Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 329




“Được.” Giang Hạ gật đầu, lấy điện thoại và danh thiếp ra, gọi cho Trình Hiệp.

Khi cô ấy gọi điện thoại, Tống Vy đột nhiên lấy một danh sách từ trong túi ra, giơ lên không trung, nhìn phóng viên ở dưới sân khấu: “Thưa quý vị, nội dung tôi muốn nói trong cuộc họp báo hôm nay, cơ bản là như vậy thôi. Chỉ còn lại một chuyện cuối cùng, đó là tôi sẽ khởi kiện các blogger và người dùng có tên trong bản danh sách trên tay tôi đây.”

“Khởi kiện?” Phóng viên dưới sân khấu và khán giả xem livestream đều sửng sốt.

Tống Vy mấp máy đôi môi đỏ: “Không sai, những blogger này cố ý dẫn sắt khiến mọi người chửi bới tôi trên mạng, còn những người dùng này nữa, mấy câu mắng chửi của họ nhận được rất nhiều like ủng hộ của những người khác. Những thứ này đều ảnh hưởng tới tôi, nếu tôi không kiện họ thì chính là có lỗi với bản thân, tôi không để yên cho họ mắng chửi vô cớ được!”

“Nhưng cô Tống, nhiều người như vậy, có hơi quá không?” Có phóng viên cảm thấy cô chuyện bé xé ra to.

Không phải chỉ là bạo lực mạng chút thôi sao, sao phải làm lớn như vậy?

Trả thù thế này cũng nặng quá rồi!

“Quá?” Tống Vy cong môi cười khẩy: “Tôi không cảm thấy tôi quá đáng, lúc họ mắng chửi tôi, sao anh không nói họ quá đáng?”

“Tôi…” Phóng viên đó lập tức không còn gì để nói.

Tống Vy không thèm nhìn anh ta, thu hồi tầm mắt: “Ai cũng phải chịu trách nhiệm cho tất cả những việc mình làm. Khi họ lấy việc mắng chửi người khác trên mạng làm niềm vui thì cũng nên nghĩ tới ngày hôm nay. Tôi không sợ họ nhiều người, tôi đủ thời gian kiện cáo với họ!”

Sự mạnh mẽ của Tống Vy khiến phóng viên tại hiện trường và khán giả xem livestream ý thức sâu sắc rằng cô không phải người dễ trêu chọc.

“Được rồi, những điều nên nói tôi nói xong cả rồi.” Tống Vy khẽ vỗ tay: “Tiếp theo tổng giám đốc tập đoàn Đường thị cũng sẽ tổ chức họp báo. Mọi người đều biết, Tống Huy Khanh bôi nhọ tôi và tổng giám đốc Đường, thế nên phía tổng giám đốc Đường cũng sẽ ra mặt làm rõ. Mọi người cảm thấy hứng thú thì có thể qua đó xem xem.”

Cô vừa dứt lời, những phóng viên phía dưới lập tức chạy đi một nửa.

Những người còn lại, không những không hoảng loạn mà còn lộ ra ý cười sâu xa, rõ ràng họ đã có đồng nghiệp đi từ sớm rồi.

“Vy Vy, liên hệ rồi.” Giang Hạ gọi điện thoại xong, buông di động xuống nói: “Trợ lý Trình nói họ đã bắt đầu rồi.”

“Tớ biết rồi.” Tống Vy khẽ “ừ” một tiếng, đi tới trước laptop của mình gõ vài cái, sau đó màn hình lập tức hiện ra buổi livestream họp báo của Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn ngồi ở vị trí chính giữa hội trường, sắc mặt lạnh lùng nhìn camera, trầm giọng nói: “Nếu phía cô Tống đã giải thích rất rõ ràng rồi thì tôi sẽ không nhắc lại nữa. Kể từ hôm nay, tôi sẽ tẩy chay triệt để doanh nghiệp Tống Thị, xem như là sự trả thù của tôi với Tống Huy Khanh.”

Không có ai cảm thấy cách làm của anh có gì không đúng, đổi lại là họ, họ cũng sẽ như vậy.

Dù sao thì vô duyên vô cố bị người ta bôi nhọ như vậy, ai mà vui cho được?

Nhưng phía dưới vẫn có người hỏi: “Tổng giám đốc Đường, giữa anh và cô Tống không có quan hệ đó, vậy nguyên nhân thật sự khiến anh hủy hôn với Tống Huyền là gì?”

Đường Hạo Tuấn điều chỉnh microphone trước mặt: “Tôi đã nói nguyên nhân từ khi hủy bỏ hôn ước rồi, vì cô ta ác độc, trước đây cô ta nhiều lần hãm hại cô Tống, nói mãi vẫn không thay đổi khiến tôi không thể nào chịu nổi, trừ cái này ra, cuộc sống cá nhân của cô ta cũng không ra gì.”

Cuộc sống cá nhân không ra gì?