Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1016




Trình Hiệp vội gật đầu: “Phải, video cậu chủ nhỏ chỉnh sửa rất tốt, còn cả tiếng của tổng giám đốc cũng chế hoàn toàn giống, nếu không thật sự không giấu được.”

“Cục cưng thật giỏi.” Tống Vy mỉm cười với Tống Hải Dương và Tống Dĩnh Nhi.

Trình Hiệp vui vẻ ưỡn ngực.

Tuy cậu bé tâm trí trưởng thành, nhưng chung quy là một đứa trẻ, được ba mẹ khen, trong lòng cũng sẽ cảm thấy vui vẻ kiêu ngạo.

“Có điều tiếp theo chúng ta phải làm sao?” Sắc mặt của Trình Hiệp lại trở nên nghiêm nghị: “Tổng giám đốc vẫn không có tin tức gì cả.”

Trái tim của Tống Vy nhói đau, ánh mắt cũng ảm đạm: “Tiếp tục tìm, tôi không tin, anh ấy còn có thể rời khỏi trái đất này, đúng rồi Hải Dương.”

Tống Vy nhìn sang Tống Hải Dương: “Bài đăng mà đám người Đường Hạo Minh tung ra, con có thể dựa vào đó mà tra được tung tích của bọn họ không?”



“Mẹ con đã tra rồi, tra được địa chỉ IP đăng bài, là ở một quán net trong nước, không phải là máy tính cá nhân của Đường Hạo Minh, cho nên không có tác dụng.” Tống Hải Dương lắc cái đầu nhỏ rồi đáp.

Tống Vy thở dài một tiếng: “Bỏ đi, vẫn là tìm Hạo Tuấn trước, tôi cũng phải về nước tìm anh ấy.”

“Về nước sao?” Hạ Bảo Châu và Trần Châu Ánh vừa cầm đồ ăn mới mua xong đi vào thì nghe thấy câu này của cô.

Tống Vy gật đầu: “Phải, tớ lo lắng cho anh ấy, tớ muốn đích thân đi tìm anh ấy.”

“Nhưng cuộc thi phải làm sao?” Hạ Bảo Châu hỏi.

Tống Vy cúi đầu: “Tớ muốn rút khỏi cuộc thi.”

Cuộc thi quả thật rất quan trọng, nhưng ở trong lòng cô, mãi mãi không bằng Đường Hạo Tuấn.

Cô có thể từ bỏ cuộc thi, nhưng cô không thể từ bỏ Đường Hạo Tuấn.

“Chuyện này sao mà được!” Hạ Bảo Châu vội để cặp lồng giữ nhiệt xuống, đi tới nắm tay của Tống Vy: “Vy Vy, tớ biết cậu tại sao muốn làm như vậy, nhưng sắp chung kết rồi, cậu làm như vậy, không cảm thấy rất ích kỷ sao? Cậu không phải là thi đấu một mình, cậu đi rồi, Châu Ánh phải làm sao? Các cậu là đồng đội, cậu đi rồi thì Châu Ánh cũng không thể tiếp tục thi đấu nữa.”

Nghe thấy lời này, đồng tử của Tống Vy co rút lại, nhìn sang Trần Châu Ánh, trên mặt tràn ngập sự áy náy.

Phải, cuộc thi không phải là chuyện của một mình cô, còn có Trần Châu Ánh nữa.

Cô đi rồi, Trần Châu Ánh phải làm sao?

“Châu Ánh, xin lỗi, tôi…”

“Được rồi.” Trần Châu Ánh mỉm cười đi tới: “Tôi hiểu cô, cô muốn về nước thì trở về đi.”

“Châu Ánh?” Hạ Bảo Châu không dám tin mà nhìn cô ấy: “Cô biết cô đang nói cái gì không?”

“Tôi biết, vậy nên tôi hiểu Vy Vy, sếp Đường bây giờ sống chết không rõ, cho dù Vy Vy ở lại thi đấu, cô ấy cũng sẽ không vẽ ra được bản thiết kế, bởi vì trái tim của cô ấy đã không đặt trong cuộc thi rồi.” Trần Châu Ánh cụp mắt trả lời.

Hạ Bảo Châu há miệng, một lát sau mới phát ra âm thanh: “Vậy cô thì sao? Cô phải làm sao?”

“Tôi không sao hết, bây giờ rút khỏi cuộc thi, chúng tôi vẫn là á quân 2, hơn nữa chức quán quân, chúng tôi vốn không có bao nhiêu lòng tin có thể lấy được, bởi vì thực lực của mọi người ngang nhau, á quân 2 cũng đủ khoe rồi, quán quân chẳng qua chỉ là thêm một tầng ánh sáng nữa thôi, về mặt danh tiếng nghe hay hơn mà thôi, thật ra tác dụng cũng không lớn, với lại, còn có cuộc thi mùa sau mà.” Trần Châu Ánh mỉm cười nói.

Tuy cô ấy cười, nhưng càng khiến trong lòng Tống Vy không biết mùi vị gì, cảm thấy có lỗi với cô ấy.

Tống Vy ôm mặt, nhỏ giọng nức nở: “Xin lỗi Châu Ánh, thật sự xin lỗi.”

“Được rồi.” Trần Châu Ánh đi tới, ôm lấy cô, nhẹ nhàng vỗ lưng của cô: “Thật ra tôi sớm đã đoán được cô sẽ làm như vậy, cho nên tôi sớm đã đánh tiếng với sư phụ của tôi rồi, sư phụ của tôi cũng đồng ý rồi, tuy cuộc thi quả thật quan trọng, nhưng so với một mạng người mà nói thì không tính là cái gì cả, là nhà thiết kế, quả thật nên theo đuổi chức quán quân, nhưng nếu vì chức quán quân mà ngay cả tình cảm và lương tâm của mình cũng không cần, vậy cũng không phải là nhà thiết kế đạt tiêu chuẩn, cũng không thiết kế được trang phục khiến mọi người cảm thán.”

Nói đến đây, Trần Châu Ánh lau nước mắt cho Tống Vy, lại nói: “Vậy nên Vy Vy, trở về tìm sếp Đường đi, hơn nữa nhất định phải tìm được sếp Đường, như vậy mới không phụ tôi vì cô mà từ bỏ cuộc thi, đương nhiên, sau khi tìm được sếp Đường, cô phải bù đắp cho tôi, bù đắp cho Bảo Châu đàng hoàng, nếu không tôi sẽ không tha cho cô đâu.”

Hạ Bảo Châu thở dài, cũng đi tới mỉm cười: “Châu Ánh cũng nói vậy rồi, tớ còn có thể nói gì nữa, có điều Vy Vy, lần này tớ đứng về phía Châu Ánh, cô ấy nói không sai, chúng tớ vì cậu mà từ bỏ cuộc thi, cậu không thể làm chúng tớ thất vọng, nếu không chúng tớ thật sự sẽ tuyệt giao với cậu.”

Tống Vy thấy sự quan tâm và ủng hộ của hai người bạn thân dành cho mình, ngoài áy náy chỉ còn sự cảm động vô bờ bến.

Cô hít sâu một hơi, cố nặn ra nụ cười, gật mạnh đầu: “Yên tâm đi, tớ sẽ không để hai cậu thất vọng, tớ sẽ tìm được Hạo Tuấn, tớ cũng sẽ bù đắp cho hai cậu, tớ sẽ không để cái các cậu bỏ ra là uổng phí.”

“Vậy thì tốt, vậy tôi lát nữa đi làm đơn xin rút khỏi cuộc thi với ban tổ chức.” Trần Châu Ánh nói.

Tống Vy ừ một tiếng: “Tôi lát nữa cũng sẽ gọi điện thoại cho ban tổ chức, tôi không thể để ban tổ chức trực tiếp công khai nguyên nhân thật sự khiến chúng ta rút khỏi cuộc thi được, nếu không chuyện Hạo Tuấn mất tích sẽ tiếp tục bị người khác phát hiện.”

“Nói cậu bị té, đứa bé sinh sớm, đang ở trong viện nghỉ ngơi, cho nên không thể tiếp tục cuộc thi là được rồi.” Hạ Bảo Châu đề nghị.

Tống Vy gật đầu: “Tớ là nghĩ như vậy.”

Nói rồi, cô lại nhìn sang Trình Hiệp: “Trợ lý Trình, bên phía sư phụ của tôi, làm phiền anh đi một chuyến, chuyện tôi rút khỏi cuộc thi, không thể không nói với người được.”

Mặc kệ sư phụ có trách cô hay không, cô cũng buộc về nước.

Từ bỏ cuộc thi, cô khả năng sẽ tiếc nuối một hồi, nhưng không đi tìm Đường Hạo Tuấn, cô sẽ tiếc nuối cả đời.

“Yên tâm đi mợ chủ, tôi biết phải làm gì." Trình Hiệp nói xong thì đi ra ngoài xử lý.

Sau đó, Trần Châu Ánh cũng ra ngoài, để lại một mình Hạ Bảo Châu ở lại phòng bệnh cùng với Tống Vy.

Mà trong nước, Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi nhìn chuyện lắng xuống ở trên mạng, sắc mặt đều rất khó coi.

“Không ngờ vậy mà bị những người của tập đoàn Đường Thị đoán được chúng ta muốn làm gì, lấy ra video, chứng minh Hạo Tuấn không mất tích, Hạo Tuấn sẽ không thật sự không mất tích, mà ra nước ngoài chứ?” Lâm Giai Nhi nhíu chặt mày hỏi.

Đường Hạo Minh cười lạnh: “Cô cảm thấy có thể không? Với tính cách của Đường Hạo Tuấn, chúng ta tính kế cậu ta, cậu ta cho dù trở về, cũng sẽ không ra nước ngoài, mà sẽ ở Thành phố Giang tăng cường tìm kiếm chúng ta để báo thù, vậy nên video này là thật hay giả, còn cần đợi kiểm chứng.”

“Video là giả sao?” Lâm Giai Nhi không dám tin mà trợn mắt: “Chuyện này sao có thể chứ, trong video này rõ ràng chính là Hạo Tuấn.”

“Người trong video quả thật là Đường Hạo Tuấn, nhưng những lời này chưa chắc là Đường Hạo Tuấn nói, hoặc, Đường Hạo Tuấn trong video, lời cậu ta nói thật sự, không phải những gì chúng ta nghe thấy.” Đường Hạo Minh nheo mắt lại.

Lâm Giai Nhi kinh ngạc: “Ý của anh là nói, có người thay đổi video, những gì chúng ta nghe thấy, căn bản không phải là những gì Hạo Tuấn nói, mà là có người làm giả giọng của Hạo Tuấn, vì để che giấu tất cả mọi người về sự thật Hạo Tuấn mất tích.”

“Không sai.” Đường Hạo Minh gật đầu: “Hacker làm ra video này có kỹ thuật rất cao, so ra còn cao hơn thủ hạ của tôi nhiều, thật không biết Đường Hạo Tuấn từ đâu kiếm được nhân tài như này.”

“Người này rất nguy hiểm, đối với chúng ta là một phiền phức rất lớn.” Lâm Giai Nhi sa sầm mặt mày nói.

Bây giờ là xã hội thông tin hóa, hacker chính là thần của xã hội này.

Ngộ nhỡ Đường Hạo Tuấn vì muốn bắt bọn họ mà mất hết kiên nhẫn, cho hacker xâm nhập vào vệ tinh để tìm bọn họ, bọn họ là tuyệt đối không chạy được.

Đường Hạo Minh rõ ràng cũng nghĩ tới điểm này, mắt kính hắt ra ánh sáng nguy hiểm: “Yên tâm, tôi biết phải làm như nào, hacker đó nhất định phải tìm ra rồi xử lý trước.”

Ở một bên khác, bệnh viện trong trấn nhỏ.

Giang Vân Khê cũng nhìn thấy tin tức và video đó trên mạng, cả người chấn động rất lâu mới miễn cưỡng hoàn hồn.

Người đàn ông trong video giống hệt với người đàn ông nằm trên giường bệnh.

Thì ra lai lịch của anh vậy mà lớn như vậy, là sếp của tập đoàn Đường Thị!

Điều quan trọng nhất là anh vậy mà đã kết hôn rồi, còn có hai đứa con!