Chuong 9: Bình yên 15 ngày
- Tạm biệt, Mitsuri-chan.
- Tạm biệt Raku-san, hẹn gặp lại.
Chia tay Mitsuri, Lạc quay trở về đón Aiko rồi cũng không đi xa mà đến thị trấn gần đó mua nguyên một căn nhà nhỏ rồi ở lại.
Shizuno sống trăm năm cũng không phải chỉ biết diệt quỷ, cô vẫn thường sử dụng Quỷ ngọc để áp chế quỷ tính trong người rồi du ngoạn khắp nơi, thưởng thức các món ăn đặc sắc.
Mà để làm được vậy thì phải có tiền, từ đó Shizuno khai phá ra khả năng áp dụng Quỷ thuật [ Khống huyết ] của bản thân vào việc điều trị bệnh n·an y· cho người khác, giá với người nghèo thì là miễn phí còn với người giàu là một nửa gia tài.
Chỉ cần không phải bệnh liên quan đến di truyền thì Shizuno đều có khả năng điều trị, hay ít nhất cũng giúp bệnh nhân kéo dài tuổi thọ, nhờ đó mà suốt hàng chục năm cô được ca ngợi như thánh sống, thần y hạ phàm, thậm chí ở nhiều nơi trên đảo quốc này còn có đền thờ do người dân lập ra cầu bình an cho cô.
Dĩ nhiên, trong thời gian đó không thiếu những kẻ giàu có quyền thế mù mắt đánh chủ ý xấu lên người Shizuno, nhưng không một ngoại lệ đều đã mồ yên mả đẹp ngay sau đó.
Hiện giờ Shizuno đã mất, số tiền tồn trữ của cô cũng để lại cho Lạc, khiến hắn có cảm giác một đêm thành phú ông, cả chục đời cũng chẳng cần lo ăn mặc.
10 tỷ yên tính ra cũng xấp xỉ 2 nghìn tỷ VND rồi còn gì!!
- Aiko, từ nay mình sẽ sống ở đây.
- Vâng ạ.
Shibuya là một thị trấn lớn, với dân cư đông đúc, đời sống cũng phồn hoa, nằm cách núi Fujikasane khoảng 10km về phía Nam.
Căn nhà Lạc mua không quá lớn, có hai tầng mỗi tầng rộng khoảng 100m vuông, trước mặt là đường lớn, sau lưng còn có một mảnh sân nhỏ cập với con kênh xanh, dọc theo kênh còn trồng rất nhiều cây hoa anh đào.
Hai người sống ở đây thì có hơi dư dả, nhưng nghĩ đến bản thân sau này có lẽ thường phải ra ngoài làm nhiệm vụ nên Lạc có dự định mua hai người hầu về chăm sóc Aiko.
Thời này ở Nhật, người hầu thường là mua từ các thôn nghèo hoặc kỹ viện chứ không ai lại đi thuê, dĩ nhiên cái sau rất tốn kém chỉ có giới thượng lưu mới chi nổi.
Giá con người cũng rất rẻ mạt, chỉ cần 100 nghìn yên ( 20triệu ) thì có thể mua đứt mạng sống của một người đàn ông trưởng thành khỏe mạnh, trẻ con phân nửa, phụ nữ tùy đẹp xấu mà định giá.
Đối với kỹ nữ bình thường, việc được người giàu có chuộc ra là một sự giải thoát, tuy thường chỉ là người hầu làm việc cực nhọc nhưng cũng đỡ hơn phải tiếp hàng chục khác m·ua d·âm mỗi ngày.
Tất nhiên, các Geisha là một đẳng cấp khác hẳn, tương tự Idol thời hiện đại, là kim bài bảo bối của bất cứ kỹ viện nào.
Những ngày sau đó, ngoại trừ ra ngoài hai lần để mua nữ hầu cùng làm thủ tục nhập học cho Aiko ra thì Lạc chỉ ru rú trong nhà luyện kiếm.
Kiếm thuật của hắn hiện tại là lv3, cũng tức hoàn mỹ cấp độ, đã sớm đem từng chiêu từng thức chạm đến vi khống, biến hóa tùy ý, thu phát tùy tâm.
Cái Lạc muốn hiện giờ là cảm ngộ ra áo nghĩa của Thiên Không thức cùng Khí dẫn thuật, đem chiến đấu lực của bản thân nâng lên tầm cao mới.
Lạc từng hỏi qua Shizuno, nhưng Shizuno chỉ nói rằng mỗi người có một kiếm đạo riêng, đi theo con đường của cô chỉ làm hạn chế tương lai của hắn.
Tuy nhiên mấy tháng ở chung thì Lạc cũng nhìn ra chút manh mối, Shizuno sở trường nhất là nhất thức [ Lôi Quang ] nhị thức [ Phong quyển ] cùng ngũ thức [ Lôi Âm Chấn ]
Mỗi lần Shizuno sử dụng ba thức trên đều mang theo ý cảnh chân thật vô cùng, khiến Lạc như đặt mình vào giữa cơn bão trước khi mưa, sấm sét phủ đầy trời, cuồng phong gào thét cuốn phăng đi mọi thứ.
Cho nên, Lạc suy đoán, một cánh cửa dẫn đến kiếm thuật lv4 - áo nghĩa chính là phải lĩnh ngộ ra ý cảnh trong từng thức, sau đó dùng ý cảnh đó cải tiến sao cho kiếm thức trở nên phù hợp nhất với mình.
Dù sao, kiếm thức cũng là do người khác sáng tạo, có luyện hoàn mỹ đến đâu cũng không phải thuộc về bản thân.
Còn về Huyết thiên thức, thứ này trên bản chất là kiếm thuật dung hợp với quỷ thuật, đến hoàn mỹ là đã không thể tăng lên nữa, nhưng chỉ cần đủ quỷ lực thì sức bộc phát của nó còn khủng bố hơn cấp độ áo nghĩa rất nhiều.
Riếng Khí dẫn thuật thì bản thân Lạc chưa có manh mối nào cả, so với kiếm thuật thì thứ này càng khó lĩnh ngộ hơn, hơn nữa cũng rất mơ hồ dù là Shizuno đã từng lĩnh ngộ nhưng cũng không thể truyền đạt lại cho hắn hiểu được. Cho nên Lạc đành gác lại chờ duyên đến thì ngộ mà thôi!!
Sáng sớm.
Lạc đứng giữa sân, tay cầm kiếm gỗ bắt đầu chậm rãi diễn luyện lại từng thức.
[ Lôi Quang] thế tới như sét, lấy tốc độ làm chủ, giữa đường có thể theo chủ đích mà biến chiêu, như những tia chớp rạch phá cả bầu trời.
[ Phong quyển ] đặc tính của gió là bao trùm, chiêu này đồng thời sử dụng cả vỏ kiếm để hai tay t·ấn c·ông, dĩ nhiên nếu hai kiếm thì càng tốt, bằng kỹ thuật tá lực đả lực sẽ khiến nhát chém liên tục ngày càng mạnh, đến cuối cùng bùng nổ ra sức bạo phá mạnh nhất. Phân biệt có các tiểu cảnh là liên chiêu18 - 36 - 72 - 108 kiếm, kiếm cuối cùng mạnh nhất gọi là [ Hồi phong ].
[ Ẩn vân ] mỗi bước như mây, thấy thì rõ nhưng chạm vào thì ảo, nhìn thì chậm nhưng thực chất nhanh đến tận cùng, cái này bản chất là bộ pháp giúp bản thân đánh vào điểm mù trong tâm thức kẻ địch, khi di chuyển rất khó bị công kích trúng.
[ Tịch vũ ] kiếm đâm tới trước như nước mưa rơi, bao phủ mà lại nhẹ nhàng, trong thong dong ẩn dấu sát khí trí mạng, đòn đâm đối với khả năng hồi phục của quỷ không gây ra v·ết t·hương nặng, nhưng nếu phối hợp cùng các loại độc chất chế từ hoa tử đằng thì khác, có điều Lạc không có nên đối với kiếm thức này hắn cũng ít luyện, có thể xem như là kém nhất trong ngũ thức.
[ Lôi âm chấn ] dùng bề mặt lưỡi kiếm đập mạnh đột ngột vào không khí tạo ra chấn âm, công kích ở khoảng cách xa, có tỉ lệ khiến đối thủ bị choáng váng ảnh hưởng thính giác.
- Mặc dù biết phải vậy nhưng vẫn là không biết làm sao!!
Một hơi tập tới trưa mà vẫn không có tiến bộ gì, biết hướng đi là một chuyện nhưng muốn lĩnh ngộ ý cảnh lại là một chuyện khác, cái này cần ngộ tính cùng một chữ " duyên ".
Ném bỏ kiếm gỗ lại thùng đựng đặt cạnh cửa sau, Lạc đẩy cửa vào nhà, tắm rửa một cái rồi ngồi đợi người hầu đón Aiko đi học về.
Lạc tổng cộng mua hai người hầu, là kỹ nữ bên trong kỹ viện lớn nhất Shibuya, ngoại hình ưa nhìn cùng giỏi việc nhà.
Đặc biệt, họ cũng không phải loại dâm dục yêu diễm mị hóa ăn mặc hở hang gì, nên sẽ không thành gương xấu cho Aiko, ngược lại còn có thể dạy con bé học chữ cùng đàn hát.
Ở đây cũng phải cảm khái một câu, kỹ nữ của Nhật Bản thật sự rất đa tài, trừ mấy nơi kỹ viện cấp thấp như nhà thổ ra thì còn lại đều có tiến hành đào tạo văn hóa sơ đẳng, cầm kỳ thi họa vũ ít nhất phải tinh thông một món để chiều lòng khách nhân.
Lạc cũng đã hứa sẽ không quản việc tình cảm riêng tư của họ, có thể tùy ý nói yêu đương kết hôn, hơn nữa khi Aiko trưởng thành sẽ hủy bỏ khế ước trả tự do lại.
Phải biết, khế ước b·án t·hân này thậm chí còn bao gồm luôn cả con cái rồi vô số các đời sau, trai đời đời làm hầu, nữ đời đời làm nô cũng không phải đùa giỡn.
- Mời Raku-sama dùng trà.
Kae rót cho Lạc một ly trà rồi ngồi quỳ bên cạnh chờ lệnh, thức ăn đã sớm được chuẩn bị xong chỉ chờ Aiko về ăn.
- Ừ, cảm ơn Kae-san.
Lạc khoanh chân ngồi bẹp xuống sàn, thú thật hắn không quen nổi một số lễ nghi quy tắc ở Nhật Bản nên trừ khi có việc quan trọng với người ngoài hắn mới chịu khó ngồi quỳ thôi, chứ bình thường thì vẫn vô cùng tùy ý.
Kae với Nanae ngày đầu còn thấy bất ngờ, nhưng sau đó rồi cũng quen dần, thậm chí còn thấy dễ chịu vì chủ nhân không phải người khó tính.
- Anh Raku, em về rồi!!
Cửa trước được mở ra, vừa nghĩ đến thì Aiko đã cùng Nanae trở về.
Con bé như một cơn gió chạy ào vào lòng Lạc, dúi dúi đầu vào lòng hắn ngửi ngửi.
Cũng may là mới tắm xong, bằng không chắc bốc đầy mùi mồ hôi mất.
Lạc dở khóc dở cười đẩy con bé ra, dùng tay cốc một cái vào đầu rồi chỉnh lại mấy nếp nhăn trên bộ kimono tím nhạt, phần đai Obi cột theo kiểu Fukura suzume phía sau cũng vì vận động mạnh mà hơi lỏng ra.
- Coi em kìa, không có chút thục nữ nào.
Lạc thật sự có cảm giác như mình đang làm cha vậy, luôn không thể rời mắt khỏi đứa nhỏ này.
Ơ, cơ mà năm nay hình như cơ thể hắn mới có 13 tuổi mà thôi thì phải!!
Mà Aiko thì cũng đã chín tuổi rồi, chắc là dùng từ anh trai thì đúng hơn nhỉ??
Nhìn Lạc đang tỉ mỉ sửa sang cho mình, khuôn mặt thờ ơ thiếu cảm xúc của Aiko hiện lên một chút ửng đỏ, khóe môi cong lên một nụ cười hạnh phúc khó mà phát giác được.
Ít ra thằng trai tân hai kiếp như Lạc là hoàn toàn, hoàn toàn không nhận ra ~~