Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lữ Ký Nhị Thứ Nguyên

Chương 11: Tây Môn Nhữ Tuyết




Chương 11: Tây Môn Nhữ Tuyết

Quỷ thuật : Khống huyết.

Những sợi dây thịt cách người Lạc chỉ còn vài centimet thì ngừng lại, mặc cho K cố sức thế nào cũng chỉ khiến nó rung lên chứ không thể tiến lên thêm một chút nào.

- Cái gì vậy?? Chuyện gì đang xảy ra??

K hoảng sợ hét lên, cảm thấy có thứ gì đó đang điên cuồng xâm chiếm cơ thể mình, mà nguồn gốc là từ nơi tiếp xúc dưới chân nhân loại kia.

Có điều, phát hiện được thì cũng đã muộn, quỷ thuật > của Lạc đã lan tỏa hơn 2/3 cơ thể của K, tạo thành một hệ tuần hoàn máu mô phỏng đồng thời giành luôn quyền kiểm soát cơ thể.

Chỉ chốc nữa thôi, khi các mạch máu bao phủ toàn bộ thì cũng là lúc Lạc thu tay, đem toàn bộ máu của đối phương hấp thu.

- Đại nhân, cứu mạng!!

Cảm nhận sự bất lực cùng c·ái c·hết đang đến gần, một con mắt ở gần nữ Geisha bí ẩn lên tiếng cầu cứu, âm thanh nó lúc này như là sự hỗn tạp của hàng trăm hàng ngàn người nam nữ.

- Phế vật.

Ting.

Nữ quỷ chỉ thốt ra đúng hai từ, kèm theo một tiếng đàn thanh thoát, nhưng chính tiếng đàn đó lại như búa tạ giáng thẳng vào đầu Lạc, khiến khuôn mặt hắn trở nên trắng bệch.

- Đây là công kích tinh thần!

Khụy chân xuống ôm đầu vì đau đớn, hắn nhanh chóng dùng tơ máu phong bế thính giác của mình lại, nhưng cũng chỉ giảm bớt được một chút, âm thanh như có ma lực kỳ dị truyền thẳng vào đại não hắn ta.

Tình tang ~~ tích tịch ~~

Tiếng đàn bao phủ cả căn phòng, lần này không chỉ có Lạc hứng chịu mà kể cả K cũng phải gào thét, một phần ba cơ thể chưa bị khống chế còn lại rung mạnh lên khiến cho cả căn phòng cũng lắc lư theo như đ·ộng đ·ất.

Lạc cảm thấy như có hàng triệu con kiến đang cắn xé trong đầu mình, phong bế thính giác dần mất đi tác dụng, tiếng đàn len lỏi qua từng lỗ chân chui vào từng tế bào của hắn, tác động lên những sợi dây thần kinh vốn vô cùng n·hạy c·ảm.

- Không thể để như vậy, phải t·ấn c·ông.

Cố gắng gượng dậy, Quỷ ngọc trên cánh tay phát sáng lên, lập thức 2/3 cơ thể của K hóa thành quỷ huyết thuần túy bị Lạc hấp thu vào người.



Lợi dụng lượng máu khổng lồ đó, hắn tạo ra một cái màng chắn bao quanh cơ thể siêu cô đọng, tranh thủ một tích tắc thời gian.

Tiếng đàn dừng lại, hắn lập tức vung kiếm chém lên.

Huyết thiên thức đệ tam thức: Tạc Thiên.

Một huyết nhận hình trăng khuyết xuất hiện tạo ra một tiếng " oanh " như sấm nổ, đây là dấu hiệu của việc huy kiếm đột phá tốc độ âm thanh tạo ra, huyết nhận lấy khí thế hủy diệt t·ấn c·ông đến nữ quỷ, trên đường đi mọi thứ chạm phải nó đều bị quỷ lực bên trong ăn mòn thành tro bụi.

- Quỷ thuật: Âm bích bạo trùng ba

Tằng!!

Một tiếng đàn trầm đục đánh ra, không khí cả căn phòng bị hút lại trước người nữ quỷ tạo nên một bước tường không khí.

Phành!!

Huyết nhận dễ dàng nghiền nát tường khí, thế không thể cản tiếp tục xông tới, tuy nhiên Lạc nhìn ra nó đã bị suy yếu đi hai phần.

Tằng ~ tằng ~ tằng ~ tằng

Liên tục là năm cái tường khí khác được dựng lên, huyết nhận chỉ sợ chưa chạm được vào nữ quỷ thì đã phải tiêu hao sạch.

[ Tạc thiên ] là kiếm thức công kích mạnh nhất của Lạc lúc này, đã tiêu hao chín phần quỷ lực của hắn, nếu nó không thể làm gì được đối phương thì nguy to, nhưng hắn lại không thể đứng yên chờ c·hết được.

Ting tang ~~ ting tang~~

Tiếng đàn lại vang lên khiến những cơn đau đầu lại xuất hiện, Lạc ôm lấy đầu gục xuống, cố gắng suy nghĩ để tìm con đường sống cho mình.

Bất chợt, hắn nhìn thấy một tia sáng mặt trời từ khe nứt trên tường chiếu vào ở gần đó, đây là do những cơn chấn động của K tạo ra, đối phương hình như đã bị tiếng đàn khiến cho ngất hay c·hết gì rồi mà nãy giờ không thấy giãy dụa gì nữa.

Khoan đã, bây giờ là ban ngày, ánh sáng có ở khắp nơi, vậy nếu...

Một ý tưởng táo bạo hiện ra, Lạc cũng không có thời gian quan tâm đến độ khả thi nữa mà quyết định áp dụng luôn, bởi vì dù chỉ suy nghĩ trong tích tắc nhưng huyết nhận cũng đã vượt qua thêm hai bước tường khí rồi, năng lượng còn lại không biết có đủ không.

Lạc cố nén lấy đau đớn, nằm trên đất đưa tay về trước nắm chặt lại, trầm thấp gầm lên một từ " Bạo!"



Oành!!

Huyết nhận nổ tung nhưng bị tường khí cản lại khiến lực xung kích hướng lên trên đánh tới, nóc nhà như miếng đậu hủ mỏng thoáng cái bị phá tanh bành.

Ánh nắng vàng chiếu xuống, tuy không tới được chỗ nữ quỷ nhưng lại thành một lá chắn chặn giữa hai người.

Cơn đau như thủy triều rút đi, Lạc chống kiếm đứng dậy thở hồng hộc.

Quả nhiên hắn đoán đúng rồi, tiếng đàn mang theo quỷ lực là không thể vượt qua được nơi có ánh mặt trời chiếu vào, một số ít vòng qua thì cũng không đủ đánh gục hắn như trước.

- Tới lượt bố mày rồi!

Nở nụ cười dữ tợn, Lạc xoay kiếm đập vào không khí trước mặt, khí áp phá không bay lên nóc nhà tiếp tục đánh ra một cái lỗ thủng nhỏ.

Liên tục là những tiếng bành bành vang lên, chỉ chục giây sau phần mái nhà đã bị hắn đục ra một cái lỗ hỏng hình chữ I, kéo dài đến trước mặt của nữ quỷ.

[ Ẩn vân ] [ Lôi Quang]

Cực tốc xông đến phía trước, những bộ phận lộ ra khỏi khu vực có ánh sáng liên tục truyền đến những cơn đau thấu tim, có điều hắn vẫn cắn răng nén chịu đựng.

Ở cuối con đường ánh sáng là tấm màn che lại dung mạo nữ quỷ, Lạc đá bay đi rồi xoay người vung kiếm chém mạnh xuống.

Phía sau tấm màn, hình ảnh một thiếu nữ như từ trong tranh vẽ xuất hiện, váy trắng dài thướt tha, tóc đen buông xõa mềm mại như dòng nước, mắt phượng mày ngài, xinh đẹp tuyệt luân.

Không phải Geisha như Lạc tưởng tượng, thậm chí cũng không phải người...Nhật Bản bởi vì cách ăn mặc này là của dân cổ trang Trung Quốc.

Kiếp trước Lạc trên mạng xã hội Tik Tok đã thấy nhiều, nhưng mấy người đó đem so với cô gái trước mặt này thì thậm chí xách dép cũng không xứng.

Trên tay cô nàng ôm lấy một cây cổ cầm đứng dậy, hướng về Lạc cười khẽ, nụ cười như trăng bạc trong đêm tối, đẹp không bút mực nào tả xiết. Có điều trên tay cũng không chậm rút ra một thanh đoản kiếm chặn lại một chém của hắn, ung dung mà cười nói.

- Th·iếp thân Tây Môn Nhữ Tuyết ra mắt Raku các hạ, lần đầu gặp mặt có chút thất lễ nên đây xem như quà bồi tội cho ngài.

Nói xong, cô ta khoát tay ném đến một thứ, Lạc nhìn lại thì thấy đó là một con mắt, khí tức của K bên trên rất nồng, hiển nhiên chính là bản thể.

Phốc!!



Lui ra một đoạn, dùng Shiku xiên cho con mắt một phát rồi kéo về chỗ nắng nướng cho thành bụi, Lạc trầm ngâm một chút mới hướng về Tây Môn Nhữ Tuyết đặt câu hỏi.

Không biết vì sao, đối phương chỉ đứng cách hắn chưa đầy ba mét thôi nhưng Lạc lại không dám vọng động ra tay, giác quan thứ sáu của hắn cứ liên tục rung lên báo hiệu có thứ gì đó rất đáng sợ, cũng rất nguy hiểm bên đó.

Hơn nữa, khi tận mắt nhìn thấy thì Lạc bất ngờ không cảm nhận được chút quỷ lực nào trên người Tây Môn Nhữ Tuyết, cứ như cô ta hoàn toàn là một người bình thường.

- Ngươi không phải người Nhật?

- Đúng vậy, th·iếp thân đến từ Đông thổ Thiên Triều.

Tây Môn Nhữ Tuyết thản nhiên gật đầu thừa nhận, cái đám đi đâu cũng tự xưng Thiên Triều này Lạc dùng cái mông suy nghĩ cũng biết là ai.

- Hoa quốc các người đến đây làm gì??

- Ngài nói vậy là sai rồi, Nhật Bổn từ xưa chỉ là một quận của Thiên Triều, chúng ta đi trên đất mình thì cần gì lí do chứ.

Tây Môn Nhữ Tuyết che miệng cười khẽ, nhưng trong mắt lại lành lùng không có chút ý cười nào, thậm chí còn có sát khí như ẩn như hiện, có lẽ đang bất mãn việc Lạc gọi thẳng tên là Hoa quốc.

Đối với cái dân tộc cực đoan nào đó, Lạc cũng là tâm mệt ~~

- Lần này đến đây cứ tưởng không có gì vui, nhưng gặp được Raku các hạ đây quả là một sự thú vị không nhỏ.

- Đáng tiếc th·iếp thân có công vụ trong người nếu không đã có thể cùng ngài uống trà đàm đạo rồi.

Nghe đến đây hắn hơi híp mắt lại cười đầy nguy hiểm.

- Cô nghĩ mình rời khỏi đây được sao??

Mặc dù nhìn Tây Môn Nhữ Tuyết không giống quỷ nhưng thứ cô ta sử dụng lúc nãy chính là quỷ lực, mà đã là quỷ lực thì bên ngoài kia toàn là ánh sáng chỉ cần dám bước ra chắc chắn phải c·hết, cuối cùng chỉ còn con đường tử chiến với Lạc tại đây.

- Ngài có thể thử xem.

Tây Môn Nhữ Tuyết dùng một tấm vải phủ lên cổ cầm rồi mang lên lưng, đối với Lạc không để ý nói, thái độ bễ nghễ như kẻ trên đang nhìn một món đồ chơi.

Huyết thiên thức [ Lưu tinh ]

Lạc không nói gì mà đáp trả bằng hành động, áp sát chém một kiếm từ trên xuống đủ sức cắt người thường ra làm hai nửa, hoàn toàn không có chút gì gọi là thương hương tiếc ngọc.

- Độc Cô cửu kiếm: Phá kiếm thức.