Chỉ là lần này cô đã thắng, vậy thì lần sau thì sao?
Cơ thể Tống Vy co rúm lại, trong lòng có chút bất an.
Lần này, cô dùng dao để uy hiếp Đường Hạo Minh, ép anh ta lùi bước.
Nhưng lần sau, chưa chắc đã thành công.
Ngộ nhỡ, lần sau Đường Hạo Minh trực tiếp lên tiếng, nói có bản lĩnh thì chết đi, vậy thì cô thật sự sẽ phải chết.
Thở dài, khóe miệng Tống Vy kéo lên, nở một nụ cười khẩy.
Bỏ đi, lần này đã thắng, thoát khỏi một kiếp nạn cũng là một chuyện tốt.
Lần sau, xem tình hình vậy, rồi nghĩ cách khác.
Nếu như thật sự cùng đường, cô cũng bằng lòng chết.
Bên ngoài, Đường Hạo Minh che cánh tay đi xuống tầng, trong phòng khách Lâm Giai Nhi đang xem điện thoại, nghe thấy tiếng bước chân, khóe môi cong lên, nở một nụ cười châm chọc: “Sao vậy, xuống nhanh thế, còn chưa đến nửa tiếng, xem ra anh cũng không được nha!”
Đường Hạo Minh lạnh lùng nhìn cô ta: “Ngậm cái miệng của cô lại, nếu không tôi đích thân khâu lại cho cô!”
“Anh…” Lâm Giai Nhi tức muốn chết, vội vàng quay đầu lại nhìn anh ta.
Nhưng vừa nhìn thấy, đã lập tức sững sờ: “Anh…anh bị thương!”
Không chỉ cánh tay, còn có cả đầu.
“Anh bị Tống Vy đánh bị thương?” Lâm Giai Nhi không thể tin được hét lên.
Đường Hạo Minh mím môi, không nói gì, đi đến sofa, ngồi xuống bên kia.
Lâm Giai Nhi vội vàng đứng dậy: “Đường Hạo Minh, vậy mà anh lại bị Tống Vy đánh bị thương, anh cũng quá vô dụng rồi, một người đàn ông, lại không đánh lại được một người phụ nữ!”
Đường Hạo Minh nheo mắt lại, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn cô ta giống như nhìn người chết.
Cổ họng Lâm Giai Nhi đột nhiên giống như bị ai đó bóp lấy, không nói nên lời.
Bởi vì ánh mắt này của anh ta thật sự quá đáng sợ.
Rất nhanh, người giúp việc cầm hộp thuốc đi qua, băng bó cho Đường Hạo Minh.
Lâm Giai Nhi ngồi xuống phía đối diện nhìn: “Anh ta thế nào?”
Người giúp việc vừa băng bó vừa trả lời: “Ông chủ không có vấn đề gì lớn, trên đầu bị rách da, cánh tay cũng chỉ là vết thương nhẹ, không bị thương đến xương, mấy ngày nữa lành là không sao.”
Nghe thấy lời này, Lâm Giai Nhi bĩu môi: “Xem ra Tống Vy ra tay vẫn khá nhẹ.”
Lúc biết Tống Vy đánh Đường Hạo Minh bị thương, trong lòng cô ta rất sảng khoái, rất vui mừng.
Dù sao Đường Hạo Minh cũng là kẻ thù của cô ta.
Nhưng bây giờ nghe thấy vết thương Đường Hạo Minh không nặng, một chút vui mừng trong lòng, đột nhiên chìm xuống.
Người phụ nữ Tống Vy kia thật sự vô dụng, đã dùng dao làm Đường Hạo Minh bị thương, tại sao không trực tiếp một dao đâm chết cái tên Đường Hạo Minh này đi.
Như vậy, ở đây không phải cô ta nói là tính sao.
Đáng tiếc, thật sự đáng tiếc mà!
Ánh mắt của Lâm Giai Nhi thay đổi, đã bị Đường Hạo Minh nhìn thấy, Đường Hạo Minh lập tức đoán ra được suy nghĩ trong lòng cô ta, trong mắt lóe lên tia sát khí: “Hình như cô rất thất vọng.”
Nghe thấy vậy, Lâm Giai Nhi nhận ra mình đã bị bại lộ, ánh mắt lóe lên, đè sự chột dạ xuống dưới đáy lòng trả lời: “Anh nhìn nhầm rồi, tôi về phòng trước đây.”
Nói xong, cô ta đứng dậy đi lên tầng, không muốn ở đây thêm một phút nào nữa.
Cô ta biết người đàn ông này biến thái đến mức nào.
Trên miệng cô ta không thừa nhận mình thất vọng, nhưng trong lòng Đường Hạo Minh đã nhận định cô ta đã thất vọng, cô ta không thừa nhận cũng phải ép cô ta thừa nhận, sau đó làm ra một số chuyện quá đáng với cô ta.
Mấy lần dạy dỗ lúc trước, đã khiến cô ta ghi sâu trong lòng, nên bây giờ, đương nhiên cô ta phải chuồn trước khi anh ta lên tiếng gặng hỏi.
Đường Hạo Minh nhìn Lâm Giai Nhi rời đi, cũng không giống như trước đây, gọi cô ta lại, xử lý cô ta một lượt.
Thực ra, bây giờ anh ta không có tâm tình này.
Anh ta nhìn cánh tay của mình, trong mắt chứa những cảm xúc không nói nên lời.
Anh ta thừa nhận tối nay mình đã làm cho Tống Vy sợ hãi, khiến Tống Vy hành động phản kháng như thế này, cũng biết là do mình sai.
Nhưng lúc nhìn thấy cô cầm dao đâm mình, trong lòng anh ta vẫn có chút đau đớn.
Dù sao bị người mình yêu dùng dao đâm, trong lòng sao có thể dễ chịu được.
Lúc Đường Hạo Minh đang trầm tư, điện thoại vang lên.
Anh ta xua tay, ra hiệu cho người làm đi ra trước.
May là người giúp việc đã băng bó vết thương cho anh ta xong, nhìn động tác của anh ta, không nói gì, thu dọn hộp thuốc rời khỏi phòng khách.
Sau khi người giúp việc rời đi, lúc này Đường Hạo Minh mới lấy điện thoại ra, nhìn thấy ID người gọi đến trên màn hình điện thoại, đôi mắt anh ta nheo lại, sau đó ngón tay vuốt phím nghe, nghe điện thoại: “Chuyện gì?”
“Ông chủ, không hay rồi, tôi vừa mới kiểm tra được, Đường Hạo Tuấn đã đến nước L rồi.” Người ở đầu bên kia điện thoại nói.
Sắc mặt Đường Hạo Minh trở nên u ám: “Cái gì? Đường Hạo Tuấn đến nước L!”
“Đúng vậy, buổi chiều, một tên thuộc hạ của tôi đi từ sân bay ra, nhìn thấy Đường Hạo Tuấn.” Người ở đầu bên kia điện thoại nói.
Đường Hạo Minh nắm chặt điện thoại.
Không ngờ, Đường Hạo Tuấn lại nhanh như vậy, đã đến nước L rồi, xem ra Đường Hạo Tuấn đã biết Tống Vy đang ở nước L.
Nếu không tại sao những quốc gia khác anh không đi, lại trùng hợp đến đây, chắc chắn đã điều tra ra Tống Vy đang ở đây, nên đặc biệt qua đây để tìm.
Chỉ là không biết, rốt cuộc tại sao Đường Hạo Tuấn lại biết được Tống Vy đang ở đây, rõ ràng lúc anh ta phái người đi bắt Tống Vy, tất cả đều đã lên kế hoạch một cách hoàn hảo như vậy rồi.
Nên, rốt cuộc làm sao bị lộ ra.
“Đường Hạo Tuấn đang ở đây?” Sắc mặt Đường Hạo Tuấn không được tốt hỏi.
Người ở đầu bên kia điện thoại, lắc đầu: “Không rõ, người của tôi nhìn thấy sau khi anh ta đi ra khỏi sân bay, lên một chiếc xe, chiếc xe kia còn là một chiếc xe mới vừa được mua, không có biển số, nên chúng tôi cũng không truy tìm được chiếc xe kia ở đâu.”
Đường Hạo Minh nghiến răng: “Nói cách khác, đã mất dấu Đường Hạo Tuấn?”
“Đúng vậy, rất xin lỗi, ông chủ.” Người ở đầu bên kia điện thoại nói xin lỗi.
Đường Hạo Minh hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng đè cơn giận xuống: “Bỏ đi, cậu phái người tản ra khắp nơi, bí mật tìm tung tích của Đường Hạo Tuấn, sau khi tìm được, lập tức thông báo cho tôi biết.”
“Vâng.” Người ở đầu bên kia điện thoại gật đầu, sau đó nói: “Ông chủ, mọi người có muốn chuyển đi không?”
“Tạm thời không cần, nếu như phải chuyển đi, dàn trận quá lớn, Đường Hạo Tuấn đã đến đây, vậy chứng tỏ, anh ta đã vô cùng chắc chắn chúng ta đang ở quốc gia này, nên bây giờ anh ta chắc chắn đã sắp xếp rất nhiều người, nói không chừng đã liên hệ với quân đội của quốc gia này, luôn luôn theo dõi tất cả sự bất thường, nếu như bây giờ chúng ta chuyển vị trí, dàn trận lớn như vậy, chắc chắn sẽ lập tức bị phát hiện sau đó bị chặn lại.” Đường Hạo Minh nghiến răng lạnh lùng nói.
“Tôi biết rồi, vây tôi đi sắp xếp thuộc hạ đi tìm kiếm tung tích của Đường Hạo Tuấn.” Người ở đầu bên kia điện thoại cảm thấy có lý, cũng không nói gì nữa.
Đường Hạo Minh ừ một tiếng: “Đi đi.”
Kết thúc cuộc điện thoại, anh ta đặt điện thoại xuống, cúi đầu bắt đầu tình toán ở trong lòng.
Đường Hạo Tuấn đã tìm đến đây, vậy thì tìm được anh ta, tìm được Tống Vy cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Mặc dù bây giờ không chuyển đi, nhưng bọn họ cũng không thể cứ ở đây, vẫn nên nghĩ cách, dụ Đường Hạo Tuấn đi, để Đường Hạo Tuấn cho là anh ta đã đưa Tống Vy chuyển đến nơi khác.
Như vậy, sau khi Đường Hạo Tuấn rời khỏi nước L, anh ta mới thật sự đưa Tống Vy chuyển đi.
Nghĩ như vậy, Đường Hạo Minh cầm điện thoại, đứng lên, đi ra bên ngoài biệt thự, nhìn dáng vẻ như đang liên lạc với ai đó.
Chỗ lan can trên tầng ba, Tống Vy không biết đã đứng đó bao lâu, hai tay đặt trên lan can, lúc này đang kích động nắm chặt lại, run rẩy, trên mặt cô cuối cùng cũng nở ra nụ cười đầu tiên trong mấy ngày nay.
Quá tốt rồi, cô thật sự đã trên một hòn đảo nào đó thuộc vùng biển của nước L, hơn nữa Hạo Tuấn cũng đã tìm đến, xem ra, cô được cứu rồi.
Thông qua những lời Đường Hạo Minh vừa nói, cũng khiến cô trở nên cảnh giác, mặc dù Đường Hạo Minh không có ý chuyển đi, nhưng Hạo Tuấn ở đây, anh ta chắc chắn sẽ không cứ ở đây, nếu không chắc chắn sẽ bị Hạo Tuấn tìm thấy.
Nên Đường Hạo Minh chắc chắn sẽ nghĩ cách đưa cô rời khỏi đây, vậy thì, Hạo Tuấn sẽ không tìm được cô.