Long Chi Đế Tu

Chương 20




Bạch Long vừa bị đẩy lùi thì thân ảnh Lăng Thiên Hữu cũng đã biến mất, ngay sau đó xuất hiện ngay bên cạnh Thiên La kiếm cách đó hơn trăm trượng, đây là kĩ năng đạt được khi Dạ hành đạt đến cấp 2 gọi là Lôi thuấn. Trong trăm trượng chỉ cần có vật chứa đựng Lôi linh của Đế Lôi Huyết Thú thì Lăng Thiên Hữu có thể tùy ý thuấn di qua lại những vật đó.

Còn Lôi trảo vừa rồi được rồi là Lôi hình, người tu luyện Đế Lôi huyết thú đến cấp 2 có thể lôi hóa linh khí để tấn công, tốc độ xuất chiêu, lực sát thương được tăng lên đáng kể, rất thích hợp để tạo ra đột biến.

Nhưng chênh lệch vẫn là chênh lệch, Lăng Thiên Hữu vừa đáp đất thì ngay lập tức hư không phía sau Long vuốt của Bạch Long cũng chộp tới, thân thể Lăng Thiên Hữu lập tức bị đập văng ra xa, nhưng hắn không hề tổn hại, mà người bị thương lại là một nữ nhân khác.

Lăng Thiên Hữu không tin được nhìn chằm chằm vào nữ nhân trước mặt, long vuốt của Bạch Long lúc sắp va vào người Lăng Thiên Hữu thì hư không lại xuất hiện một xoáy nước sau đó nữ nhân kia đột nhiên xuất hiện, dùng lưng để đỡ cho Lăng Thiên Hữu một vuốt.

“Cuối cùng cũng chịu thò mặt ra, ta còn tưởng ngươi còn muốn đợi đến cuối cùng để làm ngư ông đắc lợi, không ngờ ngươi lại ngu ngốc như vậy!”.

Bạch Long rõ ràng không hề bất ngờ khi nữ nhân xuất hiện, có lẽ hắn đã biết từ trước.

Nhờ có hệ thống Lăng Thiên Hữu cũng đã sớm biết sự có mặt có nữ nhân kia nhưng có điều hắn lại không ngờ nàng ta lại đỡ giúp hắn một vuốt, hai ngươi chưa từng gặp qua, không quen không biết sao nàng lại cứu hắn chứ?.

Lăng Thiên Hữu cũng không thể trả lời, nhưng có một điều hắn chắc chắn là nàng và nữ nhân đứng xem cuộc chiến giữa Tần Quân Nghi và Bạch Lân là cùng một người, vì hệ thống điều hiển thị thông tin là Cảnh giới: Kết Đan cảnh đại viên mãn (Miêu tộc).

Thương thế của nữ nhân không nhẹ, y phục phía sau đã bị long vuốt xé nát một phần lộ ra vùng da thịt trắng nõn bên trong, nổi bật trên đó chính là hình long trảo màu đỏ chói, máu cũng đã trào ra ở khóe miệng. Cũng may vừa rồi Bạch Long không có ý định giết chết Lăng Thiên Hữu nên một trảo kia cũng chưa dùng tới một phần lực nếu không dù nàng là Kết Đan cảnh cũng đã sớm tan xương nát thịt bởi một chiêu kia.

Nữ nhân lại không hề quan tâm đến thương thế của mình, vội vàng lo cho an nguy của Lăng Thiên Hữu.

“Người không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?”.

“Không sao....không sao?”.

“Không sao là tốt rồi!”.

Thấy Lăng Thiên Hữu không sao nữ nhân mới yên tâm thở phào một hơi.

‘Chuyện gì vậy chứ? Ở đâu ra một tiên nữ xinh đẹp như vậy? Còn quan tâm mình như vậy? Không phải là bị tiếng sét ái tình, vừa gặp đã yêu mình chứ? Lăng Thiên Hữu yy thầm nghĩ trong lòng, nhưng cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được sự việc lúc này.

Không thấy nữ nhân trả lời mình Bạch Long còn tưởng là nàng không nghe, nói lại lần nữa.

“Này ngươi rốt cuộc là ai nếu không liên quan thì nhanh chóng rời khỏi đây để tránh bỏ mạng oan uổng”.

Bên kia

Lăng Thiên Hữu thấy nữ nhân thương thế không nhẹ, tiến lên đỡ nàng sau đó bắt đầu thăm dò.

“Ngươi có ổn không? Để ta giúp! Đúng rồi ngươi tên gì vậy?”.

Nữ nhân ho khan hai tiếng sau đó trả lời:

“ Tiểu nhân tên Như Ngọc, chút vết thương này vẫn chưa chết được đâu người không cần lo”.

Nhìn khuôn mặt hoàn mỹ trước mắt không hề thua kém Tần Quân Nghi, chỉ là nàng không hề có sự uy nghiêm và cao quý như Tần Quân Nghi mà lại mang vẻ đẹp nhu mì, tràn đầy mị hoặc, Lăng Thiên Hữu trái tim không ngừng nhảy loạn, từ khi hắn tu luyện Thiên Hương quyết mỗi lần gặp mỹ nhân Lăng Thiên Hữu đều khó mà có thể kiềm chế, công pháp ngày càng thuần thục thì Lăng Thiên Hữu nhận ra khả năng kiềm chế của mình ngày càng yếu đi.

Trong lúc lơ đễnh bàn tay Lăng Thiên Hữu chạm vào một khối thịt vô cùng mềm mại và đàn hồi, vô thức, hắn nhẹ bóp một cái, cảm giác co giãn, đàn hồi như đang bóp vào bông khiến hắn vô cùng hưởng thụ.

Như Ngọc “A” lên một tiếng, định gạt đi cánh tay Lăng Thiên Hữu nhưng nhìn thấy đôi mắt đầy dục vọng của hắn đang nhìn chằm chằm vào cặp hung khí của mình, nàng lại sựng lại, nàng sợ nếu mình làm vậy sẽ làm Lăng Thiên Hữu ức giận, có thể sẽ không giúp nàng nữa, huống hồ nàng cũng không phải là trinh nữ nữa có gì mà phải sợ?.

Chỉ do dự chốc lát áo yếm của Như Ngọc đã bị Lăng Thiên Hữu kéo xuống gần nữa, bàn tay Lăng Thiên Hữu đã luồng vào bên trong, không ngừng chơi đùa nhủ hoa của nàng, da thịt của Như Ngọc nhanh chóng ửng đỏ, cảm giác tê dại, mê ly làm Như Ngọc không tự chủ ưỡng lên cặp tuyết lê thành thục của nàng để mặc Lăng Thiên Hữu tàn sát.

Bên kia Bạch Long thấy hai người không để ý đến hắn, còn công khai ve vãn lẫn nhau, nổi giận rầm lớn:

“Khốn kiếp hôm nay hai người các ngươi đều phải hối hận vì đã xem thường ta”.

Tiếng rống của Bạch Long làm Lăng Thiên Hữu trấn động, hắn không tin được vừa rồi mình có thể trầm mê như vậy, nhưng hiện giờ, vấn đề quan trọng nhất của hắn chính là tên bạch trùng trước mặt.

Như Ngọc cũng thanh tỉnh lại, lập tức dùng thân mình che cho Lăng Thiên Hữu, sau đó truyền âm.

“Ngài đi trước để ta cản hắn.”

Nói xong nàng đã đẩy Lăng Thiên Hữu bay đi.

Lăng Thiên Hữu do dự, cuối cùng vẫn là quyết định chạy đi, vì thứ nhất đối tượng Bạch Long nhắm tới là hắn, nếu hắn tiếp tục ở lại cả hai chắc chắn sẽ không thoát, thứ hai đây là lần đầu tiên hắn gặp Như Ngọc, tuy vừa rồi nàng đã cứu hắn nhưng cũng không thể khẳng định nàng không có ý đồ với cái gọi là kho báu của Long đế kia.

...............................................................................................................................

Huyền Thành, Tần gia

Phía sau hậu sơn, Tần Quân Nghi đang đứng trước động phủ, không ngừng thuật lại sự việc xảy ra tại Thiên Thú Lâm cho phụ thân nàng - Tần Thiên Bá.

Tần Thiên Bá tu vi đã đạt đến Kết Đan cảnh, thuộc vào hàng lão quái của Thiên Huyền Quốc, bình thường chỉ lo tập trung tu luyện, mọi sự vụ trong tộc đều giao cho Tần Quân Nghi.

Nhưng sự việc lần này quá lớn, Viêm Trung phản bội, Tần Gia lại thiệt hại vô cùng lớn trong trận chiến đó, Tần Quân Nghi không thể không nói với hắn, dù gì hắn cũng là lão tổ của gia tộc.

“Phụ thân, lần này Viêm Trung phản bội đã ảnh hưởng rất lớn đến kế hoạch của chúng ta, thất bại lần này nhất định sẽ khiến Bạch gia đề phòng, nếu muốn diệt Bạch gia e là không thể làm trong sớm chiều được”.

“Chuyện Bạch...A...tiểu dâm phụ...yên nào”.

Tần Quân Nghi nghe được một ít âm thanh, nhưng không thể nghe rõ bởi vì động phủ được bảo vệ bởi cấm chế cách âm, nên nếu người bày cấm chế không muốn âm thanh khó mà lọt ra được.

“Phụ thân người nói gì vậy?”

“À...Chuyện Bạch gia tạm thời gác lại, hiện tại Vô Cực bí cảnh cũng đã sắp mở ra, ngươi phải hối thúc các đệ tử luyện tập, không được lơ là, nhất định không để Bạch gia cùng Tần gia giành được ưu thế”.

“Vâng...phụ thân....”.

Tần Quân Nghi có chút nghi hoặc trong lòng, những lời Viêm Trung nói lúc trước khiến nàng không thể yên lòng ‘phụ thân thật sự đã làm ra những chuyện như vậy hay sao? Có nên hỏi hay không? Nếu hỏi người sẽ nói thật... chắc chắn không...thôi vậy!’. Tần Quân Nghi thầm nhủ.

“Sao vậy Quân Nghi? Con còn muốn hỏi chuyện gì nữa hay sao?”.

“À không...chỉ là con muốn hỏi người có thấy đại tỷ hay không thôi? Đã lâu rồi con không gặp nàng”.

“Ta cũng lâu rồi không gặp nàng, nếu con gặp nó thì bảo nó đến thăm ta, được rồi nếu không có chuyện gì con lui xuống trước đi”.

Tần Quân Nghi lập tức rời đi, nàng không thể nào ngờ được bên trong động phủ kia đang diễn ra một khung cảnh vô cùng dâm loạn giữa Tần Thiên bá và đại tỷ nàng Tần Kim Liên.

“Hừ …….tiểu yêu tinh….ngươi quả thật càng ngày càng phóng đãng…suýt chút nữa đã để Quân Nghi phát hiện….” 

“Ân……phụ thân không thích người ta như vậy sao….”.

“Chát”... “Ai cho ngươi gọi ta là phụ thân...ngươi chỉ là một con điếm, một con điếm không hơn không kém”.

“Ân...người ta là con điếm của người, người muốn làm gì ta cũng được, thân thể của ta đều là của phụ thân ngài...”.

Vừa nói một bàn tay của Kim Liên không ngừng vuốt ve cục thịt đã sớm cương cứng nên trong quần của Tần Thiên Bá, sau đó nâng lên một chân, trước ánh mắt sắc lang của gã dần dần đem làn váy cởi ra, chậm rãi nhìn phụ thân nàng từ từ mà cởi. Ánh mắt vũ mị thập phần quyến rũ, trước mặt Tần Thiên Bá hiện lên hoàn chỉnh bắp đùi trắng như tuyết của Kim Liên cùng nội y màu đen trong vô cùng khiêu gợi.

“Kim Liên...ngươi quả thật không hề thua kém An Sương mẹ ngươi chút nào...ta nhất định sẽ chơi chết con chó cái như ngươi, như cách mà mẹ ngươi bị những tên nam nhân khác chơi.”

Trong mắt Kim Liên lóe lên một tia sáng kì dị nhưng lại lập tức thu hồi. Tần Thiên Bá nhanh chóng kéo đầu nàng vào ngay dương v*t đã sớm cương cứng bên dưới, tKim Liên thành thạo cởi bỏ chiếc quần của Tần Thiên Bá để lộ ra dương v*t ngoại cỡ của hắn. Đã gặp nhiều lần nhưng độ lớn của nó lần nào cũng làm Kim Liên khiếp sợ, so với 10 năm trước nó còn muốn to hơn một vòng.

Trong động phủ chốc lát lại vang lên âm thanh “Chóp ……..chép……..” 

Bên dưới hán Tần Thiên Bá thân ảnh mềm mại gần như thỏa thân của Kim Liên đang gục đầu vào giữa háng của gã giúp gã bú liếm một cách vô cùng vui vẻ và hưởng thụ …