Chương 82: Bắc Hải Vạn Đảo
Sau một hồi dò hỏi, Việt Hưng biết được chỗ này là chỗ nào. Tuy nhiên thì những người dân ở đây chỉ là người thường, không chút tu vi nên không cách nào biết rõ ràng mình trên Bắc Hải.
Cũng may là y trôi dạt trên biển, bên ngoài được băng kết thành tảng lớn mới không bị đám hải tặc dòm ngó. Không thì khéo y lại c·hết thêm lần nữa mất thôi. Lần trôi dạt này, Việt Hưng nghĩ bên Nam Huyền Minh đại lục kia xảy ra chuyện gì. Linh hồn tách khỏi thân thể mà thân mình bị trôi dạt, không biết thế thời đã qua bao lâu.
Điều đầu tiên mà y làm sau khi tới nơi mới là đi chào hỏi, làm quen với mọi người. Thôn trưởng hẹn y vài ngày nữa tập trung ở quảng trường, nói rõ một số điều, cũng như họp làng để căn dặn vài thứ. Việt Hưng vâng dạ rồi đi làm quen với người khác cũng như địa hình nơi đây. Trong thôn còn một số người nữa, nhưng y cũng chỉ gặp qua rồi chào hỏi. Còn giờ thì vẫn nên ngồi trong phòng đọc của thôn xem xem tình hình nơi này.
Ngồi đến tối, Việt Hưng say mê đọc sách tới mức quên ăn quên nghỉ. Khi có người chú ý tới, y mới phản ứng lại.
- Cậu là người mới trôi dạt trên biển vào đây à? - Quản thư là lão già,ngày ngày ngồi đọc sách thưởng trà và ngủ nghỉ trong đây.
- Dạ vâng... À, c·hết. Cháu còn chưa có chỗ nghỉ lại. Tối nay chắc sẽ ở ngoài biển vậy. - Việt Hưng chả biết nói gì hơn thì nghĩ đến việc mình vẫn chưa có chỗ nghỉ với thức ăn.
- Ấy! Không được. Ban đêm ngoài biển với chúng ta không chịu nổi đâu. Cả cậu nữa, thân thể yếu đuối vậy, không hứng được Băng Hải Phong đâu. - Quản thư vội lắc đầu giải thích.
Băng Hải Phong thường xuất hiện vào ban đêm, là những mảng băng trôi bỗng dưng xuất hiện khi nhiệt độ mặt biển về âm độ, kết hợp với gió biển trở thành vật độc, không có lợi cho cơ thể. Hàn độc này, tích lũy lâu ngày sẽ làm hoại tử, đóng băng chức năng cơ thể, đông máu, đông mạch. Có thể cả linh hồn cũng sẽ bị ảnh hưởng.
- Không bằng ở lại chỗ này, thấy cậu nghiên cứu sách say mê đến thế. Nghỉ lại đây cũng không tệ. - Quản thư nhiệt tình mời cậu lại nghỉ chỗ này.
- Vậy, cháu cũng không khách khí nữa. - Việt Hưng gãi đầu cười cười. Lão đã có ý tốt thì mình cứ nhận thôi, có sao đâu.
Một đêm trôi qua, Việt Hưng được lão cho bát cơm với chút thức ăn rồi ngồi nghiên cứu cả đêm về tình hình thế giới. Phòng đọc sáng chưng nguyên một đêm chỉ vì một người. Việt Hưng thấy được bản thân đã m·ất t·ích được hai mươi tám năm rồi, thế giới hẳn đã thay đổi rất nhiều, thư tịch trong này cũng không có nhiều nên ở Tây Mạc, Đông Hoang kề bên cũng không rõ ràng.
Vì nơi này có hàng vạn đảo lớn nhỏ nên thế lực cũng đông đúc, đảo mà Việt Hưng được cứu sống đây là phần ngoài rìa, tựa như nông thôn hoang dã, vào bên trong mới có thể tiếp xúc với thế lực lớn hơn. Nó tên Minh Giang, và cũng chỉ có một thôn duy nhất này ở trên đảo, dưới trướng đảo tam cấp Thanh Hải đảo. Ngoài ra còn có nhị cấp và nhất cấp hải đảo, lớn nhất là tam đảo siêu cấp gồm Phương Đình Động, Hào Hiệp Lăng và Nhật Quang Viên.
Đương nhiên Việt Hưng sẽ cố gắng đứng đỉnh chóp của nơi này, hoặc là sẽ trở về Nam Huyền Minh đại lục bằng cách nào đó khi đã có đủ thực lực. Hiện giờ y cần nghiên cứu những gì ký ức của các thế trước lưu lại những gì hữu ích cho thế giới này, nhanh chóng đề cao thực lực của bản thân.
Trong ký ức của mình, hữu dụng hiện tại là Vạn Trượng Bách Long Công, Ngũ Long Thần Biến lấy được từ Tổ Long. Khống Tâm Thuật, phân tách một phần tâm trạng qua một linh hồn thể khác, tựa như phân thân và trao cho phân thân đó suy nghĩ tương ứng với tính cách tâm trạng được tách. Khống Tâm Thuật kết hợp với Phân Hồn Đoạt Thể Thuật cũng tương đương tạo ra một sinh mệnh mới, quá ghê gớm, còn có thể hợp thể hay không thì vẫn chưa được nghiệm chứng.
Về kiếp trước thì có Nô Thú Thuật và Nô Linh Thuật. Thuật đầu để nô dịch yêu thú, thuật sau cũng vậy nhưng mạnh hơn, nô dịch được thiên địa vạn vật hữu linh. Bất cứ thứ gì có linh trí hay là một sinh linh đều bị nô dịch. Còn một bộ luyện thể gọi Thái Ất Thần Mộc, luyện thành thì sinh cơ bừng bừng, tứ chi đứt gãy cũng có thể nối liền hay mọc lại. Đúng là cấp lửa ngày giá đông.
Châu Huy đương nhiên không biết được cái này, vì vận số của y khác với Việt Hưng, nếu y mà biết thì dù bị chặt đứt tay, chỉ cần có đủ dược vật, dược linh là hồi phục lại cánh tay cho Việt Hưng.
Hiện tại thì vẫn nên bỏ nó qua một bên, việc cần thiết hiện tại là tu luyện linh hồn, buổi đêm này hấp thu lực lượng tinh thần là vô cùng bổ dưỡng. Ban ngày lại tìm hiểu xem làm sao luyện Long công để thăng tiến tu vi, bước vào Yêu tu.
Theo những kinh nghiệm từ những lần trước, lại thêm việc hấp thu linh hồn Châu Huy, tu vi Hồn cảnh của Việt Hưng tăng lên muốn chóng mặt, mới thổ nạp một lần thôi mà đã bước trở lại cánh cửa tầng 1, Khai Khiếu cảnh. Chỉ là tốc độ thổ nạp có hơi chậm, mất nửa tiếng mới được một lần, vậy thì trước khi mặt trời lên khoảng năm giờ thì hẳn thổ nạp thêm ba, bốn lần nữa. Tu vi lúc đó có lẽ đến đỉnh phong Khai Khiếu, nếu bước vào Khai Linh thì y sẽ đến được Khai Linh lần thứ sáu, vì từ kiếp thứ hai, ba và bốn, Việt Hưng đều tu luyện đến Khai Linh; thêm cả hai lần tại Hồn Yêu Đại Địa nữa.
Cái lợi của việc này thật lớn, chẳng khác nào trùng sinh chuyển thế mà vẫn giữ được toàn bộ những gì kiếp trước, mạnh lại càng mạnh. Cũng may là phương diện linh hồn mạnh, y lại không có thuật pháp công kích linh hồn, nếu không thì vô địch thiên địa này luôn rồi.
Một đêm trôi qua, Việt Hưng thực sự đạt đến Khai Linh cảnh, nhưng tốc độ lại ngày càng chậm đi, theo suy đoán của y thì phải mất hai tiếng mới được một vòng. Đồng thời thì lĩnh ngộ của y đối với những sự kiện mình biết lại càng tường tận.
Vạn Trượng Bách Long Công, trước mắt hấp thu thiên địa linh khí vào cơ thể tạo ra trăm con rồng, cảnh giới sẽ tăng lên khi tu luyện hoàn chỉnh được một con, nhưng càng về sau thì số lượng sẽ càng tăng lên. Thậm chí với những hiểu biết của Việt Hưng thì trăm con này vượt qua Xích Kim là điều có thể, còn hơn nữa thì đúng là vô cùng khó.
Nghĩ liền làm, Việt Hưng từng sử dụng qua Long Công nên có chút lĩnh ngộ đối với chiêu này, theo phương pháp bản thân phân tích liền tiến vào bên trong tu luyện. Đương nhiên là chọn một nơi hẻo lánh, không được để những người trong thôn biết, họ biết lại rắc rối hơn.
Dạo quanh một vòng đảo, lẩn sâu vào trong rừng, cũng ngay sát vực và phía dưới là biển, sóng vỗ ầm ĩ, giống như đám yêu ma gào thét muốn cắn nuốt y khi y lỡ trượt chân rơi xuống hay gì đó. Như vậy cũng không có lo lắng có người phát hiện ra mình ngồi tu luyện ở đây, động tĩnh đột phá có lớn cũng bị mọi người hiểu lầm thành tiếng sóng đánh thôi.
Thấy không còn gì ổn thoả hơn nơi này, Việt Hưng ngồi xuống, mặt hướng ra biển rồi vận chuyển Vạn Trượng Bách Long Công. Dường như có một luồng năng lượng nào đó vô cùng đặc biệt lan tràn khắp cơ thể, theo từng đường kinh mạch chạy khắp người cậu, tuy nhiên thì việc thiếu khuyết cánh tay trái cũng làm việc vận chuyển trở nên khó khăn. Kinh mạch bị đứt đoạn, vốn đã định sẵn là phế nhân, chờ đợi cha mình trở lại, mới may ra có cơ hội hồi phục. Nhưng đã qua ba mươi năm, không biết ông còn sống hay đ·ã c·hết.
Biệt tăm biệt tích lâu đến vậy, không có chút tin tức nào, đối phương đều rất lo lắng lẫn nhau.
Nhưng với sự hiểu biết của y, sự khống chế tinh diệu về linh khí được tích luỹ qua các thế trước đó, một cánh tay bị đứt thì y có thể tạo ra một thông đạo khác qua linh khí đó. Dù sao thì vào cơ thể mình thì chắc chắn là của mình. Từ thông đạo đó dẫn linh khí đi tiếp rồi đọng lại tại Yêu Huyệt.
Yêu Huyệt chính là đan điền, Huyền Minh đại lục gọi nó là vậy. Trong Huyệt giống như một cái động, chứa đựng linh khí dẫn dắt từ bên ngoài vào trong để củng cố nó, Thanh Đồng cảnh là để đắp nặn Yêu Huyệt. Sau khi đến Bạch Ngân cảnh là giai đoạn đầu của việc Yêu Tu Tam Hoá, Hư hoá, huyễn hoá ra yêu linh phụ trợ bản thân.
Mà Yêu Huyệt của Việt Hưng cũng có chút đặc biệt, vì liên quan tới Long Công, mà nó vô cùng rộng lớn, dự là một cái động huyệt này của y còn lớn gấp bảy tám lần người thường. Một đầu long mười trượng xuất hiện tại vị trí Yêu Huyệt, sau đó nó liền duỗi thẳng người, miệng mở lớn như động khẩu.
Việt Hưng thấy hiệu quả Long Công đã thành, không chậm trễ mà muốn mau chóng để nó dài đến vạn trượng, tiến nhập Thanh Đồng cảnh. Cứ thế vận chuyển công pháp, long khẩu mở miệng rộng hấp thu những thiên địa linh khí Việt Hưng đưa vào, càng bành trướng độ dài lẫn độ lớn của Long Huyệt.
Hình dạng Huyệt này cũng đặc thù nên y quyết định gọi vậy. Còn tác dụng hẳn giống Huyệt khác, có loại đặc thù mang hình dạng này mà chuyên tu một loại yêu linh, hoặc có thuộc tính. Các loại này là độc nhất vô nhị và loại thông thường, chẳng khác động huyệt thiên nhiên cho người thường.
Long Huyệt này, trước giờ chưa từng có ai sở hữu, y là người đầu tiên mới có thể hình thành Long Huyệt. Sau đó nó cứ thế dài ra, long khẩu cũng rộng hơn, long lân hay long tu, long nha đều rõ ràng hiện lên trước mắt.
Đây đều là những gì hiểu biết của y về Long qua các thế từng tiếp xúc, khắc họa càng rõ nét, chân thức thì Huyệt càng chắc chắn, chứa đựng linh khí càng thêm thuần. Mà cũng vì chuyện này mà y có thể không cần lo lắng ăn uống.