Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Tạp Hành Trình

Chương 18: Dụng Cụ




Chương 18: Dụng Cụ

“Vậy có thể cho thử trước được không?”

“Đương nhiên có thể, hơn nữa sau khi mua bộ loại hai còn có bảo hành nửa năm.”

“Như vậy bộ loại hai bao nhiêu vậy ông chủ?.”

“Không mắc, chỉ có mười hạ phẩm nguyên thạch thôi, với lại hiện giờ đang mùa chuẩn bị thu vào học viện, tiệm còn có khuyến mãi tặng kèm năm tấm tạp trống loại thường.”

Trần Ân trong lòng so đo giá cả, ở lập chí trở thành tạp sư lúc sau Trần Ân từng tìm hiểu một số thông tin cơ bản của các loại dụng cụ cần thiết, giá cả này thật sự không phải rất mắc, gia đình bình thường dè xẻn chi tiêu nửa năm là mua được rồi.

Lúc này giới thiệu một chút, chế tạp sư không thể thiếu dụng cụ : nghi quỹ bút, phù văn đao, tạp trống, bí huyết.

Ở Trần Ân dùng chính mình kiến thức lý giải phạm vi, phù văn là một tạp bài nguồn năng lượng, nghi quỹ có tác dụng như là đường truyền năng lượng cùng kết nối hoặc khuếch đại phù văn uy lực, giống như một bảng điện mà phù văn là pin còn nghi quỹ là dây điện.

Mà bí huyết thì Trần Ân mới chỉ nghe nói qua, không biết thứ này có tác dụng gì, ra làm sao.

Bên trong ba loại dụng cụ trên thì nghi quỹ bút có công nghệ chế tạo cùng phân loại phức tạp nhất, có mảnh có dài, có tế có thô, tùy cho thích hợp các loại nghi quỹ cùng phù văn khác nhau. Trần Ân đang muốn mua là loại nghi quỹ bút thông thường, ngòi bút cần có tính chịu mài mòn tốt, tính năng truyền năng lượng ổn định, có thể truyền vào cả nguyên lực lẫn hồn lực.



“Được vậy tôi lấy bộ loại hai, nhưng có thể cho thử trước không?”

“Vậy sao, tốt quá, dĩ nhiên có thể thử trước rồi.” Ông chủ vui vẻ cao hứng vì mới sáng sớm đã hoàn thành một bút mua bán không sai.

“Mời cậu ngồi uống nước đợi trong chốc lát, tôi vào bên trong lấy hàng.”

Khoảng vài phút sau, ông chủ đi ra trong tay mang theo một hộp gỗ nhỏ, lại nời trần ân tiến vào một gian phòng kế bên, hẳn là nơi chuyên dùng cho khách thử đồ.

Nhồi vào trên bàn, ông chủ hướng Trần Ân triển lãm hộp gỗ bên trong đồ vật.

“Nghi quỹ bút này là loại tốt, có tính bền dẻo cao, rất thích hợp cho dùng cường độ cao, ngòi bút là kim loại hiếm Arc, chất liệu bút là thân cây gỗ có tính truyền nguyên lực rất nhanh, sẽ giảm bớt nguyên lực tán ra ngoài khi viết nghi quỹ.”

“Còn đao khắc này là kim loại từ hợp kim có thành phần nguyên thiết, khả năng truyền hồn lực ổn định, hai đầu có hai loại thiết kế đa năng khác nhau, một đầu là loại nhọn một đầu khác là đầu bằng, có thể tùy sở thích thói quen mà thay đổi.”

Vuốt ve trong tay nghi quỹ bút, thân gỗ nên có chút nhẹ, đầu bút nhọn mà dài.

“Có thể tại đây thử luôn không?.”



“Có thể, có thể, hơn nữa tiệm còn cấp cho miễn phí tạp gỗ trống.” Ông chủ tiệm gật đầu lia lịa, lấy ra một tấm tạp trống bằng gỗ, nhỏ như lá bài đưa cho Trần Ân.

Cầm trong tay tạp gỗ trống Trần Ân không có tỵ húy có người bên cạnh, tập trung tinh thần cầm lấy phù văn đao tại trên tạp khắc xuống “năng lượng” phù văn, ký hiệu vặn vẹo uốn éo mà tối nghĩa, lại lấy ra nghi quỹ bút tại trên tạp vẽ ra đơn giản đường nét.

Trần Ân đang làm chỉ là một tấm cấp thấp năng lượng tạp, sau khi hoàn tất các bước đưa vào nguyên lực, tấm tạp bên trên lấp lóe ánh sáng báo hiệu thành công.

Một bên ông chủ tiệm nhìn một màn này càng là kinh ngạc, một thiếu niên khoảng 16 tuổi mà có thể một mạch mây trôi nước chảy trong thời gian ngắn chế tạo xong một chiếc tạp năng lượng, nhìn thiếu niên gương mặt chăm chú ánh mắt tập trung lại nhìn bàn tay viết nghi quỹ như đang vẽ một tác phẩm nghệ thuật, tay nghề như vậy ở kiếp sống bán hàng của ông nhìn qua không ít, không thể nói là bị kinh diễm chẳng qua ngạc nhiên vì thiếu niên này có thiên phú như vậy thôi, chẳng trách muốn trở thành tạp sư.

“Bộ dụng cụ này rất tốt, chọn nó đi, tính tiền.” Hài lòng thu hồi trang bị vào trở lại hộp gỗ, lại vuốt ve một chút bên ngoài, Trần Ân cảm thấy bộ đồ này có thể sử dụng rất lâu.

--------------------------

“Các người là ai, tại sao lại làm như vậy?.”

“Chúng ta không thù không oán vì sao lại t·ấn c·ông chúng ta!.”

Bọn họ bốn người đang trên đường trở về thành Bắc Ninh bỗng nhiên có hai người xuất hiện chặn đường, ban đầu bọn họ còn tưởng là kẻ đến c·ướp chiến lợi phẩm trên xe, hai bên đều có đề phòng không tốt nói chuyện, liền xuất hiện xung đột. Ai biết trước mắt chỉ có hai người nhưng mạnh như vậy, không tốn nhiều sức lực đã đem bọn họ đánh đến không có sức hoàn thủ.



Lúc này bốn người thợ săn đã bị trói gô vào một chỗ, mặt mũi bầm tím, căm phẫn la hét.

“Không cần la lớn như vậy, khu vực hai mươi mét xung quanh đã bị tạo thành kết giới riêng, sẽ không có ai tình cờ đi qua thấy các người đâu.” Đầu trọc thủ lĩnh thu hồi hồn lực vuốt vuốt cái trán, thiên phú của hắn là tạo ra một không gian c·ách l·y với ngoại giới, không bị bên ngoài nhìn thấy cũng không nghe được, tuy nhiên không phải là không gian độc lập nên giao chiến vẫn sẽ để lại dấu vết, vì duy trì không gian này phải tiêu hao hồn lực nên hắn đang khá khó chịu, liền lấy chân đá một cái bị trói nhóm người.

“Bọn tôi không phải đã nói rồi sao, không có thấy tên Xích Văn tộc nào hết, cái bóng cũng không có.” Một bên ba người khác cùng đồng thời phụ họa ra mình vô tội.

Một bên nhìn xem No.3 hai người thì truyền cho nhau ánh mắt hỏi ý, thanh niên mắt thâm ra hiệu hỏi đội trưởng xem mình có phải ra tay. Lúc này No.3 tổ tại đây chỉ có hai người nam tính, còn một nữ nhân đã chia hướng Thường Sơn khu mỏ tìm dấu vết.

“Đợi một chút đi, Linh giờ này chắc đã hoàn thành tìm kiếm ở khu mỏ, đợi nàng báo báo cũng không muộn.” Tổ trưởng đầu trọc vừa nói xong thì bên tay vang lên tiếng “bíp bíp” là hộ phiến trang bị [ truyền tin tạp] truyền lại tin tức, liền đưa tay mở ra tạp truyền tin, bên trong vang ra âm thanh.

“Tổ trưởng, tôi đã hoàn thành do thám khu mỏ bên này, tại trong sơn động thủy tinh phát hiện có người từng ở qua vết tích, xem ra tên Xích Văn tộc kia đã dừng tại nơi này, phía ngoài lối vào sơn động liên thông ra sau núi, không có phát hiện khác thường.” Truyền tin tạp vang ra bên trong giọng nữ tính, đáp lời nhanh gọn.

“Tiếp tục tìm xung quanh cùng phía sau núi nhìn xem.” Nghe vậy đầu trọc đội trưởng trầm tư chốc lát, lại ra lệnh. Nơi này đã khá gần Bắc Ninh, nếu tên Xích Văn tộc này có biện pháp liên lạc với nhân vật trong thành, vậy hẳn là hiện giờ đã bị giấu đi hành tung, nhưng làm sao hắn lại để lại hai con sủng thú, vẫn là dương đông kích tây sao?. Còn nếu không vậy hắn lại ở đâu.

Bọn họ nhận được nhiệm vụ tìm kiếm Xích Văn tộc sống phải thấy n·gười c·hết phải thấy xác, thông tin chỉ có rất ít, chỉ biết tên Xích Văn tộc này là một tên thuần thú sư lv.4, cận vệ bên người của đời trước Xích Văn tộc thủ lĩnh, mang lên không biết tình báo độc thân tiến vào nhân tộc lãnh địa, dường như còn bị qua linh hồn phương diện thương thế.

Hiện tại này nhóm bốn người thợ săn đều nói không có gặp qua, hắn dĩ nhiên không thể hoàn toàn tin, ai biết bọn họ có cùng tên dị tộc kia làm giao dịch gì hay không, hoặc là có người bên trong bọn họ thấy qua lại không nói cho mình đồng bạn. Vị này đầu trọc Giang đội trưởng rất là phiền muộn, tại Bắc Ninh tổ chức hình như không có người có thiên phú loại truy tung tìm tích, nên chỉ có thể không trâu bắt chó đi cày, nguyên bản No.3 là chiến đấu kiêm á·m s·át tiểu đội.

Mà bên cạnh hắn đội hữu gọi Trương Khôi, thiên phú của hắn là [phệ hồn] có thể nuốt lấy linh hồn người khác cũng tiêu hóa tăng lên tự thân hồn lực, cũng nhờ đó đọc được ký ức của n·ạn n·hân, điểm yếu là nếu nuốt quá nhiều linh hồn một lúc sẽ bị ký ức hỗn loạn thậm chí phát điên, nên Trương Khôi tinh thần là có chút thất thường.

“Không có cách, Trương Khôi ra tay đi.” Giang đội trưởng dứt khoát hướng Trương Khôi biểu thị hắn có thể dùng thiên phú điều tra ký ức của nhóm người này.

“Khà khà” Trương Khôi cười lên, ánh mắt nhìn về phía bốn người thợ săn bị trói trở nên âm tàn.