăn cơm chùa , Lý Tiến Bảo cũng quên mất những lời muốn nói với Ngưng Hương, hắn đặt đồ xuống liền muốn đi.

Lý thị đâu chịu, nhất định phải giữ người ở lại, bà nói trượng phu và nhi tử tiếp khách, còn mẹ con bà thì xuống bếp chuẩn bị cơm trưa.

"Hương Nhi, cháu cảm thấy Tiến Bảo thế nào?"Ngưng Hương đang ngồi xổm trước lò nhóm lửa, Lý thị đang xào hai món ăn, cúi đầu hỏi cháu gái.

Ngưng Hương hoang mang ngẩng lên đầu, nhìn thấy sự hưng phấn trong mắt Đại bá mẫu, nàng không khỏi cười nói: "Bá mẫu nghĩ đi đâu vậy, Lý tam ca là thay Lý ma ma đến thăm cháu, không phải như bá mẫu nghĩ đâu.

"Từ lần đầu tiên nàng theo Lý ma ma về nhà liền biết Lý Tiến Bảo, nói là biết nhưng chỉ là lúc gặp mặt thì chào hỏi vài câu mà thôi, ba bốn năm cộng lại thì hai người nói chuyện cũng không bằng nói nhiều với Lục Thành mới biết nửa năm, Lý Tiến Bảo sao có thể thích nàng, dù sao Ngưng Hương cũng chưa từng cảm thấy người ta có cái loại ý tứ đó.


Thấy cháu gái ngờ nghệch, Lý thị vỗ nhẹ lên đầu nàng một cái, lại quay sang tiếp tục xào đồ ăn, thấp giọng nhắc nhở: "Ta sống tới từng này tuổi như vậy, sao không nhìn ra hắn có thích cháu hay không? Cháu để ý một chút ánh mắt hắn nhìn cháu, có lẽ còn sáng hơn so với sao mai nữa, nếu hắn không có tâm ý như vậy thì căng thẳng làm cái gì? Cháu xem Lục Thành tới nhà chúng ta, có lần nào hắn căng thẳng đến đỏ mặt hay chưa?"Đột nhiên đề cập đến Lục Thành, Ngưng Hương vụt đỏ mặt.

Lý thị lầm tưởng cháu gái đã thông suốt , vui tươi hớn hở nói: "Hiểu rồi sao? Hương Nhi, người ta ở xa tới đây một chuyến cũng không dễ dàng gì, cơm nước xong cháu nói với hắn hai câu, nếu cháu cũng có ý với hắn thì ám hiệu một chút, hắn biết thì mới tự nhiên được.

".