Thật lâu sau rốt cục mới mở miệng nói chuyện, lúc này khóe miệng cô ta đã rỉ máu.
"Triệu Ngạn... Sao mày dám đánh tao?! Mẹ nó mày muốn chết đúng không?!"
Triệu Ngạn cười lạnh một tiếng: "Đúng vậy, tôi muốn chết, cô có bản lĩnh giết tôi à?"
"Được, được lắm! Tao sẽ cho mày biết cái tát của mày đắt như thế nào! Xe, nhà, mày không có được bất cứ cái nào! Triệu Ngạn, mày sẽ phải hối hận! Từ hôm nay mày coi như vô dụng rồi!!"
"Tôi mẹ nó đều chả cần cái gì hết được chưa? Đầu cho cô hết đó được chưa?!"
Triệu Ngạn cười ha ha: "Ông đây có thể ra tay đánh cô thì đã không định muốn xe muốn nhà gì nữa, ông đây cho cô hết đó được chưa? Thật nực cười, cách nhìn của đàn bà, tâm mắt hạn hẹp, ông đây thực sự hối hận đã yêu đương với cô hơn ba năm, mẹ nó toàn bộ quãng cho. chó ăn rồi! Cho cô nhiều như vậy mà cô còn cảm thấy chưa đủ, ha ha, cũng phải tới mấy triệu t*ng trùng đó chứ? Cô còn muốn gì nữa?! Ha ha ha..."
"Mày"
"Được rồi!" Lúc này, La Tranh lên tiếng.
Là người có trình độ cao nhất, làm ăn được nhất và có khí thế nhất ở hiện trường, La Tranh đương nhiên muốn trở thành người hòa giải.
La Tranh ra vẻ như một người anh lớn, vỗ vỗ bả vai Triệu Ngạn: “Triệu Ngạn, đừng hung ác với phụ nữ như: vậy chứ? Phụ nữ là để yêu thương chứ không phải để đánh đập."
"Biến! Đừng giả vờ thân thiện phong độ với ông đây!"
Triệu Ngạn vốn đã ngứa mắt con hàng La Tranh này, trực tiếp gạt bỏ phong thái quân tử đạo đức giả của La Tranh.
"Khụ.."
La Tranh lúng túng xua tay: "Vậy được, chúng tôi lái xe đi trước, mấy người ở đây tùy tiện chơi đùa đi..."
Trên thực tế, trong mắt La Tranh, Ninh Thanh Thanh mới là quan trọng nhất, còn những người còn lại, bất kể là Triệu Ngạn hay Dương Thiên thì bọn họ có đi họp lớp. tối nay hay không cũng không quan trọng! Một chút cũng không quan trọng!!
Lời vừa dứt, La Tranh nhảy lên chiếc Land Rover bạc triệu của mình, chuẩn bị lái xe đi.
"Chờ một chút!"
Đúng lúc này, giọng nói của Ninh Thanh Thanh truyền đến.
"Mọi người lái xe tới đó đi, tôi sẽ đi cùng Dương Thiên."
Nói rồi Ninh Thanh Thanh không chút khách khí mở cửa xuống xe, dẫn theo cô bé Dương Tố Tố, trực tiếp đứng bên cạnh Dương Thiên.
"Hả?"
Lần này, La Tranh thật sự là lật thuyền trong mương!
Hản lập tức bối rối, sự đắc ý của hắn trong nháy mắt không còn sót lại chút gì!
Nếu nhân vật chính đã xuống xe thì kế hoạch giả ngầu tối nay sẽ hoàn toàn thất bại, mà còn là thất bại rối tỉnh rối mù! Nhân vật chính là ai? Chính là Ninh Thanh Thanh!
La Tranh hoảng, vội vàng chạy tới: "Không phải...
Thanh Thanh, sao thế? Không phải đã nói là anh sẽ đưa bọn em đến buổi họp lớp sao?"
Ninh Thanh Thanh cười nhẹ nhìn La Tranh: "Không phải sao anh La, chúng ta là bạn học, đi họp lớp là chuyện đương nhiên, nhưng chồng tôi vẫn chưa đi mà tôi đã đi theo anh? Chuyện này không thích hợp đúng không? Ngoài mối quan hệ bạn học của chúng ta ra thì anh là gì của tôi? Ha ha, có phải anh đang suy nghĩ hơi nhiều không?"
Lời này hơi thô nhưng không hề cẩu thải! Giống như tiếng sấm!
Ý của Ninh Thanh Thanh rất rõ ràng, nói rõ ra là trong mắt Ninh Thanh Thanh thậm chí không hề có La Tranh chứ đừng nói là có ấn tượng tốt hay không, cho. tới bây giờ trong lòng cô cũng chưa từng cân nhắc tới La Tranh!
Chẳng lẽ trong lòng Ninh Thanh Thanh chỉ có chỗ cho một mình tên phụ bạc Dương Thiên?!
Vào lúc này, La Tranh đang đứng cạnh xe gần như phát điên!!! Nắm đấm của hản siết chặt, phẫn nộ, đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm Dương Thiên... Dường như có thể phun trào bất cứ lúc nào!
"Em, em vừa nói cái gì?!" La Tranh cảm thấy đây chính là sấm sét giữa trời quang!!