Chương 6. Chiến dị hóa
Nam La Thành, Thành Phủ.
Phủ thành chủ phòng nghị sự, đang tụ họp năm vị cao tầng vì sự kiện hôm qua, dị vực xuất hiện trong thành, con của Trấn Nam La Thành - Phạm Bỉnh Di bị á·m s·át.
Ngồi tại chính điện là Lý Huệ Tông, thành chủ Nam La Thành, cha của Lý Chiêu Hoàng.
Bên trái ngồi đấy, là một lão giả văn phong nho nhã Đàm Dĩ Mông.
Bên phải là hai người trung niên mặt uy nghiêm, đầy bá khí Tô Trung Tử, Trần Lý.
Người còn lại, tuổi tầm ba mươi, khí khái hiên ngang Phạm Ngu.
Đang trong lúc thảo luận, nên cho Phạm Bỉnh Di một cái thuyết pháp hợp lý, cửa phòng đột nhiên mở ra.
- Chiêu Hoàng không biết phép tắt!
Lý Huệ Tông nhìn thấy Lý Chiêu Hoàng tự tiện mở cửa mặt cho quân sĩ ra sức ngăn cản, khuôn mặt của hắn liền tối sầm lại, trách mắng nói.
- Cha! Cho con thứ lỗi, nhưng có việc trọng đại, con không thể không vào. Lý Chiêu Hoàng gấp gáp nói.
- Thành chủ bớt giận! Đàm Dĩ Mông lên tiếng khuyên giải.
- Nói! Có chuyện gì? Sắc mặt Lý Huệ Tông hòa hoảng bớt, liền hạ giọng nói.
- Cha! Các vị thúc bá, xin phép cho con nói chuyện riêng với cha! Lý Chiêu Hoàng mặt ấy nấy nhìn bốn người còn lại nói.
Lập tức các cao tầng mặt liền kho coi, đã tự ý vào phòng nghị sự, nay còn định đuổi bọn họ ra ngoài.
- Chiêu Hoàng! Con đừng quá phận, người đâu, lôi Chiêu Hoàng ra ngoài.
Lý Huệ Tông tức giận, đập bàn la lên.
- Thành chủ bớt giận.
Bốn người Tô Trung Tử đồng thanh hô lên.
Sắp bị kéo ra khỏi phòng, Lý Chiêu Hoàng khuôn mặt liền biến sắc, từ cửa hàng về phủ đã mất rất nhiều thời gian nếu còn chậm trể, Nguyên pháp sẽ bị người đoạt mất.
- Cha! Sự việc trọng đại, liên quan đến hạ lạc Nguyên pháp Hoàng kim cấp bậc.
Lý Chiều Hoàng vùng thoát tránh khỏi quân lính, cô bất đắc dĩ, cắn chặt răng nói.
Vừa nghe đến Hoàng kim cấp nguyên pháp, mọi người trong phòng điều chấn kinh.
Cái gì là trọng đại, con của Phạm Bỉnh Di bị á·m s·át thì thế nào, cùng lắm thì hắn quậy một hồi liền xong, dị vực xuất hiện thì như thế nào, c·hết thì có mấy người bình dân, không ảnh hưởng đến đại cuộc.
Nhưng Hoàng kim cấp nguyên pháp thì lại khác. Hiện tại, chỉ có hoàng tộc mới có, nếu gia tộc khác cũng có, sẽ ảnh hưởng đến quyền uy của hoàng tộc.
- Các vị! Nghị sự hôm nay kết thúc, mai chúng ta lại bàn tiếp, Chiêu Nhi đi theo ta. Lý Huệ Tông lấy lại bình tỉnh, liền vội vàng nói.
Phạm Ngu, Trần Lý, Tô Trung Tử, Đàm Dĩ Mông ánh mắt léo lên một tia sáng, liền không nói nhiều, cáo từ rời đi.
Khi mọi người rời đi, Lý Huệ Tông liền khởi động trận pháp, Lý Chiêu Hoàng cũng lấy lại bình tỉnh, vội vàng kể lại chuyện xảy ra hôm nay.
Lý Chiêu Hoàng nói xong, Lý Huệ Tông liền choáng váng, khó lấy lại được bình tỉnh.
Mười mấy hơi thở về sau, Lý Chiêu Hoàng không thấy cha phản ứng, liền vội vàng nói.
- Cha! Mau lên thôi, không thì bị người khác đoạt trước.
Tuy cửa hàng đó nằm nơi hẻo lánh, không ai ngó tới, nhưng không phải hôm nay cô đi vào đó sao, không sợ vạn nhất, đồ trong tay mình mới là an tâm nhất.
Lý Huệ Tông tỉnh táo lại lắp ba lắp bắp hỏi.
- Chiêu Nhi, ngươi, ngươi nói, nói có thể là thật?
Mặc dù hắn đã tin tưởng hơn phân nửa, Chiêu Hoàng không cầm loại sự tình này nói đùa.
- Cha! Thời gian không còn nhiều. Lý Chiêu Hoàng vội vã nói.
- Đi! Không thể chậm trể thêm nữa. Lý Huệ Tông cũng vội vội vàng vàng rời khỏi phủ.
------------
Sau khi hai người Chiêu Văn rời khỏi cửa hàng, liền lập tức đi tới cổng thành, tới nơi thì có thêm hai người khác đứng đợi.
- Hai người đã chuẩn bị xong chưa! Nguyễn Ma La cười cười nhìn hai người đi tới nói.
- Thật sự không nguy hiểm gì sao! Hoằng Chân e ngại hỏi.
- Ta đã tìm hiểu rất kỹ, chỉ cần chuẩn bị đầy đủ, sẽ không bị ma khí xâm nhập. Mặc khác, chúng ta chỉ tìm kiếm ngoại vi Trường Sơn sơn mạch, sẽ không quá nguy hiểm. Nguyễn Ma La từ tốn cười nói.
- Đi! Không nên chậm trể. Chiêu Văn gật gật đầu nói.
...........
Ngoại vi Trường Sơn sơn mạch.
Sàn sạt! Sàn sạt!
Tiếng dẫm đạp lá cây vang vọng.
- Ta thấy, hình như chúng ta đi hơi sâu thì phải. Hoằng Chân nhỏ giọng nói.
- Không sâu, lần trước ta đi sâu hơn vẫn không có vấn đề gì! Phía trước có một cái hồ nước, bên trong có linh dược, chỉ cần hái đem về, chung ta sẽ kiếm lời khá lớn. Nguyễn Ma La cười cười đáp.
Bỗng nhiên, trời đất tối sầm, cuồng phong bạo nổ. Bốn người Ma La liền biến sắc.
- Nguy hiểm! Chúng ta đã tiếp vào dị vực. Ma La lập tức kinh hô.
Bốn người liền làm ra phản ứng, lưng tựa vào nhau, để phòng nhìn xung quanh.
Sàn Sạt! Sàn Sạt!
Tiếng lá cây, liên tục vang lên. Thần kinh bốn người liền căn cứng, tóc gáy dựng đứng.
Sàn Sạt! Sàn Sạt!
A!!!!
- Tiểu Lang! Dừng lại!
Trong bốn người, thanh niên nhỏ tuổi nhất, không chịu được sợ hãi, tình thần bị sụp đổ, liền điên cuồng chạy về phía trước, mong muốn thoát khỏi dị vực.
Đột nhiên, Tiểu Lang dừng lại, xuất hiện trước mặt hắn một bóng dáng lưng gù.
Không dám chậm trể, Hôi nguyên bảo hạp ngay trong linh đài Ma La mở ra, cơ thể hắn lập tức phát ra hôi quang, tay cầm kiếm sắt, lao về phía trước giải vây cho Tiểu Lang.
Chiêu Văn, Hoằng Chân chậm hơn nữa nhịp, mở ra bảo hạp, cơ thể phát ra hôi quang, cầm kiếm theo sau.
- Nhận lấy c·ái c·hết!
Ma La một kiếm chém tới, tuy nhiên đã chậm, bóng dán lưng gù đã đặt tay lên đầu Tiểu Lang, nguyên bản, đứng im tại chổ, trong nháy mắt Tiểu Lang phát ra tiếng thét đinh tai nhức óc.
Ma La đối diện trực tiếp, cảm thấy đầu óc choáng váng. Một đạo quang man từ thanh ngọc bội đeo trên cổ của hắn phát ra, làm dịu lại tinh thần.
Bóng dáng lưng gù không ngờ tới, Ma La lại có bảo vật chống lại tinh thần công kích. Phản ứng hơi chậm, liền nhận ăn trọn một kiếm.
Đinh!
Tiếng kim thiết vang, Ma La b·ị đ·ánh bật ra một đoạn.
------------------------
Lý Huệ Tông (chữ Hán: 李惠宗; tháng 7 năm 1194 – 3 tháng 9 năm 1226) là vị hoàng đế thứ tám của nhà Lý, cai trị từ năm 1210 đến năm 1224. Ông tên thật là Lý Sảm (李旵) hay Lý Hạo Sảm, sinh tại kinh đô Thăng Long, Đại Việt.
Tô Trung Từ (chữ Hán: 蘇忠詞, ?-1211) là tướng cuối thời nhà Lý trong lịch sử Việt Nam.
Nguyễn Ma La con rể Tô Trung Từ.
Trần Lý (chữ Hán: 陳李; 1151 - 1210[1]) hay Trần Nguyên Tổ (陳元祖) là ông của Trần Thái Tông, người sáng lập ra triều đại nhà Trần trong lịch sử Việt Nam. Ông chính là người khởi đầu sự nghiệp cai trị Đại Việt gần 200 năm của nhà Trần.
Phạm Ngu tướng tài dưới thời Lý Huệ Tông.
Đàm Dĩ Mông (chữ Hán: 譚以蒙) là đại thần ngoại thích nhà Lý trong lịch sử Việt Nam. Ông giữ chức phụ chính dưới 2 triều vua Lý Cao Tông và Lý Huệ Tông.