Long Nha Bất Bại

Chương 17






Người đàn ông cao to cười hỏi: “Tằn Vũ, anh gọi chúng tôi đến đây hẳn là để giúp anh đào tạo bộ đội đặc chủng ở quân khu 13? Trên đường chúng tôi đã đoán được lý do này, chí là bốn người chúng tôi trước đây cũng chỉ từng làm trợ giảng, không có kinh nghiệm huấn luyện thực sự. Bọn họ không có lý do gì để gọi chúng tôi đến cả. Chỉ có anh lúc ở đội Sơn Báo từng tham gia tuyển chọn, hơn nữa còn huấn luyện đội Rắn Hố Mang trở thành một trong những đội át chủ bài được cả quân khu công nhận!”

Tân Vũ cười nói: “Đúng vậy, tôi gọi các anh đến đây chính là vì thế. Một mình tôi không thể kham nối cho nên cần các anh giúp dơ’.

“Anh Tân, bọn họ cũng điều anh từ Sơn Báo qua đây?”

Tank hỏi.

Tân Vũ gật đầu.

Anh không định nói chuyện mình bị thương phải giải ngũ cho bọn họ.

Tránh cho bọn họ lại lo lắng.

Người đàn ông cao to cười nói: “Anh có kinh nghiệm tuyến chọn lính đặc chủng vài lần, quả thực có thể đảm nhiệm vị trí tống giáo quan”.

“Ồ, náo nhiệt thật đấy, người đã đến đú cá chưa?”

Lúc này, Long Vệ Quốc cười sang sảng bước tới.

“Chào thủ trưởng!”

Tank nhìn quân hàm của Long Vệ Quốc thì lập tức chào.

Long Vệ Quốc cũng chào lại: “Vô cùng cảm ơn các cậu đã đồng ý đến giúp quân khu 13 đào tạo lính đặc chủng, tôi thay mặt mười mấy nghìn người lính trong quân khu chào mừng các cậu!”

“Các cậu đều là lính trong đại đội bộ đội đặc chủng Sơn Báo, tôi hoàn toàn tin tưởng năng lực của các cậu!”

‘Thủ trưởng yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức”.

Bốn người cùng nói.

Mặc dù không cùng một quân khu nhưng thế thì đã sao chứ?

Bội đội là của quốc gia, bọn họ giúp quản khu 13 cũng chính là đang xây dựng quốc gia.

Họ đều hiểu rõ điều này.

Mấy người nói chuyên một chút rồi Tân Vũ đưa bốn người đến căn cứ để chuẩn bị cho việc tuyển chọn.

Còn ba ngày nữa là những tân binh sẽ tới, họ cần sắp xếp xong xuôi sân bãi.

Ba ngày sau.

Một chiếc xe tải xanh lục chở theo hơn 500 sĩ binh tham gia cuộc thi đến căn cứ tuyến chọn sau núi.

Sau khi toán binh lính tiến vào rừng, tiếng loa vang lên trong khâp căn cứ.

“Các tân binh, các cậu đã tiến vào khu vực chiến đấu!”

Hơn 500 tân binh nghe thấy âm thanh thì ai nấy cũng thầng lung, nghiêm túc lắng nghe.

‘Tôi là tổng giáo quan của cuộc tuyển chọn Long Nha lần này! Nghe kỹ, hiện tại lập tức tiến hành vòng tuyển chọn thứ nhất!”

‘Tôi cho các cậu ba phút đế xuống xe, các cậu được tùy ý chạy hoặc nấp trong cả khu rừng này!”

“Ba phút sau sẽ có một đoàn lính 2000 người bao vảy, truy đuổi các cậu!”

“50 người bị bắt đầu tiên sẽ lập tức bị loại! Nhớ kỹ, các cậu chỉ được hành động đơn độc, một khi phát hiện có hai người trở lên hợp tác với nhau thì sẽ bị đuối thẳng! Các tân binh, chúc các cậu may mắn!”

Âm thanh vừa dứt, các tài xế đang lái xe lập tức đạp phanh.

Cùng lúc đó, cách đấy không xa, tiếng súng cùng tiếng nố truyền tới như thế bọn họ đã tiến vào chiến trường chân chính.

“Mau! Xuống xe! Xuống xe!”

Tài xế xuống xe, hô lên với những tân binh.

“Đậu! Bắt đầu tuyển chọn luôn thật?”

“Còn ngây ra đấy làm gì? Mau chạy đi chứ! Nếu như bị bắ thì sẽ bị loại luôn đấy!"