Diệp Đồng Trần kéo tay Hiểu Sơn Thanh xuống, sau đó lập tức nhìn thấy cái tên quen thuộc trong livestream xuất hiện một loạt bình luận.
Tay cầm dao mổ giết rồng: [Ba của mấy người được sinh ra từ hậu môn sao? Mười đạo sĩ Mao Sơn* trong sạch cũng không tẩy sạch được mùi hôi trên người mấy người!]
* Mao Sơn Tông (茅山宗) là tên một giáo phái của Đạo giáo, lấy núi Mao Sơn (núi cỏ mao), nằm ở giữa hai huyện Kim Đàn và Cú Dung của tỉnh Giang Tô, Trung Quốc, làm Tổ đình.Tay cầm dao mổ giết rồng: [Chủ của mấy người cho mấy người bao nhiêu tiền đến nói xấu Diệp Trần vậy? Kiếm được số tiền này không bằng đi bán mông mua quan tài cho ba mấy người.]
Tay cầm dao mổ giết rồng: [Mấy người trở về hỏi chủ mấy người một chút xem tu hú chiếm tổ chim khách thoải mái lắm đúng không? Chứng kiến Diệp Trần đang nổi tiếng nên anh ta sốt ruột lắm rồi hả? Sợ mọi người bới ra được chuyện anh ta là con riêng, dựa vào một ấm trà mà leo lên đỉnh cao như thế nào sao? Có phải anh ta cả tối hôm qua không ngủ được đúng không? Đã là con riêng còn dám tung tin đồn nhảm chính chủ là con gái riêng, anh ta không sợ chết bất đắc kỳ tử hả?]
Tay cầm dao mổ giết rồng: [Lịch sử cướp vị trí của mẹ anh ta rất đặc sắc, đứa con riêng kia tốt nhất nên khởi tố tôi, làm như vậy có thể chọc giận tôi, khiến tôi nổi điên phơi bày toàn bộ tài liệu.]
Tay cầm dao mổ giết rồng: [Tôi mời các bạn khán giả đang xem livestream mắng theo một câu, mắng xong đều tới tìm tôi lấy tiền lì xì, coi như là cho tiền những người sinh ra từ hậu môn này chôn ba.]
Có người mắng chửi cô ấy: [Mẹ cô không dạy cô biết cái gì là tố chất sao?]
Tay cầm dao mổ giết rồng lập tức trả lời: [Tôi không có mẹ, không có tố chất.]
Tốc độ tay của cô ấy nhanh một cách thần kỳ, một mình mắng tất cả những người đó, còn không quên tặng phần quà [Công chúa xe ngựa] 8800 cho Diệp Đồng Trần.
Tay cầm dao mổ giết rồng: [Vợ đừng sợ, tôi chỉ mắng những người xấu xa thôi!]
[Ha ha ha tôi cười chết, cô nói Tay cầm dao mổ giết rồng không có tố chất, cô ấy mắng chửi người ta cũng không chửi bậy, thật sự rất mẫu mực.]
[Phú bà này ăn nói thật linh tinh! Cô nói con riêng gì đó! Đứa con riêng này là ai hả! Xin hãy tiết lộ!]
[Tay cầm dao mổ giết rồng có tiền như vậy sẽ không thật sự là người của giới nhà giàu, biết được chuyện bên trong nhà họ Kỷ đấy chứ?]
[Cho nên những người mắng Diệp Trần trong livestream là do có người mua dư luận hả?]
Tay cầm dao mổ giết rồng: [Ngày hôm qua vì thắng vụ án của tên đàn ông rác rưởi kia nên Diệp Trần lên thẳng mấy cái hot search, nửa đêm lại bị thay thế bởi hot search xấu #DiệpTrầnLàConGáiRiêng#. Phía dưới ngoại trừ những lời bịa đặt seeding thì không có mấy bình luận, không phải là do đứa con riêng kia chột dạ thì ba tôi chết.]
[Tay cầm dao mổ giết rồng điên lên thế mà ngay cả ba của mình cũng mắng…]
[Đúng là vậy, không phải tẩy trắng cho Diệp Trần, tôi vừa mới vào xem những tài khoản mắng chửi một chút, tất cả đều là những tài khoản vừa mới được đăng ký, đây đều là những tài khoản điều hướng dư luận được tạo hàng loạt đi.]
[Cho nên con riêng rốt cuộc là ai vậy! Chị gái giàu có không thể nói chuyện nửa vời như vậy được!]
Hot search gì?
Hiểu Sơn Thanh quay lưng lại, len lén dùng một cái điện thoại di động khác mở hot search ra, nhưng hot search không có tên Diệp Trần, hot search thứ nhất biến thành #CôngTyThiênGiaTrốnThuế#
Thiên Gia không phải là công ty quản lý của Diệp Trần sao?
Trong bình luận livestream cũng có người phát hiện ra, thảo luận xôn xao trước khi livestream hot search thứ nhất vẫn là #DiệpTrầnLàConGáiRiêng#, sau khi livestream sao lại biến thành #CôngTyThiênGiaTrốnThuế# rồi?
Có người hỏi có phải chị gái phú bà mua cho Diệp Trần hay không?
Tay cầm dao mổ giết rồng cũng mờ mịt: [Loại hot search này có tiền cũng không mua được, đây là thông báo chính thức mà.]
Hiểu Sơn Thanh bấm vào nhìn thoáng qua, thật đúng là thông báo chính thức. Báo ứng! Loại công ty hại người như thế này nên sớm bị điều tra.
Trong livestream Tay cầm dao mổ giết rồng lại gửi thêm [Công chúa xe ngựa] 8800: [Ngày hôm qua tôi vào tòa án nhìn vợ, đẹp đến mức tôi không dám bước đến chào hỏi.]
Lúc này mới livestream chưa tới mười phút, Tay cầm dao mổ giết rồng đã gửi 17 nghìn.
Hiểu Sơn Thanh lập tức cảm ơn cô ấy thật rộng rãi.
“Cảm ơn quà của cô.” Diệp Đồng Trần cũng nói: “Lần sau cô gặp tôi có thể gọi thẳng tên tôi.”
Tay cầm dao mổ giết rồng: [Vợ cám ơn tôi, tôi ngất xỉu!]
Hiểu Sơn Thanh dở khóc dở cười, Tay cầm dao mổ giết rồng này thiên vị rất rõ ràng, cậu cũng cảm ơn nhưng lại bị phớt lờ.
****
Trong khu bình luận ngược lại có rất nhiều người gọi cậu là [Hiểu Cẩu], thoạt nhìn không giống như là đang mắng cậu mà ngược lại giống như là đang tán dương cậu vậy.
Cậu nghiêm túc hỏi có cần liên lạc tư vấn pháp luật không? Tư vấn miễn phí, chỉ mất phí đại diện pháp lý.
Nói xong cũng có vài người nộp đơn liên tục.
Cậu dựa theo thứ tự chọn người nộp đơn thứ nhất, đối phương mở video, sau đó xuất hiện một nam sinh trong video đối diện, có chút căng thẳng sửng sốt, thoạt nhìn là nam sinh viên rất trẻ tuổi.
“Xin hỏi cậu muốn tư vấn cái gì?” Hiểu Sơn Thanh lấy giấy bút ra muốn ghi chép.
Nam sinh viên đại học đối diện đỏ mặt mở miệng nói: “Tôi muốn pháp sư Diệp… Không phải luật sư Diệp xem đường tình duyên giúp tôi, năm nay tôi có người yêu không?”
Hiểu Sơn Thanh: “… Bạn học, đây là kênh livestream pháp luật, cậu phải tin tưởng khoa học, không được mê tín dị đoan.”
Trong phần bình luận tất cả đều đang ồn ào:
[Tôi cũng muốn pháp sư Diệp xem đường tình duyên giúp tôi!]
[Pháp sư Diệp tôi có thể vượt qua kỳ thì không! Xem cho tôi xem cho tôi!]
Hiểu Sơn Thanh rất bất đắc dĩ: “Là luật sư chứ không phải pháp sư!”
Diệp Đồng Trần lại nở nụ cười, thấy nam sinh viên đối diện rất lễ phép thì nói: “Chúng ta phải nghe luật sư Hiểu, tin tưởng khoa học, tin tưởng pháp luật. Bạn học à, cậu vẫn nên tập trung chuẩn bị kỳ thi luật sắp tới đi, về người yêu thì hai năm nay cũng đừng nghĩ nữa.” Cô biểu đạt rất uyển chuyển, trong vòng hai năm nữa cậu ta sẽ không có người yêu.
Đối diện giật mình: “Tôi học luật cũng có thể nhìn ra!”
Hiểu Sơn Thanh cũng giật mình: “Bạn học, cậu học luật sao còn tin tưởng huyền học chứ!”
Nam sinh viên đối diện bị hỏi ngượng ngùng, nói một câu: “Thật xin lỗi đàn anh.” Sau đó lập tức tắt video.
Sau đó lại cho livestream một món quà 200 tệ.
Hiểu Sơn Thanh kết nối thêm hai người nữa, tất cả đều hỏi Diệp Đồng Trần có thể giúp họ đổi đời không? Có thể giúp họ giàu có nhanh chóng không… Diệp Đồng Trần sắp trở thành pháp sư thực sự rồi.
Diệp Đồng Trần cũng lên tiếng: “Mọi người hãy kết nối khi có vấn đề pháp luật.” Đạo Thiên Sư vốn không cho phép dùng đạo thuật để kiếm tiền, tuy đây là tư vấn miễn phí, nhưng những người này sau khi hỏi đều rất lịch sự tặng quà.
****
Cũng may tiếp theo lại có một người, người đó không mở video, sau đó nói: “Tôi hỏi vấn đề pháp lý.”
Là giọng của một người đàn ông, hình như còn dùng máy chuyển giọng.
Cậu ta căng thẳng nói: “Tôi chỉ hỏi giúp bạn của tôi. Cậu ta có một người bạn gái, người này lớn hơn cậu ta 5 – 6 tuổi, lúc trước nhà gái đã có chồng…” Sau đó lại nhấn mạnh: “Nhưng bạn của tôi không phải tình nhân, thời điểm nhà gái có chồng bọn họ không yêu đương, sau khi chồng đã chết thì hai người bọn họ mới yêu nhau. Hơn nữa ngay từ đầu hai người này đã không muốn yêu đương, chỉ là ở cùng nhau dưới một mái nhà, chăm sóc an ủi lẫn nhau, sau đó dần dần có tình cảm…”
“Bạn cậu là nam hay nữ?” Hiểu Sơn Thanh nắm lấy điểm quan trọng hỏi.
“Nam giới, nam giới, cậu ấy là nam giới, là người dị tính bình thường.” Người đang kết nối trực tuyến vội nói.
Hiểu Sơn Thanh lấy làm nghi hoặc: “Vậy xin hỏi cậu muốn tư vấn về vấn đề gì?” Chuyện này có vẻ chẳng liên quan gì đến pháp luật cả.
Người đàn ông bên kia trở nên ấp úng: “Bạn tôi muốn tư vấn… Thân phận bạn gái của cậu ta có chút đặc biệt, nên là cậu ta không biết bọn họ có thể ở bên nhau về mặt pháp luật hay không, cậu ta sợ là pháp luật không cho phép bọn họ kết hôn…”
Hiểu Sơn Thanh nghe mà sốt ruột.
Diệp Đồng Trần nhìn thoáng qua tên của người này, hỏi: “Nhà gái là mẹ kế của bạn cậu phải không?”
Hiểu Sơn Thanh: “…!”
Người phía bên kia: “… Ừm.”
Hiểu Sơn Thanh kinh ngạc đến nỗi không biết nói gì. Trong giây lát, cậu không biết nên ngạc nhiên về câu hỏi của người kết nối hay về việc làm sao Diệp Đồng Trần lại biết được, trong khi lần này thậm chí còn chưa nhìn thấy mặt đối phương.
Phần bình luận cũng đầy kinh ngạc——
[Trời ơi, mẹ kế ư? Văn học về mẹ kế trẻ đẹp đã trở thành hiện thực sao?]
[Lại có chuyện để hóng rồi. Câu chuyện này nghe có vẻ khá ngọt ngào nhỉ?]
[Ha ha, luật sư Hiểu sốc rồi!]
[Bạn cậu yêu người vợ góa của ba mình à? Vậy tài sản gia đình sẽ chia như thế nào?]
[Này bạn chỉ quan tâm đến tài sản kia, bạn có tâm không vậy?]
[Pháp sư Diệp làm sao đoán ra được vậy! Lần này đối phương còn chưa lộ mặt mà!]
[Có khi nào “bạn của anh” chính là anh không?]
Đúng chính là cậu ta, thật sự nếu hỏi thay bạn bè thì không cần ấp úng như vậy.
Nhưng điều đó cũng không có gì để vạch trần.
Diệp Đồng Trần giả vờ như đang nói về bạn của cậu ta, giải thích: “Có thể ở cùng một mái nhà, an ủi nhau về mặt cảm xúc lâu ngày sinh tình. Nhà gái còn có thân phận đặc biệt, lớn hơn bạn của cậu 5 – 6 tuổi, ngoài mẹ kế thì còn có thể là ai nữa chứ?”
Hiểu Sơn Thanh cẩn thận suy nghĩ một chút, hình như là đúng vậy.
Người kết nối cũng thừa nhận: “Đúng là mẹ kế… là mẹ kế của cậu ấy. Nhưng người mẹ kế này chỉ hơn cậu ấy 5 tuổi, là người cực kỳ tốt bụng, vừa học vừa làm để cứu giúp nhiều mèo chó hoang. Cô ấy cũng không thích ba cậu ấy, việc kết hôn với ông ta thuần túy là vì ông đã tài trợ cho cô ấy đi học. Khi ba mẹ cô ấy mất, ông ta còn giúp đỡ cả tiền bạc lẫn sức lực… Có lẽ cô ấy làm vậy để báo ơn.”
Cậu ta càng nói nhiều càng dễ để mình bị lộ, cậu ta nhìn thấy trong bình luận có người đang nghi ngờ.
[Nghe ra thì “bạn” của cậu là một cậu ấm nhà giàu nhỉ. Liệu người phụ nữ này có phải vì tiền mà sau khi ba chết thì muốn cưới con trai không?]
Cậu ta lập tức có chút phẫn nộ giải thích: “Cô ấy hoàn toàn không phải loại người như vậy. Cô ấy là người chất phác và tốt bụng. Vốn dĩ cô ấy có phần trong di sản, nhưng cô ấy sẵn sàng từ bỏ, chỉ giữ lại căn biệt thự nhỏ hiện đang dùng để nuôi mèo chó hoang.”
“Các bạn không hiểu đâu. Cô ấy xuất thân từ vùng núi. Lần đầu đến nhà bạn tôi, cô ấy mang theo mấy túi lớn đặc sản tự trồng, đeo trên lưng suốt chuyến tàu hỏa.” Lời nói của cậu ta tràn ngập đau lòng: “Những năm qua, cô ấy kết hôn với ba của bạn tôi cũng chẳng tiêu xài hoang phí. Khi bạn tôi bị bệnh nằm viện, cô ấy chạy ngược chạy xuôi chăm sóc. Trong nhà chẳng ai nói xấu cô ấy cả.”
Thấy bình luận đang đoán rằng “người bạn” chính là anh ta, Diệp Đồng Trần nhắc nhở: “Vậy bạn cậu muốn biết liệu có thể cưới cô ấy không?”
Người bên kia mới quay lại vấn đề chính: “Đúng vậy, họ thật lòng yêu nhau. Họ có thể kết hôn không?”
Hiểu Sơn Thanh đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này.
Diệp Đồng Trần hỏi: “Khi mẹ kế của bạn cậu kết hôn với ba cậu ấy, cậu ấy đã trưởng thành chưa?”
“Đã trưởng thành rồi.” Người bên kia trả lời.
“Vậy mẹ kế và ba của bạn cậu có con chung không?” Diệp Đồng Trần lại hỏi.
“Không có. Khi mẹ kế kết hôn, ba cậu ấy đã phát hiện bị ung thư, nên không có con chung.” Người bên kia cố gắng trả lời chi tiết.
Diệp Đồng Trần suy nghĩ một lúc: “Về mặt pháp lý, nếu bạn cậu đã trưởng thành khi mẹ kế kết hôn với ba cậu ấy, và không hình thành quan hệ nuôi dưỡng với mẹ kế, thì họ không được coi là người thân trực hệ. Về mặt pháp luật, việc họ kết hôn không vi phạm luật, nhưng có thể sẽ đi ngược lại trật tự công cộng và thuần phong mỹ tục.”
Tay cầm dao mổ giết rồng: [Xin gõ bảng, lớp học nhỏ của luật sư Diệp đây. “Trật tự công cộng và thuần phong mỹ tục” có nghĩa là nếu dư luận không chấp nhận, pháp luật cũng sẽ không ủng hộ.]
[Vậy thưc sự không thể kết hôn?]
[Người anh em, sao cậu nhất định phải lấy cái giấy chứng nhận kia làm gì? Hai người lén lút ở bên nhau không được sao?]
Người đối diện trịnh trọng nói: “Bạn tôi không muốn cô ấy bị chỉ trích.”
Tay cầm dao mổ giết rồng: [Tôi muốn khóc quá, anh bạn à. Cậu đang tìm kiếm tình yêu thuần khiết trong một câu chuyện về mẹ kế đấy.]
[Làm sao đây, tôi lại bị sự chân thành của họ làm cảm động mất rồi.]
Hiểu Sơn Thanh nghiêm túc suy nghĩ mở miệng nói: “Cũng không phải là chưa từng có trường hợp thành công. Thầy tôi từng đảm nhận một vụ gây tranh cãi lớn về việc chị dâu kết hôn với em chồng. Tòa án, vì lý do trật tự công cộng và thuần phong mỹ tục, sẽ cố gắng thuyết phục họ không nên kết hôn. Nếu họ kiên quyết, tòa sẽ khuyên họ rời đi nơi khác sinh sống.”
Cậu trả lời một cách nghiêm túc: “Nếu họ sẵn sàng đương đầu với áp lực dư luận để trở thành vợ chồng hợp pháp, họ có thể cố gắng thử xem sao.”
“Thật vậy sao? Thật sự có thể thành công chứ?” Người đang kết nối hỏi lại đầy phấn khích.
Vừa dứt lời, bên phía anh ta bỗng vang lên tiếng hét của một người phụ nữ cùng với âm thanh của thứ gì đó rơi xuống.
Người đang kết nối giật mình, lập tức đứng dậy hỏi: “Có chuyện gì vậy, Thắng Nam?” Anh ta vội vàng chạy đi mà không kịp ngắt kết nối.
Trong livestream có thể nghe thấy tiếng mở cửa đối diện và tiếng kêu sợ hãi của người phụ nữ cùng với tiếng khóc, người đàn ông cũng khiếp sợ hỏi: “Ai làm? Đây là ai?… Đừng nhìn, đừng nhìn Thắng Nam.”
Người phụ nữ dường như rất sụp đổ, khóc lóc tìm kiếm gì đó, không ngừng nói: “Là con mèo nhỏ mà em làm mất… Nó còn chưa cai sữa! Là ai làm?”
“Có chuyện gì vậy?”
Hiểu Sơn Thanh gọi người đối diện.
Đột nhiên, Diệp Đồng Trần ngửi thấy mùi tanh của máu. Cô ngẩng đầu lên và thấy dì Hà đang cau mày bước vào, ôm một chiếc hộp giấy, miệng lẩm bẩm: “Tội nghiệp quá… Ai mà nỡ làm thế này chứ…”