Chương 8: Kiểm tra kết thúc
Núi Fujikasane, ngày thi thứ 4.
- Mitsuri-chan,ngươi tốt, ta là Raku Kanzaki.
Lạc bước lên nở nụ cười nhẹ giới thiệu, hoàn toàn phớt lờ bốn thanh niên kia, điều đó khiến bọn họ cảm giác bị xúc phạm nghiêm trọng.
- Này tên kia, dù ngươi mạnh hơn nhưng cũng không được phép xem thường bọn ta.
Một trong bốn có vẻ còn lành lặn nhất bước tới quát, hai tay nắm chặt chuôi kiếm, mắt hơi liếc nhìn Mitsuri, hiển nhiên là đang muốn thể hiện trước mặt người đẹp.
Phải biết, trong Sát quỷ đoàn ngoại trừ khâu hậu cần ra thì số thành viên nữ là cực ít, xinh đẹp như vầy càng là hiếm như lá mùa đông.
Dung mạo của Mitsuri cho dù là Lạc cũng phải đánh cho 9 điểm, đặc biệt vóc người càng là 10/10, cho dù đi đâu cũng sẽ thành tâm điểm nên hắn cũng hiểu chút suy nghĩ nhỏ đó của họ.
Đáng tiếc, hiểu thì hiểu nhưng không có nghĩa Lạc sẽ đồng tình, thản nhiên nhìn đối phương nói.
- Bốn người đánh hai con quỷ còn sắp bị g·iết, huống chi nó bị nhốt ở đây lâu năm đã suy yếu nhiều rồi mà còn mặt mũi nói vậy à.
- Cũng không hiểu người đào tạo của các ngươi làm sao lại cho phép đến tham gia bài kiểm tra cuối cùng này nữa.
- Cho dù các người có may mắn thông qua được thì sao, thực lực không đủ khi làm nhiệm vụ chính thức cũng chỉ là đưa thức ăn cho đám quỷ.
Lời hắn nói rất độc, nhưng nó cơ bản thì không sai.
Những thanh kiếm dùng trong cuộc thì này đa số đều là hàng " tái chế phẩm " bên trong chứa rất ít đá mặt trời thêm vào nên mỗi khi g·iết quỷ ít nhiều cũng sẽ bị ăn mòn.
Tất nhiên, một số người như Lạc cùng Mitsuri dùng là kiếm thật thì khác.
Nhìn trình độ hư hại nhỏ bé trên kiếm của bốn người thì không khó để suy luận ra họ mấy ngày nay chưa hề chiến đấu, hoặc chiến đấu nhưng không chém được lên người lũ quỷ nhát nào, mà bất kể trường hợp nào nêu trên đều biểu hiện ra thực lực yếu gà của họ.
Đó là còn chưa kể chỉ nhìn từ bên ngoài có thể cảm nhận được mật độ cơ bắp, lượng " khí " trong hơi thở, kiếm thế. Tất cả đều không đạt yêu cầu.
Phải biết, khi Lạc được Shizuno huấn luyện, độ tàn khốc phải dùng từ địa ngục để hình dung, ngày ăn hành ba bữa, chỉ một tháng sau đó hắn đã phải theo cô ấy đi tiễu trừ quỷ xung quanh núi Fukuoka, con nào hơi mạnh còn bị giữ lại trở thành đối tượng thực chiến lâu dài.
Mỗi lần chém g·iết như vậy đối với Lạc đều là sinh tử chiến, nếu hắn không phải là Quỷ nhân thì trên thân có lẽ đã sớm cụt mất một vài cái bộ phận nào đó rồi.
Mà không kể hắn, thì Mitsuri bên cạnh đây, kinh nghiệm chiến đấu của cô ấy theo vừa nãy biểu hiện tuy không quá nhiều nhưng chắc chắn từng g·iết qua quỷ, lại thêm thân thể mảnh mai kia có mật độ cơ bắp gấp 8 lần người thường, độ dẻo, sức bộc phá càng không cần nói.
Cũng chỉ có những người như vậy mới có thể trở thành kiếm sĩ diệt quỷ đúng nghĩa, chứ không phải đến đưa thức ăn khiến chúng trở nên mạnh hơn.
- Tên khốn, đừng có mà ngạo mạn.
Lạc nói chuyện quá không nể mặt, khiến mặt mo cả đám đỏ lên vì tức, xong mặc kệ v·ết t·hương trên người mà xách kiếm chém tới, thậm chí cả hơi thở cũng không sử dụng.
- Nếu lúc nãy các ngươi cũng có dũng khí như vầy thì tốt rồi!
Lạc lắc đầu, cũng không thèm rút kiếm ra mà " bành bành" đập cho mỗi tên một cái vỏ kiếm vào gáy b·ất t·ỉnh.
Mitsuri nãy giờ đứng kế bên không lên tiếng xen vào, tính cách cô có chút khác thường nhưng không có ngốc, những gì Lạc nói cô đều biết là đúng nhưng bản thân không đủ cứng rắn để xử lý như vậy, vốn chỉ định nhẹ nhàng khuyên nhủ nhưng chắc sẽ không mang đến hiệu quả gì.
Con người chính là như vậy, những ai không tự nhìn rõ bản thân thì mãi mãi cũng không thoát khỏi giới hạn được, mà đối với kiếm sĩ diệt quỷ thì điều đó là đồng nghĩa với cái...c·hết!!
- Raku-san, chúng ta làm vậy có phải là hơi quá đáng không?
Sau khi ném cả bốn ra khỏi phạm vi cuộc thi, trực tiếp đem họ loại bỏ thì Lạc cũng không có chút cảm giác áy náy gì mà đi tiếp.
Còn chuyện gây thù chuốc oán, hắn biểu thị mình không quan tâm, về nhà luyện lại thêm vài chục năm đi rồi cầm kiếm tới báo thù, cứ lao vào hắn tiếp hết!!
Lúc tới thì một mình, nhưng giờ Lạc lại có thêm một cái đuôi nhỏ sau lưng.
Liếc nhìn khoảng da thịt trắng nõn theo từng bước chân cứ lắc lư kia, Lạc biểu thị ừ thì cũng...không nhỏ!!
- Đính chính lại, là ta làm chứ không phải chúng ta.
- Quá đáng bây giờ còn hơn để họ bỏ mạng mai sau!
Mắt không thấy tâm không phiền, Lạc bước chân nhanh hơn để lại một câu.
Ở phía sau hắn, Mitsuri bệnh cũ tái phát ôm lấy mặt, da cấp tốc đỏ hồng lên thở gấp gáp
" Nya~~ Raku-san thật lạnh lùng, ngầu quá đi!"
- Raku-san, chờ với!!
*****
Ba ngày sau đó, Lạc trên cơ bản cùng Mitsuri quét một vòng quanh núi Fujikasane, tuy không tới nỗi đem toàn bộ quỷ g·iết nhưng cũng xử lý thêm hơn hai chục con nữa.
Sau đó, dường như lũ quỷ khác nghe tin nên đã sớm chui rúc ở một chỗ nào đó trốn đi, khiến hai người có tâm tìm nhưng không thấy.
Đám kiếm sĩ dự thi khác thì hớn hở ra mặt, ai cũng đinh ninh mình sẽ dễ dàng vượt qua rồi gia nhập sát quỷ đoàn, vài kẻ còn ảo tưởng quỷ không gì hơn cái này, rồi bản thân sớm muộn cũng lên chức Hashira, vân vân cùng mây mây.
Lạc thấy vậy thì chướng mắt a, nên hắn quyết định dạy cho cả đám một bài học về nhân tâm hiểm ác, đời là thế nào đau khổ!
Ở ngày thi cuối cùng, Lạc tìm cớ tách ra khỏi Mitsuri, dùng Quỷ ngọc cảm ứng tìm bắt ba con quỷ trung cấp khá lợi hại, sau một hồi uy bức lợi dụ thêm chút " giao lưu " cuối cùng cũng khiến chúng nó tạm thời quy phục.
Lạc yêu cầu không cao, chỉ muốn tụi nó đi càn quét khắp núi một lần, đánh cho đám kiếm sĩ nằm sấp xuống rồi ném ra ngoài, đảm bảo không g·iết người là được.
Một ngày đó, cả núi tiếng la hét vang khắp nơi, một đám gà con bị đuổi chạy khắp núi cuối cùng chín phần đều bị đào thải.
Hắn thì nhởn nhơ tìm lại Mitsuri, cùng cô ấy nhàn nhã cười nói đùa giỡn đợi cuộc thi kết thúc.
Bằng vốn liếng kiến thức mà kiếp trước học được trên mạng, không khó để Lạc có thể nói chuyện rất hài hòa với Mitsuri, đôi khi còn kể vài câu chuyện vui thú vị khiến cô cười rạng rỡ.
Mỗi lần như vậy, phần áo hở nút nơi ngực lại rung lên như sóng cuộn, khiến Lạc thiếu chút mê đắm trong đó, mà dường như chính Mitsuri cũng không để ý bản thân có bao nhiêu hấp dẫn trong mắt đàn ông.
Tính cách Mitsuri dịu dàng, thoải mái, lại thêm tác dụng phụ của [ Hơi thở tình ái ] nên khá là...thoáng trong những việc này.
Có điều, Lạc biết thoáng không đồng nghĩa với dễ giải, bổ mắt chút thì được chứ thử động tay động chân một cái xem, tới đó đầu có rời cổ lúc nào cũng không hay.
Ngày thứ 8.
Trời vừa sáng thì những người còn sống sót đều đi ra, tụ lại ở phía trước cổng Torii.
Hai cô bé tóc trắng-đen đã sớm đợi sẵn ở đó.
Tính luôn Lạc cùng Mitsuri thì có tổng cộng...3 người thông qua bài kiểm tra, còn lại đều bị loại mà hắn thì gián tiếp là h·ung t·hủ.
Lạc có chút xấu hổ gãi gãi mũi, ít thế này sẽ không bị nghi ngờ gì đi.
- Bây giờ chúng tôi phải làm gì??
Người thứ ba, một thanh niên cao lớn để tóc dài xuống vai như ca sĩ rock, trên mặt còn có vết sẹo cũ lớn kéo dài từ mắt trái xuống cằm, tạo cho người nhìn cảm giác hung hãn hổ báo.
Có điều, ngược với ngoại hình thì giọng nói anh ta rất ấm, cũng rất nhẹ nhàng.
- Trước tiên chúc mừng các vị đã thông qua bài kiểm tra.
- Sau đó chúng tôi sẽ lấy số đo để may đồng phục cùng với phát cho mọi người một con quạ truyền tin.
Bé tóc đen dứt lời, lập tức từ trên nhánh cây gần đó có ba con quạ đen bay xuống, đáp lên vai bọn họ.
- Chúng là Kasugaikarasu, sát quỷ đoàn sẽ liên hệ cùng mọi người thông qua chúng.
" Tại sao lại phải chọn quạ làm việc này mà không phải bồ câu nhỉ?"
Lạc tò mò sờ lên đầu con quạ trên vai mình, đây là lần đầu hắn chạm vào loài vật này.
- Để xem, từ nay tao gọi mày là Rekki nha.
Óc~~
" Ách, hình như nó mới chửi mình thì phải. Mà, chắc là do tưởng tượng thôi!!"
- Tiếp theo, ở đây có những quặng sắt Tamahagane ( thiết hồn ) chúng sẽ được dùng để rèn kiếm cho mọi người, sẽ mất khoảng 15 ngày.
- Anou, chị có kiếm rồi nên không cần đâu.
Mitsuri giơ tay lên nói, bộ dáng rất đáng yêu, Lạc ở bên cạnh sờ lên thanh Shiku rồi cũng gật đầu.
- Tôi cũng vậy.
Người còn lại không giống, nên tiến lên chọn một viên quặng to cỡ đầu người.
- Hãy làm cho tôi một thanh kiếm to và nặng.
- Đã rõ.
Lúc này, cuộc kiểm tra cuối cùng chính thức khép lại, Lạc chính thức trở thành thành viên của Sát quỷ đoàn.