Chương 9. Định Linh Đinh
- Nếu Phạm Bỉnh Di lấy được Hoàng kim cấp nguyên pháp, chúng ta có thể điều tra từ con của hắn, không lý gì hắn sẽ không truyền thụ cho con hắn, để đánh tốt căn cơ.
Đạm Dĩ Mông cười cười từ tốn đáp.
- Ba ngày trước Phạm Bỉnh Di đến phủ thành chủ, quậy tưng bừng đòi một cái thuyết pháp, sau đó yên lặng không một tiếng động, không giống tác phong của hắn bên trong tất có trá.
- Tra! Không biết ngươi dùng cách gì, phải tra được nơi hạ lạc của Hoàng kim cấp Nguyên pháp.
Lý Huệ Tông uy nghiêm nói.
- Vâng! Lão thần cáo lui. Đàm Dĩ Mông cung kính thối lui ra khỏi phòng nghị sự.
-----------------------------
Nam La Thành, xuất hiện xe ngựa mọi người vội vàng tránh né, khi đi ngang qua một chỗ hẻm vắng, thanh niên trong xe liền hô ngừng.
- Dừng!
Xe ngựa lập tức đình chỉ tiến lên. Thanh niên xuống xe ngựa, liền đi tới cửa hàng.
Đã ba ngày không có khách hàng mới, Vô Sắc bảo hạp cũng không xuất hiện vật phẩm mới, chỉ đang tích góp ba giọt linh dịch.
Tiểu Thánh trong lúc buồn chán, đang dự định tạo vật phẩm mới nhưng không biết nên làm cái gì. Thật sự đồ đạc trong kho quá lộn xộn, hắn lại quá nhỏ, không đủ sức để dọn dẹp.
Mặc khác, cửa tiệm quá ế, tạo vật phẩm mới, cũng không thể lấy gì dùng.
Đang nghĩ bân quơ, đột nhiên có âm thanh hô lên.
- Lão bản có đó không!
Nghe thấy người gọi, Tiểu Thánh vui vẻ vội vàng đi ra. Liền nhìn thấy người bước vào một thân màu đen cẩm phục, tay cầm quạt giấy.
Người thanh niên cẩm phục gật đầu chào Tiểu Thánh. Sau đó tùy ý nhìn xung quanh, nhưng khi ánh mắt nhìn tới cổ quan tài, đồng tử bỗng nhiên co rút lại.
- Quan tài!!!
Thanh niên bất ngờ thốt lên.
- Đọc quy tắt rồi hãy hỏi, trên bảng có giới thiệu.
Sau khi người thanh niên đọc xong liền kỳ quái nhìn Tiểu Thánh. Quy tắc cũng hơi quái lạ.
- Lão bản! Lấy giúp ta mỗi thứ một loại. Phạm Ngu tiến lên nói.
Ba ngày trước, sau khi nghe Lý Chiêu Hoàng nói về Nguyên pháp Hoàng kim cấp, khi ra khỏi phòng nghị sự, hắn lập tức phái người đi điều tra.
Sau khi nhận được báo cáo, hắn cũng đã định đến xem thử, nhưng khi hay tin, Thành chủ Lý Huệ Tông nổi trận lôi đình, vì bị người đoạt trước, hắn cũng nén tò mò, đợi đến ngày hôm nay mới ghé.
Hắn cũng đã phái người điều tra lý lịch cửa hàng này, nhưng không có bất cứ thông tin nào, chỉ biết cửa hàng này đã tồn tại trước khi nhà Lý được thành lâp.
Nhưng vì cửa hàng nằm nơi hẻo lánh, lại là nơi tập hợp quá nhiều uế khí n·gười c·hết, nên không ai dám đến gần.
- Ngươi muốn mua luôn quan tài! Ta không có dịch vụ vận chuyển giúp.
Thật sự lúc đầu hắn không muốn phí linh dịch trong Vô sắc bảo hạp khai quang cho quan tài này, nhưng vì nó quá chiếm diện tích kho, chắn đường hắn tiến vào tìm đồ.
Hắn đành phải dọn ra bán, Tiểu Thánh tốn rất nhiều ngày, mới dọn cổ quan tài ra được.
- Ta có mang theo xe, có thể chở về! Phạm Ngu gật gật đầu nói.
- Được rồi, Khu Tà Phù, Thanh Linh Hương, Hôi Linh Quan, Mộc Đào Kiếm tổng cộng là một trăm sáu mươi ĐNB.
Tiểu Thánh cười cười nói. Hắn rất vui nha, có người dọn giúp hắn cái của nợ này, quan tài để trong cửa hàng, không quá hợp phong thủy.
Ân! Tuy ta bán đồ cho n·gười c·hết.
- Lão bản! Lần sau ta lại ghé ủng hộ. Phạm Ngu vui vẻ nhận lấy.
- Khoan đã! Đợi một chút.
Phạm Ngu quay đầu, định kêu hạ nhân đem quan tài đi, thì bị Tiểu Thánh kêu lại.
- Chuyện gì lão bản? Phạm Nghu nghi hoặc nhìn hắn.
- Ta có hàng hóa mới, ngươi có mua hay không? Tiểu Thánh hơi chần chờ nói.
- Tất nhiên là có! Phạm Ngu hai mắt toả sáng nói.
- Vây đợi ta một chút. Tiểu Thánh vội vàng vào nhà kho.
Đến khi Phạm Ngu thấy Tiểu Thánh vất vã lôi ba thanh sắc khá to từ kho đi ra, liền trố mắt nhìn.
Nhìn tới nhìn lui rất giống cây đinh phiên bản siêu to khổng lồ.
- Vật này là gì lão bản! Phạm Ngu tò mò hỏi.
- Định Linh Đinh, công dụng định hồn, phong ấn, kèm theo sức công phá khá mạnh. Thanh Đồng cấp bảo vật, giá bán một ngàn ĐNB. Tiểu Thánh hơi chần chờ nói.
- Ân! Thanh Đồng bảo vật, một ngàn ĐNB. Phạm Ngu hơi hơi ngẩm thấy giá tiền cũng khá phù hợp.
Bình thường Thanh Đồng bảo vật, giá dao động trên dưới năm trăm ĐNB. Đừng hỏi vì sao Mộc Đào Kiếm giá lại chỉ năm mưới ĐNB, vì dễ dàng chế tạo, ngoài thị trường giá một trăm ĐNB, mặc khác sức sát thương Mộc Đào Kiếm đối với Ma Linh cấp có sức phòng thủ là không cao, khó trảm sát Ma Linh.
Định Linh Đinh vừa có sát thương, lại có công dụng định hồn. Mặc khác lại có khả năng phong ấn, phải biết chỉ có Bạch Ngân bảo vật mới có, tổng hợp là giá cả hợp lý.
Muốn hỏi tại sao Hôi Linh Quan giá có một trăm ĐNB, thứ nhất nó cũng là gỗ, thứ hai chỉ có công dụng dưỡng linh, thứ ba nó quá to, thứ tư không chủ động nhốt Ma Linh, người sử dụng phải bắt Ma Linh bỏ vào, giá một trăm ĐNB coi như là khá công đạo.
- Vậy lão bản lấy giúp ta! Phạm Ngu vui vẻ nói.
- Mỗi cây một ngàn ĐNB, tổng cộng ba ngàn ĐNB.
- Hả ba ngàn ĐNB, lão bản không phải mỗi loại chỉ được bán một cái. Phạm Ngu giật mình thốt lên.
Phải biết một tháng hắn chỉ có năm trăm ĐNB bổng lộc mà thôi. Một hơi xuất ra ba ngàn ĐNB, nữa năm thu nhập, khó mà xuất huyết.
Mặc khác, hắn thân mặc cẩm bào, phong thái lịch lãm, không thể nào vát ba cây định đi, không phù hợp với hình tượng hắn thiết lập.
Tiểu Thánh cũng không biết như thế nào giải thích, từ nơi sâu xa, mách bảo hắn như thế.
Lúc nãy trong kho, quá buồn chán hắn không biết làm gì với ba giọt linh dịch, liền lấy lại ba cây đinh đóng quan tài mà dung hợp.
Không biết có phải dung hợp cùng lúc hay không ba cây đinh lại có mối liên kết với nhau, sau đó thì bọn chúng phong to lên, suýt nữa đè c·hết hắn.