Long Châu

Long Châu - Chương 36: Long Tiêu




Tại một nơi xa xôi ở phía Tây của Muôn Thú đại lục, trong một mảng rừng xanh thẵm, trước một ngọn núi lớn, bên trong một khoảng không gian bí ẩn có một thân ảnh mặc thanh y đang dò xét từng ngóc ngách.

Thân ảnh này khoảng 20-21, khuôn mặt cương trực những cũng có phần nóng tính, gương mặt khôi ngô, góc cạnh không kém gì Hắc Vũ, Hồng Quan và Tuấn Kiệt.

Nếu thằng tác giả có ở đây sẽ liền nhận ra kẻ này không phải ai khác mà chính là Long Tiêu.

Đôi mắt hắn hiện tại đang đăm chiêu nhìn vào một góc của không gian, ở phía đó dường như có một nguồn năng lượng đang nhẹ nhàng dao động, rất khó phát hiện ra.

Mấy ngày hôm trước, Long Tiêu trong lúc vô tình đã tìm ra một hang động sâu hút, điều kì lạ là trên vách hang phía cuối hang động có đầy bí văn, không biết có phải hắn đã chạm vào cơ quan nào đó không mà đột nhiên lại có một luồng xoáy đem hắn hút vào bên trong, khi mở mắt ra thì hắn đã xuất hiện ở trong một không gian kì lạ.

Long Tiêu bây giờ giống như đang đứng giữa vũ trụ, xung quanh hắn là vô vàn ngôi sao như chấm nhỏ đang phát sáng, phía xa Long Tiêu có thể nhìn thấy cả một dòng sông được tạo ra từ rất nhiều ngồi sao, giống như một dải lụa trắng vắt ngang bầu trời đêm.

Hắn tiến về phía phát ra năng lượng giao động, càng lại gần hắn liền nhận ra điểm phát ra năng lượng là một ngôi sao nhỏ phía xa, Long Tiêu chạy nhanh về phía đó.

Hắn chạy mãi cuối cùng cũng tới gần để nhìn rõ hình dáng của nó, nhưng lúc này Long Tiêu chợt giật mình kinh hãi, chân chầm chậm mà lùi bước về sau.

Trước mặt hắn lúc này không phải là một ngôi sao mà là một con quái thú, cơ thể của nó to lớn, trong suốt không màu, trên đầu là một cặp sừng nhọn hoắt, cái đuôi phía sau như một cây roi da, bốn chân của nó cơ bắp nổi lên từng cục u trông vô cùng mạnh mẽ, trông rất giống một con kim ngưu.


Nó lúc này vốn đang ngủ say thì bỗng mở ra cặp mắt mà nhìn Long Tiêu, nó bắt đầu đứng dậy nhìn chằm chằm về phía hắn, mũi thở ra từng luồng khí đủ khiến đối phương lạnh người.

Rồi trên người nó tỏa ra một khí tức vô cùng mạnh mẽ, khiến Long Tiêu rùng mình, hắn không thể cảm nhận được tu vi của kim ngưu, chỉ có thể biết sức mạnh của nó vượt xa hắn hiện tại.

Kim ngưu đạp đạp cái chân sau mấy cái rồi lao nhanh về phía Long Tiêu, hai mắt long lên một cỗ hung khí, cặp sừng nhọn hướng hắn mà đâm đến.

Long Tiêu không kịp né, Tử Lôi Bá Đình Thương xuất hiện trên tay hắn nhanh chóng cản lấy cú húc của con ngưu, nhưng lực đạo của kim ngưu lại mạnh hơn hắn tưởng tượng nhiều, khi cặp sừng vừa va chạm với cây thương, một chấn lực mạnh mẽ hất văng Long Tiêu bay ra xa.

Hắn đập mạnh người xuống nền không gian, miệng hộc một ngụm máu.

- Đáng chết, đây là đâu? Tại sao lại có con quái thú mạnh đến như vậy? - Long Tiêu chật vật đứng lên mà lau đi vết máu trên miệng.

Kim ngưu thấy Long Tiêu đã đứng lên thì liền lấy đà mà tiếp tục lao tới thêm lần nữa, lúc này trong mắt nó dường như không còn là hung ý nữa mà là một cỗ chiến ý nổi lên, sắc diện đầy sự hưng phấn, cặp sừng một lần nữa lại hướng về phía hắn mà ghim tới.

Long Tiêu thấy nó lại muốn tiếp tục thì chỉ có thể cắn răng mà thầm mắng chửi, trên thân của Tử Lôi Bá Đình Thương bắt đầu xuất hiện Tử Lôi loẹt xoẹt.

Hắn nắm vào giữa thân cây thương, đảo nó quay liên tục tạo thành một hình tròn màu tím bay xung quang người, Lôi thuộc tính tụ tập lại vào cây thương khiến nó bất ngờ trở nên mạnh mẽ hơn.

Long Tiêu chợt nhảy lên không trung, hai tay nắm chặt lấy thân Tử Lôi Bá Đình Thương nhắm vào đầu con trâu mà nện xuống, lôi điện màu tím ngập tràn bộc phát xung quanh đầu thương khiến hắn trông giống như một chiến thần.

- Bá Đình! - Long Tiêu hét lớn.

Lưỡi thương hung hăng quét xuống đập mạnh vào đầu kim ngưu, Tử Lôi xâm nhập vây kín thân hình nó, lực đạo mạnh mẽ khiến cho nó hơi khuỵu chân xuống mà hứng chịu, một vùng không gian xung quanh nó chợt rạn nứt.

Tuy Long Tiêu mạnh mẽ là vậy nhưng kim ngưu cũng không là yêu thú tầm thường, cộng thêm sức mạnh của nó không phải là thứ mà hắn và thần khí có thể so bì được, nó hất đầu một cái khiến Long Tiêu đang ở trên không cũng phải lảo đảo mà thối lui.

Long Tiêu ánh mắt bắt đầu ngưng trọng, con thú này quá mạnh mẽ, trong mắt nó cũng không có chút ác ý nào mà chỉu đơn giản là muốn đánh nhau với hắn, hắn cũng nhận ra điều này.

- Hừ, nếu muốn thì ta chơi với ngươi! - Long Tiêu biết nếu không dùng toàn lực để thỏa mãn chiến ý của con thú này thì hắn sẽ chẳng bao giờ ra khỏi vòng chiến với nó.

Long Tiêu hơi khom người xuống, bắt đầu vận lực, dường như hắn sắp tung ra sức mạnh thật sự của mình.

Cơ thể hắn bắt đầu biến đổi, da hắn bắt đầu mọc ra các vảy cứng bao phủ kín từ đầu cho đến hai tay rồi đến chân, chỉu chừa lại mỗi khuôn mặt, trên đầu hắn nhô ra hai chiếc sừng nhọn, phía sau mọc ra mộc chiếc đuôi mọc ra.

Lúc này Long Tiêu đã khoác lên mình bộ giáp vảy rồng màu xanh óng ánh, bên trên ngập tràn sắc Tử Lôi, tay và chân hắn đều có móng vuốt mọc ra vô cùng cứng cáp và sắc bén.

Khí tức của Long Tiêu phát ra khiến kim ngưu chợt run rẩy nhưng rồi cũng bình tĩnh trở lại, Long Tiêu cũng nhìn ngắm cơ thể của mình, đây là lần đầu tiên hắn dùng đến sức mạnh này - sức mạnh Nhân Long.

Vốn cơ thể của hắn không thể hóa hình thành như những yêu thú khác vì huyết mạch bị lai tạp, nhưng sau khi nhận chủ Tử Lôi Bá Đình Thương, Tử Lôi trong cơ thể như đã tác động vào huyết mạch khiến cho hắn có thể hóa hình theo một cách đặc biệt khác, đó là Nhân Long.

Trong trạng thái này, cơ thể hắn trở nên sung mãn, nguyên khí cũng trở lại dồi dào hơn, nhưng cái gì cũng có giá của nó, hiện tại vì mới thức tỉnh được thể trạng nên hắn chỉ có thể kéo dài 10 phút chứ không thể hóa hình lâu dài như những yêu thú khác.

Long Tiêu ở trạng thái Nhân Long, tay phải cầm Tử Lôi Bá Đình Thương, lôi điện từ cơ thể cuồn cuộn tràn lan ra bên ngoài rồi bao phủ lấy đầu thương, trông hắn lúc này giống như một chiến tướng khoác chiến giáp cầm thương ra trận.

Long Tiêu lại xoay thương trước mặt, một lần nữa thực hiện chiêu Bá Đình. Đây không phải là vũ kĩ hắn học được mà là sức mạnh của Thần khí, mỗi Thần khí đều mang trong mình một sức mạnh riêng, có thể thi triển bất cứ lúc nào.

Hắn lại nhảy lên không trung, đầu thương bùng phát lôi điện còn mạnh mẽ hơn trước, giáng một kích thật mạnh vào kim ngưu.

Con ngưu thấy vậy chiến ý cũng hừng hực tăng lên, nó giống như một kẻ cuồng chiến bị giam lâu ngày, vô cùng cuồng bạo mà rống lớn ụm bò một tiếng rồi dùng thân hình cứng rắn đỡ lấy đòn công kích của Long Tiêu.

Đầu thương đập mạnh vào thân của kim ngưu khiến lưng nó lún xuống một chút nhưng vẫn không thể xuyên thủng được. Lực lượng khủng bố lan ra khắp không gian khiến nó rung động không ngớt.

Chấn lực lại một lần nữa hất Long Tiêu lui ra sau, nhờ có bộ vảy rồng mà hắn đã cản lại đa phần chấn lực nên cũng khô g bị ảnh hưởng nhiều.

Phía đối diện con kim ngưu cũng hơi lùi lại một chút sắc mặt như cười cười, có vẻ vô cùng thỏa mãn, Long Tiêu cũng cho rằng nó đã thỏa mãn nên cũng thở phào nhẹ nhõm một chút.

Nhưng chưa để Long Tiêu mừng thầm, kim ngưu với sắc mặt hớn hở lại một lần nữa lao như tên bắn về phía hắn, Long Tiêu muốn nhảy ra né tranh nhưng tốc độ của nó nhanh kinh khủng.

Hắn đành phải siết chặt lấy Thần thương chuẩn bị đón nhận đòn công kích của nó, kim ngưu lao tới gần hắn thì chợt lại hóa thành luồng sáng chui vào trong cơ thể Long Tiêu.

Hắn vô cùng ngạc nhiên, luồng sáng do kim ngưu hóa thành vừa vào bên trong bỗng nhiên lại biến thành một tấm cổ phù màu vàng trông có vẻ giống với tấm cổ phù của Hắc Vũ.

Tấm cổ phù tiến vào đan điền hắn rồi truyền cho hắn một cảm giác kì lạ trong linh hồn, Long Tiêu mắt nhắm nghiền mà cảm nhận cảm giác này như sợ rằng nó sẽ biến mất nhanh chóng.

Suốt mấy ngày trời, Long Tiêu luôn chìm đắm trong lĩnh ngộ, đến khi hắn tỉnh lại thì đã thấy mình đang ở trong góc hang động, không gian bí ẩn kia đã triệt để biến mất.